Mia tái xuất(kết thúc Arc 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quăng cái tên như nùi giẻ kia đi,Haruto không thèm để ý tới lời gọi của Lira,đó là sự lỗ mãng cực kì nhưng chẳng ai dám lên tiếng,lên mẫu mà làm gường! Kẻ đang ngất đi vì đau đớn kia đang nằm sõng một nơi,thế mới biết kẻ này có sức mạnh thống trị kinh khủng thế nào.
<Ta đang gọi ngươi đ.....>(Lira)
*vụt!
Một lưỡi đao màu đen bay thẳng tới,làm xước một bên má khiến cô khựng lại,không nói tiếp lời. Chỉ cần một từ nữa được phun ra,đầu chắc chắn sẽ đứt rời. Hắn không phải là kẻ của hai năm trước nữa,hắn đã nguy hiểm hơn,nhân tính có lẽ cũng đã bị mất đi,giờ chỉ còn là một tên lấy chém giết làm đầu.
<nhé?>(Haruto)
Biến mất khỏi tầm mắt Lira và ngay tức khắc bóp lấy cổ Lira mà nhấc lên trong một khoảnh khắc,Haruto với con mắt cuồng bạo mà nói với Lira
<ta đã bỏ qua cho ngươi nhiều lần nhưng năm lần bảy lượt ngươi cứ đến làm phiền ta?>(Haruto)
Bàn tay lại siết lại chặt một chút nữa,những vạch gân xanh bắt đầu nổi lên gần cổ cô,chỉ cần hắn bóp thêm chút nữa thôi,cổ cô sẽ nát.
<dừng lại đi Haruto>(Luna)
Đứng phía sau,Luna nói lớn,thấp thoảng sợ hãi và lo âu vô cùng, nếu là Haruto ngày trước thì việc cậu chỉ vì chút riêng
tư mà đánh người,nhất là đàn bà là không có nhưng từ khi thức tỉnh,cậu ngày một cuồng bạo hơn,kẻ nào nói nhiều,lập tức bị phế.
<được! Coi như ngươi may!>(Haruto)
Thả Lira bệch xuống dưới đất,mặt mũi trắng bệch,thở hồng hộc vì suýt bị tắt thợ,vì sao!!? Một điều chắc chắn rằng hắn là nhân loại nhưng kể cả cô và sự phụ đều không phải đối thủ!
Nhìn lại phía sau,đoàn người khi trước cùng Musume đến để báo thù đã rút đi cùng với hắn từ bao giờ,việc Musume biết địa điểm nới Haruto ở không phải là ngẫu nhiên,chính cô đã phát giác cho hắn,ai ngờ hắn cũng đã bị Haruto đả cho gần chết,quay lại luyện thân nhưng kết quả cũng sáo rỗng cực kì.
Oang!
Một áp lực kinh khủng đẩy bay cô đi,dù đau là thế nhưng cái thứ đó đã giúp cô thoát chết trong tức khắc.
Ngay phía dưới nơi cô đứng vài giây trước,một ngọn lam hoả bùng lên và phát nổ. Kẻ dùng lực đánh bay cô không ai khác là Haruto.
Dưới nên trời tưởng chừng xanh thẳm kia,mây dông bắt đầu kéo đến,bầu trời heo hút đen xì xoắn lại thành một vùng phong ba,lốc xoáy mở rộng.
Oành!
Một đòn sấm chớp rền nổ xé toạc cả hư vô,thời không,một bóng hình nhỏ rơi ra từ đó,Haruto phi thân lên mà đỡ lấy.
<Nemesis?>(Haruto)
Nemesis với thân thể đầy máu me tanh tưởi cùng với những vết thương sâu chằng chịt mở đôi mắt Rubi đỏ của mình ra .
<Mia.....>(Nemesis)
<Cô ta làm sao?>(Haruto)
Nghe thấy cái tên đó,cậu chỉ nhàn nhạt hỏi lại. Lẽ nào Nemesis lại bị Mia hành?
<hãy cứu lấy con bé>(Nemesis)
<nếu ta nói không?>(Haruto)
Nemesis níu bàn tay của mình lấy bờ ngực của Haruto,nức nở nói
<xin ngươi! Vì ngươi mới là chìa khoá có thể kéo con bé khỏi vũng bùn lạc lối>(Nemesis)
Vừa dứt câu,lại một tia màu đỏ nữa lao xuống sân nhà,thôi tung cả nền gạch đá lên,đám khói bụi văng ra tứ phía.
<coi như đây là lời cầu cứu của một kẻ đã mất sức mạnh như ta>(Nemesis)
<ngươi không cần nói nữa,để xem cô ta có gì mà có thể hành được Cựu Nữ Vương nhà ngươi>(Haruto)
Đặt Nemesis xuống đồng thời chữa trị,Haruto cả gan bước về cái phía với nội lực đen đặc toả ra,có lẽ nơi đây sắp thành chiến trường mất rồi,trong lòng cậu cảm thấy có lỗi với Juko.
<tất cả mau trở lại dị giới! Riêng Lesta ở lại đây với tôi!>(Haruto)
<em tính làm gì!?>(Mei)
<hãy nghe theo lời tôi! Vì nơi đây sắp trở thành bình địa rồi>(Haruto)
Định nói thêm chút gì nhưng chưa kịp nói,Lumia cùng mọi người đã lôi Mei đi,họ cũng muốn ở lại giúp ích một phần nhưng nếu kẻ đó đã bị chính Haruto nói rằng nguy hiểm,không phải khả năng sống sẽ cực thấp.
Trước khi đi,Lumia nhìn lại lần cuối rồi cười mỉm
<đại mộng nay mới tỉnh,để xem thần chiến Viêm Hoả sẽ làm gì đây?>(Lumia thần chiến)
Xong,cô đi vào cánh cổng,Haruto cũng phải mỉm cười vì câu nói đó,chắc chắn rằng! Một người bị chiến hồn nhập là không bao giờ ,trong nhưng cô gái của cậu,tất sẽ có vài thần chiến.
Quay lại với điều xảy ra trước mắt,lớp khói bụo tan đi,để lại tiếng bước chân thăm thẳm từ trong đó. Mia với bộ đồng phục học sinh từ đó bước ra,có phải cậu nhầm lẫn? Nhưng đó chẳng phải bộ đồng phục ngày đầu cả hai bắt đầu gặp nhau?
Mia bước tới,vươn tay mình nắm lấy tay Haruto
<cô muốn gì?>(Haruto)
<em chỉ muốn nói một điều rằng-anh hãy quay về bên em đi! Chính em cũng không muốn trở thành một thứ như thế này đâu....>(Mia)

Cậu chẳng có chút cảm xúc gì khi cô nói vậy,chỉ ra miệng chặn đứng lời cô nói
<câu trả lời của ta đã quá rõ,không là không>(Haruto)
<vì sao?>(Mia)
<vì ta ghét phải sống gò bó,liệu ở bên cô ta có thể còn được như thế này? Hay bị cô theo dõi 24/24? Đó là một cuộc sống rất chi là tẻ nhạt>(Haruto)
Cô lặng mình,thì ra là thế! Vậy là cô nhận thứ năng lực này là quá hợp lí rồi,đã thế thì....
<vậy......em sẽ đưa anh đi với vũ lực>(Mia)
Mia nhảy bật ra phía sau,đưa tay thẳng mặt niệm chú,cơ thể Haruto đỏ rực lên và bị những vết dây xích trói buộc.

Dưới chân Mia,trồi lên những thanh sắt vụn,đem hoá thành những mũi giáo bén hơn cả kiếm đâm tới nơi Haruto đứng,cậu nhảy ra để tránh những cái thứ tưởng sắt vụn nhưng còn hơn cả sắt vụn như thế. Đó chỉ là sự hình thành từ nguồn sức mạnh để đánh lừa đối thủ,chứ thực ra đó là năng lượng 100%.
Cả về Haruto nữa,cái thứ Mia niệm lên người cậu quả thực khó chịu,nó làm cậu rối loạn ma lục trong cơ thể,dạng như một ấn chú làm giảm sức mạnh của người ta đi. Thấy Haruto có chút chật vật,Lesta tay cầm đao phi tới ứng cứu.
<đối thủ của cô là ta>(?)
Một bóng đen xuất hiện,lại là một thủ hộ nữa của tân nữ thần,một người đàn ông với thân hình rắn chắc bước ra ngăn cản sự di chuyển của Lesta. Hắn phi cái thân hình ta đùng cùng với thanh đại đao tới,cả hai kẻ cùng sử dụng đao,cậu không nghĩ Lesta thua.
Keng!
Những tiếng trầm đục vang lên,đúng vậy! Lesta đã đỡ được cú bổ kia chỉ với một cánh tay cầm đao,hai bên va chạm,một bên bắn ta những nội năng màu đen,một bên toé ra ngọn lửa đỏ.
<Hãy xử lí hắn đi! Ta lo được>(Haruto)
Letsa cũng gật đầu,hắn là kẻ mạnh mà? Vài cái thứ xích xiếc phong ấn đầu là gì với hắn? Chẳng là trong lòng Lesta nhân tính có chút gì đó lo lắng cực kì nhưng không thể nào lí giải nổi,đến cả Lesta thần chiến cũng cảm thấy bồn chồn.
<thôi thì điều gì tới cứ để cho nó tới! Bây giờ thì lo tên này trước đã!>(Lesta)
Rồi cả hai lao vào trận đấu,sân khuôn viên nãy đã thành tan tành hoàn toàn.
<ta không biết cô kiếm ở đâu ra cái thứ năng lực kiểm soát khó chịu này!>(Haruto)
<điều đó không tới lượt anh biết>(Mia)
Tà khí bắt đầu lan ra ,mang cả bầu trời đã bão bùng ,sấm chớp nay lại càng trở nên tăm tối hơn. Điều này làm Haruto cũng chẳng nao núng chút nào,vẫn cứ đứng đó,mỉm cười nhẹ.
<được! Nếu cô muốn chơi? Ta sẽ chơi với cô!>(Haruto)
Các vết xích phong ấn trên khuôn mặt,cả người bắt đầu tan nát ,biến mất,Haruto với một thân một mình dùng nắm đấm di chuyển lên áp sát Mia.
Oành!
Hai nắm đấm chạm phải nhau,Haruto đã quái vật nhưng Mia giờ cũng chẳng còn như trước,cũng quái vật không kém,cũng đợi lúc Haruto phi ảnh lên tung đấm mà tung theo luôn. Bao kích nổ ra khiến hai người kia còn phải chống đao xuống nền đất để không bị hất văng đi.
<đúng là hai con quái vật>(Lesta thần chiến)
<ta không phủ nhận>(?)
<dù ta và ngươi có chung ý kiến như vậy nhưng cũng chẳng thể thua hai kẻ đó?>(Lesta thần chiến)
Người cô bùng lên ngọn lửa đỏ,thiêu đốt mặt đất xung quanh,kẻ kia cũng vậy,bùng lên ngọn đen mà mỉm cười lao lại. Cả hai kẻ dùng đao,luôn tìm cho mình những đối thủ xứng tầm nhất,đang cào xé nhau để xem kẻ nào chiến thắng.
Về bên Haruto và Mia,cả hai tưởng như là một cặp vậy,người kia làm gì,người này làm y hệt thế,cứ lao vào đấm đá ngang bằng,tiềm lực toả ra phải gọi là cuốn trôi bề mặt địa chất.
<không ngờ đấy? Xem ra đã có kẻ trong thời đại này làm ta nghiêm túc một chút>(Haruto)
Mia ngờ ngợ hai từ " thời đại này",cô không thể hiểu những gì Haruto đang lẩm bẩm nãy giờ.
Rồi hít nhẹ một hơi,Haruto giơ tay phải sang ngang,một dòng đen đặc ,hôi nồng mùi kí ức,nhân quả mà bọc lấy,bàn tay được bọc lấy bởi một hình dạng khác,một cánh tay với giáp quỷ bao bọc,y hệt nhưu Hoá Quỷ nhưnh kinh khủng hơn nhiều,sự thực rằng đó chỉ là chút năng lực của cậu thể hiện ra. Hiện tại công,thủ,tốc độ,mana đều đang được cậu giữ ở mưc bình thường khi mà vẫn còn vài dấu"???" Ở các mục,nếu cậu chuyển tất cả những gì cậu có về nguyên một con số 1,cả thành phố này tan tành mất. Cậu không phải một kẻ phá hoại nhưng khi cậu phá hoại,đừng hỏi vì sao trên mặt đất không còn thứ gì?
Mia cũng mỉm cười,ai ngờ cậu lại cứng đầu như thế này? Đã 5 năm ,cậu đã thay đổi hoàn toàn,ngạo mạn hơn,độc ác hơn. Nhưng cô cũng vậy,năm năm cũng đủ để một con mèo hoá thành hổ,cô cũng gồng sức mạnh của mình lên,cũng đã tới lúc Thiên Nguyệt Dạ Kiếm được cô rút ra,Haruto cường hoá ,chắc hẳn nó rất rất khoẻ,cô cũng phải dùng tới món hàng cấm của mình,đem ra mà so tài. Nếu Haruto có mất đi phần thân thể nào? Cô cũng có thể chữa trị,khôi phục được,chỉ cần cậu còn yêu cô?
Haruto không sớm thì muộn cũng phát hiện ra Thiên Nguyện Dạ Kiếm đeo phía sau hông Mia,cũng chẳng sợ cái thứ đó,Mia lao tới chém cũng là lúc nó bị bật ra hoàn toàn,trước con mắt có chút rung động của Mia,Haruto lao tới tặng cho cô ba quyền,hai quyền cô chắn lại được bằng lưỡi kiếm và chuôi kiếm,một quyền còn lại lao thẳng tới ,hất tung cô lao thẳng xuống mặt đất. Một quyền đó thôi cũng làm cô thất kinh thực sự,nó đau đớn tới nỗi sốc hẳn lên não bộ cô,khó thở vô cùng,cũng may chưa tổn thương nội tạng bên trong. Sờ vào vùng bụng đang bị tổn thường bởi một thứ màu đen,Mia xoá bỏ nó bằng một hai cái vẩy tay.
<Ám Dạ Quang Trảm!>(Mia)
Hai lưỡi đao bán nguyệt đen xì bay thẳng tới ,Haruto cũng chỉ nhàn nhạt đập tan cái lưỡi đao thứ nhất,còn với lưỡi đao thứ hai cậu cũng chỉ nghiêng nhẹ mình để né tranh,lấy cái sự né tránh đó để giảm thời gian áp sát đối tượng.
Tung một cú đấm toàn lực gãy đôi Thiên Nguyệt Dạ Kiếm,bắt lấy lưỡi kiếm đang gãy trên không mà phi nó đi,ý định giết người hiện rõ mồn một. Mia chật vật kéo căng các sợi Nơron thần kinh,tập trung để né phát phi đao đó.
Kết quả là cả ngôi nhà,dinh thự,vườn cây và cả ngọn đồi phía xa bị một đao đó đem mà cắt xuyên ,đổ rạp như cỏ,sau khi bay đi,còn làm thêm vụ nổ cực kì to phía đường chân trời đen tối.
Mia như một con robot ngoái lại phía sau trong khi hoang mang cực kì. Bây giờ,trong mắt cô,kẻ này nguy hiểm theo đúng những gì Nemesis nói,kẻ thù? Bạn bè? Người yêu? Gia đình? Đối với hắn chẳng là gì! Chỉ cần chúng quay lưng lại với cậu,cái chết sẽ đến mà không báo hiệu một sự việc gì.
Quay lại nhìn Haruto,cậu vẫn đứng nhìn Mia bằng con mắt đỏ ngầu màu tiết tươi bắt đầu chiếm đi cái phần đen của con mắt người thường,đem đó mà báo hiệu rằng con quỷ dữ đã bắt đầu lộng hành.
Oanh! Oanh! Oanh!
Ba tiếng nổ rền trời,ầm ĩ một vùng vang lên,cơ thể Mia văng đi ba lần,mỗi lẫn bay tới một hướng thì lại có một đòn phản ngược lại,cô không có đủ tầm nhìn,khoảng cách,thời gian để mà đỡ lại chúng,mỗi đòn đều rất chính xác và dứt điểm nhanh gọn,mỗi lần đấm lại một lần phản lực được toả ra.
Rơi xuống đất với tiếng bang! Một cái,cô ôm bụng mình,lết cái thân thể máu me đầy mình lên,khạc máu ra.
<không cam tâm! Ta không cam tâm!>(Mia)
Từng đợt sóng truyền nổ ra,sẫm sét hội tụ lại ngay trên nơi Mia đứng,đánh liên tiếp xung quanh cô rồi để cô tự bán mình cho quỷ dữ,đôi cánh đen từ cánh mọc ra,đôi mắt hồng tuyệt đẹp của cô tha hoá thành màu đen của sự tà ác.
Đạp văng tất cả những gì phía sau,Mia với móng tay của mình đang sắc nhọn xé gió vun vút định rằng đâm thẳng vào giữa bản mặt Haruto khựng luôn lại vì cô tay đã bị nắm trước lại.
<ai ngờ cô lại bán mình cho con quỷ tham làm này chứ?>(Haruto)
Đập một đập vào giữa gáy Mia,Haruto lên gối thẳng bụng khiến con quỷ chiếm hữu cô đau đớn,xong bị đạp ra.
<tới lúc xử tử mày rồi nhỉ?>(Haruto)
Những sợi xích đâm xuyển qua tay,chân Mia khiến cô gào lên vì đau nhưng đó đâu còn là cô? Cô đã bị chiếm hữu rồi còn đâu? Da,s ngạo mạn đến thách thức cậu chỉ vì có chút bản lĩnh hơn chút? Ai ngờ rơm cỏ dại thế này cũng đến tội vì bất lực.
Trên tay Haruto hiện ra một quả cầu trắng rồi từ từ hoá thành một ngọn giáo bạc với năng lượng thành thần. Cậu nhắm một mắt lại,không thương tiếc phi nó đi.
Cây thương lao vun vút nhằm thẳng đầu Mia nhưng kẻ trúng thương không phải Mia? Mà là con quỷ đang bị xiên một phát giữa con mắt thứ ba trên trán rỉ máu đang gào thét dưới đất
<ngưoi cũng chỉ là một con quỷ rác rưởi>(Haruto)
Vừa nói một câu,một phần thân thể con quỷ vặn vẹo xoắn lại,rồi từ từ nát bét chỉ khi còn cái đầu đang sợ hãi nhìn cậu,bàn chân đã nghiền nát nó xuống dưới mặt đất.
Quay lại Mia đang bất tỉnh,cậu thở dài mà thu cánh tay lại bình thường. Con nhóc này yếu quá! Vẫn ngốc nghếch và cứng đầu như 5 năm trước.
Quay lại Lesta và người đàn ông kia,Haruto cũng chẳng buồn dây vào,cả hai kẻ này chắc cũng đang thưởng thức trận chiến. Kẻ kia làm Lesta phải dùng tới dạng Bá Thần thì cũng có chút tài(P/S :bức ảnh Lesta thần chiến đã đề cập ở chap trước nữa) nhưng cũng chẳng chịu được lâu đâu.
Xoạch!
Một đao Bộc Viêm của Lesta cắt phăng cánh tay cầm đao của người đàn ông ngu xuẩn kia và rồi kết thúc bằng một cú chém bổ dọc ngực khiến hắn tắt thở ngay lập tức. Lesta quay vại và giơ kí hiệu hoàn thành.
Nhưng liệu thế có là kết thúc?
Trên không trung,hai người,một cô gái là Chaos cùng với một cô khác đứng ngắm nhìn trận chiến đó.
<cuối cùng cũng gặp lại ngươi.....Yami!>(Cô gái).     
Họ biến mất,để lại đó một khung cảnh hoang tàn.
<Yami à? Thực sự mình không nhớ cái tên đó>(Haruto)



_______
Arc 1:Tân nữ vương(End)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net