Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, vừa đến trường, Vương Vy đã bị Lộ Nhi kéo ra canteen ăn sáng.

Lộ Nhi ấn Vương Vy xuống ghế rồi nói:

- Chờ ở đây nhé, tớ đi mua đồ ăn.

- Khoan đã. - Vy kéo tay cô bạn lại.

- Đừng lo, hôm nay tớ mời. - Lộ Nhi nói vui vẻ rồi chạy đến khu ẩm thực đông đúc.

Thực ra, đối Với Vương Vy, tiền không phải là vấn đề. Chỉ là, từ trước đến nay, cô không bao giờ ăn sáng. Và cũng không quen ăn uống ở những nơi đông người.

Lộ Nhi vừa cầm hai tô mỳ vừa hớn hở tiến đến bàn của Vy thì va phải một cô chị học lớp trên, khiến nước mỳ văng ra đầy áo cô ta. Thật ra, chuyện này cũng không phải là quá to tát. Nhưng bà chị kia nhìn là biết không phải loại tầm thường, đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua. Cô ta quát lên:

- Ranh con! Mày làm gì thế hả?

Nhìn đám đàn em đi theo cô ta là biết chắc chắn cũng thuộc hạng anh chị trong trường. Lộ Nhi thật sự quá đen đủi.

Mọi người trong canteen đều quay lại, nhưng không ai dám can thiệp. Thứ nhất, đó không phải chuyện của họ. Thứ hai, đụng chạm tới cô ta cũng chẳng tốt đẹp gì.

Lộ Nhi cúi đầu, lắp bắp:

- Em... em... xin lỗi chị. Em không cố ý.

Nhưng bà chị ngoa ngoắt kia nhất quyết không cho qua. Cô ta dang tay tát Lộ Nhi, làm cô bé đứng không vững đánh rơi hai tô mỳ xuống đất.

- Mày còn dám cố ý cơ à?

Thẳng thừng mà nói, Vương Vy vốn không có sở thích xen vào chuyện của người khác. Nhưng Lộ Nhi ít nhiều gì cũng là bạn của cô, dĩ nhiên Vy không thể khoanh tay đứng nhìn.

- Cậu ấy đã nói không cố ý rồi mà. - Vy bước đến. - Chị làm vậy có quá đáng quá không?

- Mày là con nào? Sao dám xen vào chuyện của tao?

- Tôi là ai không quan trọng. - Vy cười khinh bỉ. - Quan trọng là, tôi đang muốn giải quyết chuyện của chị.

- Mày dám... - Bà chị kia định vung tay tát Tiểu Vy nhưng cô đã kịp thời chặn lại và trả lễ bằng một cái tát nhẹ nhàng nhưng không kém phần đau đớn.

Cả canteen gần như nín thở, cuộc đấu này quả là trăm năm mới có một lần, ai không xem chỉ có phí nữa đời.

 Máu của con mãnh thú trước mặt đã sôi đến 100°C. Vương Vy biết mình sắp phải trả giá. Không ngoài dự đoán, cô ta gầm lên, ra lệnh cho đám đàn em:

- Bọn mày, lôi con nhỏ này ra sân trường đánh chết cho tao.

Bà chị này chắc chắn phải là top đầu của đám đầu gấu trong trường. Đám đàn em của cô ta ít nhất cũng trên dưới 20 người. Chuyện hay rồi đây. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net