Chương 2 : What ? Trên đầu bổn tọa cả đều là quỷ 🌻

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Kim Thoa

Chung Vị Lăng nhất thời có chút bừng tỉnh .

Vừa nãy lúc vớt tiểu dâm tặc này từ trong dục trì ra , vẫn chưa chú ý nhiều, không nghĩ tới, bây giờ sửa sang lại một chút, lại rất có khí chất tiên phong đạo cốt.

Điển đài cách tế đài cũng không xa, có lẽ cảm nhận được ánh mắt Chung Vị Lăng đang nhìn mình chằm chằm ,Tạ Chi Khâm bỗng nhiên quay đầu, cong mắt cười nhẹ , vừa sạch sẽ, vừa ôn nhu.

"Nếu không phải các ngươi trước đó nói cho ta biết hắn rất xấu, ta ngược lại sẽ cảm thấy, người này là bởi vì lớn lên quá đẹp , cho nên mới mang mặt nạ." Dáng người này , ánh mắt này, khí chất này, quá mức lừa người, Chung Vị Lăng đưa cho tả hữu hộ pháp một viên đường.

Bất quá, hắn không có việc gì thìđến tế đài làm chi? Không phải là ...... Chung Vị Lăng quay đầu hỏi Phong Tích: " Người mở màn tế điển của Vân Đô năm nay , sẽ không phải là Tạ Chi Khâm chứ ?"

Chung Vị Lăng thế nhưng chủ động hỏi người khác ngoài Thúy Minh , làm Phong Tích vô cùng khó hiểu: "Có gì không ổn?"

Chung Vị Lăng: " Cũng không có gì ,  chỉ là nghe nói hắn mười bảy năm trước đã phong kiếm, để hắn mở màn, thật sự thích hợp sao?"

Tiên giả cũng nhíu mày nói: "Tạ tiên sư đã phát thề,  đời này không dùng kiếm, nếu có vi phạm, vạn kiếp bất phục. Phong chưởng môn để hắn đi, thực sự có chút quá phận ."

" Ngừng ngừng ," Phong Tích khó chịu nói, "Ai nói là ta buộc hắn đi, là chính hắn chủ động xin ra trận."

Chung Vị Lăng tò mò: "Vì sao ?"

"Ta cũng không phải hắn, ta làm sao biết?" Phong Tích khiếp sợ nói, " Các ngươi vì cái gì đều cùng gây sự với ta ?"

"Ai cùng ngươi gây sự , bổn tọa chỉ là tùy tiện hỏi thôi ." Một cái vỏ rắn cỏn con trong nguyên văn , bổn tọa cần vì hắn gây chuyện với ngươi sao . Chung Vị Lăng bưng chén trà lên , nhẹ nhàng vuốt xuôi nắp trà.

"Ngươi......" Có lẽ là bởi vì ngữ khí Chung Vị Lăng quá mức khinh thường, hai bên ria mép Phong Tích tức giận đến dẩu lên.

"Ta như thế nào?" Chung Vị Lăng khó hiểu.

"Ngươi rất tốt !" Không cùng biến thái luận cao thấp , Phong Tích cắn răng cả buổi , răng đã muốn cắn nát , mới cứng rắn nói ra ba chữ này . Nghĩ tới nửa tháng trước, đường đường là ma quân lại mang theo sính lễ giá trị xa xỉ tới Vân Đô, trong tình cảnh đó nói muốn để Thúy Minh ở rể , Phong Tích một câu cũng không thèm nói với Chung Vị Lăng .

Chung Vị Lăng sửng sờ .

Chưởng môn, ngươi đột nhiên khen ta như vậy , bổn tọa kỳ thật rất sợ hãi.

Phải biết , trong nguyên văn, quan hệ tiên ma lưỡng đạo tan vỡ, ngươi chính là thiếu chút nữa lấy mạng  bổn tọa .

Chung Vị Lăng thở dài, tiếp tục uống trà .

Đại điển bắt đầu vào chính  ngọ .

Khi mặt trời đứng bóng , xung quanh toàn bộ tế đàn treo đầy kinh cờ, những phù văn trên cột đá trầm tịch , theo tiếng trống đánh , kim quang dần dần sáng lên . Ngay sau đó, những đám mây vốn trôi nổi trên bầu trời cao dần dần biến đen , cuồn cuộn đè ép xuống dưới, phảng phất tựa như chỉ cần giơ tay là có thể chạm đến.

Chung Vị Lăng nhìn hiện tượng thiên văn biến dị này , khó hiểu: "Đã xảy ra chuyện gì?"

" Phù văn trên cột đá cùng kinh cờ, chính là có tác dụng triệu hồn , hiện tượng này hẳn là do ý thức người chết tàn lưu trong đại chiến năm đó tụ tập lại tạo thành ." Tả hộ pháp thần sắc ngưng trọng nói, "Bất quá, đại điển thiên ma tổ chức nhiều năm như vậy, trình độ hiện tượng thiên văn dị biến như thế này , thuộc hạ vẫn là lần đầu tiên thấy."

Hữu hộ pháp nói: "Hẳn là do lần này kẻ chủ trì tế điển linh lực quá mạnh , cho nên mới như thế."

Hai người ngươi một câu ta một câu, nhưng điểm Chung Vị Lăng chú ý  hoàn toàn không nằm ở đề tài thảo luận của bọn họ : " Ý thức tàn lưu sau khi chết , vậy chẳng phải là quỷ sao?"

Cho nên, trên đỉnh đầu bổn tọa hiện tại con mẹ nó toàn là quỷ?!

Chung Vị Lăng yếu ớt ngẩng đầu, chột dạ mà nuốt nước bọt , một cái tế điển mà thôi, cần dọa người như vậy  sao.

Tả hộ pháp không chú ý phản ứng Chung Vị Lăng khác thường , chỉ ứng tiếng nói: "Có thể nói như vậy, bất quá không phải hoàn toàn là quỷ, mà là tàn thể."

Giả thiết ở thế giới này , tiên ma lưỡng đạo, đều thuộc về thực thể, nhưng quỷ trong Quỷ giới , thì lại được xem như một loại linh thể mượn ngoại lực hóa thành hình dạng .

Trừ tu giả tiên thiên cùng Thiên Ma ra , tiên môn tu sĩ cùng Ma tộc còn lại , thực ra đều xem như là người, chỉ là khác nhau con đường tu hành mà thôi .

Cả hai sau khi chết linh thể tàn lưu , liền thuộc về phạm trù Quỷ giới , chỉ là, cũng không phải quỷ chân chính , chỉ là một loại quỷ khí tản mạn , bởi vì quỷ chân chính cần điều kiện rất đặc thù mới có thể hình thành, cho nên, Quỷ giới sở dĩ vẫn luôn ở ẩn không hiện thế , nguyên nhân lớn nhất là thiếu nhân số .

Đương nhiên, đây cũng không phải điểm Chung Vị Lăng quan tâm , y chỉ quan tâm, đám mây đen hỗn loạn trên đầu y có phải quỷ hay không , nếu đúng như vậy ......

"Tả hữu hộ pháp, các ngươi cách bổn tọa gần một chút." Chung Vị Lăng mạnh mẽ che giấu nội tâm run bần bật , nghiêm túc nói.

Tả hữu hộ pháp nhìn nhau , tuy rằng không rõ nguyên do, nhưng vẫn dời đến bên cạnh Chung Vị Lăng gần nửa bước.

Chung Vị Lăng nhẹ nhàng thở ra.

Tả hữu hộ pháp chính là đệ nhất chiến lực ma tộc , trừ tà đuổi quỷ hẳn là cũng có thể .

Theo nhịp trống càng ngày càng dồn dập , mây đen trên đỉnh đầu quay cuồng càng thêm lợi hại, mang theo âm phong phật qua điển đài , một số đệ tử tu vi thấp đều sợ run cả người .

"A Đại, ngươi có cảm thấy có thứ gì thổi qua bên cạnh chúng ta hay không ?"

"Ngươi ngươi ngươi đừng nói nữa, ta cũng cảm giác được, chẳng lẽ thật sự là tàn linh đại chiến năm đó lưu lại, này cũng quá khiếp người!"

Chung Vị Lăng vừa mới mặc niệm xong một câu , Phong Tích đột nhiên nhíu mày quát  : "Im lặng ! Thân là đồ đệ Vân Đô , mai sau còn phải đối mặt nhiều hơn thế này , sao lại không có định lực đến vậy ? Các ngươi là đệ tử dưới danh nghĩa trưởng lão nào, chờ tế điển kết thúc, toàn bộ cút hết về diện bích *cho bản tôn !"

*Quay mặt nhìn tường

Vừa dứt lời , hai gã đệ tử hai chân mềm nhũn , quỳ xuống đất nhận sai.

Đừng nói hai đệ tử, giọng của Phong Tích kia , cũng làm Chung Vị Lăng sợ tới mức run lên.

Cùng lúc đó, giữa đám mây nghìn nghịt , vang lên tiếng đao kiếm đánh nhau vụn vặt mơ hồ .

Chung Vị Lăng xoa xoa mu bàn tay bị âm phong thổi lạnh , cảm giác những đám mây quỷ đó cánh chính mình càng ngày càng gần, như thể đang ở trên đỉnh đầu mình nhảy Disco. Y túm lấy ống tay áo trợ thủ đắc lực trái phải hai bên , kéo hai người gần lại bên mình một chút.

Ngay lúc mây đen càng áp càng thấp, sắp nuốt chửng nóc nhà , một đạo kiếm quang trắng như tuyết phá vân chém xuống, linh lực khổng lồ va chạm với tế đài trên mặt đất ,  giống như làn sóng nước , từng vòng đánh văng ra . Linh lực bị đánh sơ xác một lần nữa tụ tập ở kết giới tế đài , bạo liệt mở ra, nhanh chóng lan rộng bốn phía , mang theo một một luồng gió lạnh cường thế .

Áo bào Chung Vị Lăng bị thổi vù vù , đôi mắt chỉ có thể miễn cưỡng híp lại , căn bản không mở ra được.

Tả hộ pháp thấy thế, giương quạt thay Chung Vị Lăng chắn gió .

Ngay tại lúc Chung Vị Lăng nhịn không được muốn chửi , cuồng phong vốn tàn sát bừa bãi bỗng dưng dừng lại , thế giới quay về an tĩnh, ngay cả tiếng động đao thương kiếm kích trong đám mây đen , cũng đã biến mất.

Trên tế đài , Tạ Chi Khâm một thân bạch y , tay phải cầm kiếm, vung cổ tay , cầm kiếm đảo một vòng bổ ra một đạo kiếm quang sắc nhọn .

Kiếm phong cắt qua âm khí  xám xịt , mỗi một bước, mỗi một chiêu, đều vang lên tiếng chuông bạc thanh thúy .

Động tác cổ quái , nhưng từng chiêu xuất ra , không thấy chút sát khí nào , ngược lại còn có loại cảm giác làm người an tâm .

Lực đạo Chung Vị Lăng nắm chặt tả hữu hộ pháp , cũng bất tri bất giác nới lỏng chút, giống như mấy thứ trên đỉnh đầu này, đột nhiên không đáng sợ như vậy nữa .

Từng chiêu vung ra , mây đen áp thấp dần dần tiêu tán, ánh mặt trời xuất hiện từ trong khe hở của đám mây , chiếu trên mặt đất, phảng phất đã qua một vòng luân hồi.

Mây đen hoàn toàn tan đi , mũi kiếm nhập vỏ, mở màn chưa đầy một nén nhang , liền như vậy kết thúc.

Tạ Chi Khâm vội vàng hành lễ, xuống đài, xem thần sắc hoảng hốt sốt ruột kia của hắn , hình như có việc gì gấp.

Bất quá, vốn tưởng rằng phân đoạn múa kiếm rất nhàm chán , lại "Kích thích" ngoài dự đoán .

Chung Vị Lăng bưng chén trà lên , vừa định uống một ngụm ấm áp an ủi , lại nghe thấy vài tiếng nói thầm kiêu ngạo đáng ghét từ phía trước truyền đến.

"Không nghĩ tới, kẻ điếc của Vân Đô này còn rất lợi hại, khó trách cha ta thường xuyên nhắc tới hắn."

"Lợi hại thì như thế nào, còn không phải chỉ là kẻ điếc. Đúng rồi, hắn không chỉ điếc, còn là một người quái dị . Ngươi biết không? Ta nghe người ta nói, khoảng thời gian trước hắn còn có ý đồ gây rối với tông nữ ma tu chúng ta , bị mỹ nhân người ta  trực tiếp mắng trở về, cũng không soi gương xem chính mình có xứng không ."

"Phải không? Nữ tu nào , ta cũng muốn đi hỏi một chút, rốt cuộc là bị mắng trở về thế nào ha ha ha ha ha!"

"Ngươi đừng cười, nói nhỏ chút, bọn người chưởng môn Vân Đô ở phía sau."

"Ở phía sau thì thế nào, tuy nói hiện tại tiên ma lưỡng đạo trải qua trận chiến năm đó , chưa phục hồi như cũ, nhưng Ma tộc ta rõ ràng cường đại hơn một ít, sợ gì bọn họ ?"

Bình thường tu hành tới một cảnh giới  nhất định , nhĩ lực cùng thị lực, đều sẽ vượt qua người thường .

Lời hai người phía trước nói  , Phong Tích một chữ không rơi, toàn bộ nghe thấy được, hắn nắm chặt nắm đấm, nhất thời không nhịn xuống được , trực tiếp mắng : "Quả thực là đánh rắm! Hắn căn bản là không thích nữ...... Hở ?"

Còn chưa nói xong, liền thấy một cái chân dẫm lên chỗ lưng ghế của hai người kia .

"Ai mẹ nó đạp lên ghế lão tử ?" Người nọ vừa nói cười đặc biệt vui vẻ theo bản năng mắng người , nhưng chợt nhận ra có gì không đúng.

Sắp xếp phía sau bọn họ , là chưởng môn cùng tông chủ tiên ma lưỡng đạo , cái chân này khẳng định không có khả năng là ma quân, dù sao đối  với y mà nói, trừ bỏ nhãi ranh Thúy Minh kia, những người khác căn bản không xứng nhập vào mắt y , tự nhiên cũng sẽ không quan tâm chuyện Tạ Chi Khâm .

Nhưng nếu không phải ma quân, cách chính mình gần nhất, thì chính là chưởng môn Vân Đô Phong Tích, bất quá, chân lão nhân Phong Tích kia có thể dài như vậy sao? Có thể duỗi đến tận ghế mình ? Hơn nữa, cho dù bị hắn nghe được thì lại như thế nào, mình là thiếu tông chủ Bích Huyết Ma tông , hắn căn bản không thể làm gì được mình .

Nghĩ như vậy, lập tức thiếu tông chủ lại tự tin mười phần , tức giận quay đầu, vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy biểu tình tức giận dẩu râu của Phong Tích , không nghĩ tới, lại đối diện với ánh mắt âm trầm của  Chung Vị Lăng .

"Ngươi là Bích Huyết tông?" Chung Vị Lăng lạnh lùng nói.

Lần này xem điển đài, chỗ ngồi được thiết kế theo kiểu bậc thang , Chung Vị Lăng ngồi ở cao nhất , cũng là chỗ nhìn rõ nhất , hai người kia thì được sắp xếp ngồi ở phía dưới bọn họ .

Chung thiếu gia chân dài , vừa nhấc chân, vừa vặn đạp lên lưng ghế của hai người kia .

Trên đầu thiếu tông chủ túa ra mồ hôi lạnh, tránh ánh mắt Chung Vị Lăng : "Là, ta, ta là chi tử tông chủ Bích Huyết tông ."

Ma tộc tổng cộng phân 72 tông, qua một trận đại chiến, hiện giờ chỉ còn lại 25 tông, toàn bộ do ma quân điện thống lĩnh.

Bích Huyết tông là một trong tam đại Ma tông do Ma quân điện thống lĩnh  , bất quá, cũng là môn phái kiêu ngạo nhất .

Hắn đang muốn tự báo thanh danh , nhưng bị Chung Vị Lăng trực tiếp cắt lời

"Cha ngươi không nói cho ngươi, ra bên ngoài, mỗi tiếng nói cử động của ngươi đều đại biểu cho toàn bộ Bích Huyết tông các ngươi hay sao?" Chân Chung Vị Lăng đột nhiên dùng sức, trực tiếp dẫm nứt ghế  người nọ , người nọ không chống được , té ngã mông ngồi trên mặt đất.

Trong lúc nhất thời, tất cả người vây xem đều hít khí lạnh.

Trong đám người, mơ hồ truyền ra vài tiếng kinh ngạc cảm thán.

"Ma quân quả nhiên hung tàn táo bạo!"

"Không sai , nếu tiểu đệ tử Vân Đô kia thực sự ở rể, cùng ma quân kết làm đạo lữ, hai người một khi cãi nhau, ma quân không chừng trực tiếp đem người đánh chết."

"Huyết nhục lẫn lộn , khung xương bay tứ tung, thật là đáng sợ, Ma tộc quả nhiên là Ma tộc."

Người nọ bên cạnh thiếu tông chủ Bích huyết tông càng nghe càng sợ, vội vàng quỳ xuống, không ngừng giúp thiếu tông chủ Bích Huyết tông cầu tình: "Ma quân bớt giận, thiếu chủ không phải là cố ý, muốn phạt liền phạt một mình ta đi, là ta nói năng lỗ mãng trước ! Không liên quan đến thiếu tông chủ ! Ngài ngàn vạn lầm đừng đánh hắn chết!"

Chung Vị Lăng: "......"

Bổn tọa nói, bổn tọa chỉ là muốn hù dọa các ngươi một chút , nhưng là không cẩn thận , không khống chế lực tốt , lỡ đạp vỡ ghế , các ngươi có tin hay không ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tag