Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nói.

Nếu Kim tổng đã khống chế người kia, vậy cũng không cần phải lo lắng nữa rồi. Mingu nói: "Không đề cập tới hắn nữa. Cậu vừa nãy nói cố ý gây hiềm khích là người khác, không phải Jung Minhee đúng không?"

Jungkook: "Ừ."

Mingu thoáng thở phào nhẹ nhõm: "Hai người không có xích mích là tốt rồi."

Jungkook nghe ra được một chút manh mối, hỏi hắn: "Jung tiểu thư làm sao vậy? Hai người quen nhau à?"

Mingu "ách" một cái: "Kỳ thực cũng là tại tớ. Tớ không muốn để cho cậu suy nghĩ nhiều, hôm qua không nói cho cậu chuyện này. Vị Jung tiểu thư kia, cô ấy..."

Hắn do dự một chút, thần sắc có chút phức tạp: "Cô ấy thật ra là... đối tượng đính hôn trước của Kim tổng."

Mingu dùng từ tương đối uyển chuyển, Jungkook ngược lại cảm thấy chẳng có gì, nói thẳng: "Ồ, vị hôn thê của Kim tổng?"

Mingu ho nhẹ, nói: "Cũng không thể gọi như vậy, bởi vì bọn họ kỳ thực cũng không thực sự đính hôn."

Hắn giải thích với Jungkook: "Jung Do Hoo, chính là vị Jung tổng kia, ông ta là quản lý của quỹ Dacheng. Quỹ Dacheng là một trong mười cổ đông lớn của tập đoàn Sanghai, thời điểm chủ tịch trước đó của tập đoàn Sanghai tại chức vẫn luôn có tin tức Kim tổng sẽ kết hôn với Jung Minhee. Như vậy Kim tổng sau khi kết hôn liền có thể nhận được cổ phần của nhà họ Jung, vị trí ở Sanghai sẽ càng vững vàng hơn một chút."

"Nhưng cuối cùng không biết vì sao kết thông gia không thành, việc này liền trở nên hơi có chút xấu hổ. Sau này Jung tổng lại tăng thêm cổ phần trong tập đoàn Sanghai, cho nên tình huống Kim tổng lúc đó thì càng... nguy hiểm thêm một chút."

Về cơ bản Mingu nói rất trực tiếp.

Lúc đó Taehyung tương đương với việc gánh lấy cừu hận của hai vị đại ca—— anh bị coi như là cái gai trong mắt của chủ tịch Lee vì thân phận "thái tử gia", lại bởi vì chuyện hôn sự không thành mà đắc tội Jung tổng.

Jungkook cũng rất nhanh phản ứng lại.

Cho nên khi đó tình cảnh của Kim tổng hẳn là thật không xong, không người nào dám kết hôn với anh nên chuyện lặt vặt này liền rơi vào đầu mình.

"Có điều bây giờ Kim tổng đã lấy được số cổ phần lớn nhất Sanghai, địa vị vô cùng ổn định. Tớ thấy vừa rồi thái độ của Jung tổng đối với Kim tổng cũng thật khách khí, không có gì phải lo lắng nữa rồi."

Mingu an ủi Jungkook, sợ cậu sẽ suy nghĩ nhiều, còn nói: "Hơn nữa Kim tổng và Jung tiểu thư chính là quan hệ hôn nhân vì lợi ích, hoàn toàn không có cơ sở tình cảm, Jungkook cậu không cần lo lắng."

Jungkook biết bạn tốt suy nghĩ nhiều, chuyện vị hôn thê này kỳ thực chẳng có chút quan hệ nào với mình.

Xem ra, cậu so với Jung tiểu thư lại càng không có cơ sở tình cảm.

Lời này cậu tự nhiên không có khả năng nói ra trên bữa tiệc đính hôn này, Jungkook suy nghĩ một chút, lại hỏi một vấn đề khác: "Vị Jung tiểu thư kia, hẳn là nhỏ tuổi hơn so với chúng ta đi?"

Mingu gật đầu: "Ừ, tớ nhớ là cô ấy nhỏ hơn so với chúng ta đi?"

Mingu gật đầu: "Ừ, tớ nhớ là cô ấy nhỏ hơn chúng ta hơn một tuổi."

"Vậy mới khoảng mười chín tuổi." Jungkook nói.

Cái tuổi này, đều có thể gọi Kim tổng là chú rồi.

Kim tổng chọn đối tượng đính hôn đều là trẻ như vậy...

Jungkook suy nghĩ.

Chẳng lẽ... Đây là sở thích của Kim tổng?

Cậu không khỏi nhớ lại lúc lần đầu hai người gặp mặt, Taehyung yêu cầu cậu đổi xưng hô. Khi đó Jungkook lo lắng không duyên cớ lại gọi đối phương thành già đi,liền mở miệng gọi một tiếng "Taehyung".

Hiện tại suy nghĩ lại một chút, có lẽ Kim tổng càng thích được gọi là "chú" mới đúng.

———————

Bất tri bất giác đã bị vợ gán cho cái mác "biến thái" rồi.

Chung quy nghĩ cũng chỉ là nghĩ, Jungkook rốt cuộc cũng không có đem loại lời này nói ra khỏi miệng.

Cậu vẫn là duy trì hình tượng của Kim tổng.

Jungkook tạm thời nhảy qua cái đề tài này, nói cảm ơn Mingu: "Vừa rồi khổ cực cậu gọi bác sĩ tới rồi."

Mingu chạm chạm lông mày, nói: "Kỳ thực, bác sĩ không phải do tớ gọi tới."

Jungkook nghi hoặc: "Không phải cậu? Vậy là ai?"

Mingu nói: "Tớ nhận được tin nhắn của cậu xong liền đi tìm người gọi bác sĩ rồi, nhưng phục vụ đi hỏi xong lại nói cho tớ là bác sĩ đã bị Kim tổng gọi đi rồi, chính là đi tới cái phòng nghỉ ngơi đó."

Jungkook cảm thấy kỳ quái: "Là Kim tổng gọi tới á? Ngài ấy sao lại biết bên này cần bác sĩ?"

Nghe Kim tổng vừa nãy nhận được cú điện thoại kia, hình như còn là anh vội vã từ cuộc gặp mặt nào đó chạy tới.

Jungkook nghĩ, Kim tổng cho dù phải tạm dừng gặp khách cũng muốn qua đây, là sợ cậu bên này sẽ phát sinh ra sai lầm gì sao?

Mingu lắc đầu: "Tớ cũng không rõ lắm, không thì sau cậu hỏi Kim tổng một chút?"

Jungkook: "Được rồi."

Cậu ngoài miệng đáp ứng, trong lòng lại nghĩ không cần thiết đem loại câu hỏi này đi làm phiền Kim tổng.

Tuy rằng không rõ lắm đối phương vì sao biết chuyện này, có điều Jungkook tin tưởng năng lực của Kim tổng, thật sự có tình huống gì, Kim tổng nhất định sẽ đưa ra lựa chọn chính xác nhất, phù hợp nhất với lợi ích.

Việc này cũng không cần Jungkook phải quan tâm.

Mingu lại nói: "Còn cô gái mặc váy đỏ cậu nói đó, lúc nãy tớ không gặp cô ta trong phòng nghỉ, nhưng hôm nay lúc tới khách sạn tớ có nhìn thấy một người mặc váy đỏ như thế, cũng quả thực chỉ nói tiếng Anh, không biết có phải cô ta hay không."

Có vết xe đổ "vị hôn thê" trước đó, tuy rằng những điều này chỉ là suy đoán, Mingu vẫn là quyết định nói toàn bộ cho Jungkook.

"Người đó có thể là em họ của Kim tổng, Kim Taehee."

Jungkook: "Em họ?"

"Ừ."Mingu nói, "Tớ cũng không biết rõ bọn họ, chỉ nghe nói tính tình vị Kim tiểu thư này không được tốt lắm. Cậu nếu như muốn biết tình huống cụ thể, không bằng đi hỏi Kim tổng một chút."

Ngày hôm qua ở trên sân thượng hắn còn đang lo lắng Jungkook sẽ phải chịu thiệt nhiều trong loại hiệp nghị kết hôn này, bây giờ vậy mà lại đã hai lần nói với Jungkook"có thể hỏi Kim tổng", như thế đoán chuẩn rằng nếu Jungkook có hỏi bất kỳ điều gì Kim tổng đều sẽ trả lời.

Mới chỉ tận mắt thấy một lần hai người này ở chung, Mingu liền giống như đã thay đổi nhận thức của mình một cách chắn chắn.

—— Bởi vì chuyện bị Jungkook nhìn nhiều thêm vài lần đã bị Kim tổng để ý, Mingu không bao giờ muốn trải qua lần thứ hai nữa.

Jungkook không hề phát hiện suy nghĩ của bạn tốt, chỉ gật đầu. Mingu vỗ vỗ vai cậu, nói: "Có điều có lẽ cũng sẽ không có chuyện gì nữa đâu, không cần lo lắng, chuẩn bị đến mười một giờ rồi, cậu chuẩn bị một chút còn tham gia nghi thức đi."

Hắn vốn dĩ vẫn lo lắng Jungkook chịu thiệt, bất quá bất kể là năng lực xử lý tình huống bất ngờ lúc nãy của đối phương, hay là thái độ của Kim tổng đều chứng tỏ nỗi lo lắng của hắn là dư thừa.

Hai người đang đi tới sảnh chính, khách khứa đã gần như đến đông đủ rồi. Không qua bao lâu sau, Taehyung cũng tới rồi.

Anh căn giờ rất chuẩn, nói với Jungkook "Mười năm phút đồng hồ sau" liền thật sự vào phút thứ mười năm đi tới bên cạnh Jungkook.

Jungkook ngẩng đầu, chỉ thấy người đàn ông đưa tay qua, giúp cậu cẩn thận điều chỉnh cà vạt trước ngực một chút.

Giọng nói của người đàn ông trầm dịu, nghe ở cự ly gần lại càng mang theo từ tính rõ ràng.

"Không cần khẩn trương."

Nhiệt độ của ngón tay thon dài quá mức rõ ràng, mãi đến sau khi tay của Taehyung thu lại, Jungkook mới khe khẽ mà thở phào nhẹ nhõm.

Cậu cười cười với người nọ, lông mày và mắt cong lên thành hình vòng cung: "Em sẽ. Các quy trình em đều nhớ rõ rồi, sẽ không phát sinh sai lầm."

"..."

Người như Taehyung vốn dĩ không đảo mắt lại dùng ánh nhìn mô tả đường viền lông mày, động tác ngưng trệ, ánh mắt thâm trầm.

Nhưng lúc này đã không còn thời gian để giao lưu tiếp, nhạc lễ nghi đã bắt đầu, đã mười một giờ đúng, nghi thức đính hôn chính thức bắt đầu rồi.

Giọng của MC truyền khắp mỗi ngõ ngách của hội trường: "Cho mời hai vị tân nhân vào hội trường!"

Treo đèn kết hoa, người thân bạn bè ngồi kín chỗ, khách khứa giãn mặt, một mảnh vui sướng.

Trong niềm vui ngập tràn khắp nơi, chỉ có một mình Jungkook cảm thấy bàn tay mình bị cầm trong nháy mắt, đối phương trong phút chốc đó có chút không khống chế được lực độ.

Lực độ ấy dẫn tới, là cơ hồ như sa vào trong xương máu của người khác trong phút chốc. Nhưng lực độ ấy rất nhanh liền thu hồi lại, Vì vậy chỉ còn lại nhiệt độ của da thịt chạm nhau, nhiệt độ cơ thể chênh lệch quá lớn tạo lên một loại nóng bỏng.

Cảm giác này quá mức rõ ràng, cho dù Jungkook đang chuyên tâm dõi theo giọng nói trầm bổng du dương của MC hoàn thành quy trình cũng không cách nào làm ngơ nó được.

May là sự phân tâm của cậu không ảnh hưởng tới quá trình, tất cả các sắp xếp đều hoàn thành như mong ước.

Đính hôn mặc dù không rườm rà long trọng như kết hôn, các sắp xếp cũng đều rất bài bản, vừa nhìn liền biết đã trải qua chuẩn bị tỉ mỉ. Hai vị tân nhân đều là khí chất nổi bật, hấp dẫn người khác chú ý tới.

Taehyung đã không cần giới thiệu, Jungkook lần đầu lộ diện cũng là diện mạo hạng nhất, hơn nữa khí chất cậu ôn nhu nho nhã cùng nụ cười khiến người khác nhìn thấy ấm lòng, cũng khiến cho không ít người trong lòng cảm thán, tự đáy lòng cảm thấy hai người xứng đôi.

Lễ nhạc du dương, bầu không khí tuyệt hảo, nghi thức đính hôn tiến triển tương đối thuận lợi.

Các quy trình hôm nay về cơ bản toàn bộ đều xoay quanh hai vị tân nhân mới tiến vào này, cũng không có thân thích bạn bè của song phương. Bởi vì Kim gia không có trưởng bối tới tham dự, cho nên mặc dù Ông Jeon và Eunbi ở đây, cũng không sắp xếp quy trình của bọn họ.

Mọi người đều thấy ông Jeon và Eunbi xuất hiện, nhưng trường hợp này địa vị của Hong gia hiển nhiên không đủ, vì vậy từ đầu đến cuối không ai đặt câu hỏi về cảm giác tồn tại thấp của họ, ngay cả Hong gia cũng cảm thấy đó là đương nhiên.

Gần một giờ sau, các quy trình đính hôn thuận lợi kết thúc, tiệc rượu chính thức bắt đầu.

Ngoại trừ các món ăn phong phú, bữa trưa này cũng là thời điểm thích hợp để trò chuyện và giao lưu. Tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua cơ hội hiếm có được trò chuyện với Taehyung này, cũng có không ít người muốn thử bắt chuyện với Jungkook.

Jungkook từ lúc xuống đài vẫn đi theo bên cạnh Taehyung, cậu vốn cho là Kim tổng sẽ giống buổi sáng bận rộn gặp khách, chính mình chỉ cần an tĩnh đi theo là được rồi. Nhưng khi những vị khách liên tiếp chân chính tiến tới, câu nói đầu tiên của Taehyung lại toàn bộ là nói với Jungkook.

Anh giới thiệu từng người từng người một cho Jungkook.

Anh cũng giới thiệu Jungkook cho từng vị khách một.

"Đây là người yêu tôi."

Không chỉ những vị khách kia kinh ngạc mà ngay cả Jungkook cũng có chút bất ngờ. Vốn dĩ cho là mình chỉ là tới làm nền cho các quy trình, lại không nghĩ rằng đối phương sẽ giới thiệu mình cho khách khứa.

Một câu nói kia, chẳng biết bị Taehyung trịnh trọng lặp lại với bao nhiêu người, bao nhiêu lần.

Thời gian trò chuyện trôi qua rất nhanh, Jungkook cũng từ từ thích ứng với việc nói chuyện với đông đảo khách khứa. Bất quá từ sáng sớm đến bây giờ bận rộn lâu như vậy, thân thể cậu khó tránh khỏi có chút ăn không tiêu, dạ dày cũng không quá thoải mái.

Vẫn còn khách đang trò chuyện với Taehyung, Jungkook không có quấy rầy, cậu mặt không biến sắc xoa xoa bụng, đang dự tính đợi thêm chút nữa sẽ đi tìm phục vụ lấy một cốc nước nóng, lại đột nhiên nghe thấy giọng của Taehyung vang lên.

"Dạ dày khó chịu sao?"

Jungkook vừa nâng mắt lên, liền đối diện với đối mắt đen tuyền kia.

Cậu ngẩn người, xua tay: "Không có, em không sao."

Taehyung nhưng vẫn là nói với những vị khách khứa kia: "Người yêu tôi mệt rồi, tôi đưa em ấy đi ăn chút đã."

Những vị khách đều rất thông cảm, vội vàng gật đầu: "Được, được."

Taehyung liền dẫn Jungkook rời sảnh chính qua cửa phụ.

Jungkook sợ mình làm trì hoãn thì giờ của đối phương, nói: "Em tùy tiện lót bụng chút gì đó là được rồi."

Trước đó mẹ kế đã đề cập qua với cậu nhiều lần, bảo cậu nhất định phải nghe theo sắp xếp của Kim gia. Dù sao nhà giàu chú trọng rất nhiều, có thể phải tuân thủ quy định như cô dâu không được ăn trong ngày cưới. Eunbi cố ý cảnh cáo cậu không được chủ động yêu cầu ăn uống gì, chính cậu cũng đã chuẩn bị tinh thần sẽ bận rộn cả ngày.

Taehyung nghe thấy thế, không nói gì, nhưng lại dẫn cậu đi qua hai cái hành lang tới một căn phòng đặc biệt có một lô ghế riêng*.

Trong phòng không có ai, chỉ có một bàn thức ăn chưa hề động, món ăn giống y hệt những món trong bữa tiệc rượu.

Taehyung nói: "Ngồi."

Jungkook nhìn nhìn bữa cơm trưa phong phú còn đang bốc hơi nóng lên, há miệng muốn nói, cuối cùng vẫn là dưới ánh mắt của người đàn ông mà thu lại, trái lại cầm đũa lên.

Taehyung lúc này mới thoả mãn: "Không vội, em cứ từ từ mà ăn."

Hai người vừa mới tiến vào, ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ cửa.

Là Jimin.

Taehyung tới cửa đi nói chuyện với anh ta, cửa cũng không đóng lại, Jungkook ngồi cạnh bàn liền nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ.

"Kim tổng, bên phải đại sảnh phía tây vẫn còn ba hàng ghế vẫn chưa đi, bên trong là người của bên đầu tư Daesung và bên chứng khoán Dragon. Lễ tân đã sắp xếp xong rồi, ngài có thể đi trước. Tôi ở đây đợi Jeon thiếu, chờ cậu ấy dùng cơm xong tôi sẽ đưa cậu ấy quay về sảnh chính tìm ngài."

Jungkook nghe, có chút bất ngờ, Park Jimin bận rộn như vậy, làm sao có thể để anh ta lưu lại đợi mình mình? Tự mình nắm chắc thời gian ăn xong thuận theo đường cũ về đó là được rồi.

Đoạn đối thoại ở ngoài cửa vẫn tiếp tục, Taehyung nói: "Không cần, cậu tới sảnh phía tây đi."

Jungkook nghĩ: Quả nhiên không cần trợ lý Park ở lại.

Kết quả cậu một hơi còn chưa kịp thở liền nghe thấy Taehyung nói.

"Tôi ở lại với em ấy."

Jungkook trực tiếp bị sặc rồi: "Khụ, khụ khụ..."

Hai người ngoài cửa đều quay đầu lại nhìn cậu, Taehyung trực tiếp đi tới, giúp cậu vuốt lưng thuận khí: "Không vội, em cứ từ từ ăn."

Jungkook che miệng lắc đầu, ý bảo mình không có việc gì.

Taehyung chờ cậu bình phục lại, mới nói với Jimin: "Đi đi."

Jimin hiển nhiên cũng có chút bất ngờ với sắp xếp của Taehyung, nhưng nghe Taehyung nói xong cũng vẫn gật đầu, đóng cửa lại rồi rời đi.

Phòng trong chỉ còn hai người, Taehyung ngồi xuống bên cạnh Jungkook.

Jungkook ăn một hồi, mới phát giác Taehyung vẫn chưa động đũa.

Bên trong chỉ còn lại tiếng chén đũa va chạm nhỏ nhẹ, bầu không khí nhất thời có chút nặng nề.

Jungkook mím môi, hỏi: "Taehyung... Anh ăn một chút không?"

Cậu nhìn bàn thức ăn trước mặt, nói: "Em thấy hương vị thật sự rất được."

Taehyung vẫn không có ý tứ muốn động đũa, giọng nói hơi lạnh: "Tiệc cưới cuối cùng cũng có một cái ưu điểm này rồi."

Jungkook: "...?"

Cậu mơ hồ cảm giác được tựa hồ Kim tổng không vui lắm, nhưng cậu hồi tưởng lại một lần, cũng không nghĩ ra là đã có sai sót ở chỗ nào.

Các quy trình của tiệc cưới lúc nãy không phải đều thuận lợi hoàn thành sao?

Đúng vào lúc này, điện thoại của Jungkook đột nhiên vang lên.

Lo lắng sẽ khiến người nọ mất hứng, Jungkook đang muốn tắt đi lại nghe thấy Taehyung nói: "Có việc thì nghe đi."

Jungkook nhìn anh một chút, xác định đối phương không có ý tức giận mới nhận điện thoại.

"Jungkook!"

Là Hoseok gọi tới, giọng nói anh tràn đầy kích động.

"Có kết quả thi rồi! Em tổng điểm xếp đầu khoa a!"

Jungkook chỉ nói qua là chủ nhật sẽ ra ngoài, ngoại trừ Mingu những bạn học khác còn không biết chuyện cậu đính hôn, cho nên vừa có kết quả Hoseok liền nóng lòng muốn gọi điện cho cậu chia sẻ tin mừng.

"Môn nào cũng 90+! Trâu bò quá cưng ơi!!"

Jungkook vốn dĩ định nói một câu liền tắt điện thoại đi cũng bị tin tức này làm cho cả kinh sửng sốt một chút, bật thốt lên: "Thật ạ?"

Ánh mắt Taehyung rơi xuống người cậu.

Jungkook tưởng rằng mình làm ồn đến đối phương liền làm một ký hiệu tay biểu thị xin lỗi, đứng dậy đi tới bên cửa sổ nghe điện thoại.

Suy cho cùng cậu vẫn cố kỵ thời gian, nói đơn giản vài câu liền cúp điện thoại, nhưng loại vui sướng và hưng phấn này lại không che giấu được, nói chuyện điện thoại xong cả người cậu đều phát sáng lên vài phần.

Ăn xong cơm trưa, hai người rời khỏi phòng, đi chưa được mấy bước bọn họ lại gặp được vài vị khách trong hành lang.

Những vị khách cười cùng bọn họ chào hỏi, có người còn nịnh hót Taehyung nói: "Hai vị tình cảm thật tốt, chúng tôi vừa rồi từ xa nhìn thấy hai vị, liền phát hiện Jeon thiếu đứng bên cạnh Kim tổng trên mặt đều không giấu được vui mừng và hạnh phúc."

Vẻ mặt Taehyung trở nên uyên thâm khó lường.

Anh nhàn nhạt lên tiếng: "Ừ, em ấy rất vui."

Jungkook: "..."

Jungkook sờ sờ chóp mũi, nhịn không được hổ thẹn trong lòng.

Diễn xuất của cậu thật sự không ổn chút nào.

Sớm biết như vậy ngay từ đầu cậu nên mang tâm tình lần đầu đi thi của mình để hoàn thành các quy trình đính hôn hôm nay, khẳng định so với biểu hiện vừa nãy tốt hơn nhiều.

Nói chuyện với các vị khách vài câu liền có một phục vụ tìm tới, nói là MC cho mời hai vị.

Trở lại sảnh chính, MC đang đứng trên sân khấu đợi bọn họ, phục vụ đứng bên cạnh đang bưng một khay có đặt một hộp hình vuông.

MC nói: "Hai vị vẫn còn một nhiệm vụ chưa hoàn thành—— cùng nhau viết nhật ký tình yêu."

Một người phục vụ khác tiến lên, mở ra hộp vuông trên khay, trong đó đặt một cuốn sổ da mềm mỏng.

MC lấy ra một chiếc bút nói: "Nhật ký tình yêu phải ghi lại một ngày đặc biệt của mỗi người. Hai vị bây giờ nên thương lượng với nhau một chút, cùng nhau viết xuống một việc vui vẻ nhất trong buổi đính hôn ngày hôm nay."
Chuyện vui vẻ nhất?

Jungkook nghĩ, này nên viết gì đây? Nếu như là kết hôn thì ngược lại còn dễ viết, tuyên thệ, trao nhẫn các kiểu, các việc đáng nhớ, quan trọng có một đống, chọn bừa một cái là được. Nhưng hôm nay là đính hôn, tìm chuyện tiêu biểu có chút khó nghĩ...

Cậu còn đang suy nghĩ đã thấy Taehyung nhận bút, trực tiếp viết lên một trang của cuốn vở đính hôn.

Này..., Kim tổng đã nghĩ xong rồi sao?

Jungkook tới gần nhìn, nhưng khi nhìn rõ những chữ mà đối phương viết ra cậu lại gần như không thể tin vào hai mắt của mình.

Chữ viết của người đàn ông bay bổng, tiêu sái cực đẹp viết xuống một câu——

Hạng nhất cuộc thi giữa kỳ.

Jungkook ngây ngẩn cả người.

Tuy rằng đây chính là chuyện vui vẻ nhất của cậu hôm nay, nhưng cậu có thế nào cũng không ngờ tới người nọ sẽ viết cái này.

Ngay cả MC cũng sững sờ.

Anh ta là người dẫn chương trình kim bài của bữa tiệc hot nhất cả cái Seoul, trực thuộc công ty cưới hỏi cao cấp số 1 Diamond, anh ta đã dẫn chương trình qua vô số hôn lễ, trong số các khách hàng không thiếu quan to hiển quý, siêu sao hay nhân vật nổi tiếng.

Nhưng vị tân nhân viết sự kiện đáng nhớ như vậy, anh ta vẫn là lần đầu tiên thấy.

...Làm gì có người nào viết thành tích học tập trong nhật ký tình yêu?

Đổi một chút, này cũng tương đương như là viết câu "Chuyện vui nhất trong buổi đính hôn hôm nay là giá cổ phiếu của Sanghai tăng lên n điểm —— nhưng cho dù là viết giá cổ phiếu tăng lên cũng đều hoàn toàn phù hợp với tính cách của Kim tổng.

Duy chỉ có câu "hạng nhất kỳ thi giữa kỳ" đó bị viết ra mới chân chính làm cho không ai ngờ tới.

MC không dám vội kết luận, ho khan một tiếng nói: "Ai nha, Kim tổng thật có lòng, thành tích tốt như vậy, báo trước Jeon thiếu sau này tiền đồ vô lượng, thật đúng là phương thức ân ái đặc thù của hai vị a!"

Jungkook nghe vào đều xấu hổ thay anh, này thật sự là kiên trì nói liều.

Taehyung vẫn như trước không biểu tình, anh theo quy trình đưa cho Jungkook một góc cuốn vở, cả hai cùng nhau cất cuốn "nhật ký tình yêu" vào hộp để lưu giữ.

Làm xong đây hết thảy, bọn họ liền có thể rời đi rồi.

Từ sân khấu đi xuống, lúc đi qua chỗ không có người, Jungkook do dự một chút, nhẹ giọng nói: "Em xin lỗi."

Taehyung giương mắt nhìn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net