2 : family

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước nay tôi vốn là một đứa chẳng ưa thích gì những quyển sách , mà giờ tôi lại bồng bột mua thứ này làm gì nhỉ. Cuốn sách còn chẳng phải thứ mà tôi cần . Đống đồ mà dì tối chất lên ng tôi vốn đã nặng nay tôi lại ngu dốt tự rước thêm . Tôi chán chường .

Dì tôi , bà ấy vẫn ko ngừng việc mua sắm tại khu chợ mặc cho tay đứa cháu của mình đã nặng trĩu. Nhưng tôi chẳng dám phàn nàn với dì vì toàn bộ thứ thức ăn tôi cầm là những thực phẩm chúng tôi sẽ ăn trong tuần tới .

Khác vs những thức ăn có phần đơn điệu nhanh gọn trong văn hoá mỹ , ẩm thực Ý lại cầu kỳ , tinh tế hơn và tất nhiên tôi trân thành thông cảm cho điều đó .

dì tôi có một mối quan hệ thân mật vs mọi ng trong thị trấn. Dì dễ dàng có thể lm quen bắt chuyện vs họ ngay từ những câu chào hỏi đầu tiên . Tôi đã nói vs bn chưa khi mọi câu chuyện của dì có vấn đề nghiêm trọng về thời gian .

Thị trấn nơi tôi đang sống ko có quá nhiều tiện ích cho giải trí , nơi đây phần lớn dân số đều là những ng cao tuổi . Họ ưa thích những tờ báo cùng những tách cafe hoặc trà trong những câu chuyện hơn bất kỳ thứ gì.

Họ yêu cái sự cũ kĩ từ những tấm đĩa than của cái nắng chẳng mấy dễ chịu ở nơi đây . Trong vô thức họ đã gắn bó đủ lâu đủ nhiều để rồi yêu cái sự bình yên này lúc nào ko hay

"cún con" lại đây nào

Bà ấy gọi tôi , tôi cũng chẳng nói nhiều mà di chuyển qua chỗ của bà ấy , lại là đám rau quả chán ngắt tôi bắt đầu thấy chuyến đi dạo mua sắm này của tôi bắt đầu có vấn đề rồi đấy

Mãi một hồi lâu chúng tôi mới có thể trở về nhà của dì , tràn khắp các con đg là tiếng du dương của vĩ cầm một nét đặc trưng trong nền âm nhạc Ý . Và rồi chúng tôi lại đi qua cánh cửa xanh ấy

Chú chó vẫn ở đấy chẳng có sự thay đổi nào quá đáng kể sảy ra . Mọi con đường dẫn tới nhà dì tôi đều phải đi qua con mương . Nên hầu như ngày nào tôi cũng phải đi qua đây , tôi mong rằng chú chó kia có thể cảm thấy mừng vì điều đó .

Trên một số nơi của con sông có những cây Cây Liễu ngả hẳn thân về phía chiếc mương . Tuy sự xuất hiện của những cái cây đó ko nhiều nhưng cũng ko phải gọi là hiếm .

Thực đơn tối nay là món lasagne , đó là một món truyền thống được làm từ nhiều lớp mì ống phẳng và rộng với nước sốt thịt, rau và pho mát cùng với chút Salad Caprese ăn kèm với dầu oliu từ những quả oliu từ cây oliu của dì .

Đó là một bữa tối ngon lành , chúng tôi trò chuyện vui vẻ với nhau về đống cây rau diếp của bà Will những con thuyền nhỏ của ông Tom , và món gan ngỗn ngon lành mà chúng tôi sẽ ăn trong ngày hội mùa hè truyền thống sắp tới của thị trấn .

Dì là một ng phụ nữ goá chồng , chồng dì mất trong một lần té cầu thang lúc hai ng đang trong giai đoạn hạnh phúc nhất của tình yêu . Căn nhà này là tài sản duy nhất mà chồng của dì để lại . Dì cũng là ng họ hàng duy nhất của tôi sống ở ý

Đáng ra lịch trình của chúng tôi là tới Roman cùng mẹ nhưng rồi họ lại chuyển tới đây một vùng nông thôn hẻo lánh ở ngoại ô . Sau khi sắp xếp xong công việc kế toán của mk tại New York thì bà ấy sẽ chuyển tới Ý

"hôm nay ở trường thế nào lib"

Cha tôi trong khi vẫn ngấu nghiến bữa ăn của mình quay ra hỏi tôi.

"cũng thường thôi , cha"

Ông là một ng đàn ông trung niên mập mạp với chiếc bụng bia quá khổ và bộ râu quai nón rậm

"thứ 7 tuần tới con rảnh chứ"

Tôi suy nghĩ một hồi rồi trả lời ông ấy

"vâng"

"tuần tới ta có một cuộc phỏng vấn với tờ báo địa phương về những con thuyền ở cản , liệu con có muốn tới đó ko"

"ôi chúa ơi đó là một đề nghị thật tuyệt vời , tất nhiên là con sẽ tới "

Tôi còn chẳng thèm suy nghĩ gì nhiều mà lập tức đồng ý với đề nghị của cha . Cha tôi khẽ cười , à ko chỉ là một cử động vô cùng nhếch mép vô cùng nhỏ mà đứa con trai của ông vừa mới nhận ra thôi

Ngoài chuyện đó ra thì cả buổi tối đó vẫn xảy ra như bao buổi tối khác , ko có j đặc biệt xảy ra . Sáng hôm sau và cả những ngày khác cũng vậy theo chu kỳ băng qua căn nhà có cửa lớn chẳng thấy bất kỳ ai ngoài chú chó. Chiều về rồi lại ăn tối lại chuyện trò những câu chuyện phiến trên bàn ăn

Mọi chuyện cứ bình yên như thế cho tới khi có một ai đó lm cho chuỗi ngày đó ko thể yên bình đc nữa

"này cậu gì ơi phiền cậu giúp tôi một tay chứ"

Trong lúc tôi đang ngồi thơ thẩn tận hưởng khung cảnh trong lành dưới cái nóng điên rồ trong một quán cafe tại con hẻm nọ , 1 Ng phụ nữ mảnh mai với mái tóc nâu đậm vẫy gọi tôi . Tôi không quá hứng thú với lời kêu gọi của ng phụ nữ đang ở ngay sau lưng tôi , tôi nhìn xung quanh xem bà ấy có gọi ai khác ko và ồ tệ rồi ở đây chả có ai ngoài tôi và bà ấy . Nhưng theo thói lịch sự tôi quay hẳn ng lại nhìn bà ấy

" vâng thưa bà , liệu tôi có thể giúp gì cho bà"

Ng phụ nữ xách một đống hành lí nặng nề

" liệu cậu có thể giúp tôi bê đống hành lý này tới nhà của ông Milano ở đường Sornola đc chứ"

Nhà ông Milano sao , tôi kinh ngạc nhìn ng phụ nữ mới chuyển tới , tôi trần trừ một lúc nhưng rồi cũng bấm bụng mà làm theo

"vâng tất nhiên thưa bà"

Ko bt có phải hành trang của ng này quá nhẹ hay là tôi đã bắt đầu quen dần vs việc xách đồ cho dì Isabella, mà giờ tôi có thể nhấc bổng đống đồ lên một cách nhẹ nhàng.

"ôi trời cảm ơn cậu , câu đây là ..."

"tôi là cháu của dì Isabella vừa mới chuyển tới đây từ vài tháng trước"

Sau câu nói của tôi chúng tôi dường như chẳng nói gì với nhau trong toàn bộ quãng đường . Tới nơi , thì ra đây là mặt trc của căn nhà có khung cửa xanh

Nói sao nhỉ nó chẳng khác mấy vs những căn nhà cổ kính bình thường ở nơi đây nhưng do phía sau nó là con sông nên nhìn tổng thể vị trí đắc địa đó là điểm cộng lớn nhất của cả căn nhà rồi.

"cậu để hành lý ở đấy cho tôi được rồi , cảm ơn cậu rất nhiều ..."

Tôi cúi đầu định xoay ng bỏ đi sau lời càm ơn của ng  phụ nữ lạ nhưng tiếng động lớn phát ra từ căn nhà lại ngừng chân tôi lại

"bà bỏ tay ra tôi ko cho nó vào nhà của tôi"

"chúa ơi ông đừng ăn nói thô lỗ như thế con bé là con ông đấy"

Từ trong nhà vọng ra giọng của một ng đàn ông và một ng đàn bà . Một chân ng đàn ông to béo đạp phăng chiếc cửa gỗ ra trên tay lăm lăm nắm đấm chỉ thẳng tay vào mặt ng phụ nữ , ng đàn bà bên cạnh cố can ngăn chồng

"ai cho mày về đây"

Mắt ông ta đỏ hoe hàng lông mày rậm nhíu mạng ép cho những nết nhăn của tuổi già lộ rõ lm tổng thể khuôn mặt ông ta trông đến là giữ dằn , ông ta nhìn ng phụ nữ rồi lại nhìn tôi mà rống lên đầy cay nhiệt

" còn cái thằng nhãi nhép kia là sao , nó còn đáng bằng tuổi con mày nữa, mày đừng hòng vòi vĩnh tao một đồng tiền cưới nào với nó"

Ng đàn bà còn lại có vẻ điềm đạm hơn

"con nó mới về lại định kiếm chuyện nữa rồi , cha con ông lm tôi phát điên mất thôi "

"không , cậu này và con ko hề quen biết gì nhau..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net