Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( chín ) tha thứ cho em vì đã không biết thể hiện tình cảm

Ông cụ Nghiêm mở lòng khoan dung nói cho Tả Đóa Đóa, sáng mai, sếp sẽ đến công ty sắp xếp bàn giao công việc, về sau anh sẽ được điều đến thành phố B quản lý, nếu việc quan trọng cần gặp, liền thừa dịp ngày mai đi.

Ngày hôm sau, Tả Đóa Đóa dậy thật sớm, chuẩn bị đến công ty ôm cây đợi thỏ, ai ngờ trên đường kẹt xe, chờ khi Tả Đóa Đóa đến công ty, đã muộn một giờ.

Tả Đóa Đóa lòng nóng như lửa đốt vọt vào công ty, chỉ thấy đại sảnh vây quanh không ít người, nhiều ngày không thấy, sếp bị một người đàn ông lôi kéo trước đại sảnh.

"Uầy, tôi không lừa các người, anh ta thật là nói lắp, không tin các người khiến cho anh ta nói chuyện thử xem?"

Giám đốc nhân sự tức giận nói: "Anh này, cho dù anh phỏng vấn không thông qua, anh cũng không thể dùng lý do như vậy nói xấu Boss của chúng ta !"

Người đàn ông kia nhanh tay giữ lại giám đốc nhân sự nói: "Tôi không lừa các anh đâu? Anh ta làm sao cũng chỉ nói được hai chữ, không tin các anh nói chuyện với anh ta thử xem!

Anh biểu tình lạnh lùng nhìn tên đàn ông đó, không nói một lời

Tả Đóa Đóa liếc mắt một cái liền nhận ra người đàn ông này là chủ chiếc Chery ngày đó, hiện tại cô không muốn quan tâm đúng sai, chỉ quan tâm việc --- giữ lại anh!

Tả Đóa Đóa mặc kệ chuyện lúc trước cùng xung quanh có nhiều người nắm lấy cánh tay anh, nói: "A Túc, anh không cần đi, em thích anh, anh có thể ở lại không ?."

Cô bất ngờ nói như vậy khiến anh ngạc nhiên, sửng sốt nửa ngày, mới lấy lại bình tĩnh: "Buông tay!"

Tả Đóa Đóa cố tình gây sự nói: "Em không buông, em thích anh, hoặc là anh ở lại, hoặc là anh dẫn em cùng nhau đi, chỉ có thể một trong hai."

Anh trầm mặc một hồi, nói: "Em nói, nghe lầm, ."

Đây là lần đầu tiên trước mặt người khác anh nói nhiều hon hai từ, hơn nữa không chút nào che dấu chính mình nói lắp, xe chủ Chery ở bên cạnh hưng phấn : "Tôi nói anh ta nói lắp, các người còn chưa tin! Các người xem, hiện tại chứng cớ vô cùng xác thực !"

Toàn thể những người có mặt ở đó đều giật mình nhìn chằm chằm anh.

Tả Đóa Đóa làm như không thấy, giữ lấy mặt anh, trịnh trọng nói: "Anh có nói lắp hay không, không quan trọng, quan trọng là ... Lòng em cảm thấy anh rất tốt. A Túc, em thích anh, mặc kệ anh là không phải thích em, em đều thích anh! Em muốn giải thích với anh, em không nên ở trên đường nhìn thấy anh cùng chị anh đi dạo phố, liền hiểu lầm anh và chị ấy, còn cố ý chọc giận anh, thực xin lỗi, anh nguyện ý tha thứ cho em được không?"

Anh nhìn chằm chằm Tả Đóa Đóa, Tả Đóa Đóa không chút nào lùi bước nhìn thẳng vào anh, bỗng nhiên, anh nhanh tay kéo cô vào trong ngực, nặng nề mà hôn xuống.

Bốn phía, xunh quanh im lặng như tờ, mà hai vị đương sự. . . . . . chìm đắm trong đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC