It's alright, it's love (part 4 - end)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Nayeon cảm thấy không ổn lắm khi bọn họ trên đường đến sân khấu diễn tập. Đêm qua chị không ngủ được nên dù đã ăn sáng vẫn thấy khó chịu trong người.

- Unnie mệt sao? Dựa vào em đi.

Là tiếng của Momo, người đang nhìn chị với ánh mắt lo lắng. Nayeon đã rất cố gắng để che giấu sự mệt mỏi nhưng bằng cách nào đó lại bị người kế bên nhận ra. Nếu đã như vậy, chị cũng không muốn tiếp tục tỏ ra rằng mình ổn. Chị cả vòng tay ôm lấy người nhỏ hơn, rồi chôn mặt vào hõm cổ của cô.

Hương thơm dễ chịu từ tóc Momo làm chị thấy thư giãn, thế là trước khi bọn họ đến sân vận động Nayeon đã chợp mắt được một lúc.

Tuy vậy không chỉ có mình Hirai Momo là nhận ra sự mệt mỏi đó của Im Nayeon, người ngồi đằng sau cũng là người cùng phòng với chị hiểu điều đó hơn ai hết. Người đó hiểu chị vì tối qua không ngủ được nên mới khó chịu, nhưng vì sao lại thế thì liệu Myoui Mina có hiểu?

Myoui Mina không muốn đối mặt với tình cảm của Nayeon, vì cô không thể giải quyết êm đẹp mọi thứ mà không khiến bất kỳ ai tổn thương. Và Mina ghét điều đó.

Cô gái người Nhật nén tiếng thở dài, không muốn để người kế bên nghe được. Chaeyoung đang dựa vào cô và nhắm nghiền hai mắt nhưng Mina biết em chưa ngủ. Cô gái nhỏ này rất nhạy cảm nên sẽ nhận ra có điều gì đó không ổn, đến lúc đó lại khó xử cho cô.

Chợt, Myoui Mina nảy ra một suy nghĩ. Phải rồi, Son Chaeyoung rất nhạy cảm, có khi nào em cũng có thể nhận ra tâm tư của Nayeon hay không? Mina không chắc về điều này, vì Nayeon đã che giấu rất kỹ và chỉ có đối tượng trực tiếp được chị cả hướng đến như cô mới có thể cảm giác được sự bất thường. Nhưng lỡ đâu Chaeyoung lại biết? Nghĩ đến đây Mina thấy sống lưng mình lạnh toát.

Nếu Chaeyoung biết được, em sẽ như thế nào? Myoui Mina không rõ người yêu mình sẽ phản ứng ra sao, nên cô mới lo sợ. Mina nghĩ mình có hai lựa chọn, một là nói rõ ràng với Nayeon trước khi Chaeyoung biết chuyện, hai là tự mình cho Chaeyoung biết. Nhưng có lẽ Mina sẽ không chọn cách thứ hai, vì như thế có thể khiến mối quan hệ của hai người kia trục trặc. Tốt nhất cô nên giải quyết tất cả mà không để Chaeyoung hay biết điều gì.

Buổi diễn tập rất suôn sẻ, với bốn người diễn Gashina nói riêng và cả nhóm nói chung. Tuy nhiên đối với Im Nayeon mọi chuyện có phần khó khăn hơn. Chị cả thấy đầu mình ong lên và chị phải đứng một lúc trước cầu thang dẫn xuống sân khấu vì hoa mắt. Khi đã lấy lại được tầm nhìn và nhịp thở ổn định đôi chút, Nayeon mới dám bước xuống. Nhưng ở bậc thang cuối cùng đột nhiên cái chân trái yếu đuối của chị mất sức, chỉ chút nữa thôi là Nayeon đã ngã quỵ nếu không có người đỡ.

- Dựa vào em này.

Hương hoa lài quen thuộc, giọng nói mềm mỏng và nhẹ nhàng. Không ai khác chính là Myoui Mina, người đã quan sát và cố tình nán lại phía sau Nayeon từ lúc kết thúc sân khấu diễn tập. Cô chỉ muốn chắc rằng Nayeon vẫn ổn. Nhưng mặc cho Mina biết Nayeon gặp khó khăn, cô chỉ đi phía sau chị chứ không có ý định đến giúp, hay nói khác hơn Mina không thể. Chỉ trừ những trường hợp cấp bách như thế này, khi chị cả sắp ngã nhào.

- Cảm ơn em.

Nayeon yếu ớt nói khi người kia vịn vai mình và dìu đi. Mina thở dài và điều này khiến chị cảm thấy bản thân thật phiền phức. Không hiểu sao Nayeon bỗng dưng thật muốn khóc. Chị nhẹ đẩy Mina ra và bảo mình không sao. Nhưng cú đẩy nhẹ của chị không ăn thua với Mina vì người kia vịn vai chị rất chặt và tuyệt nhiên không nhìn Nayeon lấy một lần.

- Nayeon unnie, em tìm chị nãy giờ. Cứ sợ chị xỉu ở ngoài đây rồi.

Chou Tzuyu bỗng chạy từ hậu trường ra rồi gấp gáp hỏi thăm Nayeon khiến người được hỏi và cả người kế bên đều bất ngờ. Bình thường họ không khi nào thấy Tzuyu như thế này.

- Chị có sao đâu. Tự nhiên em lại lo cho chị quá chị hơi sợ đó.

- Vậy thì em làm thế này chị có sợ không?

Tzuyu nhẹ nhàng gạt tay Mina ra khỏi vai Nayeon rồi vòng tay sang eo người thấp hơn mà kéo đi. Cô gái người Nhật cũng không nói hay có phản ứng gì đặc biệt, chỉ đứng đó và nhìn bọn họ rời khỏi.

- Giờ thì chị sợ thật rồi.

- Nếu em không làm vậy thì chị sẽ còn sợ hơn đó.

Khi Nayeon thấy bóng dáng nhỏ bé của Son Chaeyoung đang tiến về phía mình thì chị đã hiểu vì sao Chou Tzuyu cư xử kì lạ đến thế.

- Chaeyoung đã chú ý đến việc hai người chưa vào phòng chờ và liên tục hỏi mọi người là chị với chị Mina đã đi đâu. Em nhân lúc cậu ấy chưa đi tìm thì chạy ra đây.

- Cảm ơn em. – Nayeon không ngờ Tzuyu lại tinh tế và nhanh trí đến vậy.

- Mà bộ hai người thật sự có gì hả? Khung cảnh hồi nãy...

- Em nghĩ hơi xa rồi, sẽ không thể nào có gì đâu. Lúc nãy chị suýt ngã nên Mina đỡ chị.

- Em hiểu mà, nhưng nếu người thấy được cảnh đó không phải em mà là Chaeng thì chị Mina sẽ hơi mệt đấy ạ.

Nayeon còn định nói gì đó nhưng Chaeyoung đã tiến tới chào hai người.

- Nayeon unnie không sao chứ?

- Oh, không sao đâu. Hơi đau đầu tí thôi mà.

- Vậy em đi tìm Mina unnie đây ạ.

Chaeyoung dường như đã không thể kiên nhẫn, nên mau chóng rời đi. Nhưng Chaeng cũng không cần gấp gáp làm gì vì Myoui Mina với dáng đi quen thuộc đã xuất hiện ngay sau đó. Và gương mặt thì có chút không vui, nhưng rất nhanh môi đã tự động vẽ ra một nụ cười khi thấy ai đang đứng chờ mình.

- Chaeng, em chờ chị sao? – Mina nói trong khi cầm tay Chaeyoung

Người nhỏ hơn nhanh chóng rút tay ra rồi lạnh lùng quay đi, bỏ lại Mina ngơ ngác không hiểu gì.

- Em đi vệ sinh.

Lòng Chaeyoung như có gì đó đang cháy hừng hực. Dù không thấy hình ảnh Nayeon và Mina ở riêng với nhau nhưng em chắc chắn về điều đó. Và dù họ ở cùng nhau ở chỗ đông người hay vắng người, ở cùng nhau lâu hay mau cũng khiến Chaeyoung muốn phát hỏa khi nghĩ tới. Chaeng chỉ không hiểu sao Tzuyu lại xuất hiện bên cạnh chị cả, trong khi chỉ mới trước đó vài phút em còn nhìn thấy maknae nghịch điện thoại trong phòng chờ. Nếu Tzuyu không có mặt, rất có thể Chaeyoung đã có cơ hội làm cho ra lẽ mọi chuyện.

Khi Son Chaeyoung mở cửa buồng vệ sinh thì đã thấy Myoui Mina đứng chắn trước mặt. Nhưng Mina không có ý định tránh sang bên để nhường đường mà lại đẩy ngược cô gái thấp hơn vào bên trong, sau đó chốt cửa.

- Chị làm gì...

Chaeyoung chưa kịp hoàn thành câu nói đã bị ai đó dùng môi chặn lại. Vì bất ngờ và cảm thấy như mình bị ép buộc, cộng với cơn bực dọc lúc nãy chưa tan đi Chaeyoung cố dùng tay đẩy Mina ra. Nhưng em không có thế mà Mina lại nhất quyết ôm ghì lấy em nên chỉ còn cách đánh cô để mong người cao hơn đau quá sẽ buông mình ra.

Dù Chaeyoung có thấy xót sau khi làm thì em cũng đã đánh rất nhiều cái lên vai và lưng của Mina. Trong khi người kia không hề có ý định bỏ cuộc, thậm chí còn lì lợm ôm chặt hơn. Chaeyoung biết mình không thể thoát khỏi Mina mà nụ hôn của cô cũng đang dần khiến em không còn tỉnh táo.
Chaeng vừa thấy khó thở lại vừa muốn đằm chìm trong cảm giác môi Mina quyện lấy môi em, thế nên em đáp lại cô. Khi nhận thấy Chaeyoung không còn chống đối mình, Mina trở nên nhiệt tình hơn bao giờ hết.

Cô gái người Nhật không chắc phải làm gì khi hôn vì bản thân không phải là một người hôn giỏi, nhưng Mina cũng biết mình đã tiến bộ hơn xưa rất nhiều chỉ bằng việc làm theo những gì bản năng mách bảo.
Myoui Mina chỉ làm điều mình thích với đôi môi của người kia, đôi môi căng mọng và mềm mại hơn tất cả mọi thứ cô từng nếm qua. Mina mút đôi môi nọ như ăn cây kẹo có hương vị ngọt nhất trên đời, đôi lúc cô dùng răng cắn nhẹ môi dưới rồi lại khẽ để đầu lưỡi lướt qua như xoa dịu em. Mỗi người đều cảm thấy khao khát nhiều hơn mỗi khi họ xoay đầu. Nhưng rồi cũng phải buông nhau ra.

- Chị... gan thật đó. – Chaeyoung vừa nói vừa hít lấy hít để không khí

- Chỉ muốn đòi chút quà sinh nhật thôi mà. Hồi nãy em chỉ chúc chứ có tặng quà cho chị đâu.

Khi con số trên màn hình điện thoại nhảy thành 00:00, Chaeyoung đã reo lên câu chúc mừng sinh nhật và trở thành người đầu tiên chúc Mina vào năm nay. Nhưng Mina nghĩ mình có quyền đòi một nụ hôn như một món quà.

- Được, vậy em khỏi mua quà nữa, đỡ tốn.

Mina chỉ nhìn em, cười rất chói mắt mà không nói gì. Cô biết ít nhất mình cũng đã làm cho cơn giận trong em nguôi đi phần nào. Và chỉ cần như vậy, dù phải ăn đánh nhiều hơn cũng cảm thấy xứng đáng.

- Chị nghĩ là mình cần thêm quà nữa.

Chaeyoung không có cơ hội để từ chối mà chắc là em cũng không muốn từ chối. Khi môi hai người chạm vào nhau lần nữa, em cảm thấy như có dòng điện chạy dọc sống lưng. Chaeyoung chợt rùng mình, cả cơ thể em phản ứng chỉ với một cái chạm môi đơn giản. Ngay lúc này Chaeng biết không chỉ có trái tim em là của người trước mặt mà cả cơ thể em cũng thuộc về cô.

Chaeyoung cảm thấy cần Mina hơn bao giờ hết, em ôm chặt lấy cổ người cao hơn trong khi những ngón tay thì luồn vào mái tóc và xoa nhẹ da đầu cô. Tay Mina đặt ở eo và lưng Chaeng cũng làm điều tương tự, xoa nhẹ như muốn khiến đối phương thư giãn.

Họ hôn nhau từ tốn và đầy tình cảm cho đến khi tay Mina bằng cách nào đó lọt vào trong lưng áo của người nhỏ hơn. Bàn tay lành lạnh của người kia khiến Chaeyoung bất ngờ và cảm thấy hơi kì lạ nơi bụng dưới. Mina xoa eo em một cách chậm rãi như để cảm nhận hết sự mềm mại và mịn màng nơi đó.

Chaeyoung không nhịn được và bật ra một tiếng rên nhỏ, rất rất khẽ khàng nhưng đủ để khiến người kia phải thở dốc. Mina cũng thừa khôn ngoan để biết mình nên làm gì lúc này, cô mau chóng dùng lưỡi chen vào giữa đôi môi em như xin phép được vào bên trong.

Chaeng không có chút phàn nàn về điều này và em rất nhanh đã hé môi để chào đón "người bạn nhỏ màu hồng" của Mina. Cả hai thật sự phát cuồng khi lưỡi họ chạm vào nhau, đó là một trận chiến mãnh liệt để dành quyền kiểm soát nụ hôn. Mina tàn sát bừa bãi trong khoang miệng Chaeyoung và cô càng lúc càng như cuồng nhiệt hơn, thậm chí tay phải cô từ lúc nào đã đặt trên vòng ba của người yêu và không ngần ngại xoa nắn. Nhưng họ vẫn biết mình không nên quá "ồn ào" nên những âm thanh từ nụ hôn đều được kiềm chế hết sức có thể. Chaeyoung khổ sở ngăn tiếng rên của mình thoát ra trong lúc bị tấn công không khoan nhượng cả bên trên lẫn bên dưới.

Khi cả hai buông nhau ra, tiếng thở dốc của họ không thể nào không nghe thấy trong không gian nhỏ hẹp này. Mina nhanh chóng ôm ghì lấy Chaeyoung vào vai mình trong khi cô cũng chôn mặt vào hõm cổ của em để kiềm lại âm thanh ám muội.

- Chaeng, em thơm quá...

Mina dùng mũi chạm lên làn da nhạy cảm ở cổ người yêu, hơi thở nóng rực mà cô phả lên da em khiến đôi chân người nọ như yếu dần đi, đến mức muốn khụy xuống.

- Chị muốn hickey, có được không?

- Nhưng...

- Chị sẽ không để lại dấu ở chỗ dễ thấy đâu, được không em? – Giọng nói trong trẻo ngày thường của Mina giờ đây hơi khàn, cô thấp giọng nài nỉ khiến Chaeyoung dù có muốn từ chối thế nào cũng không thể nói ra.

Không đợi Chaeyoung trả lời Mina đã rải những nụ hôn lên cổ em, chỉ là hôn nhẹ nhưng nó khiến lông tơ trên tay em dựng đứng cả lên. Mina vừa hôn vừa kéo cổ áo của em sang một bên, khi nụ hôn thấp dần cô mới bắt đầu mút xương đòn và một số chỗ ngay lồng ngực của Chaeyoung. Mina rất dịu dàng và từ tốn nên những dấu vết mà cô để lại chỉ là những vết đỏ nhàn nhạt, sắp ngả sang màu hồng. Nhưng chính sự dịu dàng và nhẹ nhàng đó như đang bức Chaeyoung phát điên. Em dùng tay che miệng để đề phòng mình không kiềm được mà rên thành tiếng, Chaeyoung thật sự rất yêu Mina những lúc cô âu yếm em. Đó là những khi em biết được người kia yêu thương em nhiều ra sao và em có cảm giác mình là người con gái hạnh phúc nhất thế gian.

- Chaeng, chị yêu em. Em tin chị không?

Myoui Mina đứng thẳng dậy và nhìn vào mắt người nhỏ hơn. Ánh nhìn đó chứa nhiều tình cảm đến mức Chaeyoung thấy choáng ngợp. Chưa bao giờ Chaeyoung thấy nghi ngờ gì về điều đó, đó là điều đáng tin nhất trên đời. Và cả cuộc đời em, Chaeng chỉ muốn được ở bên cạnh Mina để có thể nói với cô rằng:

- Em tin chị.

Không do dự, không nghi hoặc, không cần bất cứ điều kiện gì vì Myoui Mina và tình yêu của cô là điều em tự nguyện tin tưởng.

________

- Oh, Son Chaeng! Môi có chút sưng nha. - Jeongyeon nói khi cô đi lướt qua maknae để ra xe.

Chaeyoung thật sự xấu hổ, lúc nãy cả em và Mina đều phải đợi leader gọi điện thoại mới chịu quay trở về phòng chờ.

Chaeng không biết vì sao Mina lại tự nhiên hỏi em có tin cô hay không, nhưng em cũng đã trả lời sẽ tin cô. Và giờ thì Chaeng băn khoăn liệu việc em suy nghĩ mấy ngày qua có đúng hay không? Rõ ràng Chaeyoung đã nghi ngờ Mina, em thấy có lỗi tuy nhiên vẫn không cho rằng mình sai.

Mọi thứ giữa Chaeyoung và Mina vẫn tốt đẹp, cả hai đã có một ngày nghỉ rất vui cùng với các thành viên khác vào ngày hôm qua. Giữa những khoảng thời gian đi chung với cả nhóm, họ vẫn có khoảng trời riêng mình. Và hầu như không bao giờ rời khỏi tầm mắt của nhau.

Thế nhưng trong tận sâu lòng mình, Chaeyoung vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Nhất là mỗi khi em vô tình bắt gặp được ánh nhìn của Nayeon. Chaeng rất muốn có một cuộc nói chuyện với Nayeon nhưng lí do là gì đây? Em sẽ vào đề như thế nào? Chaeng không đủ can đảm để thốt ra câu hỏi mà em luôn muốn hỏi, cũng như quá sợ hãi câu trả lời.

Chết tiệt, nếu cứ để mọi thứ trong lòng thế này không khéo Chaeyoung sẽ sớm stress. Có lẽ dù muốn dù không thì em cũng nên nói với Mina mọi thứ. Hoặc chính Chaeyoung sẽ bảo Mina nói chuyện với Nayeon, tại sao không?

Chaeyoung đã âm thầm ra quyết định rằng ngay trong tối nay, khi họ biểu diễn xong và quay về em sẽ làm điều mình cần làm.

Sân khấu kết thúc rất nhanh đã đến.
Nayeon không hiểu sao mình lại bị dòng người "đưa đẩy" đến cái vị trí chết dẫm này. Bên cạnh chị là một MiChaeng đang tình tứ, Chaeyoung hình như đang tựa đầu vào vai người cao hơn, còn người kia thì cúi xuống như thì thầm gì đó. Đáng ghét là Nayeon lại không muốn làm gì khác hơn ngoài đứng ngay tại đó và giả vờ như mình không quan tâm.

Chị không hẳn là đau lòng nhưng khó chịu thì có rất nhiều. Nayeon biết mình nên từ bỏ thôi. Từ bỏ trong âm thầm, lặng lẽ. Nhưng thành thật chị cũng rất ghét việc mình chưa bắt đầu đã phải bỏ cuộc. Có lẽ vì điều này mà Im Nayeon đã cố bám víu đến tận bây giờ.
Luôn chần chừ giữa hai lựa chọn tiếp tục và dừng lại, bởi nơi góc nào đó trong tâm trí người nọ vẫn còn đó ý nghĩ biết đâu... Biết đâu đấy Mina sẽ nhìn về phía chị? Suy nghĩ ấy cũng chỉ le lói như ngọn nến trước gió, vì dù là hiện tại hay trong tình cảm Mina cũng chưa từng nhìn thấy Nayeon.

Myoui Mina lúc này chỉ bận rộn với việc bồi đắp nên một khoảng thời gian "chất lượng" bên cạnh người yêu. Có lẽ với cô việc ở giữa đám đông nhưng lại chìm vào thế giới riêng chỉ hai người với Chaeyoung là việc thú vị nhất. Cứ như thể họ đã chìm sâu trong tình yêu này đến nổi cả hai đều được bao bọc trong một "lớp" tình yêu dày cộm, khiến thế giới ồn ào ngoài kia cũng không thể chạm đến.

Khi quay trở lại khách sạn, Mina đã rất ngạc nhiên khi đang chơi game thì bị cô chị cả kéo sang phòng Chaeyoung. Hóa ra mọi người đã bí mật tổ chức sinh nhật cho Mina. Son Chaeyoung trên tay là dĩa bánh chocopie cắm một cây nến cùng bảy cô gái khác hát chúc mừng sinh nhật Mina.

Nhìn thấy hình ảnh đáng yêu đó, Mina chỉ ước sao sinh nhật của mình nhiều năm sau nữa đều là trải qua cùng với những gương mặt quen thuộc này, và nhất là với người cô yêu nhất – Son Chaeyoung.

Myoui Mina đã thật sự ước như thế, khi được mọi người hỏi thì Mina cũng không ngần ngại nói ra.

- Em chỉ ước sinh nhật sau, sau nữa đều được trải qua cùng với mọi người.

- Tưởng em sẽ ước được cưới Chaeyoung chứ

Momo nói và cả đám cười rộ lên trong khi Chaeyoung chỉ biết thở dài còn nhân vật chính thì từ tốn mở miệng:

- Chuyện đó em đã ước từ năm trước rồi, khỏi lo.

Chaeyoung cảm thấy hơi nóng đang bốc lên từ hai bên má khi em nghe mọi người trầm trồ. Biết sẽ bị trêu sao Mina không chịu né tránh chút gì cả. Nhưng không rõ em ngượng có phải hoàn toàn vì sự trêu chọc kia hay vì lời mà Mina vừa nói. Không chừng là cả hai.

- Mai phải bay nên tối nay chắc không nhậu nhẹt gì được đâu.

Jihyo lên tiếng và những người còn lại đều không có ý kiến gì, cả bọn mau chóng bày đồ ăn đã mua từ trước ra sàn. Nhưng bỗng từ đâu Nayeon lại lôi ra một túi đầy những chai rượu trái cây và để ở giữa.

- Chị lỡ mua rồi nên mình phải uống thôi.

Nayeon nói và nhún vai bình thản. Chị thật sự muốn uống cho thật say nhưng cũng biết chừng mực nên chỉ chọn loại rượu trái cây có rất ít cồn. Vì sao lại muốn say ư? Ngủ ngon, Nayeon muốn có một giấc ngủ ngon.

- Sao nhìn chằm chằm chị thế? Nếu mấy đứa không muốn uống cũng không sao. Mình chị xử hết đống này cũng được.

- Không có ạ, em uống với chị.

- Em cũng vậy, sao để Nayeon unnie của em nhậu một mình như mấy đứa thất tình được.

Momo và Sana vui vẻ lên tiếng khiến Nayeon thấy an ủi phần nào. Những người khác không nói gì, Jihyo cũng êm tiếng nên coi như đã được thông qua.

Trước khi Nayeon mở chai rượu đầu tiên, chị thoáng thấy ánh nhìn phức tạp của Mina chiếu vào mình. Nếu Mina biết vì sao chị muốn tìm đến rượu thì cô có cảm thấy chị đáng thương hay không?

Im Nayeon mặc kệ, chị uống rồi lại ăn xong lại tiếp tục uống. Cố tỏ ra như mình rất hào hứng, vui vẻ. Thậm chí còn có vài lần hô hào mấy đứa em cụng chai với những lí do như chúc mừng sinh nhật Mina, chúc mừng nhóm nhận được nhiều tình yêu của mọi người trên khắp thế giới,...

- Lần này lí do là gì đây chị hai?

Jeongyeon trêu chọc nhưng cũng không quên nâng chai lên chuẩn bị cụng vào chai của chị cả.

- Chúc mừng... tình yêu của Mina và Chaeyoung.

Nayeon hướng về phía hai đứa em đang ngồi thu lu trong góc. Vì Chaeng chưa đủ tuổi nên chỉ có mình Mina uống với các chị. Cả hai đều trông như rất bất ngờ với lí do mà họ Im vừa nêu ra. Không rõ Nayeon đã say hay chưa nhưng dường như chị không kiểm soát được biểu cảm gương mặt tốt được nữa. Khóe môi chị không thể cười một cách thật tự nhiên và ánh mắt ráo hoảnh chỉ mười phút trước giờ đây hơi sóng sánh.

- Ừm, cái này thì đáng chúc mừng nè.

Jihyo vui vẻ chúc tụng rồi những người còn lại cũng chụm những chai rượu vào nhau. Tiếng va chạm của thủy tinh khiến đầu Nayeon hơi ong lên. Rượu rất nhẹ nhưng uống nhiều như thế, cũng sẽ phải ngà ngà say. Tuy nhiên như vậy cũng không thể ngăn Nayeon lại, dù giờ đây phần lớn thời gian chị phải dựa vào người kế bên – Chou Tzuyu.

Tzuyu biết lí do vì sao Nayeon lại thành thế này và nó cũng mong chỉ mình mình biết. Maknae đã thở dài không biết bao nhiêu lần trong thâm tâm, kể từ khi bắt đầu nhập cuộc. Tzuyu hiểu không nên khuyên Nayeon đừng làm vậy, Nayeon cần có men trong người hơn ai hết vì những nỗi khổ tâm mà chị phải chịu. Họ Chou tự nhủ ít nhất khi có mình bên cạnh, chị cả sẽ không nói hay làm điều gì khiến bí mật của chị bị lộ, nếu không mọi thứ sẽ rất rắc rối và khó xử.

- Uống mãi cũng chán, mình chơi trò chơi đi. – Nayeon hứng trí đề nghị

Tất cả đều nghĩ chắc sẽ lại là trò Truth or Dare huyền thoại của mọi cuộc vui thì đã bị họ Im làm cho bất ngờ.

- Chơi "King" đi, nhưng vì không có bài tây ở đây nên tụi mình bốc thăm thôi.

Nayeon vừa nói vừa lấy mấy tờ giấy gói kẹo chocolate bằng giấy bạc, rồi đánh số từ 0 đến 8.

- Ai bốc trúng số 0 thì sẽ là King nhé, có quyền gọi hai số bất kỳ làm những gì mình muốn. Nếu ai không chấp nhận yêu cầu thì phải uống rượu.

Nayeon đánh số xong thì vo tròn những mảnh giấy lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net