24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P/S: đây là một cặp....rất k(t)hốn :v hai anh em | Servamp quen cmn thuộc :)|----------------------------|
-------------------------------------------|

- này Kuro ! Anh không thể giúp tôi được sao ? - Mahiru gằn giọng.

- mệt lắm mệt lắm ~ cậu không thể bạo hành con mèo dễ thương như tôi được - Kuro nói,anh hóa thành mèo và lăn lóc trên sàn,dễ thương thật.

- thôi được rồi...Hyde,anh giúp tôi coi nhà nhé ? - Mahiru quay sang nhìn tôi nhờ vả,tôi ậm ự gật đầu.

- cảm ơn ! - Mahiru nói,cậu cười một cái rồi vui vẻ đi ra ngoài.
" cạch "
Cánh cửa đã đóng lại,tôi ngồi nhìn Nii-san một cách im lặng, không phải là không có gì để nói mà chỉ do...tôi không biết nói gì...cái cảm giác yêu đơn phương...nó không chỉ hành hạ tôi mà nó còn tạo nên vết đau lớn khi nhìn người mình yêu thân thiết với người khác...dù tôi biết hai người họ đang yêu nhau nhưng... chỉ một lần thôi cũng được, tôi ước mình có thể nói được tấm lòng của mình...

- này,Lawless,em lấy giúp anh bịch khoai tây trên bàn đi.

- dạ..- Tôi nói nhưng không dám nhìn thẳng vào Nii-san tôi đang cảm thấy lo lắng.
Đi tới lấy bịch bánh khoai tây trên bàn cho Nii-san rồi lại quay qua đưa cho Nii-san,anh ấy vẫn mải mê chơi game mà không chịu nhìn lại,đôi tay tôi bỗng run lên,tôi ước gì anh ấy có thể quay lại và nhìn tôi,nhưng...như thế có phải là quá ích kỉ không...? Không, chắc chắn là không... dù chỉ một lần tôi cũng muốn nói rõ tình cảm của tôi cho anh ấy biết.

- Nii-san ! Em Yêu Anh - Tôi lấy hết dũng khí của mình để bày tỏ và rồi anh ấy thật sự đã quay lại với một sự ngạc nhiên,anh ấy đang nhìn tôi.

- L-Lawless..? Em bị ấm à ? - Nii-san nhìn tôi và nói,như thể anh ấy đang lo lắng cho tôi vậy,tôi vui lắm nhưng... anh ấy nói vậy là sao ? Anh ấy không hiểu tình cảm của tôi sao ?
Vứt bịch bánh khoai tây sang một bên,tôi ngồi xuống, giữ chặt hai tay anh ấy lại,tôi nhanh chóng khóa chặt môi anh ấy lại dù anh ấy có đang chống đối.

- Em yêu anh,Nii-san...
••

- ...--wless...Lawless ! Lawless !

- D-Dạ ?! - Tôi giật mình,sực tỉnh,mọi chuyện vẫn bình thường,thì ra nãy giờ chỉ là do tôi tưởng tượng...

- có chuyện gì mà em đơ như cây cơ vậy..? - Nii-san nhíu mày nhìn tôi,tôi cười trừ,đưa gói khoai tây cho anh ấy.

- không có gì đâu,Nii-san...chỉ là em đang cố nhớ một chuyện gì đó thôi. - Tôi nói,xong đi lại ghế sofa và nằm xuống đó.

- ừ ừ. - Nii-san lại tiếp tục chơi game.
Tôi quay đầu qua nhìn Nii-san,một sự khó chịu,đau nhói hiện hữu trong tôi...tôi ước mình đủ dũng khí để bày tỏ tình cảm của mình cho anh ấy như cái tưởng tượng cuat tôi nhưng...tôi không thể,anh ấy yêu Mahiru và họ đang hạnh phúc,tôi không thể làm kẻ mặt dày,xen vào tình yêu của hai người được... thứ tình cảm này...có lẽ...tôi nên chôn nó đi...theo thời gian...hẳn nó sẽ không còn...

--------------------------
Dark: ok...bác Yuka đừng ném đá mị... :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net