19.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
vào đi..."

"Lặp lại một lần nữa rõ hơn cho tôi"_Seungcheol đã chuẩn bị sẵn sàng, nâng đôi chân kia đặt lên hông mình.

"Chủ tịch, làm ơn...nhanh vào bên trong tôi..."_Jeonghan nắm chặt lấy áo trước ngực của hắn, đưa đôi mắt mơ màng của mình nhìn hắn. Hãy kết thúc nhanh chuyện này đi.

"A..."_Phía dưới giống như bị rách toạt, cậu ngửa đầu mở to mắt, nước mắt đã tuôn dài hai bên thái dương. Dù có bao nhiêu lần cũng không thể nào quen được sự to lớn của người đàn ông này.

Mồ hôi trên trán của Seungcheol xuất hiện càng nhiều, chúng rơi xuống ngực và vùng bụng phẳng lì của người bên dưới theo mỗi chuyển động.

"Ôm lấy tôi"_Hắn nặng nề ra lệnh, hai bàn tay bóp chặt lấy cặp mông tròn của Jeonghan. Cậu ngoan ngoãn vươn tay ôm lấy bờ vai rộng của người kia, thuận tiện để đưa môi cả hai vồ lấy nhau, mạnh mẽ ngấu nghiến. Giây phút này cậu không còn là Yoon Jeonghan nữa, cậu sẽ để mặc cảm xúc của bản thân điều khiển cơ thể, lý trí vốn cũng chẳng còn nữa.

Trong căn phòng chủ tịch an tọa ở tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời, CS. Cánh cửa gỗ lớn đóng kín, tách biệt với không gian xung quanh bên ngoài. Hai cơ thể lao vào nhau, quấn chặt lấy nhau không kẽ hở mặc kệ thời gian trên chiếc bàn làm việc, dưới chân họ la liệt sổ sách và những đống vỡ vụn của thủy tinh, lộn xộn đồ vật lẫn quần áo.

Seungcheol đã đạt được mục đích của hắn thì Jeonghan cũng đem về được điều mà mình muốn. Một cuộc trao đổi trong bóng tối, chỉ có cả hai biết rõ.

Cho đến khi phía sau hai người, bên ngoài cánh cửa kính sát đất, thành phố sầm uất bên dưới đã dần lên đèn, những bảng hiệu đèn led đã rực rỡ khắp các con phố. Những tấm áp phích được treo đầy trên tường và cả bảng quảng cáo khổng lồ được gắn kiên cố trên tòa nhà CS cũng rực sáng. Đoạn video không ngừng phát đi phát lại quy mô của CS , những thành tích mà CS  đã đạt được, cả những dự án sắp tới và mv ca nhạc của Yoon Jeonghan.

Không ít người đi đường bị thu hút vào chiếc bảng quảng cáo khổng lồ hoặc ít nhất cũng phải ngoảnh mặt lại một lần. Họ chỉ không ngờ rằng phía sau những gì hào nhoáng mà nó tạo ra lại là một sự thật chấn động. Vị chủ tịch trẻ Choi Seungchoel mà họ tung hô, tôn sùng và cả con chim sơn ca xinh đẹp của công chúng -Yoon Jeonghan mà họ ngưỡng mộ, yêu quý đang làm gì phía trên tầng cao nhất của tòa nhà.

"Hôm nay biểu hiện của em khiến tôi vô cùng hài lòng"_Seungcheol xoa xoa mái tóc đen mềm của con chim xinh đẹp đang gục trong lòng mình, yêu chiều đặt lên đỉnh đầu của cậu một nụ hôn.

Jeonghan không trả lời. Hai mi mắt cậu đã mệt mỏi sắp sụp xuống nhưng cậu vẫn không thể ngủ. Cơ thể lồ lõa của cậu với những vết hôn đầy kích tình được khoác tạm bợ chiếc áo vest ngoài của Seungcheol, vừa đủ lớn để chỉ lộ ra đôi chân thon mịn. Ánh mắt Jeonghan nhìn chăm chăm vào lồng ngực màu đồng rắn chắc của hắn hờ hững dưới lớp áo sơ mi màu đen.

Chỉ cần một nhát thôi, cậu sẽ có thể giết chết được tên ác ma này, chỉ cần một nhát thôi. Jeonghan đã nghĩ đến cảnh tượng máu của hắn bắn đầy lên mặt và người của cậu sau đó cơ thể to lớn của hắn sẽ đổ ập dưới chân mình, bất động. Cậu sẽ được giải thoát.

"Jeonghan, tôi đã lo xong việc của mẹ em rồi. Bà ấy sẽ sớm được tiến hành phẫu thuật bởi những bác sĩ giỏi nhất thôi"_Jeonghan lập tức thoát khỏi ảo mộng khi Seungcheol nhắc đến mẹ cậu.

Phải rồi, nếu hắn chết đi thì ai sẽ lo cho mẹ cậu...

"Em đang nghĩ gì? "_Seungcheol nheo mắt không hài lòng khi nhìn thấy ánh mắt mông lung của Jeonghan và cậu không đáp lại hắn.

"Không có..."_Cậu mệt mỏi lắc đầu, nhắm mắt mình lại.

"Đừng cố tìm cách thoát khỏi tôi Jeonghan. Vô ích thôi, cho dù em có ở đâu cũng không thoát khỏi tầm mắt của tôi đâu"_Hắn nắm lấy cằm Jeonghan, ấn môi mình lên đôi môi hồng nhuận của người kia.

Nước mắt của Jeonghan lặng lẽ lăn dài. Có lẽ số phận đã an bài, kiếp này cậu đã bị trói buộc bên Seungcheol.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net