1. mùa đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vương sở khâm nhấp một ngụm cà phê, tựa lên cửa kính, ánh nhìn xuống nền tuyết trắng dưới sân, dõi theo bóng dáng đang lon ton chơi đùa, có vẻ rất vui
sáng sớm bảo bảo nhiều năng lượng vậy mà bản thân lại lười biếng mà cuộn tròn trong chăn, không phải vì quá nhớ em cũng chẳng còn động lực để dậy, thật sự rất nhớ

nghĩ tới trước khi tôn dĩnh sa rời vòng tay hắn để xuống lầu nghịch tuyết, chỉ đơn giản vứt lại một cái hôn, gây thương nhớ xong bỏ chạy, làm hắn chẳng thể vào giấc được nữa, tương tư em mãi thôi

tháng 12 tuyết rơi lạnh lẽo trắng cả bầu trời, vương sở khâm tay đút túi áo, thật lười biếng ra ngoài, thấy dưới sân hai người tuyết lớn vừa được dựng, mấy người nặn cái gì thế này
hắn không để tâm đến, bảo bảo từng nói không thích mùa đông vì mùa đông lạnh, ừm anh cũng không thích, dù chẳng ưng mùa nào trừ mùa đấu giải, em ta lại bảo là không ghét lắm đâu, mùa đông nghịch tuyết rất vui, hắn thấy, ừm thì mùa đông cũng thích thích

tiểu đậu bảo thấy hắn, hai mắt bừng sáng chạy lại, muốn cho hắn xem vài thứ

'rất thích phải không?'

nhận được cái gật đầu, vương sở khâm rút tay từ túi áo, mang bàn tay mình cất công sưởi ấm giữ gìn áp lên má em, hai má đỏ đỏ xinh xinh vương vài hạt tuyết, đáng yêu đến tan chảy

'rất thích
không phải nên hôn một cái sao?'

vương sở khâm cười tít cả mắt, sĩ không ai bằng vô cùng yêu chiều đưa tay nhéo má
theo nguyện ý, áp lên môi em một nụ hôn, nhẹ nhàng rơi nhẹ nhàng như những bông tuyết đầu mùa

'e hèm
người tuyết chân dài của em sắp đổ rồi shasha mau qua đây'

từ tiếng gọi, 3 cặp mắt không thể dịu dàng hơn nhìn hai người, đúng nghĩa lạnh như mùa đông
có phải hai đứa gan ngày càng lớn ngày càng xem các anh chị như bóng đèn đúng chứ, rồi bỗng

chụt

lần nữa chạm trên môi hắn, trước khi bàn tay bé xinh kéo hắn đi trong mưa tuyết, trước khi mà trái tim còn chưa bớt loạn nhịp khi ở cạnh em, mùa đông có tôn dĩnh sa bên cạnh, hạnh phúc đến nhường nào
rồi hắn nhận ra bản thân ngày càng được sủng, danh phận ngày càng cao

'chúng ta đi thôi'

'sao tai chú em đỏ thế lạnh lắm sao'

ánh mắt vương sở khâm kiên định tới một người, càng nhìn càng yêu, vừa nuông chiều vừa thích thú không quay đầu nhìn ca ca một cái liền trả lời

'tại em thích mùa đông đấy'

'???'

.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC