- 19 -

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mất hết một buổi chiều để Junmyeon ngủ bù, lại mất thêm một buổi tối để Sehun làm việc bù, cả hai mới có thể vui vẻ mở đầu ngày mới bằng một nụ hôn.

"Hôm nay có muốn đến công ty tôi không?"

Sau khi buông tha cho đôi môi sưng mọng của Junmyeon, Sehun nhẹ nhàng nắn nắn gương mặt xinh đẹp ở đối diện, rồi lại vuốt ve mái tóc nâu mềm.

"Muốn. Nhưng tôi phải đến công ty quản lý tham gia kỳ thi sát hạch hàng tháng để lên lịch rèn luyện kỹ năng."

Giọng Junmyeon mếu máo kiểu cực kỳ không cam tâm tình nguyện. Cũng tại cái công ty quỷ quái đó, đã lờn mặt với công chúng cả rồi còn thi thố luyện tập cái gì, làm như thực tập sinh không bằng.

"Vậy để tôi đưa em đi làm."

Nói rồi, Sehun kéo người đẹp còn đang cáu giận ra khỏi giường, rồi cùng nhau tiến hành các bước vệ sinh cá nhân, ăn sáng. Lúc hỏi địa chỉ công ty quản lý của Junmyeon, hắn mới phát hiện cả hai vậy mà làm việc khá gần nhau, chỉ cách tầm năm phút đi bộ nên Sehun mới đùa một câu.

"Thì ra chúng ta là đồng nghiệp nha."

Bởi vì những công ty trong khu vực đó, điều trực thuộc một tập đoàn duy nhất.

Trước khi để Junmyeon rời khỏi xe, Sehun còn kéo người lại hôn tạm biệt, rồi mới mang theo tâm trạng vui vẻ, đánh lái ngược hướng với đường đến công ty. Tối nay, hắn sẽ dành cho Junmyeon một điều bất ngờ.

Năm giờ chiều, giờ tan tầm, cuối cùng Junmyeon cũng được công ty thả cho về nhà, cách một hôm phải tới luyện tập cho đến hết tháng sau để chuẩn bị cho sự kiện quan trọng.

Đường phố bây giờ đã rất tấp nập dưới ánh đèn, xe cộ chạy qua chạy lại bấm kèn inh ỏi, chân mày Junmyeon không nhịn được mà nhíu lại, quá ồn ào. Chờ qua hơn 5 phút, mẫu xe quen thuộc mới dừng lại trước mặt Junmyeon.

"Người đẹp, mời lên xe."

Sehun xuống xe, mở cửa cho Junmyeon ngồi vào. Suốt cả quãng đường, mặt Sehun lúc nào cũng hiện lên sự vui vẻ, còn Junmyeon vì quá mệt mỏi nên cũng không quan tâm người nọ chở mình đi đâu.

"Trông em mất sức sống quá."

Giọng Sehun lộ rõ vẻ xót xa, nếu không phải muốn Junmyeon thỏa sức với ước mơ của mình, hắn sẵn sàng nuôi Junmyeon ăn ngủ cả ngày, tránh xa những chuyện giày vò thể xác này.

"Ưm. Tôi vừa buồn ngủ, vừa đói bụng. Anh nói xem tôi nên làm cái nào trước."

"Em ngủ đi. Khi nào đến nơi, tôi sẽ gọi."

Chẳng cần Sehun nói, chưa đầy một phút sau, Junmyeon đã lăn quay ra ngủ, may mà hôm qua đã ngủ thật no, còn không e là Junmyeon đã ngất xỉu giữa phòng tập.

Lúc Junmyeon mơ màng tỉnh dậy, trời cũng đã sụp tối, bên cạnh ngoài gói thức ăn nhanh cũng chẳng còn ai. Mặc dù không thích mấy loại đồ dễ gây béo phì lắm, nhưng cái bụng đáng ghét lại reo inh ỏi khiến Junmyeon phải cầm lên nếm thử chiếc Hamburger đầy màu sắc. Mùi vị không tệ, có cảm giác như dựa trên khẩu vị của anh, nhìn gói giấy thêm vài lần, Junmyeon đoán thứ này chỉ có thể do Sehun làm.

Nhắc đến Sehun, nãy giờ hắn vẫn chưa thấy trở lại. Lòng Junmyeon có chút bất an, nhìn xung quanh quan sát tình hình. Nếu anh không nhầm, có lẽ đây là bãi giữ xe của công viên giải trí, bởi vì ánh đèn khu trò chơi đang chiếu lấp lánh xuyên qua cả bầu trời xanh.

Chờ thêm một đoạn thời gian nữa, Junmyeon quyết định xuống xe đi tìm người. Cánh cửa xe vừa được đẩy ra, công tắc đèn led cũng bật mở, làm rực rỡ cả con đường. Biết chắc Sehun đang bày trò, Junmyeon liền bình tĩnh bước đến. Người nọ quả thật đang đứng ở cuối đường, trên tay còn cầm cây kem vô cùng bắt mắt, khi thấy Junmyeon bước lại gần liền mỉm cười.

"Tặng em."

"Anh định gài tôi cái gì đấy?"

Hỏi một câu nửa đùa nửa thật, chứ dù Sehun thiết kế cạm bẫy cho Junmyeon nhảy vào, anh vẫn cam tâm tình nguyện theo ý hắn.

Nhận cây kem về tay, Junmyeon khẽ cười vì độ đáng của nó, âm mưu mà Sehun bày ra dần rõ ràng. Trên cây kem trang trí đầy những trái tim nhỏ nhỏ xinh xinh, ăn mất thì thật uổng, mà không ăn há chẳng phải phụ lòng Sehun?

Vậy nên sau khi khắc sâu hình dáng cây kem vào lòng, Junmyeon mới bắt đầu nếm thử mùi vị. Chính ngay lúc này, Sehun bước đến gần, ôm lấy eo anh, cúi đầu đồng thời chạm vào cây kem, thuận đường để hai đôi môi tìm đến nhau.

Bình thường nụ hôn của hai người đã đủ ngọt ngào, nay lại thêm sự thúc đẩy của hương liệu, Junmyeon cảm thấy bản thân muốn bệnh tiểu đường luôn mà vẫn không nhịn được mút lấy môi người nọ.

Đợi mọi thứ kết thúc, cây kem trong tay Junmyeon sắp tan chảy đến nơi, người mẫu Kim liền vứt bỏ hình tượng, chú tâm ăn kem. Sehun bên cạnh dù trông thấy cảnh tượng nham nhở nhất từ trước đến giờ cũng chỉ mỉm cười, lấy khăn tay ra chấm lên những điểm lem nhem trên miệng Junmyeon.

"Vị kem có hợp ý em không?"

"Ngon. Thích lắm."

Thật ra trong đầu Junmyeon vẫn còn đang hồi tưởng lại cảm giác phiến môi lành lạnh áp vào môi mình, còn vị kem như thế nào thì có trời mới biết.

Riêng Sehun nhận được câu trả lời như vậy, lòng có vẻ như đã nở hoa luôn rồi. Từ mấy ngày đầu quen nhau, hắn đã bỏ công lên mạng tìm hiểu, rồi chui vào cộng đồng người hâm mộ của người mẫu Kim để điều tra xem Junmyeon thích cái gì. Kết quả nhận được là Kim Suho thiên về ăn ngọt, dù đi bất kỳ đâu đều muốn nếm thử vị kem ở nơi đó. Thế là Sehun bắt đầu lên kế hoạch học làm kem, sửa đổi hương vị sao cho phù hợp. Và cuối cùng, thành phẩm ra lò, một cây kem mix giữa caramel ngọt ngào với socola đăng đắng, thông điệp ẩn chứa ở loại mùi vị này bao gồm cả tình cảm lẫn mối quan hệ chỉ thuộc về Kim Junmyeon và Oh Sehun.

"Này, chẳng lẽ anh kéo tôi đến đây chỉ để ăn một cây kem thế này?"

Thanh âm Junmyeon kéo Sehun về hiện tại. Hắn đương nhiên lắc đầu trước câu hỏi này, màn vui còn ở phía sau cơ.

"Vì thấy em mệt mỏi, tôi muốn em giải tỏa một chút. Đi thôi."

Nói ra một nửa của sự thật, Sehun kéo tay Junmyeon đi khắp các quầy trò chơi của công viên giải trí. Chỉ cần chỗ nào Junmyeon nhìn lâu hơn một chút, hắn liền tự giác đi mua vé cho hai người cùng tham gia.

Nhìn người mẫu Kim có vẻ giống công tử bột yếu ớt chứ thật ra gu cũng đa dạng lắm. Từ mấy trò con nít như cưỡi ngựa gỗ, đến mạo hiểm như đánh đu giữa trời, Junmyeon đều muốn thử qua. Chỉ có điều, ở mấy trò mạo hiểm, giọng Junmyeon liên tục phát ra những âm ở quãng cao nhất. Giữa chừng cũng có người phát hiện ra Junmyeon là người mẫu Kim Suho nên cũng xin chữ ký rồi chụp ảnh chung, anh liền vui vẻ thuận theo, người nhận ra cũng không nhiều, chẳng có gì phiền cả. Nhờ vậy mà trên mấy trang cộng đồng đã hiện đầy topic đại loại như: "Hôm nay tôi đi công viên giải trí hẹn hò với người yêu, gặp được người mẫu Kim Suho, anh ấy ở ngoài siêu siêu đẹp trai, lại còn thân thiện nữa chứ. Người đi chung với anh ấy có vẻ không phải người nổi tiếng, nhưng còn đẹp hơn cả tượng tạc, lại cực kỳ chiều anh ấy. Đừng hỏi mối quan hệ giữa họ, tôi không biết đâu."

Cộng đồng mạng như muốn phát điên, còn Junmyeon với Sehun ở đây vẫn lặng lẽ dạo chơi khắp nơi. Cho đến khi công viên giải trí sắp đến giờ đóng cửa, Sehun mới giữ Junmyeon lại hỏi một câu:

"Nãy giờ đều là chơi trò em thích, trước khi chúng ta về, có thể hay không chơi trò tôi muốn?"

"Được."

Trả lời không được mới là kỳ lạ. Chưa tính những trò đã chơi ngày hôm nay thì từ trước đến giờ đều là Sehun một mực chiều theo ý Junmyeon. Cho nên ngay cả lúc vừa bắt đầu, Sehun đưa ra yêu cầu chơi đủ thứ trò, Junmyeon cũng sẽ đồng ý.

Nghe được câu đáp ứng, Sehun liền nắm tay dẫn Junmyeon đến vòng đu quay khổng lồ.

"Đi nhé?"

"Ừ."

Sau khi cả hai bước vào tuabin, không gian bỗng dưng yên lặng hẳn đi. Trống ngực Junmyeon đập liên tục, mà Sehun ở đối diện cũng đồng dạng tương tự. Cả hai đều cố tình nhìn lảng ra khung cảnh ngoài cửa kính để tạm ngưng những suy nghĩ về đối phương

Ở hiện tại, Junmyeon còn không biết Sehun đã lên kế hoạch làm gì thì anh quá ngu ngốc rồi. Chỉ là Junmyeon vẫn vô cùng hồi hộp xen lẫn chờ đợi những lời thật lòng từ Sehun.

Trong lúc này, vòng đu quay khổng lồ đưa cả hai ngày càng lên cao, những thứ lấp lánh trên mặt đất càng hiện rõ, mà dòng chữ "Kim Junmyeonie, anh thích em" lại nổi bật vô cùng, bên cạnh còn có một trái tim đỏ rực. Ban nãy đi dạo một vòng công viên trò chơi, Junmyeon cũng có để ý đến những bóng đèn led tắt ngúm nằm trên đất, lại không ngờ đến kế hoạch này của Sehun.

Còn chưa kịp quay sang chất vấn người nọ, đôi môi màu đào của Junmyeon lần thứ hai bị Sehun chiếm lấy vào đêm nay. Lưỡi hắn công thành đoạt đất, quét sạch khoang miệng người đối điện rồi mới chịu day dưa không dứt.

Tuabin cả hai lên đến đỉnh của vòng đu quay khổng lồ, Sehun mới tha cho đôi môi sưng mọng, bắt đầu thì thầm ngọt ngào.

"Bà tôi từng bảo với tôi, khi tôi gặp được người tôi yêu thương, hãy dẫn người đó đến đây, và hôn nhau ngay tại thời điểm vòng đu quay đưa cả hai lên điểm cao nhất thì cả đời này, ai cũng không thể tách rời được tình yêu giữa chúng ta. Nhưng tiền đề phải là người đó cũng có tình cảm với tôi. Junmyeon à, em có thích tôi không?"

Câu trả lời? Không có câu trả lời, sắc mặt Junmyeon lạnh tanh, chỉ nói một câu duy nhất.

"Tôi muốn về nhà."

Cũng chẳng đề cập đến nhà ai, Sehun suốt đoạn đường liền tự kiểm điểm không biết bản thân làm phật lòng Junmyeon chỗ nào. Thôi thì đưa về nhà hắn để có gì dỗ cho dễ.

Một đêm lãng mạn cứ như vậy trôi qua vô nghĩa?

Đương nhiên là không rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net