- 20 -

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Credit art: Twitter @MON_MIMI_MON
Warning: H (18+).

-

Suốt quãng đường từ công viên giải trí về đến nhà, Junmyeon vẫn luôn giữ gương mặt lạnh tanh cùng bầu không khí trầm trọng, khiến lòng Sehun nửa ấm ức nửa nghi ngờ. Ấm ức vì hắn đã lên kế hoạch tỏ tình một cách chu đáo hết sức có thể, thế mà Junmyeon nghe xong không trả lời đã đành, còn bày thái độ giận lẫy. Đồng thời, Sehun cũng có ý tứ nghi ngờ Junmyeon đang có âm mưu gì mới bày tỏ thái độ như thế này.

Vào nhà rồi, vẫn là nhà của Sehun, không có gì thay đổi, lúc này hắn mới chấp nhận sự thật là Junmyeon đang dỗi. Dù gì vẫn chưa bị từ chối, trò chơi Baekhyun đặt ra còn năm ngày, Sehun tự động viên mình để cố gắng gỡ gạc lại tình cảm từ Junmyeon trong thời hạn ngắn ngủi.

Lặp đi lặp lại những lời đó trong đầu, Sehun mới có thể gượng cười mở cửa bước vào phòng. Chính là ngay lúc này, hắn còn chưa định vị được con thỏ nhỏ đang trốn ở đâu thì đã bị một lực đẩy mạnh mẽ ấn xuống giường. Rõ ràng Kim người mẫu ban nãy quần áo chỉnh chu, nay đã biến thành Junmyeon gợi cảm chỉ mặc độc chiếc áo sơ mi của hắn và cài ba nút cuối cùng, bày ra bộ dạng nửa kín nửa hở, ngồi lên cơ thể Sehun. Gương mặt cũng không còn thái độ hờn dỗi mà thay vào đó là nụ cười ranh ma mỗi khi mông Junmyeon ma sát phải đũng quần người nằm dưới.

"Muốn biết em có thích anh không, phải để xem anh có bản lĩnh nhìn ra không đã."

Môi Junmyeon vô ý chạm vào tóc mai, hữu ý lướt qua vành tai, lại nói ra những lời kích thích đến từng bộ phận trên người Sehun. Mấy lần trước quả thật quan hệ cả hai chưa rõ ràng nên hắn không muốn đụng đến Junmyeon, nhưng nếu lần này hắn còn dám chống đối, e là người yêu cũng mất luôn.

Không đợi Junmyeon mời gọi lần nữa, Sehun bắt lấy chiếc môi hồng đào dám nở nụ cười khiêu khích, rồi vân vê liếm mút cho đến khi nó sưng mọng và chấp nhận giao ra vật thể ẩm ướt phía trong. Mặc dù vừa va chạm nhau trên vòng đu quay khổng lồ, nhưng hai chiếc lưỡi vẫn quấn chặt lấy nhau như thể Ngưu Lang - Chức Nữ một năm mới được giáp mặt một lần.

Đến lúc Sehun chịu buông tha cho món "cháo lưỡi" thiếu tình sắc thì cơ thể Junmyeon đã tựa sát vào lồng ngực hắn, mà vòng eo cũng bị miết đến đỏ ửng. Mà Sehun cũng không khá khẩm hơn là bao, bởi vì Junmyeon nhân lúc hôn môi, liền mở bung hết nút áo lẫn nút quần của hắn.

"Sờ tôi."

Sehun đè ngược Junmyeon xuống giường, nhẹ nhàng hướng dẫn anh tìm đến làm quen với bộ vị của mình, trong khi môi bắt đầu làm dấu trên phần cổ non mềm. Cơ thể Junmyeon luôn có mùi sữa nhàn nhạt, khiến Sehun nảy sinh ra ảo giác nếu tiến đến chơi đùa hai đầu ngực, thì chúng cũng có thể tiết ra chất dịch ngòn ngọt.

Đáng tiếc, ảo giác vẫn chỉ là ảo giác nhưng cũng không đáng thất vọng lắm, bởi vì tay Junmyeon đã bắt kịp tiết tấu hầu hạ cho vật cứng của hắn, và đặc biệt giữ chặt khi bị hắn đay nghiến vào đầu ngực. Cả hai cùng trêu đùa cơ thể nhau vui vẻ đến thế mà cái miệng Junmyeon lại nén ra những âm tiết không thật lòng.

"A... ưm... nhẹ... a... đừng... đừng mà..."

"Không thích sao?"

Giọng Sehun vẫn dịu dàng, chỉ có điều trong tâm đã thầm muốn cắt đứt cái nhũ tiêm sưng mọng để xem Junmyeon dối lòng đến bao giờ. Cũng may Junmyeon luôn rất ngoan ngoãn.

"Thích... cảm giác... a... kỳ... lạ... um... bên này... hức... cũng muốn..."

Cuối câu Junmyeon còn mang theo chút âm mũi, cùng động tác chỉ vào bên ngực bị Sehun bỏ quên.

"Muốn sao? Vậy chăm sóc cậu bé nhà tôi thật tốt, tôi sẽ cho em."

Sehun vừa dỗ ngọt, lại thuận theo yêu cầu của Junmyeon, đùa bỡn đầu ngực còn lại. Chẳng mấy chốc đã thu về được hai nụ hoa đỏ rực lồ lộ trên lồng ngực trắng nõn, lúc này hắn mới thoả mãn lật Junmyeon nằm sấp xuống, đặt một chiếc gối dưới bụng anh, chuẩn bị cho bước cuối cùng.

Để trấn an Kim người mẫu, Sehun bắt đầu bằng nụ hôn môi, sau đó lướt xuống phần cổ, trượt theo sống lưng, thuận tiện tạo thêm vào dấu tích be bé. Đến phần mông, hắn trước hết vẫn nhẹ nhàng xoa nắn một lúc rồi mới tách chúng ra, làm lộ ra hậu huyệt màu hồng nhạt.

Khoé môi Sehun nhếch lên một góc bốn mươi lăm độ, tạm thời buông tha cho hai cánh mông mềm mại, hắn với tay lấy chai bôi trơn ở tủ đầu giường, thứ này hắn đặt sẵn từ ngày đầu tiên dẫn Junmyeon về nhà.

"Junmyeonie, chúng ta bắt đầu nhé. Sẽ đau đấy."

Dù Sehun đã thông báo trước để Junmyeon chuẩn bị tinh thần, nhưng khi dị vật chen vào, anh tạm thời vẫn chưa thích ứng nổi. Hắn cũng hiểu được điều đó nên mới thực hiện vài động tác cho Junmyeon thích nghi rồi mới tiếp tục chen thêm ngón thứ hai, làm động tác cắt kéo mở rộng mật huyệt. Đến ngón tay thứ ba, Sehun bắt đầu động tác giao hợp kéo ra đẩy vào giúp Junmyeon tìm cảm giác. Lúc cả bốn ngón tay đều chui dần vào bên trong cơ thể Junmyeon thì một ít khoái cảm cũng xuất hiện theo.

Phần dạo đầu, Sehun có thể thực hiện vô cùng thô bạo, tuy nhiên, đến những bước cần thiết, hắn luôn bộc lộ ra sự dịu dàng, quan tâm đến người tình. Chỉ là sau khi bốn ngón tay thối lui ra khỏi hậu huyệt nhầy nhụa chất dịch bôi trơn, Sehun vẫn chưa có động tác nào khác.

"Sehunie...?"

Bên trong Junmyeon hơi có cảm giác trống rỗng, khiến anh nhịn không được gọi người nọ. Đáp lại chỉ có một tiếng cười khẽ.

"Đầu tiên trả lời câu hỏi của tôi, sau đó tự nói ra phần thưởng em muốn. Junmyeonie, em có thích tôi không?"

Đây là Sehun trừng phạt Junmyeon bé bỏng dám cả gan giả vờ giận dỗi, mặc cho hắn điên cuồng lo lắng. Nếu xuống giường Sehun chỉ biết nuông chiều, không trách phạt được Junmyeon, vậy thì đương lúc trên giường gây khó dễ một hồi cũng đâu mất mát gì.

Mà Junmyeon ngay từ đầu quyết định giở trò mèo với Sehun liền biết không dễ dàng qua chuyện, trong đầu cũng đã nghĩ nghìn vạn cách chiều lòng hắn. Bây giờ thì cũng đã đến lúc thực hiện rồi, xấu hổ, ngượng ngùng gì đó cứ tạm thời quên mất.

Junmyeon xoay người, mắt đối mắt với Sehun, hai chân ôm lấy eo hắn, kéo về phía mình, cánh mông như có như không chạm vào cự vật sừng sững.

"Em thích anh, rất thích anh, nếu không thì tại sao phải lột đồ ra câu dẫn anh như vậy. Ông xã~ còn không mau đến làm em đi."

Phựt. Sehun nghe tiếng dây thần kinh kiềm chế của mình đứt đoạn khi Junmyeon nũng nịu gọi một tiếng "ông xã" cùng với lời nói vô cùng khiêu khích. Trừng phạt gì đó cũng bay mất, chỉ chừa lại cho hắn một suy nghĩ, đem người trước mặt làm tới khóc lóc xin tha mới thôi.

Ngay giây sau đó, Sehun cầm cự vật đâm thẳng vào mật huyệt nóng ẩm. Cũng may tiền diễn đã được chuẩn bị tỉ mỉ nên Junmyeon không quá khó chịu, hai chân quấn chặt vào eo Sehun, ra hiệu cho hắn bắt đầu động.

"Ưm... ông xã..."

Mỗi lần tiếng "ông xã" cất lên, Sehun càng không nhịn được mà luật động càng mạnh mẽ, khoái cảm cũng sẽ theo đó mà ập tới nhưng hắn lại sợ mình không khống chế được sức lực làm tổn thương Junmyeon, vậy nên cách nhanh nhất là bịt miệng Junmyeon lại khiến anh không thể dùng miệng mình bày thêm trò nào nữa.

Rất nhanh chóng, cậu nhỏ nhà Sehun chạm đến tuyết tiền liệt của Junmyeon, kích thích ập tới bất ngờ đến mức mém chút nữa anh đã cắn đứt lưỡi Sehun. May mà hắn phản ứng nhanh, đâm vào điểm nhạy cảm một lần nữa, khiến Junmyeon chỉ có thể mở miệng thở dốc đón lấy từng kích thích.

Lúc này, Sehun mới bắt đầu an tâm tập trung vào phần đang giao triền giữa hai người, phục kích điểm gồ lên để cái miệng không ngoan ngoãn ngoài mấy tiếng ư a cũng chẳng thể thốt lên từ có nghĩa nào.

Âm thanh va chạm đầy ẩm ướt cùng tiếng rên rỉ liên tục phát ra làm cho cả căn nhà lớn ngập trong sự ám muội. Trong phòng ngủ thì không cần bàn đến, chắc chắn mùi mồ hôi chứa hơi thở tình dục đã tràn đầy từ lúc nào.

Chẳng biết qua bao lâu, mới có tiếng gầm lớn vang lên, Junmyeon bắn tất cả dịch thể lên bụng Sehun, còn hắn thì cho vào thẳng hậu huyệt. Lúc Sehun rút cậu bạn ra, chất lỏng trắng đục cũng men theo đó mà chảy xuống phần đùi đỏ tấy, trông Junmyeon không khác gì búp bê pha lê bị người ác ý phá hỏng, khiến hắn cảm thấy nếu chỉ làm một lần thì có hơi thiệt thòi, liền đưa vật về chỗ cũ.

Vừa qua cơn khoái cảm, Junmyeon vẫn đang mơ mơ màng màng, thì đã bị Sehun đánh úp, gợi lên dục vọng một lần nữa, lòng không khỏi sợ hãi mà cầu xin.

"Ông xã, em mệt, đừng làm nữa mà."

Nhưng chẳng ngờ chính câu nói này lại kéo lên dây cung của Sehun, mà dây cung đã lên rồi thì lý gì mà tên lại không bắn, đúng không?

"Ngoan, một lần nữa rồi cho em nghỉ."

Cũng may Sehun là kẻ biết giữ lời, qua thêm một lần liền không ép buộc Junmyeon nữa. Sau đó còn vô cùng dịu dàng giúp Junmyeon tẩy rửa, thay ga giường, chăn, áo gối sạch sẽ để anh ngủ một giấc thật thoải mái.

Tuy nhiên, Junmyeon qua lần này quả thật rút được kinh nghiệm xương máu như một câu Baekhyun thường hét lên mỗi sáng ở Đồng Đẳng, "Đàn ông đều là thứ mặt người dạ thú".

Người đang bị Junmyeon rủa thật ra rất đáng thương, hắn mang theo sự tự trách do "ăn" quá chén mà nửa đêm phải chạy ra ngoài mua thuốc để chăm sóc hậu huyệt sưng đỏ.

Một đêm tình ái cứ như vậy mà kết thúc. Ngày mới, khởi đầu mới cho một mối quan hệ đang đón chờ cả Oh Sehun lẫn Kim Junmyeon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net