CHƯƠNG 166.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


--- SIÊU THỊ CỦA TÔI THÔNG KIM CỔ - ĐỒ MI PHU NHÂN ---









* * * * *









CHƯƠNG 166.









Người Dịch: Lan Thảo Hương.








Will cố ý để mọi người suy đoán lung tung, sau khi đã câu lên được khẩu vị của mọi người mới chậm rãi ung dung giới thiệu lai lịch của tôm cho mọi người biết. Số đồ ăn lần này Will mang về thật sự quá ít ỏi, một mình anh ăn thì có thể dư dả. Nhưng trong Vương cung này ngoài anh ra còn có Vương thượng cùng Vương hậu nữa, ba người cùng ăn, nhất là khi có thêm một Đại Vị Vương là Sith với sức ăn bằng hai người Will và Euphemia gộp lại thì chỗ đồ ăn đó trông ít đến đáng thương.

Mấy túi đồ ăn Will mang về sau khi ăn hai bữa sáng và trưa, thì phân lượng còn lại chỉ đủ cho bữa ăn tối nay. Còn nữa, Sith rất thích ăn thịt nướng có hương vị đậm đà nên trưa nay một mình ông đã ăn hết ba hộp thịt nướng lớn.

Bởi vì cân nhắc đến số lượng của những đồ ăn này quá ít, nên sáng nay Sith đã không bỏ thêm những đồ ăn này vào bài tuyên bố những đồ thu hoạch được lần này. Bởi thế, người xem phát sóng thậm chí còn không biết rằng trên thế giới này còn có thứ như tôm càng. Chẳng qua giờ nghe Will giải thích rằng thức ăn này là do người khác đưa cho anh, trong lòng dân chúng liền hiểu tại sao Vương thượng lại không liệt kê những đồ ăn này vào trong bài tuyên bố.

Rốt cuộc, những đồ ăn này đã là thành phẩm được chế biến, không thể trồng không thể nuôi, lại không thể sinh sản. Mà còn nghe nói những đồ ăn còn không thể để được lâu sau khi đã được chế biến.

Giờ nói ra, mới thấy Sith cũng là vì tâm tình của mọi người mà cân nhắc. Đối với đồ ăn đã định là ăn không được này, vậy ngay từ đầu không biết tới nó thì sẽ tốt hơn.

Trước khi ăn tôm, Will còn cố ý nhắc nhở một câu: "Mùi vị của con tôm này vô cùng mỹ vị. Tôi nhắc nhở trước, người có ý chí không cao thì tốt nhất không nên bật máy cảm biến".

Dứt lời, Will bỗng nghĩ đến chỗ tôm mình mang về chỉ còn lại một ít trước mặt này, tâm không khỏi thấy buồn buồn. Anh cảm thấy đêm nay bản thân hẳn sẽ khó ngủ, và cảm thấy sinh hoạt sắp tới thật không còn gì vui khi nghĩ đến đời này khả năng anh không còn được ăn thêm tôm nữa.

Will đưa tay ôm ngực, trong lòng thầm cầu nguyện: Cầu mong cho cánh cửa gỗ nhất định sẽ xuất hiện thêm lần nữa. Bất luận thế nào cũng phải đợi đến khi anh mang tôm càng sống về rồi hãng biến mất.

Người xem phát sóng nhìn thấy Will đột ngột dừng cử động, họ cũng không gấp gáp thúc giục anh.

Vốn dĩ, Nhị hoàng tử có thể tự mình ăn những thức ăn này, nhưng giờ anh lại lấy ra và mở phát sóng cho mọi người xem chính là để mọi cũng có thể đi theo cùng nếm thử hương vị của những đồ ăn này. Đây đối với họ chính là thu hoạch ngoài ý muốn. Vốn bọn họ cho rằng hôm nay chỉ có thể nếm được mùi vị của hoa quả, lại không nghĩ tới có thể ăn được đồ ăn của địa cầu cổ xưa.

Lúc này, mỗi một người đang xem phát sóng trực tiếp đều cảm thấy mình thực sự may mắn. Toàn bộ thiên hà Deman có mấy ngàn tỷ người và hiện chỉ có bảy mươi tỷ người là đang xem phát sóng. So sánh ra, vẫn có rất rất nhiều người không có cơ hội và thời gian để xem được phát sóng trực tiếp.

Will không phải là người giỏi dẫn dắt bầu không khí, và anh cũng không cùng người xem trò chuyện để bầu không khí trở nên sinh động hơn. Nhưng ngược lại nó lại hợp ý người xem, bởi mỹ thực đặt ngay trước mắt nào ai còn rảnh để nói chuyện linh tinh, ăn mới là việc quan trọng nhất bây giờ. Khi thấy Will chậm rãi bóc vỏ tôm và từ tốn giải thích tôm này phải bóc lớp vỏ cứng bên ngoài ra thì mới ăn được, người xem hận không thể chui qua màn hình tới bên chỗ Will thay anh bóc vỏ tôm.

Tuy nhiên, ăn ngon không sợ muộn, sau khi Will đút đuôi tôm vào miệng, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đã không kìm được mà thở dài thích thú. Lúc này trong đầu mọi người chỉ có một ý nghĩ: Đây là đồ ăn tuyệt vời gì thế? Hương vị nồng hậu đậm đà, chất thịt chắc và dai. Người địa cầu cổ xưa sướng thật đấy khi mỗi ngày đều ăn được những món ăn như này.

Thậm chí, có người nhìn những vỏ tôm mà Will đã bóc ra đang đặt trên bàn ở trước máy quay, la hét nói nếu Nhị hoàng tử không muốn ăn vỏ tôm thì có thể gửi cho bọn họ ăn. Dù chỉ gửi cái càng tôm thôi bọn họ cũng không hề chê bai mà sẽ rất cảm kích nếu nhận được và sẽ ăn ngay vào bụng.

Will nhìn những bình luận đó mà lắc đầu. Vì để cho mọi người từ bỏ ý nghĩ này, anh trực tiếp vươn tay ném vỏ tôm trên bàn vào thùng rác. Thùng rác được sử dụng trong Vương cung đều là loại khoa học kỹ thuật cao cấp của thiên hà Deman. Sau khi tất cả rác được ném vào bên trong, nó có thể bị phân hủy chỉ trong năm giây và đảm bảo rằng không còn một phân tử nào còn sót lại.

Theo động tác của Will, người xem phát sóng trực tiếp đều kêu rên.

Thấy mọi người phản ứng kịch liệt như vậy, Will chỉ có thể mở miệng giải thích: "Vỏ tôm này quá cứng, xác thật là không thích hợp để ăn. Hôm qua tôi có ăn một ít mà đến giờ dạ dày vẫn còn có chút không thoải mái. Tuy nhiên, buổi phát sóng trực tiếp hôm nay tôi có chuẩn bị quà cho mọi người".

"Quà là một số đồ ăn tôi mang về từ đường hầm không thời gian. Tuy rằng hương vị không bằng tôm nhưng có thể bỏ xa dịch dinh dưỡng mấy ngàn con phố. Đợi lát nữa tôi sẽ tùy tiện chọn ra một trăm người để tặng quà, tuy rằng số lượng quà không nhiều lắm nhưng cũng là một chút tâm ý của tôi".

Quà bốc thăm trúng thưởng mà Will nói thực ra là đồ uống và đồ ăn vặt mà anh mang về từ chỗ Vân Sơ. Mì tôm anh không định mang ra làm quà, ngược lại một số đồ ăn vặt như Cocacola, bánh bích quy và khoai tây chiên thì anh có không ít. Will cũng không phải là người quá hào phóng, và anh chỉ tính toán gói hai chai Coca, mấy miếng khoai tây chiên và vài miếng bánh bích quy để làm quà tặng cho một trăm người.

Gì? Nói anh ta keo kiệt?

Will lý trực khí tráng biểu thị: Đồ ăn vặt này của anh chả có bao nhiêu, cũng chỉ có mấy thùng ăn chả được bao lâu. Tặng họ để họ nếm thử hương vị là được rồi, chẳng lẽ còn muốn bao no nữa hả?

Tôm, gà rán, Hamburger, mỗi một loại Will đều ăn thử làm người xem phát sóng đều điên cuồng kêu to. Đợi đến khi Will ăn hết đồ ăn đã chuẩn bị và tắt chương trình phát sóng trực tiếp đi, người xem vẫn chưa rời khỏi phòng phát sóng và đang sôi nổi thảo luận về đồ ăn hôm nay.

Đồng thời, những món ăn mà Will ăn này đã tạo nên một cơn sốt trên Tinh mạng. Mấy chục tỷ người xem phát sóng đều hận không thể hóa thân thành nhà bình luận ẩm thực, vì mỗi một loại đồ ăn hôm nay mình cảm nhận được thông qua máy cảm biến để viết lên năm mươi nghìn lời khen ngợi.

Một trăm người may mắn giành được giải thưởng lớn càng đáng ghen tị hơn. Tất cả mọi người đều la lên rằng, những người sau khi nhận được quà đồ ăn Nhị hoàng tử tặng thì nhất định phải nhớ mở phát sóng trực tiếp để mọi người cùng đi theo nếm thử hương vị.

Không quan tâm đến sóng gió sau khi phát sóng trực tiếp của mình, Will lấy nửa thùng Coca, mười gói khoai tây chiên và mười túi bánh bích quy ra chia đều thành một trăm phần. Sau khi giao một trăm phần đồ ăn đã được đóng gói và danh sách một trăm người trúng thưởng cho người hầu, những chuyện còn lại anh đều giao hết cho người hầu an bài.

Hôm qua vì trao đổi đồ, Sith đã lấy đi nhẫn không gian của một số thị vệ. Nghiêm ngặt mà nói, nhờ có Không Gian Quang Giáp của những thị vệ này mà đế quốc mới có thể đạt được rất nhiều vật tư từ đường hầm không thời gian. Sith trước nay không phải dạng người hay quân chủ khắt khe, ông cũng không quên đưa một số vật tư mà ông có được lần này cho những thị vệ đó. Tuy rằng đồ không nhiều, chỉ là một quả táo hoặc một chùm nho nhưng ông cũng bồi thường đầy đủ tinh tệ để bọn họ đi mua một cái Không Gian Quang Giáp mới. Nói ra cũng không hề bạc đãi họ chút nào.

Thị vệ trưởng Ralph bởi vì cống hiến ra Không Gian Quang Giáp lớn nhất trong số mọi người, nên hoa quả ông ấy đạt được cũng nhiều nhất trong số các thị vệ. Sith cho ông một quả táo lớn và thêm một chùm nho. Bởi vì xảy ra chuyện lớn như vậy, Ralph không có cơ hội về nhà sau khi thay ca hôm nay, thay vào đó, ông ở lại Hoàng cung trực luân phiên suốt một ngày một đêm. Tới chạng vạng tối ông mới trở về nhà với hai quả táo và một chùm nho.

Ralph có thể lên làm thị vệ trưởng, ngoại trừ năng lực xuất chúng của chính ông, thì gia tộc hiển quý sau lưng ông cũng đóng không ít tác dụng.

Đạt được hoa quả, ông không ích kỷ giữ riêng cho nhà mình ăn mà chỉ để lại quả táo ông đã cắn dở và sáu quả nho. Chỗ hoa quả còn lại bị ông chia làm mấy phần đưa cho cha mẹ, anh trai và thúc bá. Mặc dù đồ không nhiều, nhưng cũng có thể để họ nếm thử hương vị.

Vợ của Ralph là Lili, bà rất vui khi nhận được chỗ hoa quả ông đưa. Sau khi rửa sạch táo và nho, bà cẩn thận đặt nó ra đĩa rồi cảm thán: "Nghe nói hoa quả lần này Nhị hoàng tử mang về không nhiều lắm, đa số đều đã dùng làm thí nghiệm rồi. Tôi thật không nghĩ tới ông còn được chia cho chút hoa quả".

Ralph vẫy tay gọi con trai tới và đặt miếng táo to nhất đã được cắt ra vào tay nó, rồi quay lại nói với vợ: "Tôi có được hai quả táo thì một quả trong đó là đêm qua Nhị hoàng tử cho tôi, quả còn lại là Vương thượng khen thưởng cho tôi".

Bởi vì có quy định nên Ralph không có kể chi tiết về chuyện ngày hôm qua, chỉ mơ hồ nói sơ qua chuyện ông cống hiến chiếc nhẫn không gian của mình lên trên.

Quay đầu thấy con trai ăn đến thỏa mãn, Lili trìu mến vươn tay lau sạch nước hoa quả vương trên khóe miệng con mình rồi đưa cho cậu miếng táo đã cắn dở trong tay bà.

Con trai của Ralph năm nay đã bốn mươi sáu tuổi. Tuổi thọ của con người hiện tại đã tiến hóa rất nhiều sau hơn một nghìn năm sinh hoạt trong vũ trụ, vậy nên dù đã bốn mươi sáu tuổi nhưng ngoại hình và chiều cao của cậu cũng chỉ là dáng vẻ của một thiếu niên mà thôi. Ở đế quốc, tám mươi tuổi mới được coi là trưởng thành do vậy con trai Ralph vẫn còn là một đứa trẻ đang ở độ tuổi đi học hàng thật giá thật.

Ralph đưa tay chặn tay vợ rồi đưa miếng táo của mình cho con trai, sau mới quay đầu khuyên vợ mình: "Bà cứ ăn đi, quả táo này quý lắm. nói không chừng về sau sẽ không có cơ hội ăn được đâu. Đêm qua tôi đã nếm thử một miếng ở trong Vương cung rồi nên biết rõ táo này có vị gì. Miếng của tôi cứ đưa cho con ăn đi".

Vernal nhìn động tác khiêm nhượng lẫn nhau của cha mẹ mình, cậu từ từ ăn hết miếng táo trên tay, rồi lại lấy hai quả nho từ trong đĩa.

Thấy ánh mắt không hiểu của cha mẹ mình, Vernal lắc lắc hai quả nho trong tay và nói: "Mỗi người một quả, con sẽ không ăn nhiều mà hai người cũng không thể ăn ít. Hơn nữa con rất có lòng tin với Viện nghiên cứu và Viện khoa học, họ khẳng định sẽ trồng thành công những hạt giống mà Nhị hoàng tử mang về. Sau này chúng ta nhất định còn có thể ăn được táo".

Dứt lời, nhân lúc cha mẹ mình chưa kịp phản ứng Vernal đã ôm lấy hai quả nho chạy trở về phòng ngủ của mình. Vernal hồ hởi lên Tinh mạng khoe với chúng bạn của mình rằng cậu đã ăn được quả táo và quả nho chân chính.

Ralph thấy thế đành đuổi theo đến trước cửa phòng con mình và nhắc cậu ăn nho xong nhớ giữ lại hạt và đưa cho ông, chứ đừng nuốt luôn vào bụng. Nói không chừng người của Viện nghiên cứu sẽ muốn những hạt nho này.

So với bên Will đang đắc ý ngồi ăn hoa quả, thì sau khi Trạm Vân Tiêu đưa hết chỗ hoa quả của mình cho đối phương, hắn chỉ có thể quay trở lại với mấy hộp đồ ăn kho. Lúc đồng hồ báo thức điểm năm giờ rưỡi kêu vang, hắn lập tức rời giường chui vào toilet chỉnh trang lại tóc giả.

Hiện tại đã là mùa hè, sau hai ngày đầu mới cắt phăng đi mái tóc dài còn khiến hắn hơi không quen ra, thì hiện tại hắn lại thấy tóc ngắn rất mát mẻ lại thuận tiện hơn nhiều. Hiện tại lại đeo tóc giả lên đầu, hắn chỉ cảm thấy toàn thân vừa khó chịu vừa không được tự nhiên. Lúc đi đường cũng không dám cử động nhiều hay quá mạnh, bởi chỉ sợ sẽ làm rơi tóc giả trên đầu.

Thử nghĩ xem, nếu hắn vô tình làm rơi tóc giả sau khi trở lại cổ đại, vậy đó sẽ là một cảnh tượng khiến người khác hãi ​​hùng cỡ nào.










--- HẾT CHƯƠNG 166 ---










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net