8 - Tranh đấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

69. 70. 71. 72. (*)

Chiếc băng đa có chút sờn cũ được Sư Tử quấn quanh bàn tay của mình, buộc chặt. Dưới thứ ánh sáng trắng xanh mờ đục của phòng huấn luyện, những vết sẹo chằng chịt trên khớp tay cậu được che đi phần nào.

73. 74. 75. 76.

Tròng mắt nâu nhạt đảo quanh phòng từ góc khuất. Chúng lướt qua từng người, đủ nhanh để không bị gọi là nhìn chằm chằm, nhưng đủ lâu để thu lại tất cả những thông tin cần thiết. Những con mồi nhởn nhơ quanh sàn đấu, không mảy may để ý tới tên lính mới đang im lặng lên đồ.

77. 78. 79. 80.

Cánh cửa ra vào phòng thể chất bật mở. Bước vào là chỉ huy Song Tử; hôm nay chỉ huy mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản và quần leggings đen, quanh cổ vẫn là sợi dây chuyền quen thuộc với thẻ quân nhân và một chiếc nhẫn được luồn qua. Khi chỉ huy đưa tay vén tóc lên để buộc, Sư Tử thoáng thấy một vết đỏ mờ mờ trên cổ cô. Cậu nhanh chóng lia mắt sang nơi khác khi thấy chỉ huy quay mặt về phía mình.

"Chào buổi sáng mọi người." Song Tử lên tiếng, vẫy tay gọi bảy thành viên còn lại của Alpha AAO 01 tiến tới quanh sàn đấu chính. "Như mọi người đã được thông báo, hôm nay sẽ là ngày kiểm tra thể lực để xếp hạng các thành viên. Bình thường thì Nhân Mã sẽ thực hiện và quản lý công đoạn này, nhưng do hôm nay cậu ấy và Bảo Bình có việc bận nên tôi sẽ là người thế chỗ. Luật lệ như sau: mọi người sẽ được ghép cặp ngẫu nhiên, và sẽ có tổng cộng 6 vòng đấu để tất cả mọi người đều được xếp hạng. Trận đấu sẽ tiếp tục cho tới khi một người đầu hàng, hoặc không thể thi đấu được nữa. Tất cả đã rõ chưa?"

"Rõ!" Tiếng hô lớn của bảy người lính vang vọng khắp căn phòng rộng. Song Tử gật đầu, tiếp tục:

"Vậy thì bắt đầu ghép cặp. Vòng 1a, ở sàn đấu 1, Yasmin và Caleb. Ở sàn đấu 2, Sư Tử và Chase. Bốn người còn lại sẽ quan sát. Kai, phiền cậu làm trọng tài sàn 1. Tôi sẽ làm trọng tài sàn 2."

"Chase?"

Tên cao kều tóc vàng ở kia kìa.

"À, rồi."

Sư Tử bước vào bên trong sàn đấu; ở góc đối diện, cậu trai dong dỏng cao tên Chase cũng tiến vào, xoay xoay cổ chân khởi động. Tròng mắt xanh lơ vẻ buồn ngủ của cậu ta nhìn qua Sư Tử một lần, có lẽ là đang cố gắng đánh giá đối thủ lạ lẫm này.

"Hôm nay thế nào?"

"Hãy cùng đấu một trận thật hay!" Sư Tử hơi cúi người chào đối thủ, trên mặt là một nụ cười có vẻ không toan tính.

ổn.

"Đừng mất kiểm soát đấy."

Chase chần chừ vài giây, rồi gật đầu. Bên ngoài sàn đấu, Kai giơ cao tay, chuẩn bị hạ...

"Bắt đầu!"

Tôi biết rồi.

Nắm đấm của Chase lập tức phóng tới, nhắm vào mặt Sư Tử, nhưng nó nhanh chóng được chặn đứng bởi cánh tay của cậu trai tóc đen. Đối thủ của cậu lập tức thử lại, nhưng không cú đấm nào tiến được quá hai cánh tay của Sư Tử. Nhân lúc Chase thu tay lại, Sư Tử xoay người, giơ chân đá thẳng vào sườn của cậu ta. La lên một tiếng, Chase loạng choạng lùi sang bên trái, nhưng nhanh chóng lấy lại được thăng bằng.

"Ồ, cậu ta không tệ đâu."

Tôi thắng được.

Dường như Chase đã quyết định tiếp tục với những cú đấm, nhưng kế hoạch đó nhanh chóng bị phá huỷ khi Sư Tử né sang một bên. Cánh tay dài khẳng khiu của cậu lính tóc vàng bị tóm lấy bởi Sư Tử, và chỉ sau vài giây, Chase đã nằm úp mặt trên sàn, một tay ngoặt ra đằng sau bị đối thủ khoá cứng lại. Cậu ta cố gắng giãy giụa - nếu phải chịu thua tên ma mới này trong lần kiểm tra đầu thì chẳng phải là hơi nhục mặt sao? Nhưng chỉ với một cú siết, chàng lính tóc vàng đã phải kêu to đầu hàng.

"Xin lỗi cậu nha, lúc đó tôi khoá tay hơi chặt!" Ngước lên, đập vào mắt Chase là cái nụ cười tươi rói chết tiệt đó. Đối thủ của cậu còn đang giơ một bàn tay ra ý muốn kéo cậu dậy nữa. "Cậu không sao chứ?"

"Không sao..." Người lính tóc vàng lẩm bẩm, trước khi chống tay ngồi dậy; cánh tay phải của cậu ta vẫn còn đang nhức nhối. "Cậu, ừm, làm tốt lắm."

"Vậy hả? Cảm ơn!" Sư Tử đưa tay lên gãi đầu, bẽn lẽn cười. "Cậu cứ quá khen, tôi còn phải tiến bộ nhiều nữa! Ơ, mà nghe nói cậu là một trong những trụ tấn công chính của Alpha 01? Thế thì làm sao mà tôi lại thắng thế nhỉ? Này, đừng bảo rằng đó chẳng qua là vì cậu tha cho tôi đấy nhé?"

Biểu cảm trầm hẳn đi của Chase không qua được tròng mắt nâu nhạt sắc sảo đó; nhưng trước khi cậu ta có câu trả lời, Kai đã lên tiếng:

"Hai cậu, tán phét đủ rồi đấy. Cặp sàn 2 đã đấu xong, người thắng cuộc là Yasmin. Chase, cậu sẽ đấu với Caleb. Lính mới, đối thủ của cậu là Yasmin."

"Đã rõ!" Sư Tử gật đầu cái rụp, trước khi bước xuống khỏi sàn đấu, tiến tới bình nước. Nụ cười trên mặt cậu đã tắt ngấm từ khi nào.

"Cậu là đồ giả tạo, Sư Tử."

Vì vậy nên các người mới gửi tôi tới đây, không phải sao?

"Cũng nên có điểm dừng đấy."

Sư Tử im lặng uống nước. Thứ chất lỏng vô vị chẳng giúp cậu tĩnh tâm lại được chút nào.

81. 82.

"Sư Tử!" Tiếng gọi lớn khiến cậu khẽ giật mình. "Đến lượt cậu rồi! Sàn đấu 1!"

"Tôi ra ngay đây, cảm ơn vì đã gọi!" Bên trong sàn đấu, Yasmin khẽ nhíu mày trước bộ dạng tươi vui của tên "ma mới". Cô vẫn chưa tin hẳn vào chiến thắng của cậu ta trong vòng 1 với Chase, nhưng điều này có ảnh hưởng gì tới cô đâu chứ? Tên này chỉ là một chướng ngại vật khác mà cô phải loại bỏ thôi! Và đó là lý do vì sao Yasmin đã không ngừng lầm bầm chửi thề suốt năm phút sau khi trận đấu kết thúc, vô cùng nhanh chóng do Sư Tử đã hạ cô chỉ với ba đòn.

"Chẳng hiểu hắn ta nghĩ mình là ai..." Cô gái tóc xoăn nhỏ giọng phàn nàn với bạn mình, Pia, trong giờ nghỉ giữa các trận đấu. "Mày sắp đấu với hắn phải không?"

Pia gật đầu, tròng mắt màu xanh nhạt kín đáo liếc sang phía Sư Tử, giờ đây đang cúi người buộc lại dây giày:

"Yên tâm, tao sẽ dạy cho hắn một bài học."

"Sẵn sàng... Bắt đầu!" Tiếng hô lớn vang lên, và ngay lập tức Pia lao tới mục tiêu của mình, thành công thụi cho cậu ta hai cú liên tiếp vào hai bên mặt. Phải chịu hai cú shock cùng một lúc, Sư Tử loạng choạng lùi về phía sau, bị buộc phải giơ tay lên phòng thủ. Pia cố gắng tiếp tục với những cú đấm, tuy nhiên không cú nào lọt được qua hai cánh tay rắn chắc của cậu trai tóc đen. Bắt đầu sốt ruột, cô xoay người, tung một cú đá; nhưng chính sự sốt ruột đó đã tạo ra một lỗ hổng tuyệt hảo để đối thủ của cô lợi dụng. Tóm chặt lấy cẳng chân của Pia, Sư Tử kéo mạnh cô về phía mình, khiến cô gái tóc vàng mất thăng bằng và ngã thẳng xuống đất, hộp sọ va đập mạnh với sàn đấu.

Một khoảng im lặng đầy căng thẳng dấy lên. Trọng tài của trận đấu cất tiếng:

"Phần thắng thuộc về Sư Tử, do Pia đã bất động và không thể thi đấu tiếp. Do bên sàn 2, Song Tử là người thắng cuộc, trận đấu tiếp theo sẽ diễn ra giữa Sư Tử và Song Tử."

"Ah, Pia, cô có sao kh—" Bàn tay được giơ ra của Sư Tử đã bị Yasmin phũ phàng hất đi - cô gái tóc xoăn đã vội vã lao lên sàn đấu ngay sau khi thấy bạn mình bị hạ gục. Cặp mắt nâu nhạt chạm tròng mắt đen tuyền đang trừng lên giận dữ, khiến Sư Tử phải giật mình lùi lại. Yasmin gằn giọng, rõ ràng là đang vô cùng tức tối:

"Cút ra. Đừng có đụng vào Pia."

"Yasmin..." Caleb, trọng tài trận đấu vừa rồi, giơ hai tay lên mong có thể hạ bớt sự căng thẳng, nhưng lại bị cô gái tóc nâu cắt lời:

"Tôi đưa Pia tới phòng y tế!"

Nhìn theo bóng lưng Yasmin dìu Pia đi khuất sau cánh cửa phòng thể chất, Sư Tử không có phản ứng gì khi cậu ta bước xuống khỏi sàn đấu, tiến tới chỗ bình nước. Chiếc cốc giấy dần dần được dốc ngược, với từng tiếng khúc khích to dần đang vang lên trong đầu cậu.

Cô cười cái quái gì vậy?

Nó lặng đi một chút; Sư Tử hạ chiếc cốc rỗng xuống, tròng mắt chăm chăm nhìn vào một điểm nào đó ở đáy cốc.

"Cậu sắp đánh bại chỉ huy của mình, Sư Tử... Chỉ huy đấy... Ahahaha, chỉ cần tưởng tượng cái vẻ mặt của chị ta... khi... hihi... hahaha..."

Có vẻ như cô rất có hứng thú với Song Tử nhỉ? Tôi có thể hỏi tại sao không?

"Ahahaha... haha... đó không phải chuyện của cậu, Sư Tử ạ. Cậu chỉ cần im lặng và làm đúng theo những gì tôi nói thôi."

Chiếc cốc rỗng đập vào miệng thùng rác một lần trước khi rơi vào bên trong. Bước ra khỏi góc khuất, Sư Tử nở nụ cười chào Chase, người vừa thất bại thảm hại dưới tay chỉ huy Song Tử:

"Oh, Chase! Cậu có sao không? Mũi cậu đang chảy máu kìa... có cần giấy hay bông băng gì không, tôi đi lấy cho?"

"À... không cần..." Nhìn vào sắc mặt có vài phần lo lắng của cậu trai tóc đen, Chase bỗng dưng cảm thấy mình đã cư xử không phải phép. "Cậu, ừm, chỉ huy đang đợi cậu đấy. Sàn đấu số 1."

"Thế à, thế thì tôi phải nhanh chân mới được! Thật vinh hạnh quá, lính mới như tôi mà cũng được đấu với chỉ huy sao..." Sư Tử tròn mắt, trước khi nhanh nhảu chạy tới sàn 1, không quên cúi đầu cảm ơn cậu trai tóc vàng. Đưa tay lên mũi, thấy máu đã hết chảy, Chase dõi mắt về phía sàn đấu 1, nơi cặp đôi cuối cùng chuẩn bị thi đấu... Tại sao cậu lại có cảm giác trận này vô cùng đáng xem nhỉ?

Cô có chỉ thị gì không?

Sư Tử nhún nhún vài cái trên đầu ngón chân, trước khi vắt chéo hai tay và xoay người sang trái, rồi sang phải. Đối diện cậu, chỉ huy đang gập người cố gắng chạm vào mũi chân, sợi dây chuyền treo tấm thẻ quân nhân và chiếc nhẫn lủng lẳng ngay trước chóp mũi cô.

"Cứ đánh đi đã."

"Cậu sẵn sàng chưa?" Song Tử thẳng người vươn vai, nhìn qua chỗ Sư Tử đang đứng. Thấy cậu gật đầu, cô nhìn sang phía trọng tài, vẫy tay ra hiệu. Liếc nhìn qua khoé mắt, Sư Tử thấy Emma đang giơ cao tay, chuẩn bị hô...

"Bắt đầu!" Nhanh như cắt, chỉ huy đã ở sát bên Sư Tử từ khi nào; và khi cậu cuối cùng cũng nhìn thấy cô, thì nắm đấm của Song Tử đã chạm tới đích rồi. Tất cả không khí bị rút hết ra khỏi phổi của Sư Tử khi cậu bị thụi một cú trúng vào giữa solar plexus (*); Song Tử sau khi buộc cậu phải gập người thì mau chóng túm lấy lưng cậu, nâng đầu gối thúc thẳng vào mặt Sư Tử.

"Ui cha cha, khởi đầu tệ quá..."

Cô im đi.

Có lẽ vùng đầu của cậu bị nhắm tới hơi nhiều, nên sau cú thúc vừa rồi Sư Tử thấy xây xẩm cả mặt mày. Cậu cố gắng đứng thẳng dậy, giơ hay tay lên phòng thủ, nhưng Song Tử dường như đã biến mất. Ngạc nhiên quay phắt lại, mặt Sư Tử lại là mục tiêu của một cú đá nữa. Loạng choạng lùi ra phía sau, Sư Tử có thể cảm nhận vị máu trong miệng khi cậu chật vật đưa hai tay lên, chặn lại những cú đấm liên tiếp của chỉ huy. Cố gắng để không bị đẩy về góc sàn, song cậu cũng phải dè chừng trước những đòn đánh đầy uy lực của Song Tử. Quả không hổ danh là chỉ huy: cô ta không chỉ có khả năng tấn công, mà dáng người cũng rất chuẩn, phòng thủ tốt, hầu như không có kẽ hở nào Sư Tử có thể lợi dụng.

"Ồ... cậu đang mất tự tin đấy sao, Sư Tử?"

Một thẳng, hai thẳng, một móc... một thẳng, hai thẳng, một móc... một thẳng, hai thẳng... Sư Tử hạ tay đúng lúc chỉ huy đang thu tay lại cho đòn móc, và xoay người tung một cú đá ngang hông cô. Song Tử cau mày la lên một tiếng, tuy nhiên cô đã kịp thời bỏ tay xuống để chặn một phần lực từ chân Sư Tử.

"Tấn công tiếp đi."

Cậu trai tóc đen không ngần ngại lao tới, gần như húc thẳng vào người Song Tử, khiến cả hai ngã vật xuống sàn đấu. Hơi ngạc nhiên vì sự khác biệt giữa cách chiến đấu của cậu lính mới (ai mà dành từng đó thời gian phòng thủ chỉ để dùng cái chiêu tấn công vụng về này chứ?), nhưng Song Tử cũng phải thừa nhận rằng cậu ta không phải hạng xoàng. Sau khi vật được cô xuống đất, Sư Tử mau chóng thắt chặt cánh tay quanh cổ cô, chặn hết nguồn không khí của Song Tử. Vùng vẫy trong tay cậu ta, cô gái tóc đỏ định dùng chân đạp ngược lên, nhưng Sư Tử đã mau chóng kẹp chặt chân cô bằng chân của chính mình. Cảm thấy hai lá phổi bắt đầu bỏng rát, Song Tử vùng được tay phải ra khỏi gọng kìm là chân Sư Tử, đưa nắm đấm lên thụi liên tiếp vào mặt cậu ta. Cậu lính mới kêu lên một tiếng bất ngờ, trước khi cánh tay cậu siết quanh cổ cô một cách thô bạo. Khung cảnh trước mắt Song Tử dần mờ đi sau một làn nước mỏng, và cô có thể cảm nhận được lực đấm của mình yếu dần khi lượng ô-xy trong phổi bắt đầu cạn kiệt. Bên dưới cô, tên lính mới vẫn gồng mình kẹp chặt chân tay một cách không thương tiếc; dường như cậu ta đang cố gắng bóp kiệt sức lực của Song Tử, và thật không may là cậu sắp thành công...

"Chịu thua đi."

Gì cơ?

Qua làn sương mù đang khiến bộ óc cô dần mờ mịt, Song Tử có thể cảm nhận được tấm thẻ quân nhân và chiếc nhẫn đang cắt vào da thịt mình. Bám víu lấy cảm giác rõ rệt cuối cùng đó, cô tiếp tục đưa tay lên đấm vào mặt Sư Tử, trong một nỗ lực tuyệt vọng khiến cậu ta phải thả mình ra.

"Tôi bảo cậu mau chịu thua đi. Không nghe thấy sao?"

Nhưng tôi không thể...

Sắp hết rồi... Từng thớ cơ của Song Tử như đang bùng cháy do hoạt động quá sức, và lồng ngực của cô thì đang kêu gào đòi không khí. Cả nắm đấm của cô cũng đang lỏng dần, và đôi chân vùng vẫy nãy giờ của cô đã tê rần từ khi nào. Trong giây phút gần kề sự thua cuộc này, những mảnh ký ức kì lạ bắt đầu trôi về trong tâm trí của chỉ huy...

"Chịu thua đi!"

Bất chợt, Sư Tử giật nảy mình, và Song Tử có thể nghe rõ tiếng la cậu ta cố kìm lại trong cổ họng. Cánh tay quanh cổ cô đột ngột lỏng ra, cho phép Song Tử hớp lấy hớp để không khí. Mình đã đấm trúng một điểm mềm nào đó trên đầu cậu ta sao?, ý nghĩ vụt qua đầu Song Tử khi cô lảo đảo vùng dậy, đứng thẳng lên trước mặt Sư Tử. Đã để con mồi vuột mất, nhưng dường như cậu ta không hề để tâm; hai cánh tay vài giây trước còn đang kẹp cổ Song Tử giờ đây đang được đưa lên trước mặt cậu ta, như thể che chắn bản thân khỏi một thứ gì đó. Bộ dạng đầy đau đớn của cậu khiến cô gái tóc đỏ bỗng chột dạ, nhưng tiếng hò hét bất chợt của đồng đội kéo Song Tử trở về thực tại. Phải, đây là một trận đấu mà! Với suy nghĩ đó, Song Tử co chân, đưa mũi giày thúc thẳng vào quai hàm Sư Tử. Với một tiếng rắc sởn da gà, hai cánh tay của cậu trai tóc đen bỗng mềm nhũn, rơi xuống bất động. Song Tử chăm chú nhìn dòng máu đỏ tươi rỉ ra từ khoé miệng Sư Tử khi trọng tài hô lớn:

"Người thắng cuộc: chỉ huy Song Tử!"

Không hiểu Sư Tử còn nghe được không, nhưng trong đầu cậu, giọng nói bí ẩn nọ cất lên có phần thích thú:

"Đây là cái giá cậu phải trả khi không nghe lời tôi đấy, Sư Tử..."

***

(*) Đếm nhẩm trong đầu là một phương pháp giúp người ta giữ bình tĩnh.

(*) Solar plexus: một trong những điểm yếu trên cơ thể, thường là mục tiêu của đối thủ trong một trận đánh; một lực đánh đủ mạnh vào đây có thể gây thương tích nghiêm trọng.

Những câu được in nghiêng là lời thoại giữa Sư Tử và một cô gái bí ẩn nào đó >:3 câu thoại có " " là của cô ta, còn không có " " là của Sư Tử.

Chap này dài thấy mồ T_T Hi vọng không ai bị chán mà skip a :P

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net