Đi Dạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

{Chiều...}

- hyominnn......_jiyeon gọi cô

- VÂNG! Thưa cô chủ!

- Đến giờ đi dạo rồi.

Nghe được đi dạo, hyomin thích lắm vì trước giờ cô có được thảnh thơi dạo chơi hay ung dung ngắm cảnh đâu. Lúc nào trong đầu cũng phải suy nghĩ, lo sợ mọi thứ. Còn bây giờ được nghe người khác rủ đi dạo sao mà không mê cho được? Được vô tư ngắm nhìn khung cảnh xung quanh sướng quá đối với cô rồi còn gì! hyomin hấp tấp đội nón, mang giày rồi chạy ra trước cổng đứng chờ cô chủ yêu quý

Chợt nhìn thấy jiyeon đi ra với cái xích cổ trên tay,hyomin lấy làm lạ thắc mắc hỏi:- em đem cái đó làm vật trang trí để gây ấn tượng? Woa...Chị mới biết em có mắt thẩm mĩ thế đấy!

- Ai cho chị mặc quần áo đẹp thế? Còn nữa,ai cho chị đội nón?_jiyeon nhìn cô từ trên xuống dưới

Thế là hyomin đã hiểu, mình vẫn mãi bị xem là con thú nuôi hay nói một cách chính xác hơn là 1 con chó. Dây xích cổ đó,hyomin đã xác định được là vật dùng để trang trí dành riêng cho mình rồi! Thế thì đi dạo kiểu này cũng có khác gì không được tự do?

- Thế chị phải đeo nó vào?_hyomin nhìn chằm chằm vào vật Trang trí của mình mà jiyeon đang nâng niu trên tay. Chắc là dùng để tô thêm điểm nổi bật cho mình, cô thầm nghĩ rồi gượng cười...

- Chính xác. Thế chị không bằng lòng?_jiyeon vênh mặt nhìn cô

hyomin nhìn Trang sức của mình với vẻ mặt không cam tâm, nuốt 'Ực' nước bọt:- Để chị thử_Con nhỏ tội nghiệp đeo xích vào cổ vừa in rồi từ từ bước đi

- hyomin!

Lúc này cô đang cảm thấy ngán ngẫm với cái cách đối xử quá đáng này quá, chỉ đáp lại vẻ buồn rầu:- Dạ...

- Chó thì không biết đi!_jiyeon đứng đó, tay cầm 1 đầu của sợi dây xích rồi soi mói đủ kiểu

Hiểu được ý chủ,cô liền lập tức ngồi xuống rồi khụy 2 đầu gối xuống đất, chống 2 tay song song với đầu gối theo tư thế con chó và theo sau từng bước chân của jiyeon:- Dạ...

- God Dog._Tên đó còn bày đặt nói câu tiếng anh tỏ vẻ nhục mạ sỉ diện người khác

Tên quản gia theo lệnh cô chủ liền chạy ra mở cổng rồi cúi đầu tỏ vẻ tôn kính trước mặt jiyeon. jiyeon tay cầm đầu sợi dây xích, phía sau lúc nào cũng có người hầu theo sát bên cạnh còn gắn liền với sợi dây xích nặng nề là cái cổ đang bị ràng buộc của hyomin lết theo sau gót chân nó, âm thanh Leng Keng phát ra từ cái chuông được gắn ở xích cổ cô phát ra vui tai khiến nó cảm thấy thích thú

- Đi nhanh chút đi._jiyeon lạnh nhạt kéo dây xích về phía trước

Đã đi được hơn nửa đoạn đường, bởi jiyeon không biết sợi xích cổ ấy nặng thế nào mới kéo đi xềnh xệch như thế chứ nó không đeo thử làm sao biết là có nặng hay không? hyomin vừa đau mà nặng cổ, mỏi toàn thân, đầu gối là chỗ xương cứng đương nhiên khi bị Mài xuống đường mà còn là đường rải đá với sỏi thì phải đau chứ! Tay thì bẩn vì chống xuống để chịu sức đè nén của trọng lực cơ thể dồn vào, trên trán trên mặt mồ hôi trút như mưa Tong tong xuống bước đi của đôi tay con nhỏ...

Chợt để ý, thấy trọng lực của sợi dây xích nặng dần và tốc độ của hyomin bắt đầu giảm. jiyeon gân cổ quát:- Đi nhanh lên!_Thấy cô vẫn lề mề và cái vận tốc vẫn không thay đổi, khoảng cách giữa sợi dây xích dãn căng ra, tức tối jiyeon quay đầu lại nhìn vẻ mặt bơ phờ của cô.

- Này!

Leng Keng/

- Tôi có bảo chị đi nữa đâu?!

Leng../

jiyeon liền quay sang cô hầu:- Cô đi lấy một cái khăn chườm cho tôi

- Vâng_Cô ta cúi đầu rồi theo lệnh đi tìm

jiyeon dìu cô vào ghế đá nơi công viên gần đó:- Ngồi đây tôi đi mua nước

jiyeon vội vã chạy đi, còn hyomin thì ngồi đó, xích cổ cô không dám tháo ra vì chưa có lệnh của chủ mà! hyomin chỉ biết ngồi và nhìn cảnh vật lạ lẫm xung quanh...

- Cô bé là ai vậy?

Bỗng có một giọng nói nam tính thoạt trầm...


fic này dùng từ mạnh quá,hay xóa fic nha m.n T_T  m.ng cho ý kiến có nên xóa hay k



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC