Chương 78: Mèo nhỏ ăn vụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chúa muốn nói gì?"

Triệu Lưu Ly không nói tiếp, chỉ lặp lại: "Cúi thấp một chút".

Dương Chẩn lại cúi thấp hơn nữa.

Cho đến khi đầu hắn ngang bằng lỗ tai Triệu Lưu Ly, nàng mới hài lòng.

Triệu Lưu Ly nheo mắt, cười đến hai mắt cong cong. Nàng nhìn nam nhân kiệm lời trước mặt, mày kiếm anh tuấn, đôi môi lạnh lùng, cuối cùng nhón chân lên, không báo trước hôn lên môi hắn.

Dương Chẩn cứng đờ người.

Đôi môi mềm mại ấn lên, vừa nhanh vừa nhẹ. Nếu không phải ngoài miệng còn lưu lại mùi thơm nhàn nhạt của nàng, hắn cho rằng cái chớp mắt kia của mình chỉ là ảo giác.

Dương Chẩn chậm rãi đứng thẳng người, nhìn bộ dáng tươi cười chân thành của tiểu cô nương trước mặt. Nàng cười như một con mèo nhỏ ăn vụng thành công, rõ ràng làm ra chuyện khác người như vậy, nhưng lại giống như không hề để ý, chỉ chớp mắt nói: "Dương Chẩn ca ca lúc nào cũng không nói gì, trong lòng ca ca chất chứa rất nhiều chuyện cũng không nói ra. Bất quá ca ca không nói cũng không sao, để ta nói thay ca ca..." Triệu Lưu Ly mím môi, có chút ngượng ngùng, hồi lâu sau mặt ửng hồng, nói: "Hôn muội đi".

Dương Chẩn kinh ngạc, nhìn thẳng Triệu Lưu Ly.

Trong khoảnh khắc, cuối cùng nhịn không được, hắn cúi người ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, đè nàng lên cây hải đường sau lưng, môi mỏng ấn lên môi hồng mềm mại thơm ngát, cùng nàng dây dưa triền miên.

*** *** ***​

Cách cây đại thụ không xa, Ngụy La vừa thấy một màn này, liền bị một bàn tay từ đằng sau che mắt.

Lại còn có âm thanh trầm thấp quen thuộc vang lên: "Đừng nhìn".

Ngụy La: "...".

Mắt bị ngăn trở, chỉ còn một khoảng tối đen khiến nhiệt độ cơ thể của nam nhân đang dán lên người nàng càng thêm rõ ràng. Ngụy La giãy giụa theo thói quen, Triệu Giới dùng tay kia ôm eo nàng, cằm đặt trên vai nàng, hơi thở ấm áp của hắn phả lên cổ nàng: "A La, ta cũng muốn hôn muội như vậy".

Ngụy La dừng phản kháng, mím môi nói: "Không được".

Hôm nay hắn ở sau tấm bình phong hôn nàng, thiếu chút nữa bị Trần Hoàng Hậu phát hiện. Nàng còn chưa tìm hắn tính sổ, bây giờ lại muốn ở trước mặt Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn hôn nàng, còn lâu nàng mới đồng ý!

Đây không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, Triệu Giới nắm tay nàng, dẫn nàng rời xa chỗ này, đi đến khóm hoa hải đường tươi tốt phía sau cây hải đường lớn.

Lá cây rậm rạp, che lấp vô cùng tốt, không lo bị người khác nhìn thấy.

Ngụy La lúc này mới nhớ ra gì đó, hỏi: "Ca ca biết chuyện giữa Lưu Ly và Dương Chẩn? Ca ca không ngăn cản sao?"

Triệu Giới đã nhớ Ngụy La một ngày, lúc này chỉ muốn ôm nàng. Hắn đứng sau lưng nàng, hai tay vòng qua eo nàng, má dán lên gò má non nớt của nàng, đối với chuyện của người khác không muốn lãng phí miệng lưỡi: "Dương Chẩn là người trung thành thành thật, hắn sẽ không cô phụ Lưu Ly!"

Chỉ có vậy? Hắn cũng quá phóng khoáng rồi.

Nàng còn tưởng Triệu Giới chắc chắn sẽ phản đối.

Nếu Triệu Lưu Ly biết Triệu Giới nghĩ vậy, chắc sẽ hối hận mấy bữa trước còn giấu Triệu Giới lén lén lút lút đi lại với Dương Chẩn. Sớm biết vậy còn lo lắng làm gì!

Triệu Giới nói xong câu đó, lúc lâu sau cũng không nói gì.

Hắn nghiêng đầu, hôn lên hai má Ngụy La. Tiểu cô nương muốn tránh, hắn liền đi theo nàng, ngậm lấy vành tai mềm mại khéo léo, nhẹ nhàng gặm cắn mút nó. Thân thể nhỏ xinh trong lòng hắn khẽ run, hắn vẫn là không nỡ để nàng hốt hoảng lo sợ, tay hơi buông lỏng, khàn giọng nói: "A La, bản vương sẽ đi Thiểm Tây một chuyến, có lẽ một hai tháng nữa mới về". Nói xong, hắn dừng một chút, lại dán lên mặt nàng: "Chờ ta trở về, muội liền hủy bỏ hôn sự với Tống Huy, gả cho ta được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net