Vol. I - Urban Legend Story: Chapter 4: THE DUWENDE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 4: THE DUWENDE

___

Đây là câu chuyện mà dì tôi đã kể những việc đã xảy ra với dì ấy khi dì 20 tuổi.

Dì đã sống ở Philippines vào lúc đó, dì có một đứa cháu gái đã là học sinh năm nhất ở trường trung học. Đến một ngày, nhà trường gọi cho dì và nói:

"Cô cần tới đây ngay lập tức, cháu gái cô đang cư xử rất kỳ dị!"

Dì tôi không hiểu ý họ là gì, và khi dì đến trường học, cháu gái của dì đang ngồi trên một cái ghế, cô bé thực sự rất lạ. Và nếu ai cố gắng đụng vào cô, cô sẽ hất mạnh tay người đó ra, hét vào mặt họ bằng một chất giọng LẠNH LÙNG mà rõ ràng không phải là giọng của cô. Nhưng họ không biết phải làm gì cả. Vậy nên họ gọi cảnh sát trưởng của thị trấn để giúp nếu ông ấy biết phải làm gì. 

Và cảnh sát trưởng đã đến đó, ông ấy khá chắc rằng cô ấy đã bị ám bởi một THỨ gì đó. Ông hỏi 'với cô ấy' :

"Ngươi đã làm gì với cô bé này vậy? Tại sao ngươi lại ở đây?"

"Cô ấy làm đau con tôi! Cô ấy đạp lên nhà tôi!"

"Chờ đã, làm sao có thể xảy ra được? Nhà ngươi ở đâu?"

"Bên ngoài ngôi trường."

Đây có thể là sự mê tín dị đoan của người Philippines, bạn không nên đạp chân lên 'ngôi nhà' hoặc ám chỉ là các gò đất. (?)

Về cơ bản thì bất kỳ gò đất nào trên mặt đất đều là nhà vì có một sinh vật sống được gọi là DUWENDE. 

DUWENDE tương tự như yêu tinh. Và chúng vô hình với một số người nhưng chỉ xuất hiện với trẻ nhỏ hoặc những người lớn mà chúng chọn. Chúng hầu như chỉ bị bắt gặp khi bạn ở một mình. Nhưng nếu bạn mà lộn xộn với chúng, thì chúng có thể sẽ đem lại cho bạn sự XUI XẺOBẤT HẠNH, và trong trường hợp xấu nhất: là TỬ VONG.

Ngay bên ngoài trường... tràn ngập các gò đất. Và không may, cháu gái của dì tôi không biết luật lệ này. Nên cảnh sát trưởng bắt đầu cầu xin cái thứ 'linh hồn'  bên trong cô bé.

"Cô bé chỉ là một đứa con nít. Ta chắc chắn rằng đó chỉ là một tai nạn. Bọn ta có thể làm gì để ngươi tha cho cô bé?" 

"Lấy chuối, cam, và muối mang đến nhà ta."

Vậy nên bọn họ đã đi tới cửa hàng và mua một bịch hoa quả và muối. Sau đó họ rải xung quanh các gò đất ở ngoài trường. Và rồi khi họ quay lại trường học, cháu gái của dì tôi hoàn toàn bình thường như thể cô ấy không biết chuyện gì vừa xảy ra, và không nhớ mình đã nói với cái giọng kì quặc đó. Cô ấy chỉ nghĩ rằng mình đã ngủ một giấc dài.

Uh... tôi không có lí do để tin rằng dì sẽ nói dối tôi về điều này. Điều gì đó khiến câu chuyện này trở nên hơi lạ lẫm hơn đối với tôi. 

Có lẽ đây không phải là câu chuyện đầu tiên về DUWENDE. Thì, các thành viên trong gia đình đã nói với tôi. Gia đình bên họ ngoại của tôi từng sống ở Hawaii khi mẹ tôi còn nhỏ. Khi chú tôi ba tuổi, vào một ngày, chú ấy mất tích trong vài giờ, vì vậy mọi người đều đi tìm chú ấy. Vài giờ sau, chú tôi chỉ xuất hiện ở cửa trước, mẹ tôi hỏi:

"Em đã đi đâu vậy?"

Và chú nói:

"À, em đi chơi với những người bạn nhỏ."

Thế nên, gia đình tôi khá tin rằng những 'người bạn nhỏ' mà chú tôi đang chơi cùng là DUWENDES.

[Vui lòng đừng re-up bản dịch của tớ dưới mọi hình thức. Chân thành cảm ơn]  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net