Vol. III - Home Sweet Home: Chapter 18: NGÔI NHÀ LALAURIE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 18: NGÔI NHÀ LALAURIE

(re-up vì sửa đôi chỗ)

___

Trong chapter tiếp theo này, tôi sẽ dẫn bạn xuống phía nam một khu phố ở New Orleans.

Hãy cùng khám phá khu vực kinh khủng nhất của thành phố này nào.

Đó là ngôi nhà Lalaurie

Vào năm 1832, bác sĩ Loui Lalaurie và vợ của mình là Delphine chuyển đến sinh sống tại một căn biệt thự tuyệt đẹp tại con đường 1140 Royal.

Căn nhà đó được xây nên để tổ chức các bữa tiệc xa hoa và gặp mặt những người ưu tú có chỗ đứng trong xã hội.

Bà Lalaurie được nhận xét là một người phụ nữ vừa thông minh lại vừa xinh đẹp nhất trong cả thành phố.

Và tất cả mọi người phụ nữ khác đều muốn được giống như bà ấy.

Nhưng cái vẻ đẹp bên ngoài của bà Lalaurie sẽ khiến người khác bắt đầu nghi ngờ rằng một thứ gì đó xấu xí đang diễn ra đằng sau những cánh cửa đã bị đóng.

Như hầu hết các gia đình giàu có khác, nhà Lalaurie có cả một dàn kẻ hầu người hạ. Đám người đó đang chuẩn bị bữa ăn và làm một bữa tiệc hoành tráng. Và những tin đồn trở nên xôn xao hơn.

"Bà chủ Lalaurie đổi người hầu rất nhiều lần rồi, cô có nghĩ vậy không?"

"Ý là sao?"

"Nhìn xung quanh thử xem, mấy người hầu này có vẻ như là quen ta không? Như thể bà ấy thay đổi họ gần như là thường xuyên luôn đấy..."

"Huh... Tôi tự hỏi tại sao lại vậy nhỉ?"

Sự đáng ngờ đã lộ diện, nhưng chẳng có một chút minh chứng nào được vén màn. Cho đến một ngày, người hàng xóm đi lên cầu thang của nhà bà ấy. Cô hàng xóm đó nghe thấy tiếng la hét ở tầng trên và nhìn thấy bà chủ đang đuổi đánh một cô gái bằng một cây roi da.

Cô ấy chẳng thể làm gì cả ngoài việc quan sát trong sự kinh hãi.

Khi mà cô gái kia đã chạy lên đến nóc nhà với bà chủ đang dí sát đằng sau cô. Chẳng biết chạy đi đâu, cô gái nhỏ bé ấy đành chọn cách nhảy xuống.

Mặc dù những người nô lệ hầu như không được bình đẳng như một con người bình thường vào thời đó, nhưng vẫn có những điều luật cấm đối xử tàn nhẫn với họ.

Sau đó, cô hàng xóm kia gọi cho chính quyền, nơi tạm giữ nhiều nô lệ lao động nhất và sẽ bán họ trong những buổi đấu giá.

Nhưng mụ bà chủ kia thì ranh ma hơn rất nhiều.

Bà ta sắp xếp làm sao để họ hàng của bà ta mua những người hầu của mình và bán lại cho bà. Sau biến cố đó, uy tín của bà chủ này đã thay đổi. Mọi người không còn háo hức tham dự những bữa tiệc của nhà bà ấy, thậm chí là không hề tiếp xúc nhiều với gia đình bà nữa.

Cuối cùng, họ cũng bị xa lánh bởi một xã hội Creole*.

Và vào năm 1834, mọi thứ bỗng trở nên tồi tệ hơn. Bà ta xích mắt cá chân của cô đầu bếp lại.

Dù là lý do gì đi chăng nữa, thì bà chủ đã hăm dọa cô đầu bếp rằng sẽ đưa cô lên phòng trên lầu và khóa chặt cửa lại, điều này làm cô rất hoảng sợ.

Và mỗi khi có ai đến căn phòng đó, họ sẽ không bao giờ quay trở lại.

Cô đầu bếp quyết định rằng mình thà chết bằng bàn tay của chính mình còn hơn là chịu đau khổ mà bà Lalaurie đem lại.

Thế nên cô đã đốt khu nhà bếp đấy. Ngọn lửa lan rộng ra toàn bộ căn nhà và phần còn lại thì trơ trụi. Những người hàng xóm chạy nhanh đến để cứu giúp, chiến đấu cùng ngọn lửa, và sau khi khói từ ngọn lửa đã hoàn toàn bị dập tắt, họ đã thấy một thứ gì đó kinh hoàng trên gác xép.

Thứ mà tôi sắp nói đến sẽ là hình ảnh khủng khiếp nhất trong lịch sử.

Bạn đã được cảnh báo rồi đấy.

Ngọn lửa đã đốt cháy cánh cửa và vén màn cho sự thật ở căn phòng trên lầu, đó là căn phòng chứa hàng tá những người hầu trong tình trạng khỏa thân, một vài thì bị trói chặt trên một thứ nhìn có vẻ như là bàn mổ. Một số thì bị xích lại, một số thì co rúm lại trong chiếc một lồng.

Có một người phụ nữ thì bị mổ xẻ, tạo ra một kẻ hở ở ngay bụng, ruột bị lôi ra và quấn chặt ngay eo của cô ta hệt như một cái đai nịt bụng hiểm ác vậy.

Một người phụ nữ khác thì bị khâu miệng lại, sau khi đã bị nhét đầy phân động vật vào.

Một người đàn ông với cái đầu bị khoan một lỗ cùng cây gậy có lẽ dùng để khích động vào não của anh ta.

Số nhiều thì họ đã chết từ lâu rồi, còn một số.. thì không may mắn gì cho lắm.

Bà chủ và chồng bà là bác sĩ và một số người đưa ra giả thuyết rằng họ đang thực hiện các việc làm y học nguy hiểm trên cơ thể những người nô lệ của họ. Tính vô nhân đạo như thế cho ta thấy rằng lý do làm việc này của họ là cực kì tầm thường và hoàn toàn tàn bạo.

Sau khi cái tin tức về căn phòng tra tấn của nhà Lalaurie lan truyền ra khắp thành phố, một đám đông đã kéo đến căn biệt thự của họ và phá hủy từng chút một, họ còn cào bới cả sân sau nhà. Và họ tìm thấy cả hàng tá bộ xương bị chôn vùi dưới đất, kể cả bộ xương của một em nhỏ, có lẽ đó là cô bé đã nhảy xuống từ nóc nhà.

Đám đông đã rượt đuổi họ ra khỏi thị trấn. Và đó là lần cuối cùng mà mọi người nhìn thấy bọn họ.

Kể từ ngày đó, căn biệt thự gặp rắc rối về việc cho thuê người ở.

Người dân đã lên tiếng rằng họ liên tục nghe thấy những tiếng khóc lóc thảm thương, trẻ em thì kể rằng chúng luôn bị một người đàn bà rượt đuổi bằng một cây roi da.

Từng năm trôi qua, căn biệt thự đã được mua rồi lại bán đi. Ngày nay, căn biệt thự được sở hữu bởi một nhà kinh doanh dầu mỏ, người mà không hề cho bất kì ai vào nhà của mình.

Tôi tự hỏi rằng ông ấy đang giấu giếm thứ gì bên trong đó nhỉ.

[Vui lòng đừng re-up bản dịch của tớ dưới mọi hình thức. Chân thành cảm ơn] 

Dịch giả:Tất cả hình ảnh trong đây đều thuộc về kênh SNARLED.

Creole*: Creole là một thuật ngữ cho người da màu gốc châu Phi và châu Âu hỗn hợp, phần lớn từ các gia đình đã ở Louisiana từ những ngày còn thuộc địa. Toàn bộ sách viết về các quan hệ chủng tộc ở New Orleans, vốn rất phức tạp, các cậu có thể tra Google để biết thêm thông tin chi tiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net