Góc Tác Giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phòng Ý Kiến.

Giám Đốc Sản Xuất : C

Chịu Trách nhiệm : C

Nhạc : Em đi học về

Giám Đốc hữu hạn : B

Được tài trợ bởi hãng hàng Bột Giặt Tin Liền Ăn Liền Chết Liền.

~~~

Vị Khách Đầu Tiên :

Đường Tử Đông - đến từ truyện "Sống chung với ác ma"

Đám đông : *Vỗ Tay* huýt huýt! Sexy quá!

C: Chào.

Tử Đông : Chào

C: Chào tạm biệt!

Tử Đông : Gì Cơ?

B: E hèm!

C: Ha ha, giỡn thôi. Giờ nói đi, cô muốn cái gì. ヽ(`⌒´)

Tử Đông: Rất đơn giản, tôi muốn Chủ nhân của tôi!

C: *ngoáy mũi* Gì cơ?

Tử Đông : *Đỏ mặt* à..tôi.. tôi tôi muốn.. muốn..muốn mấy người.. làm.. làm chủ nhân của tôi.. yêu.. yêu.. tôi.. *Nói nhỏ* ⁄(⁄ ⁄•⁄ ⁄•⁄ ⁄)⁄

C: Nói To Lên Coi! Tôi Không Nghe Thấy Gì Hết Á! *Hét To*

Tử Đông : *Tức Giận* Tên đáng nghét kia! Đừng có mà hét với ta! *Rút Súng*

C: 😐😐..

B: (='.'=) thôi, cho em cắt.

~~~~

Vị Khách thứ hai :

Đường Lộ Thiên - đến từ "Người Hầu và Cậu Chủ" (yandere)

Đám Đông : *Hét to* Dễ thương quá! A a..

C: *Khinh bỉ* Đường Nguyệt à, sao em lại dẫn thằng nhóc thò lò mũi xanh này tới chỗ này vậy.

Đường Nguyệt : Em..

Lộ Thiên: Ta không phải nhóc con! Càng không phải là thò lò mũi xanh! Ta là chồng cô ấy! Ngươi nên xem lại cách ăn nói đi tên vitamin C thối hoắc kia!

C: 😶 *Rầm!*

Vitamin C! Để trẻ khỏe mà còn ăn ngon! ~

Vitamin C! Để trẻ tiêu hóa mà còn ăn nhanh! ~

Vitamin C! Ăn vào chạy như gió!

____

Bạn muốn mua Vitamin C?! ~

ngay vitamin C ê ê ê! ~

~~~~~

Trường Quay im lặng.

Đám đông : ...

Lộ Thiên : *Cười đắc ý*

C: *Đứng hình do đả kích nặng*

Đường Nguyệt: Cậu chủ, tôi nghĩ chúng ta nên về thôi.

Lộ Thiên: Được.

Lộ Thiên: Bye Bye ông già Vitamin C!

C: Hớ! 〣( ºΔº )〣 *Hóa Đá*

*Gió Thổi Vi Vu*

*Biến Thành Cát Bụi*

*Trôi Theo Gió*

~~vài phút sau~~

  Ở sau hậu trường.

C: huhu.. nó dám kêu tao là thằng Vitamin C thối hoắc kìa B.. nó đâu có biết Vitamin C cũng tốt cho đường hậu môn chứ bộ.. híc híc (。ŏ_ŏ)

B: ( ̄- ̄).. haizz 😥 thôi cắt.

~~~~~

Vị khách thứ ba :

Đường Quân Ông - đến từ "Sống chung với ác ma"

Đám đông : *nín thin*

C: a he he, chào ông. *chảy mồ hôi*

Đường Quân Ông : Hừm.

C: e he, a ừm. Ông ơi, ông có thể kể đôi chút về.. mối tình của ông khi trẻ được không ạ?

Đường Quân Ông : Hừm.. *nhếch miệng* kể? Ha. Khỏi phải nói, ta đó thời đó, đẹp trai phong độ ai ai cũng mê. Ngay cả Lão Bà cũng phải mê ta nữa là. *Tạo dáng*

C: a dạ dạ *nói nhỏ* biết ông đẹp rồi. Đẹp vãi chưởng.

Đường Quân Ông : Nói cái gì?

C: ơ dạ, dạ.. cháu.. cháu.. cháu bị đau bụng ạ! Ôi ôi đau quá!

Đường Quân Ông : *Nhíu mày* Hừm. Kể tiếp!

C: a dạ dạ.

Đường Quân Ông : Hồi đấy, ở trong quân trại, ta là một chàng trai khôi ngô tuấn tú! Mấy người con gái trong trại đều phải mê mẩn ta hết!

C: a dạ dạ *nói nhỏ* đầu trọc lốc như con cóc mà khôi ngô tuấn tú cái nỗi gì chứ.

Đường Quân Ông : Ngươi nói cái gì? Nói to lên cho ta nghe coi!

C: dạ dạ.. cháu.. cháu có gì đâu, cháu bị.. bị bệnh tự kỷ ấy mà. Ông đừng quan tâm tới cháu. Kể tiếp đi ông.

Đường Quân Ông : *Liếc* Hừm! Thời đó, ta mạnh nhất trong trại. Nhảy từ lầu hai xuống vẫn không xi dê gì.

C: ồ *nói nhỏ* làm giống như mình là Hậu Duệ Mặt Trời không bằng!

Đường Quân Ông : Ta Nghe Thấy Rồi Nhé!

C: Hả? Ôi.. ôi trời ơi đau bụng quá! Đau quá đi! Ôi ôi! Thôi cháu đi WC nha! Ôi ôi...*Chạy*

Đám đông : 😓😓

Đường Quân Ông : 😕 tên đó bị gì vậy?

B: 😅 a ha ha. Chắc là bệnh "Sợ Chết" tái phát ấy mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net