Noel-Sinh nhật cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu cười gian tà, tay vuốt ve đôi chân của cô, rồi luồn vào váy, hòng tìm nơi đó. Yến Nhi vùng vẫy, kẹp chặt chân lại. Làm ơn, ai đó cứu với.

"Cốc..cốc..cốc! Yến Nhi ơi! Yến Nhi!"

"...."

"Yến Nhi! Cốc.. cốc..cốc. Em dậy chưa vậy? Nếu chưa thì...dậy đi!"

(A: đừng! đừng! Không đáng đâu! Bình tĩnh đi

C: đừng cản tao! Tao phải giết nó! Đồ con nhà phá đám! A a

B: - _ -)

Cô nghe vậy liền vui mừng, khuôn mặt khẽ tươi cười nhìn cánh cửa. Không giống một ai đó, khuôn mặt đen xì.

"Em..em dậy rồi em dậy rồi"

"Dậy rồi thì xuống mau đi! Chị sắp nấu món cá chiên rồi đấy, nhanh chân lên"

"Dạ dạ em..ra liền"

Tiếng bước chân vang lên ngoài cửa, rồi xa dần. Yến Nhi thở phì phò, nãy giờ cậu làm cô kiệt sức quá, hết hôn rồi đè. Cố gắng gượng dậy thì Gia Bảo đẩy cô xuống. Mặt hầm hầm nói

"Em muốn xuống?"

"Anh Bảo, nếu em không xuống thì chắc chắn chị Bảo Hân sẽ lại lên đây mà kêu em..chính vì vậy, anh Bảo, thả em ra đi"

Gia Bảo nhìn cô một lúc, lòng bực tức. Cậu hết cách rồi, Bảo Hân xưa nay là một người rất lầy, nếu như không thấy cô xuống thì chắc chắn chị ta sẽ cho người phá cửa mất. Cậu thở dài, thả cô ra, nằm xuống bên cạnh. Yến Nhi thầm vui mừng, nhanh chân chạy xuống giường. Không ngoái đầu nhìn lại phía sau. Trong bóng tối, Gia Bảo đang tựa người trên giường, nhìn dáng vẻ muốn chạy trốn của cô, khẽ nhăn mày.  Xong chuyện, nhất định cô sẽ không thoát được cậu đâu.

~~~

Dưới lầu.

Cô mặt mày rạng rỡ, chạy xuống cầu thang. Người hầu nhìn cô, liền cúi đầu chào

"Tiểu thư"

"Chào, chị Bảo Hân đâu?"

"Dạ cô chủ đang ở trong bếp ạ"

"Cảm ơn."

Yến Nhi vội chào người hầu, rồi chạy vào phòng bếp. Trong bếp, Yến Nhi khẽ giật mình,  cả người sững sờ. Trước mặt cô, có một người ăn mặc kì quái, đang chiên cá. Người đó đeo găng cao su kéo đến tận khủy tay, đầu thì mang một cái mặt nạ bảo hộ giành cho những người thợ rèn hay mang lúc cưa hay chế tạo kim loại nóng, để đề phòng những hạt kim loại nóng phóng vào mặt, mắt.

Trên người thì mang một cái tạp dề chất liệu cũng là cao su.

Nhìn vào, chắc chắn ai cũng tưởng người này đang chế tạo một vật gì đó mà không biết rằng là người này đang nấu món cá chiên.Yến Nhi đi tới gần cô.

"Chị Hân. Chị đang.."

"À chị đang nấu món cá chiên..đợi tí sắp xong rồi"

Thật ra cô định hỏi là cô đang mặc bộ đồ gì vậy.

Bảo Hân vừa chống nạnh vừa chiên cá, lâu lâu thì lắc hai cái mông, bộ dáng rất giống con nít đến nỗi Yến Nhi cũng phải cười. Bảo Hân thấy cô đứng đây như vậy, liên kêu cô ra ngoài đợi. Yến Nhi cãi không lại nên đành buồn bã đi ra ngoài.

Ngồi lên sofa ở phòng khách, bật ti vi lên coi. Toàn là những kênh nhàm chán, cô bật hết kênh này đến kênh khác, Trung Quốc, Lào, Mỹ, Ấn độ... rồi chuyển qua kênh Việt Nam, hình như là kênh thời sự. Bọn họ nói cái gì vậy?

"Quản gia, ông có thể giúp cháu phiên dịch cái này được không ạ?"

"Được chứ tiểu thư"

"Sau đây bản tin đặc biệt. Thưa các bạn, hầu như tất cả chúng ta đều biết đến gia tộc Dương gia, một gia tộc cực kỳ quyền thế. Mới đây chúng tôi vừa nhận được tin, tối qua tại Dương gia, đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Đầu tiên con gái đầu lòng của trùm Mafia khét tiếng, tại đây người chứng kiến cho biết, vị tiểu thư này được mời tới một bữa tiệc của một bang Mafia tại khách sạn 5 sao, khi các món ăn được bày ra, đột nhiên vị tiểu thư này, rút súng ra bắn nát toàn bộ các món ăn, rồi hất bàn ăn. Hầu như toàn bộ những người trong đó đều rất sợ hãi, phải mất 7 tên to cao tới ngăn, tại đấy đã một người chết.

Những người hầu nghe ông dịch liền chạy tới Yến Nhi để xem tin tức, có người nghe tới "cá chiên" liền hoảng hốt nói.

"Có khi nào là.."

"Suỵt" Yến Nhi ra hiệu im lặng rồi tiếp tục nghe tin tức.

"Không chỉ con gái mafia này còn rất nhiều người khác Dương gia cũng gặp điều tương tự.

Tối vào lúc 8 giờ rưỡi, tại đường đua đường xx khu vực x, đã xảy ra một vụ tai nạn khá nghiêm trọng. Nạn nhân nhị thiếu gia của tập đoàn xe quốc tế , theo như nhân viên khám nghiệm cho biết, nguyên nhân do nghe điện thoại, nhưng theo những cho biết, nhị thiếu gia này một tay đua, lái xe rất tốt chưa bao giờ xảy ra chuyện ..cho đến hôm nay. "

Yến Nhi xanh mặt lại, đám người hầu cũng ngừng như tím tái, ông quản gia giọng nói hơi run.

"..không dừng lại đó, sau vụ tai nạn trên, thì đột nhiên xảy ra nhiều chuyện hơn gia tộc khét tiếng này.

Tại khu vực xx quận x, nơi nghiên cứu của nhà khoa học trẻ tuổi- thiên tài công nghệ của Dương gia, đã xảy ra sự cố phòng thí nghiệm 003, làm cho cả khu thí nghiệm bị phá hủy một nửa, rất may không thương vong xảy ra.

cũng theo đó, những sự việc cứ tiếp tục xảy ra, khoảng ba phút sau thì nhà hàng Pháp của đầu bếp nổi tiếng họ Dương bị cháy, nữ tước đột nhiên mất tích làm cho tước tức giận, toàn bộ các cửa hàng chiên đều bị mua sạch, các bang đảng lẫn mafia ra luật : "cấm chiên", đại quân sự bị thương khi đang làm nhiệm vụ...

Trong tất cả vụ việc trên, đều xảy ra liên quan tới chiêntrước khi xảy ra chuyện, tất cả những nạn nhân trên đều nghe điện một cuộc gọi ẩn không danh tính.

"Tại sao lại như vậy? Tại sao.."

"Tiểu thư cô đừng tin"

"Toàn những chuyện nhảm nhí, làm gì có chuyện một người gọi điện mà lại xảy ra tai nạn được chứ"

"Im lặng, im lặng.."

"Sau đây lời phát biểu của người đại diện Dương gia.."

Trong màn hình xuất hiện một cô gái trẻ, mặc váy đen bó sát, khuôn mặt xinh đẹp, trắng trẻo, hồng hào, để tóc xoăn ngôi giữa giống Bảo Hân. Đôi mắt trong veo, tinh nghịch. Nụ cười tươi đẹp lòng người. Mái tóc dài gợn sóng ngang eo, đôi môi mỏng hồng. Một nữ nhân xinh đẹp!

"Đó là ai vậy"

Yến Nhi trong vô thức nói.

"Cô gái này trông rất quen a"

"Đẹp quá, thật xinh đẹp"

"Chủ tịch, ngài muốn nói trước vấn đề này không? "

"Ngài nghĩ một kẻ nào đó đang muốn hủy hoại Dương gia không?"

"Chủ tịch, chủ tịch. Xin ngài hãy trả lời.."

"A ha ha"

Cô gái cười nhẹ.

"Miễn comment nha các bạn"

Cô nói một câu làm cho cả đám phóng viên lẫn Yến Nhi đều phải đứng hình

Cô gái nói xong liền đi vào trong xe, lúc này Yến Nhi mới thấy rõ ở tay phải của cô, có đeo một chiếc nhẫn hồng bảo.

Đang nghĩ tới những chuyện vừa rồi thì đột nhiên có tiếng người hầu nói to.

"Bà chủ về rồi! Bà chủ về rồi!"

"Trời! Tiểu thư mau tắt ti vi đi"

Yến Nhi vội vàng tắt ti vi đi, nhanh chân theo sau người hầu ra đón tiếp bà.

Đường Lão bà bước vào phòng khách, khuôn mặt hơi ngạc nhiên, hỏi quản gia

"Tụi nó đâu rồi?

"Dạ tiểu thư thì đang xem ti vi, chút nữa là ra liền ạ..cô chủ thì đang nấu ăn, còn cậu chủ thì tôi không chắc cậu ấy đang ở đâu"

Quản gia từ tốn trả lời, cúi người xách đồ cho Đường Lão bà, Lão bà ngạc nhiên tròn mắt, hỏi lại quản gia.

"Cái gì? Nó mà đi nấu ăn? Đâu? Để ta xem nó "nấu" hay nó "chơi" nào"

"Bà..con chào bà"

Yến Nhi cuống cuồng chào bà, Lão bà thấy Yến Nhi liền mỉm cười gật đầu, lấy túi đồ ở ông quản gia đưa cho Yến Nhi nói

"Yến Nhi, giúp ta phát đồ cho người hầu..ta đi xem Bảo Hân nấu ăn như thế nào"

"D..dạ vâng..vâng"

Yến Nhi chảy mồ hôi hột, cầu mong bà không biết chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net