14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không khí bao trùm cả một dãy bàn.
Chuyện là sau khi bạn ngồi xuống thì chỉ dùng mỗi cốc nước cam và vài miếng rau. Malfoy thấy vậy nên làm lạ vì một đứa bình thường cắm đầu vào đĩa ăn nay chỉ có lấy vài cọng rau mà bỏ miệng. Pansy thì ngồi kế cậu ta nhưng từ khi bạn xuất hiện thì chẳng được liếc nhìn lần nào, khi bạn chạy đi vì buồn nôn, Malfoy lại nhíu mài lo lắng. 

"Nay mày không khỏe à? Ăn yếu vậy?"

"Cho tôi hôm nay được yên! Không khí ở đây...nặng nề quá!"

"...Mày lại lên cơn à? Cứ như mụ Trelawney!"

"Hơ, không khí quá nặng nề, tôi chịu hết nổi rồi!"

Sau đó thì bạn đứng lên, đi đến tiết học đầu tiên. 
Ngày này qua ngày nọ, cứ ở trong không khí u ám từ Pansy. Nhưng cuối cùng cũng kết thúc năm học mà bọn Harry vẫn không biết tại sao từ ngày hôm đó bạn cứ chạy đi nôn suốt cả khi nhìn thấy thịt hay bất kì con vật nào ngoại trừ cú và mèo.
_______________________________________

Trong kì nghỉ hè, bạn đang nằm trên chiếc giường thân yêu thì cú đưa thư bay đến và thả cho bạn một lá thư khá đẹp mắt. Cầm lá thư lên thì thấy con dấu gia tộc Malfoy, bạn vứt sang một bên tiếp tục để đầu thả xuống giường nhìn trần nhà.
Mấy phút sau thì anh bạn xông vào phòng bạn, vẻ mặt hớt hãi.

"Y/n! Bất ngờ lớn! Ba mẹ mình vừa nhận được thư từ gia đình Malfoy! Họ mời nhà mình đến phủ của họ! Ngạc nhiên chưa!"-Jackson

"Và? Làm gì?"

"Anh cũng chả biết! Nhưng đó giờ họ đâu xem trọng nhà mình! Cũng chẳng qua lại gì!"-Jackson

"Nội dung không đề lý do à?"

"...ba mẹ không cho xem!"-Jackson

"...anh trai tin tưởng em gái này không?"

"Sao?"-Jackson

"Để em lo!"

Bạn ngồi dậy, đi ra khỏi phòng. Đứng trên cầu thang ngó xuống thì thấy ba mẹ đang nói chuyện với nhau,trên bàn là lá thư hoa văn khá giống lá thư lúc nãy bạn nhận. 
Tỏ vẻ bình thường, đi xuống phòng khách tìm gì đó.

"Y/n, con tìm gì vậy?"-mẹ bạn, bà Jane Scarlett

"Con mèo của con, con không thấy!"

"Đi lên phòng đi! Ta với mẹ con đang bàn công việc! Chút nữa rồi hẵng tìm nó!"-ba bạn, ông Howard Scarlett

"Ba mẹ giấu con gì à? Mặt hai người có vẻ lo vậy?"

"Ta không nói lần hai!"-ba

Bạn nhún vai về lại phòng, mở cửa đã thấy anh bạn yên vị trên giường ôm con Lipos, con mèo của bạn trong người, nắm hai lỗ tai sụp xuống của nó mà chơi.

"Sao?"-Jackson

"Có vấn đề! Mà anh đối xử nhẹ nhàng với Lipos không được à?"

"Em xem, em cưng nó riết nó như con lợn rồi này!"-Jackson

"Anh ý kiến gì?...Mà khoang! Anh là hóa thú sư mà đúng không?"

"Sao? Hâm mộ không? Anh mày đã thành thục từ năm 2 rồi đó nhé!"-Jackson

"Hơ! Tự hào vậy mà không nghĩ ra cách nghe lén à?"

"Ý em là..."-Jackson

"Ý đó đó!"

Jackson bỗng phóng xuống sàn. Nghe tiếng cào cửa, bạn nhìn theo rồi chỉ thấy một cục bông đen đang cào cửa. Một con mèo cực kì dễ thươngg~
Đứng dậy mở cửa cho, một lúc sau thấy anh bạn quay lại, miệng ngậm một tờ giấy. Bạn cầm lấy sau đó xem. Jackson trở về hình dạng cũ ngồi kế xem với bạn.

"...Mời hết cả nhà! Em không trốn được đâu nhóc!"-Jackson

"Đây rõ không đơn giản là tiệc bình thường để kết giao!"

"Hai con đang làm gì với lá thư vậy Jackson? Y/n?"-Ba

Nghe tiếng của ba bạn, cả hai anh em đều ngước nhìn khuôn mặt giận dữ của ông ấy. Cuối cùng thì cả hai bị một tiếng đồng hồ đứng dưới phòng khách để nghe cả ba mẹ giảng một bài văn dài.

"Nhưng thưa ba mẹ! Tại sao bọn con không được xem?"-Jackson

"Vì ta không muốn hai con tới đó!"-Mẹ bạn giận dữ, khuôn mặt xuất hiện lo âu.

"Tại sao? Ba mẹ đang giấu bọn con việc gì?"

Không gian cả nhà Scarlett bỗng im lặng khác thường. Bạn đi đến cầm lấy bức thư đưa lên.

"Chắc chắn vấn đề nằm ở đây! Bữa tiệc!"

"Thôi được! Bà nói chúng nó nghe đi!"-Ba bạn khuôn mặt căng thẳng, nhìn về phía vợ mình.

"Ta và ba con từng là một Tử Thần Thực Tử! Nhưng sau khi ngài mất, ta và ông ấy đã rút khỏi đó. Lá thư này gửi đến chắc chắn không có điều lành! Vài ngày nữa các con sẽ lại nhập học và ta không muốn các con bận tâm đến nó!"-Mẹ bạn mặt nghiêm nghị nhìn bạn rồi lại nhìn anh bạn.

"Ba mẹ tin con không?"

"Ý em là sao?"-Jackson

"Nếu, ngày mai ba mẹ đi, sau này, con có phải chính tay giết ba hoặc mẹ, hoặc có thể là cả hai đúng không? Nếu ba mẹ không đi, sẽ có lúc hắn ta giết hai người!...Ngày mai, cứ việc đi đến đó!"

"Y/n, em điên rồi sao?"-Jackson

"Không ai sinh ra đã là kẻ xấu! Họ không được chọn lựa! Từ đầu, ba mẹ đã chọn tham gia vào thế lực hắc ám, tuy hai người đã rút lui nhưng dấu vết vẫn còn, đúng không?"

"..."

"Hai người cứ việc đi, con sẽ có kế hoạch giúp cả hai nhưng con không bảo đảm mạng sống của hai người sau này!"

"Con biết gì sao?"-Ba bạn lúc này mới nhìn bạn nhưng bằng con mắt dè chừng.

"Jackson, anh xem như ba mẹ chưa nói gì, cứ như trước là được. Dù chuyện gì xảy ra cũng tỏ ra không biết và không liên quan đến việc này! Được không?"

"...Được! Nhưng em hãy nói kế hoạch của em trước đã!"-Jackson

Bạn cùng anh mình ngồi xuống ghế, nói ra kế hoạch vừa nghĩ và chỉ rõ đường đi họ nên đi. Lúc đầu còn phản đối nhưng bạn giải thích và đưa ra hậu quả và từ từ cả nhà được bạn thuyết phục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net