22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn đi đến, nhíu mài nhìn bọn rắn. Trong mắt bạn hiện lên vẻ hoang mang kèm sự sợ hãi.
Bạch xà tiến gần bạn hơn, đưa đầu dụi vào má bạn.

"Chúng tôi không hại cô! Cô là chủ nhân bọn tôi! Cô gần giống như người đó!"-Bạch xà

"Voldemort?"

"Hắn ta là hậu duệ của ngài Slytherin! Nhưng ngài sẽ không ngờ rằng sẽ có một bán hậu duệ là cô! Cô có rất nhiều năng lực vượt trội hơn cả, giống đứa bé kia!"-Hắc xà

"Đứa bé...?"

"Thằng bé đã giết tên kia rất dũng cảm nhưng nó là điều không thể thuyết phục để chúng tôi ra mặt!"-Bạch xà

"Nó đứa trẻ sống sót, nhưng cô là là đứa trẻ đã chết! Ở đây có hai linh hồn tồn tại nhưng một lại yếu ớt dường như đã chết, và một là của một người khác! Chính là cô! Chủ nhân!"-Hắc Xà

Bạn giật mình tỉnh giấc, nhìn xung quanh. Bây giờ đã là gần tối. Bạn thay đồ và đi đến Đại sảnh. Trên đường đi thì gặp phải cụ Dumbledore và bạn đi cùng thầy ấy đến văn phòng.

"Đây là thứ trò cần! Giờ thì nói ra được rồi chứ?"-cụ Dumbledore

"Thầy không nghi ngờ ai à? Người từng là tử thần thực tử?!"

"Ý trò là..."-cụ Dumbledore

"Con nghĩ là hắn!...Voldemort chưa chết, bọn tử thần thực tử chỉ đang chờ đợi để trở lại và trận chung kết sẽ là ngày đó, ngày hắn sống lại! Và sẽ có người chết trong ngày hôm đó!"

"Là ai? Ai sẽ..."-cụ Dumbledore

"Con sẽ giúp anh ấy thoát khỏi cái chết đó! Thầy biết con nghĩ gì đúng không?"

Bạn quay lưng rời đi, coi như không chuyện gì xảy ra.
Bước vào Đại sảnh, lại những ánh mắt quái lạ từ Slytherins nhìn về phía bạn.

----‐-------------------------‐--------------
Vài ngày nữa đã đến ngày chung kết Tam pháp Thuật diễn ra. Nhưng bạn lại luôn bị bọn Slytherins xầm xì chỉ trỏ. Nhìn chả thân thiện mà có phần ghét bỏ, ghê tởm.

Trước ngày thi đấu.
Hôm nay bạn dậy rất sớm, chuẩn bị đến Đại sảnh dùng bữa. Đến nơi thì gặp Malfoy đang đi cùng với đám bọn nó.

Bạn ngồi vào một vị trí trống gần đó. Đang dùng bữa thì nghe tiếng Pansy.

"Tụi mày nhìn đi! Cậu ta...chính là quái vật! Tao suýt nữa bỏ mạng vì thứ cậu ta gọi lên! Có khi, cậu ta là người của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai cũng nên!"-Pansy

"Tao nhớ không lầm, trên người nó có mảng da như da rắn! Ghê tởm!"-Goyle

"Tao cảm thấy ghê tởm khi thấy nó! Không ngờ mình còn chung nhà với con quái vật đó!"-Crabbe

Bạn dừng đũa nhìn về phía bọn nó. Ánh mắt khó chịu của bọn nó nhìn bạn, ánh mắt như muốn bạn giải thích của Blaise và ánh mắt khó hiểu của Malfoy.

Bạn quay đi, rời khỏi nơi đó. Trên đường đi thì gặp Cedric.

"Y/n! Vẫn ổn chứ nhóc?!"-Cedric

"Anh học cách ăn nói đó của anh em từ lúc nào vậy?"

"Haha...Nhưng dạo gần đây có tin đồn không tốt, em đừng..."-Cedric

"Em biết! Ngày mai anh phải thi rồi đúng không?"

"Đúng! Em sẽ cổ vũ cho anh đúng không?"-Cedric

"Còn phải xem thái độ của anh!"

Bạn nửa đùa nửa thật nhìn Cedric. Anh ấy cười rồi gật đầu.

"Được! Em muốn sao?"-Cedric

"Tối nay sau giờ ăn, hẹn anh ở sân Quidditch!"

"Nhưng lúc đó là giới nghiêm!"-Cedric nhíu mài nhìn bạn.

"Thế mới xem thái độ của anh!"

Bạn cười rồi rời đi.
Tối hôm đó, sau khi ăn xong thì bạn đến sân Quidditch trước. Đợi Cedric đến. Nhưng không rõ anh ấy có đến hay không.

Một lúc khi bạn định quay vào thì thấy Cedric đang rón rén đi ra như sợ bị ai phát hiện.

Bạn đi lại đánh vào vai anh một cái.

"Làm gì vậy?"

"Em làm anh hết hồn!"-Cedric

"Lại đây, em có chuyện muốn nói với anh!"

"Gì mà thần bí vậy?"-Cedric ngồi xuống bên cạnh bạn. Nhận viên socola bạn đưa bỏ vào miệng.

"Anh tin, trên thế giới này xuất hiện điều bí ẩn mà không giải thích được không?"

"Tin chứ! Giống như Potter, em ấy là đứa trẻ sống sót, là Cứu Thế chủ!"-Cedric

"Đúng vậy, kì bí nhỉ! Em nói với anh một bí mật! Em không là người của thế giới này!"

"Em đang đùa gì à? Không phải phù thủy thế em là ai?"-Cedric

"Không đùa!"

"Anh chả nói chuyện với em! Anh đi đây, anh hơi buồn ngủ rồi!"-Cedric đứng dậy đi được một đoạn thì thấy hơi choáng và ngất đi.

"Xin lỗi, Cedric!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net