Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sân bay quốc tế Zodiac...

- OA~ Được về Hoscope thân yêu rồi a~~~~

Vừa bước xuống thang máy, cô nàng có mái tóc bồng bềnh màu nâu đỏ đã reo lên, nở 1 nụ cười rạng ngời.

- Bớt giùm anh cái!

1 giọng nói ấm ấm vang lên, mà chủ nhân của nó là 1 chàng trai cao ráo với mái tóc màu nâu gấu hơi rối rối. Khác với nụ cười rạng ngời của cô gái kia, chàng trai này sở hữu 1 nụ cười trông thật dịu dàng.

- Anh làm em mất hứng thật đấy, Kim Ngưu! _SN tắt ngúm nụ cười, đáp lại chỉ là cái nhún vai vô tội của KN.

- Cơ mà Giải nhi đứng ở đâu ấy nhỉ? _SN dáo dác nhìn xung quanh, KN tay đút túi quần, dõng dạc bước đi:

- Chắc em ấy ở gần đây thôi!

- Âuy, chờ em với chứ! _SN vội vàng xách vali theo.

.

.

1 cô gái nổi bật giữa dòng người đông đúc với mái tóc màu be mượt mà và bộ váy màu xanh ngọc dễ thương. Nổi bật hơn lại là gương mặt mang nét đẹp dịu dàng và ôn nhu của cô...

Phịch~

1 chiếc nón cao bồi rơi gần chân cô gái, hơi nhíu mày, bỗng có 1 giọng nói khàn khàn vang lên:

- Cô gái, cô có thể nhặt giùm lão chiếc nón không?

1 ông lão tóc bạc chống gậy đứng trước mặt cô gái ấy, không suy nghĩ, cô gái mỉm cười nhẹ:

- Vâng ạ!

- ...

Pặc!

Bàn tay ông lão bỗng dưng bị ai đó chụp lại, đúng lúc cô gái kia quay qua trả ông chiếc nón...

- Ớ...

- Ông à, đây là nơi đông người, có thể kiềm chế thú tính 1 chút được không? Đây là bạn gái tôi đấy!

KN nghiêng đầu nhìn xoáy vào mặt ông lão, bị phát giác, ông lão mặt xanh lại, lấy lại cái mũ rồi quê độ bỏ đi. Nhìn cô gái vẫn chưa hiểu ra sự tình gì kia, KN khẽ thở dài:

- Cự Giải, lòng tốt của em bị người khác lợi dụng rồi đấy!

- Hơ... em nhặt hộ ông ấy cái mũ thôi mà, cơ mà... _CG hơi ngạc nhiên nhìn KN _ Là anh thật đấy hả, Kim Ngưu?

- Ngốc, không anh thì ai! _KN nhẹ xoa đầu CG, CG thắc mắc:

- Nhưng Song Ngư đâu?

- Dạ! Em đã có mặt, thưa chị dâu!

SN từ đâu nhảy tới, tay đưa trước trán giả làm động tác chào, mỉm cười nhìn CG.

- Cậu vừa mới nói cái gì? _Con cua bắt đầu tỏa sát khí khiến con cá run sợ:

- Dạ... em lỡ lời ạ...

- 2 cậu mới xuống máy bay, có lẽ đã mệt rồi, chúng ta về thôi, ba mẹ 2 cậu cũng đang đợi ở nhà đấy! _Bỗng CG trở lại với vẻ mặt hiền lành và ôn nhu, khiến SN chóng mặt, mới vừa nãy trông đáng sợ hơn cả kẻ giết người nữa mà.

- Tuân lệnh chị dâu! _SN lại 1 lần nữa chọc ngoáy CG, làm CG nổi đình lên, cũng may có chàng trai kia lên tiếng:

- Em đậu xe ở đâu vậy Cự Giải?

- À, ở nhà xe, để em dẫn đường!

.

.

- Xong! _Chàng trai tóc đỏ phủi phủi tay, nói rồi anh chàng vuốt vuốt mái tóc đỏ nâu của mình, nhếch môi cười:

- Chúng ta về thôi!

- Tớ nghĩ mình chưa về nhà được đâu... _Ánh nắng buổi chiều hắt lên mái tóc bạch kim của anh chàng còn lại, gương mặt tựa mơ hồ, nghênh ngang với tư thế 2 tay đút túi, gương mặt anh bắt đầu nghiêm lại _ Cậu nhìn kìa!

BD hất mặt về phía sau lưng ST, nơi có 1 toán người đang cầm gậy gộc tới...

- Ây da, tụi này gan hùm nhỉ, ở đây là đường lớn mà? _ST hơi ngạc nhiên, giọng nói đầy giễu cợt

- Thích chơi nổi đấy mà! _BD khinh khỉnh

- Haizz... phiền thật, đã nóng còn chớ! _Cả 2 thở dài...

.

.

- Em vẫn khỏe chứ Cự Giải, đã 2 năm không gặp rồi! _KN vừa lái xe vừa bắt chuyện, CG ngồi ghế sau cùng SN cười nhẹ:

- Rất khỏe, mà 2 người về nước thế này, chắc là có nguyên do nhỉ?

- Ừm, nghe bố tớ bảo là ông cố sắp ra đi, nên cho 2 anh em về nước! _SN nhìn ra ô cửa kính, vừa ngắm nhìn đường phố, vừa trả lời thay KN, CG thoáng buồn:

- Như vậy là chỉ về vài ngày thôi sao?

- Không hẳn, ba anh bảo lần này là về luôn, nghe nói ông cũng đã nhập học ở đây cho tụi anh!

- Vậy sao? _ Nét mặt CG tươi lên hẳn , bỗng SN la lên:

- Ể, ở kia hình như có đánh nhau kìa!

Theo hướng chỉ tay của SN, cảnh mà KN và CG thấy là mười mấy thằng bị te tua bầm dập nằm rải rác xung quanh 2 con người. 2 người đó phủi phủi tay rồi kéo nhau đi, làm KN và SN có chút ngạc nhiên và tò mò, còn CG thì có chút quen quen, trông 2 người này hơi quen...

.

.

Hajimari no kaze yo todoke messezi...

Tiếng chuông điện thoại reo lên khiến cô gái đang ngồi hơi giật mình. Vài sợi tóc nâu hạt dẻ vương trên gương mặt Vline, khiến vẻ đẹp cô thêm kiêu sa và sang chảnh, nhìn vào màn hình điện thoại, cô hơi nhíu mày:

- Gì vậy mẹ?

[ Con đang ở đâu vậy?]

- À... _ Ngó nhìn xung quanh 1 chút, cô gái trả lời: _Con đang trên đường về!

[ Vậy về nhanh đi con, mẹ có chuyện muốn nói!]

- Con biết rồi!

Tắt máy, cô nàng khẽ thở dài:

- Haiz... lại phải dọn dẹp "hậu sự"!

Với lấy chiếc giỏ Chanel, lấy ra tờ 500H đặt lên bàn, nơi chỉ còn mấy cái dĩa và mấy ly nước đá tan rồi cô gái bất cần bước đi...

.

.

Biệt thự Violet Sky...

Cạch!

- Con về rồi!

TB quẳng chiếc túi qua 1 bên, ngồi phịch xuống ghế sofa, bật TV lên, mở chương trình mà cô yêu thích - Bang Tan Rookie King, cùng lúc, mẹ TB từ trong phòng làm việc bước ra.

- Chuyện gì vậy mẹ? _TB vẫn chú tâm vào những chàng trai BTS, mẹ TB từ tốn ngồi xuống:

- Hai ngày sau, con sẽ sang nhà ba con ở!

1s...

2s...

3s...

- Không đời nào!

TB tắt TV, nhìn thẳng vào mắt mẹ mình, kiên quyết trả lời:

- Sẽ không có chuyện đó đâu!

Dứt lời, cô liền đứng dậy, toan bước đến cánh cửa ra vào thì mẹ cô lại lên tiếng:

- Ba con bị ung thư gan, chỉ còn sống được 1 tháng, mong ước của ông ấy trước khi ra đi là được ở cùng con, con không muốn nhìn mặt ông ấy nữa sao?

TB khẽ dừng bước, đôi môi cắn chặt, cuối cùng thì cô vẫn rời đi, không nói 1 lời nào...

.

.

Kéttttttt...

Chiếc xe BMW xanh đen đậu trước 1 ngôi biệt thự, 1 chàng trai và 1 cô gái bước ra, quàng eo nhau...

- Bye nhé, baby!

- Bye honey, chụt~

Cô gái khẽ thơm lên má chàng trai, anh chàng cũng thơm lại, rồi vẫy tay chào tạm biệt. Khi cô gái ấy bước vào trong cổng, anh chàng kia cũng vào xe ngồi, vuốt vuốt mái tóc xanh mượt qua gương chiếu hậu, anh chàng với gương mặt lãng tử nở 1 nụ cười:

- Xong, em thứ 459!

Bật bản nhạc yêu thích lên, SoT khẽ thở dài:

- Haiz... lại nợ Thiên Bình 500H rồi!

Đi được 1 đoạn, bỗng SoT thấy 1 bóng dáng quen thuộc đi trên vỉa hè, anh tò mò lái chậm lại...

- Này em yêu, đi đâu vậy?

Nhận ra giọng nói quá quen thuộc và cái giọng điệu như muốn đấm 1 phát, TB quay ra sau, trầm sắc nhìn tên lớn gan kia:

- Đói đòn à?

.

.

- Có chuyện đó à?

Đưa đĩa bít tết vừa mới cắt ra cho TB, TB đáp lại SoT với cái nhún vai thừa nhận, SoT cười khẩy:

- Thế cậu tính sao?

- Không đi, thừa biết còn hỏi! _TB cắm 1 miếng bít tết lên mà xém làm vỡ cái đĩa, SoT nhấp 1 ngụm rượu vang:

- Cậu cứ lạnh lùng, ngang bướng như vậy... trông quyến rũ thật đấy!

- Sao bằng cái em xinh tươi hồi chiều được! _TB vẫn từ tốn thưởng thức bữa tối mà trả lời, SoT khua tay:

- Ay... Mai tớ dẫn 1 em xinh tươi hơn cho cậu xem!

- Ha, đừng có để con bạn này "dọn bàn" cho nữa là được! _TB lia nửa con mắt nhìn SoT, SoT cười khổ:

- Không dám hứa đâu!

.

.

2���N�

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net