Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hẹn các tềnh yêu vào Giáng sinh tới nha~

---------------------oOo----------------------

Khu trượt băng...

Sượt~

Phịch!

- Ay, Tiểu Cân, cậu không sao chứ?

Song Tử vội vàng trượt về phía Thiên Bình khi thấy cô "lại" ngã. Thiên Bình nhăn mày, cố gắng đứng lên nhưng mà, cái nền băng quá trơn nên cố gắng đến mấy cũng thế.

- Haiz... đây là lần thứ mấy cậu ngã vậy chứ?

Song Tử đỡ Thiên Bình dậy, lên giọng trách cứ. Thiên Bình lia nửa con mắt nhìn anh:

- Nếu không phải trò này là tủ của cậu, cậu sẽ ăn hành nhiều hơn tớ!

Soạt!

- Ấy!!!!

Thiên Bình vừa dứt lời, cô lại trượt chân ngã vào lòng Song Tử, Song Tử không kịp phản ứng khiến cả 2 ngã xuống nền băng lạnh ngắt với cái tư thế rất chi là trời ơi đất hỡi...

- Aisss... chán chết! _Thiên Bình đánh vào người Song Tử 1 cái rồi ngồi hẳn dậy, tháo đôi giày trượt băng ra, không thèm để ý tới xung quanh mà 1 mực trèo ra khỏi thành tường ngăn cách sân trượt với đường đi. Song Tử khẽ cong môi, lúc nãy chỉ còn chút thôi là ăn đậu hũ của Thiên Bình rồi, anh cũng vùng dậy, la lối:

- Chờ tớ nữa chứ!

.

.

- Oaaa... Ba ơi... Mẹ ơi...

Song Tử và Thiên Bình vừa ra khỏi khu trượt băng đã nghe thấy tiếng khóc của 1 đứa bé, mọi người xung quanh chỉ biết đứng đó nhìn...

- Sao thế em gái? _Thiên Bình lại gần, ôn nhu nhìn con bé. Thấy có người hỏi thăm, cô bé sụt sịt nói:

- Em bị lạc ba mẹ rồi chị ơi, oaaaaa!!!

- Nín, nín đi nhóc, để anh chị tìm ba mẹ cho em ha! _Song Tử dỗ dành đứa bé bằng nụ cười tỏa nắng, con bé cũng thôi không khóc nữa. Thiên Bình hỏi:

- Em có nhớ số điện thoại của ba mẹ mình không?

- Dạ không... em không nhớ, làm sao đây hức hức... _Cô bé lại nước mắt ngắn nước mắt dài, Song Tử sợ nhất là thấy con nít khóc, liền lên tiếng dụ ngọt con bé:

- Không sao, đừng khóc, để anh mua kem cho em ăn nha, sau đó sẽ giúp em tìm ba mẹ!

- Kem Chocolate nha anh! _Con bé nghe thấy kem là nở nụ cười ngây ngô, Song Tử lấy cái nụ cười đó ra đáp lại, đúng là con nít, dễ dụ ghê á...

" Thông báo đến toàn thể quý khách đang có mặt trong khu giải trí W... Nếu ai nhìn thấy 1 bé gái 5 tuổi, tóc nâu bím 2 bên, mặc chiếc váy chấm bi hồng, đeo đôi giày màu trắng, xin đưa cô bé ấy đến trung tâm hỗ trợ của khu giải trí, vì ba mẹ bé gái đã để lạc em ấy! Có gì xin liên lạc vào số điện thoại 0123 xxx xxx, chúng tôi trân thành cảm ơn! Chúng tôi xin thông báo..."

- Ể? Hình như là ba mẹ con bé? _Song Tử và Thiên Bình dừng lại khi nghe tiếng thông báo. Cả 2 cùng quay sang nhìn cô bé đang ăn kem, váy hồng, giày trắng, tóc bím 2 bên.

- Gọi thử vào số họ nói thử coi! _Thiên Bình nói, Song Tử gật 1 cái rồi lấy điện thoại ra. Sau khi xác nhận đó đúng là ba mẹ của cô bé, cả 2 liền đưa bé gái đến trung tâm hỗ trợ của khu giải trí.

- Ôi, Tâm Nhi!

- Ba, mẹ!

Cô bé vừa nhìn thấy ba mẹ liền nhảy khỏi Song Tử, vui mừng chạy tới chỗ ba mẹ. Sau khi cả 3 đoàn tụ, mới quay sang cảm kích 2 bạn trẻ của chúng ta:

- Cảm ơn 2 cháu, cô chú thật không thể nói gì hơn, thật sự cảm ơn 2 cháu!

- Dạ, không có gì đâu ạ, chỉ là tình cờ cháu thấy em ấy đi lạc thôi! _Song Tử gãi gãi đầu, khiêm tốn nói. Người mẹ kia lên tiếng:

- 2 cháu hẹn hò mà vẫn có thể để ý đến mấy đứa trẻ như thế này, thời buổi giờ ít cặp đôi nào có thể làm thế, cô chú cảm ơn 2 cháu rất nhiều!

- À, không đâu, chúng cháu không phải hẹn hò...

- Dạ, cô chú quá khen ạ, chúng cháu xin đi trước ạ! _Song Tử cười tươi ngắt ngang câu nói của Thiên Bình, rồi cúi chào xin phép cáo lui. Ra khỏi trung tâm hỗ trợ, anh bị Thiên Bình lườm cho rách mặt:

- Hay quá nhỉ?

- Hề hề, lâu lâu bị hiểu lầm như thế có sao đâu, cùng lắm tớ với cậu hẹn hò thật luôn cho rồi! _Song Tử cười xuề xòa, hẹn hò luôn ư...

- Mơ đi! _Tất nhiên là không rồi, Thiên Bình bước ra ngoài cái ghế bên kia ngồi, còn Song Tử thì chạy đi mua nước, cũng thật là, lúc nãy cô mới uống hết chai nước khi dẫn bé gái kia đi mua kem mà, không để Thiên Bình nói, Song Tử đã biến mất dạng...

Nhớ lại cảnh 3 người kia đoàn tụ, Thiên Bình lại cảm thấy nhớ ba... năm cô 3 tuổi, cũng có lần đi chơi với ba mẹ và bị lạc, lúc đó, người đầu tiên kiếm thấy cô là ba cô. Ông vừa nhìn thấy cô, đã vui mừng chạy tới và nói "Dù con có ở đâu, ba vẫn sẽ tìm được, vì con là con gái của ba mà!"... Bây giờ hoài niệm lại, cô sẽ cười buồn... bây giờ con rất muốn lạc để được ba tìm thấy, nhưng không được nữa rồi...

- Ô, người đẹp ngồi một mình à?

Bỗng, 1 giọng nói vang lên kéo Thiên Bình về hiện tại, nhíu mày nhìn người con trai đứng trước mặt mình. Da ngăm, thân hình cao to, mập mạp, gương mặt có chút không thiện cảm. Hắn ta tự tiện ngồi sát bên Thiên Bình, cất giọng nham nhở:

- Ngồi một mình buồn lắm, hay đi qua bên kia với anh nhé?

Pặc!

- Đói đòn à? Mau biến khỏi mắt tao! _Bàn tay thô kệch của hắn ta còn chưa kịp đụng vào người Thiên Bình đã bị cô tóm được, âm giọng và ánh mắt khiến hắn ta phải rùng mình. Cơ mà bị 1 đứa con gái chân yếu tay mềm này đe dọa, lòng tự tôn của 1 thằng côn đồ sẽ nóng lên:

- Con khốn, dám trừng mắt nhìn tao?!

Pặc! _Lại 1 lần nữa, cánh tay đang vung lên giữa không gian của hắn ta bị giữ lại, nhưng không phải Thiên Bình.

- Làm gì đấy, dám tán tỉnh bạn gái tao khi tao đi mua nước à? _Song Tử mặt lạnh nhìn tên lạ mặt ngồi cạnh Thiên Bình, rồi nhanh chóng kéo hắn ra khỏi đó và đẩy xuống đất, sau đó kéo Thiên Bình ra sau mình, hất giọng với tên kia:

- Kiếm ai thì kiếm, nhớ chừa mặt cô ấy ra nhé, nếu mày còn bén mảng đến gần, tao sẽ bẻ cái giò heo của mày!

- Hừ, xui thật! _Tên đó cau mày, rồi lúng túng bỏ đi. Không thèm để ý tới hắn ta, Song Tử quay sang xoay xoay người Thiên Bình vài vòng, rồi nhìn từ trên xuống dưới, nhìn từ dưới lên trên để xem xét:

- Cậu có bị gì không?

- Có, bị 1 thằng như cậu xoay mòng mòng này! _Thiên Bình chán nản đáp lại, Song Tử nghe vậy thì ngừng lại, bĩu môi:

- Xía, là lo cho 1 con như cậu thôi!

- Cơ mà nước đâu, không phải cậu đi mua nước à? _Thiên Bình thấy lạ khi Thiên Bình trở lại với tay không, Song Tử đáp:

- Có đâu, tớ đi tìm cái này cơ! _Nói rồi Song Tử chìa ra 2 tấm vé, tươi cười nói:

- Chen lấn mãi mới được đó!

- Vé Couple? _Thiên Bình nhiu mày nhìn vào 2 tấm vé trên tay Song Tử, Song Tử gật đầu, khẩn trương kéo Thiên Bình đi:

- Mau qua đó thôi, phần thưởng rất chi là hấp dẫn!

.

.

Tình hình là, không khí trong lớp rất chi là căng thẳng khi đám Jung Ho bước vào. Thiên Yết vẫn gác chân lên ghế, ánh mắt không chút sắc thái nhìn chúng nó. Đám còn lại thì len lén nhìn rồi bàn tán này nọ, không chừng lại xảy ra biến nữa cũng nên, nhưng không. Jung Ho vừa về chỗ, đã xách lấy balo và rời đi.

- Ha, tất nhiên là phải bỏ về rồi, mặt mũi đâu mà dám ở lại! _Nhân Mã nhìn thấy thì lên tiếng chế giễu, Sư Tử cũng lầm bầm:

- Không biết 2 người kia ra sao, bị đình chỉ học tập 1 tuần lận!

.

.

Couple Game...

- Có khu này nữa sao?

Thiên Bình đứng trước cổng game có hàng chữ COUPLE đồ sộ, vẻ mặt không mấy hứng thú nói.

- Khu này mới được bổ sung vào tuần trước, nghe nói vui lắm, thật tình là tớ chẳng tìm ra ai thích hợp hơn cậu cùng tham gia trò này với tớ đâu a~ _ Song Tử thì ngược lại, vô cùng hào hứng và thích thú. Thiên Bình lia mắt sang nhìn Song Tử:

- Đừng có lẻo mép, chỉ cần alo 1 tiếng, mấy em chân dài xếp hàng để được đi cùng cậu còn gì!

- Ngại quá hihi, không biết trong số đó có cậu không nhỉ? _Song Tử cười ranh ma...

- Mơ!

Biết sẵn câu trả lời của Thiên Bình, Song Tử chỉ làm cái mặt não nề rồi mau chóng kéo cô nàng vào cổng. Đúng như cái tên của nó – Couple, khu trò chơi này chính là chỉ dành riêng cho những cặp đôi uyên ương, Song Tử thật biết cách lựa chọn trò chơi cùng Thiên Bình, ấy vậy mà Thiên Bình lại không suy nghĩ gì... chắc là do thằng Song thích khám phá trò mới này, vô tình là người chơi cùng cậu ta là cô thôi...

- Chào mừng quý khách đến với Couple Game!

Vừa bước vào cổng chính, nhân viên hướng dẫn đã nở nụ cười thân ái chào đón 2 người. Cùng với nhiều cặp đôi khác, Song Tử và Thiên Bình đứng lại 5 phút để nghe nhân viên hướng dẫn khi tham gia trò chơi:

- Couple Game gồm 10 cửa thử thách theo mức khó tăng dần, những cửa thử thách này là trò chơi đòi hỏi người chơi phải hiểu nhau, đoàn kết và giúp đỡ lẫn nhau. 1 lượt chơi gồm có 10 couple, couple đầu tiên vượt qua cửa thử thách thứ 10 sẽ nhận được phần thưởng lớn do công viên W tài trợ. Couple Game là trò chơi tạo ra nhiều kỷ niệm đáng nhớ và nung nóng mối quan hệ giữa 2 người chơi. Chúc quý khách vui vẻ!

Sau khi nghe hướng dẫn xong, ai ai cũng hào hứng và hồi hộp, mong chờ, mà loi choi nhất vẫn là cái thằng đầu xanh tím. Thiên Bình cảm thấy thật mất mặt... sao cô lại có thằng bạn tăng động thế này chứ...

- Chúng ta phải thay đồ couple đấy, cậu muốn mặc áo màu gì? _Song Tử kéo Thiên Bình vào khu thay đồ. Thiên Bình nhìn vào gian áo quần trước mắt, không nghĩ nhiều mà chọn ngay chiếc áo phông màu đen. Miễn là Thiên Bình thích, Song Tử chấp nhận hết. Khoảng 5 phút sau, cả 2 bước ra từ phòng thay đồ, trong khi 9 couple còn lại chọn toàn màu sáng như hường, xanh lá, vàng, đỏ, cam thì 2 bạn trẻ của chúng ta lại chơi luôn màu đen bí ẩn, làm nổi bật màu da của cả 2, thật không khó để trở thành couple có ngoại hình bắt mắt nhất.

Cửa thử thách 1: Làm bể bong bóng nước!

- Làm bể bằng cách nào nhỉ? _Song Tử nhìn 5 trái bóng trong rổ, ngu ngơ lên tiếng.

Bùm! Bùm! Bùm!

- Làm như vậy kìa! _Thiên Bình hất mặt sang phía mấy cặp đôi kia, mắt Song Tử trở nên sáng quắc, anh vội vàng cầm trái bóng lên, miệng cười toe toét:

- Vậy thì triển nhanh thôi em yêu!

Bốp!

Thiên Bình đá vào chân Song Tử, cất giọng nhàn nhạt:

- Khó quá bỏ qua!

- Như vậy chúng ta sẽ thua mất! _Song Tử mè nheo, Thiên Bình nhíu mày... thua thì sẽ không được phần thưởng, mà đã tốn công đồng ý tham gia trò này rồi... cơ mà làm bể bong bóng nước bằng cách ôm chặt Song Tử, quả bóng bị lực ép của 2 người mà bể thì... dù sao thằng này cũng là bạn thân từ thời cởi trần tắm mưa, cũng ngủ chung vài lần rồi, ôm nhau cũng đâu có sao nhỉ... Sau 1 hồi suy đi tính lại, Thiên Bình thở dài:

- 70/30! Chia phần thưởng như vậy đi!

Thiên Bình nói rồi khởi động tay chân, coi nào, mấy couple kia mới làm bể có 1 quả bóng à, giờ hành động chắc cũng không thua đâu. Song Tử nghe Thiên Bình nói vậy, cái mặt trở nên tươi không cần tưới.

Thiên Bình vén gọn tóc ra sau, để lộ mặt dây chuyền hình bán nguyện nhỏ nhắn, tinh xảo và... sắc nhọn. Thiên Bình khẽ cười, ra hiệu cho Song Tử cách gian lận hê hê... 9 couple còn lại hoang mang nhìn couple "đen" kia, chỉ trong vài giây, họ đã vượt qua cửa thử thách thứ nhất.

Song Tử kéo Thiên Bình đi sang cửa 2 với gương mặt lộ đầy vẻ thích thú... dù có ăn gian, thì anh vẫn được Thiên Bình ôm đấy thôi, cảm giác đúng là khác hẳn... giá như cửa vừa rồi có chục trái bóng thì hay biết mấy keke (-_-!!!!)

Cửa thử thách 2: Leo dốc xà phòng!

Trước mặt cả 2 bây giờ, là 1 cái cầu trượt khá dài, nhưng thoải, khó khăn là nó có xà phòng nên vừa mới đặt chân lên, Song Tử đã té oạch. Thiên Bình lắc đầu kéo Song Tử dậy, ai ngờ Song Tử lại ngã lần 2... và kéo theo cả cô...

Oạch!

Lần thứ 2 trong ngày 2 đứa này ngã đè lên nhau với tư thế ám muội, cũng là do cái nền nó quá trơn, phải loay hoay 1 lúc cả 2 mới đứng lên được.

- Chậc, Thiên Bình à, cậu thích tớ thì cứ nói 1 tiếng, chứ đâu cần hết lần này đến lần khác ngã vào lòng tớ đâu chớ hớ hớ...

Bốp!

- Úi!!!! _Song Tử thôi cười đểu mà xoa bụng, con nhỏ này thật là không biết đùa gì hết á...

- Trong khi nói vớ vẩn, thì cậu lo mà nghĩ cách vượt qua cái này đi! _Thiên Bình hừ lạnh, Song Tử gãi đầu cười xuề xòa đáp lại:

- Thì phải lết từ từ lên thôi chứ còn cách gì đâu!

�e����

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net