22. Anh này mắng mình ạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Choi Yeonjun, anh~ thích~ bé~"

"Ừ kệ anh."

"Bé~ có~ thích~ anh~ khônggg~"

"Không."

"Ứ ừ hong chịu đâuu~"

"Anh bị thần kinh à?"

Soobin hơi bị tổn thương luôn đấy, đã dũng cảm tỏ tình em bé mà em bé bảo mình bị động kinh.

Dỗi.

À mà thôi, dỗ em bé dỗi còn chưa xong đến bao giờ mới tới lượt ông già này dỗi. Ẻm kệ mình thì thôi vậy.

Giận em bé có chút xíu à, giận quá phải ăn trộm chút thịt của em bé thôi.

"Ai da. CHOI SOOBIN ANH BỊ LÀM SAO THẬT RỒI ẤY?"

Má, em bé trắng hồng đang nằm trong lòng mà gầm lên một tí là Soobin bủn rủn chân tay. Sao lạ vậy ta?

"Em ơi anh xin em, chơi với anh đi mà bé, sao 18 tuổi của em nó cục súc thế nhở?"

"Đi mà..."

"Nín mỏ."

Thôi rồi, ẻm giận mình thật rồi. Ẻm bỏ lên phòng rồi, ẻm bỏ rơi tui rồi...

"Alo Choi Beomgyu hả, anh này mắng mình ạ..."

"Mày bị điên à? Anh nào?"

"Anh Choi Yeonjun..."

"Tút...tút...tút..."

"Nhà bao việc."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net