31. Về em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nuôi em nhỏ mấy chục năm, Choi Soobin thấy em thay đổi nhiều lắm.

Một mình Soobin bỏ cả học đại học để chăm sóc Yeonjunie, bắt đầu lại từ con số không từ tiến vốn tự có của cha mẹ để lại, con đường Soobin đi luôn có em nhỏ của anh an ủi, giúp đỡ.

Năm em mười tuổi, em nghịch ngợm như quỷ con.

Năm em mười ba, em đã biết bảo vệ anh Soobin khỏi những khó khăn bên ngoài.

Năm em mười sáu tuổi, em đơn thuần và trẻ con.

Em mười tám, em rực rỡ như ngọn lửa. Em chẳng ngại ngần nắm tay anh đi khắp nơi, nói những lời đường mật.

Bởi vì năm em mười tám, anh đã là của em rồi.

Thành phố này thật tẻ nhạt, nhìn đâu cũng chẳng thấy ánh mặt trời.

Nhưng vì có em, có những lần anh nắm lấy bàn tay bé xinh của em mà sưởi ấm, có em là một mùa đông ấm.

Nắng cháy bỏng tay, tuyết rơi trắng xoá.

"Em cưới anh nhé? Choi Yeonjun của tuổi 18."

Yeonjun e ấp trong bộ suit trắng tinh, tay cầm một bông cúc dại nhỏ.

" 'Chú' thì sao, 'chú' trông có vẻ hơi yếu, có bảo vệ được em không đây?"

Soobin một tay vác em lên vai, rõ ràng là dư sức nuôi mười Choi Yeonjun chứ một Choi Yeonjun bé tí thế này thì nhằm nhò gì.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net