Cành đào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh lo lắm, anh ra đường thấy người người nhà nhà vui vẻ háo hức anh vẫn buồn.

Chẳng biết xuân này em về không?

Anh đi mua đồ Tết, mua một giỏ quà đầy ắp, anh mang sang nhà em.

Bà em già rồi, đuôi mắt đã nhiều vết chân chim, bà ngồi trên ghế gỗ uống trà. Bà thương em, thương anh lắm. Sau em, chỉ còn bà em thương anh như cháu ruột. Nhìn cách bà đối xử với anh, chắc bà cũng biết anh thương em nhường nào.

Bà bảo: "Cháu bà nó đi lính, vất vả lắm. Tết nào nó cũng về mà năm nay chắc nó không về nữa rồi, cháu không cần lo."

Bà cũng biết anh lo cho em nhiều lắm. Tết năm nay thủ đô đẹp tuyệt vời, còn em bận đi giữ gìn hoà bình tận nơi xa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net