Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5.

Buổi tối yến tiệc diễn ra thầm lặng một cách kỳ lạ ngoài hoa viên, một sân khấu nhỏ dựng lên, các cung nữ múa nhẹ nhàng theo tiếng nhạc còn Nhược Lam lười biếng dựa vào ghế nhấp rượu, bị cấm túc không đi ra ngoài chơi thì nàng đem đồ chơi mang vào trong phủ.

"Hướng đại nhân không vui" Nhược Lam cười nhìn Tuyết Y mặt lạnh không ăn không uống

"Công chúa, ngài đang bị phạt cấm túc đề nghị ngài kiềm chế một chút" Tuyết Y lạnh lùng đáp

"Không phiền nữ quan đại nhân thay bổn cung suy nghĩ. Phụ hoàng nói là phạt ta nặng như vậy, Hướng đại nhân ngài cũng nghĩ như vậy giống bao người khác thì quá ngây thơ. Hoàng quý phi muốn làm giám hình để trả thù riêng thì không có cơ hội này, không ra ba ngày chuyện này sẽ được hủy bỏ. Còn việc Hướng đại nhân ở lại phủ một năm để dạy ta lễ nghi quy cũ thì phải xem Hướng đại nhân có bản lĩnh ở lại hay không"

"Công chúa, ý ngài là gì?" Tuyết Y không hờn giận trước thái độ của Nhược Lam

"Ý của ta rất đơn giản là Ta và Hướng đại nhân nước giếng không phạm nước sông. Cũng không quá phận phải không? Ta biết Hướng đại nhân cũng không hài lòng trước sự sắp xếp của phụ hoàng."

"Nếu công chúa bất mãn hạ quan, ta xin phép đi trước. Còn việc nước giếng không phạm nước sông, xin công chúa tha lỗi, ta không làm được. Trừ phi có lệnh của hoàng thượng. Hạ quan cáo lui." Tuyết Y đứng dậy thi lễ phất tay áo bỏ đi bỏ qua nụ cười bí hiểm của Nhược Lam.

...

"Có thích khách bảo vệ công chúa" một cung nữ hét lớn
Tuyết Y chạy nhanh trở lại, chẳng lẽ là Huyết Sát, chạy đến hoa viện hiện trưởng một cảnh rối loạn. Cấm vệ quân đang giao đấu với vài tên áo đen, mấy tên áo đen thấy bóng trắng bay đến kiếm khí mạnh mẽ hơi hoảng sợ ra hiệu chạy trốn. Tuyết Y thu kiếm đến gần Nhược Lam đang khép hờ mắt gần như ngất xỉu, sắc mặt tái nhợt, cánh tay đổ máu không ngừng.

"Mau đưa công chúa hồi phòng. Truyền ngự y" Từ ma ma chạy đến hơi hoảng hốt nhưng rất mau lấy lại bình tĩnh phân phó.

Phủ công chúa rối loạn, cung nữ từ phòng đi ra mang theo chậu máu loãng ghê người. Từ ma ma đi ra nhìn thiếu nữ áo trắng hơi thở dài nói: "Hướng đại nhân không cần lo lắng, công chúa bị thương cánh tay không nặng, chỉ hơi bị mất máu, đã không trở ngại hiện đang ngủ"

"Cám ơn Từ ma ma đã báo. Vụ thích khách ta đã cho người đi bẩm báo hoàng thượng. Nếu không có việc gì, ta đi trước." Tuyết Y quay lại hơi gật đầu chào Từ ma ma, liếc mắt căn phòng đóng kín rồi quay lưng bước đi.

Cốp

"Tuyết Y mau cúi xuống bàn" Tử Dạ cầm roi mây gõ lên bàn ra lệnh

Tuyết Y không ngờ vừa trở về phòng đã bị lời nói của Tử Dạ dọa nàng hoảng sợ. Nhìn khuôn mặt lãnh khốc của Tử Dạ, nhớ lại lời dặn của sư phụ, quy củ của sư phụ đưa ra. Tuyết Y đi thẳng đến bàn học đã được dọn sẵn, nửa người trên nằm trên bàn, phần mông ngay mép bàn hơi đưa ra ngoài, hai tay nhanh chóng xả thắt lưng quần dài rồi tới quần lót chảy xuống mắt cá chân, hơi nhón chân đẩy cái mông còn hơi ửng xanh do bị phạt lúc trưa lộ ra ngoài. Tuyết Y không ngờ, ngày đầu tiên sư phụ đi nàng cũng bị phạt roi bởi Tử Dạ. Không ai ngờ một nữ quan lạnh lùng nhan sắc khuynh thành lại bị phạt một cách xấu hổ như vậy.

"50 roi. Đếm số" Tử Dạ đặt roi lên mông Tuyết Y nói

"Dạ"

...Vút...chát...

"Uhm...một...." Tuyết Y nắm chặt cạnh bàn, rên rỉ một tiếng, vì Tử Dạ đánh quá đau, đau gấp nhiều lần so với bị sự phụ đánh. Chỉ mới một roi mà mông đau đến muốn khóc.

...Vút...chát...

"A....hai..."

...Vút...chát...

"...ba..."

...Vút...chát......Vút...chát......Vút...chát...
....
...Vút...chát......Vút...chát......Vút...chát...
...
...Vút...chát......Vút...chát......Vút...chát...

"Híc....mười....mười lăm...hu...hu...đau quá...đừng đánh" Tuyết Y lần đầu khóc thành tiếng, mông đau quá đau như muốn tét thành mấy mảnh. Hai tay ôm chặt cái mông sưng nổi lên mười lăm con lươn tím xanh hai chân khụy xuống. Chỉ mới mười lăm roi mà mông đau đớn như thế này, nghĩ đến con số mười lăm cách năm mươi quá xa, làm cho nàng muốn ngất xỉu tại chỗ.

Tử Dạ mắt lóe sáng bắt lấy tay Tuyết Y khóa trên lưng, cầm roi mây quất xuống 5 roi thật mạnh xuống phần mông giáp với đùi làm Tuyết Y phải khóc thét lên.

...Vút...chát......Vút...chát......Vút...chát.....Vút...chát...Vút...chát

"AAA....huhu..." mông đau rát còn nước mắt lăn dài, lần đầu tiên trong đời Tuyết Y bị đánh đau đến như vậy.

"5 roi này là cảnh cáo việc lấy tay che mông. Nếu có lần sau là đánh lại gấp đôi. Nằm lại" Tử Dạ lãnh khốc không nhìn cái mông Tuyết Y bị đánh sưng to lằn roi xanh tím.

Tuyết Y khóc thút thít nằm lại vị trí cũ nâng mông đang kêu gào đau đớn để tiếp tục chịu đòn.

...Vút...chát......Vút...chát......Vút...chát.....Vút...chát...Vút...chát

...

...Vút...chát......Vút...chát......Vút...chát.....Vút...chát...Vút...chát

...
...Vút...chát......Vút...chát......Vút...chát.....Vút...chát...Vút...chát

...

"A...huhu...ba mươi bảy...đau quá...đừng đánh" toàn bộ phần mông sưng căng to đều chuyển sang màu tím

...Vút chát...

"ba...mươi...tám...đau...tha cho ta đi..." khóc nấc từng tiếng

...Vút chát...

"Ba....mươi...c..h..í..n..."

...Vút chát...

"Bố..n....m..ư...ơ...i..." Tuyết Y bên thái dương tràn đầy mồ hôi lạnh, hoa mắt, đau họng...mông đau như cắt thành từ miếng, đau nhức đến tận xương.

"10 roi cuối không cần đếm. 10 roi cuối ta sẽ đánh mạnh nhất, nên khắc sâu nổi đau này mà nhắc nhở bản thân."

...VÚT CHÁT... ...VÚT CHÁT... ...VÚT CHÁT... ...VÚT CHÁT... ...VÚT CHÁT...

"AAA...."

...VÚT CHÁT... ...VÚT CHÁT... ...VÚT CHÁT... ...VÚT CHÁT... ...VÚT CHÁT...

"AAAAA....."

Tuyết Y đau đớn, mệt lã người ghé vào bàn không nhúc nhích. Tử Dạ nhìn mông và đùi của Tuyết Y bị đánh sưng to, tím đen từng vết roi sưng nổi cộm lên trông vô cùng thê thảm có vài vết roi hơi rướm máu.

"Biết sai ở đâu?" Tử Dạ mặt không cảm tình hỏi

"Bỏ rơi nhiệm vụ, bỏ quên lời dạy của sư phụ" Tuyết Y mặt tái nhờ đầy mồ hôi lạnh và nước mắt nằm trên bàn thở nặng hồng hộc nặng ra từng tiếng, mông đau nhức như muốn nổ tung.

"Nhớ rõ giáo huấn?"

"Nhớ...rõ..."

"Rất tốt, lần sau tái phạm đánh gấp đôi. Giữ nguyên tư thế, nằm tại đây lượng mông nửa canh giờ tỉnh lại lỗi lầm."

Tử Dạ cầm roi biến mất để lại Tuyết Y nằm trong tư thế chổng mông trần sưng tím đen mặt úp vào hai cánh tay khoanh lại khóc thút thít. Một nữ quan sắc đẹp khuynh thành làm ngất ngây biết bào quan gia công tử trong triều giờ tại thư phòng bị phạt roi, phạt phơi mông trần xấu hổ ra ngoài run rẫy tội nghiệp. Lần này nàng sai thật rồi.

Thực ra Tử Dạ là một bậc thầy về việc dạy dỗ người khác, lai lịch thần bí chỉ khi dạy dỗ giáo huấn người khác mới nói nhiều hơn một câu. Chỉ vì Tử Dạ thấy Tuyết Y có tiềm chất, năng lực trở thành người xuất chúng, một nữ quan tài năng xông pha chốn triều đình không kém nam nhi, nhưng Tuyết Y ẩn cư trong rừng núi nên thiếu được mài giũa thành viên ngọc quý. Cần nhiều lỗi lầm, nhiều bài học ,nhiều trận đòn đau thì viên ngọc này mới càng sáng bóng, Tử Dạ ẩn trong bóng nhìn chăm chú cặp mông bị đánh nở hoa đau đến run rẫy của Tuyết Y mà mỉm cười hài lòng. Đây là chỉ mới bắt đầu, Hướng Tuyết Y đừng làm ta thất vọng, nếu không mông nàng sẽ không bao giờ chạm được ghế khi ngồi.

Bóng đêm bao trùm, âm mưu đang hiện. Bây giờ ai sẽ là người kế tiếp

"Làm chủ tử bị thương. Xin chủ tử trách phạt" bóng đen xuất hiện cúi đầu quỳ gối.

"Làm rất tốt. Dạ Nhất đứng dậy." Nhược Lam ngồi trên giường, sắc mặt còn chút tái nhợt nhưng ánh mắt lóe sáng tràn đầy tinh thần.

"Tạ ơn chủ tử không trách phạt" Dạ Nhất đứng dậy, ánh mắt đầy sùng kính nhìn Nhược Lam:"Thưa chủ tử, kế hoạch đã chuẩn bị sẵn sáng. Đám Huyết Sát đã bị chúng ta bắt giam tại địa lao tiến hành tra hỏi."

"Mọi việc làm theo kế hoạch" Nhược Lam lạnh lùng nói, quay đầu nhìn ánh trăng bên cửa sổ hỏi: "Tình hình bên Đông Uyển"

"Hướng đại nhân trở về Đông Uyển tại thư phòng đọc sách 1 canh giờ rồi trở về phòng ngủ. Không có động tĩnh gì khác"

"Ờ...xem ra Hướng đại nhân rất nhàn nhã. Cần tìm một chút việc cho Hướng đại nhân làm việc rồi" Nhược Lam lười biếng thở dài lầm bầm nói khẽ: "Lui đi"

Tội nghiệp cho Hướng đại nhân, chỉ vì khổ nhục kế của Nhược Lam, hại Tuyết Y mặt đầy nước mắt bị đánh mông 50 roi mây oan uổng, ủy khuất, đau khổ nằm sấp trên giường chổng mông sưng tím đen lằn roi chằn chịt khắp nơi cho Tử Dạ bôi thuốc, lúc bôi thuốc đau nhúc nhích một chút lại ăn vài bạt tay vào mông. Nói chung là một đêm khó quên cho Tuyết Y nhưng nàng lại không ngờ Nhược Lam lại sắp mang rắc rối đến cho bản thân hậu quả phải kéo cái mông tàn tạ bị đánh oan nghênh đón trận đòn cháy mông kế tiếp.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net