Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 6.

Sáng sớm ánh sáng chiếu mờ qua cánh cửa, Tuyết Y giật mình tỉnh dậy, thực ra nàng rất muốn ngủ tiếp nhưng nàng bị đau mà tỉnh lại, hai bờ mông đau nhức từng cơn, thân thể cương cứng mệt mỏi nhúc nhích một chút mông bị kéo đau. Tuyết Y mở mắt ánh sáng mờ mờ có một bóng đen đứng trước mặt, chớp mắt vài lần mới thấy rõ người đứng là Tử Dạ.

"Tỉnh? Đổi một lần dược nữa. Một lát sẽ có người đến Đông Uyển" Tử Dạ kéo chăn xuống nguyên cái mông sưng tím đen thê thảm xuất hiện. Hơi thở dài, tối qua đánh quá mạnh, vài chỗ rướm máu đã kết vãy, mông vẫn còn sưng cao giờ căng cứng khó chịu.

"Ai đến?" Tuyết Y co rụt thân thể khi tay Tử Dạ chạm vào mông, đêm qua bôi thuốc lúc nàng ngủ quên nên mới có tình trạng xấu hổ không mặc quần mà ngủ: "Ô...đau...đau...nhẹ tay...đau"

"Xoa mạnh mới tan máu bầm." Tử Dạ xem vẻ mặt tội nghiệp kia dù đau lòng nhưng vẫn phải nói, đành nhỏ giọng dạy "Sau này làm việc phải nghĩ kĩ hậu quả trước sau. Đừng vì một số lời nói khó nghe mà tức giận không lý trí. Nên nhớ nhiệm vụ bản thân là gì, mọi việc phải nhìn bằng mắt, cảm nhận bằng tâm, suy nghĩ bằng đầu. Nếu lại phạm sai lầm không chỉ đơn gian là 50 roi mây và lượng mông nửa canh giờ."

"Đã biết" Tuyết Y có chút ủy khuất trong lòng, vẻ mặt bình thản đáp.

Dưới sự trợ giúp của Tử Dạ, Tuyết Y khó nhọc mặt quần áo dìu nàng ra ngoài ăn sáng. Dù trên ghế đã lót đệm dày những vẫn đau đớn khi ngồi. Lần trước bị sư phụ phạt 30 roi mây làm nàng hơn mười ngày mới ngồi được ghế mà lần này là 50 roi chẳng lẽ phải gần một tháng.

"Hướng đại nhân, hoàng thượng triệu ngài lập tức tiến cung" một vị tiểu công công hơi khom lưng cung kính truyền khẩu dụ.

"Đã biết"

Tuyết Y lạnh lùng thanh thản đi ra phủ công chúa nhưng vừa bước lên xe ngựa ngồi xuống mông đau nhói toát mồ hôi lạnh ướt lưng áo, hai tay nắm chặt cố nhịn cơn đau đi vào hoàng cung. Mông đã đau mà ngồi xe ngựa thì như là cực hình, thiêu đốt nóng cháy làm Tuyết Y lúc nào phải ngồi nhổm dậy là giảm cơn đau. Nhưng lúc đi vào ngự thư phòng thấy không khí lạnh vài phần, trong lòng kêu lộp bộp dự cảm bất an trổi dậy nhất là phần mông kêu gào đau đớn.

"Vi thần tham kiến hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế" Tuyết Y quỳ gồi hành lễ, nàng thầm biết không tốt nên khi nghe hoàng thượng kêu đứng dậy, Tuyết Y vẫn cúi đầu quỳ gối thỉnh tội: "Vi thần có tội, xin hoàng thượng trách phạt"

"Hướng ái khanh cũng biết mình phạm tội gì?" Hoàng thượng bình thản giọng nói không ra hỉ giận nhìn xuống thiếu nữ áo trắng đang quỳ thẳng tuy là thỉnh tội nhưng không hề hèn mon, lưng thẳng chính trực.

"Làm việc thiếu sót, không làm tròn trách nhiệm hoàng thượng giao. Xin hoàng thượng trách phạt" Tuyết Y biết vụ thích khách sẽ làm hoàng thượng tức giận nhưng nàng cũng có cái sai trong này, nếu đêm qua không rời đi sớm có lẽ công chúa không bị thương, nghĩ đến lại bị phạt, nàng cười khổ, gần đây luôn bị đòn, bờ mông chợt co rút đau đớn phản kháng không muốn bị đòn.

"À, vậy Hướng ái khánh nghĩ nên bị phạt thế nào?" Hoàng thượng híp mắt khí thế chuyển nên sắc bén nhìn thẳng Tuyết Y

Dưới ánh mắt lạnh lùng uy nghiêm kia, Tuyết Y hơi sợ hóa ra đây là khí thế đế vương muốn mọi người quỳ xuống cúng bái. Ánh mắt không mang theo tình cảm nào, bây giờ nàng mới hiểu gần vua như gần hổ sẽ bị ăn lúc nào không hay. Nhìn đáng sợ rất nhiều lần so với khi sư phụ tức giận.

"Phạt...đánh mông...hai mươi trượng" giọng nói run run đang sợ

"Ồ, hai mươi trượng mông" Hoàng thượng vẫn giữ nguyên ngữ điệu đều đều đến đáng sợ "Thật sự?"

"Xin hoàng thượng phạt vi thần hai mươi trượng mông" Tuyết Y bị tra tấn tâm lý đổ mồ hôi lạnh đầy đầu.

"Hướng ái khanh quả nhiên trung thần của trẫm, rất có đảm lượng. Nay Hướng ái khanh quyết tâm chịu phạt. Người đâu bày trượng hình"

Trượng hình? Lúc này chết chắt rồi. Mông sẽ bị đánh dập nát mất.

Hai nữ thị vệ thuộc đội cẩm y vệ khiên băng ghế dài 2m được bộc đệm mềm mại có phần đệm dày nhô lên cao tức người bị phạt mông sẽ được nâng cao lên chịu đòn, bề rộng đủ một người nằm lên. Hai nữ thị vệ khác cầm hai thanh trượng màu đỏ dài khoảng 1m5, đầu cầm thì tròn còn đầu đánh vừa dẹp vừa dầy, một gậy đánh xuống đủ đánh trọn phần mông.

(au: vô cùng thích thú bộ hình cụ này, chúc Tuyết tỷ hưởng thụ đau đớn vui vẻ)

Tuyết Y bị hai nữ thị vệ ấn nằm sấp xuống ghế, mông nhô lên vạt áo bị hất sang bên, chỉ còn hai lớp mảnh vải nữa thôi là nàng xong đời. Hai người cầm trượng đứng hai bên trượng đặt lên mông chuẩn bị hành hình khi hoàng thượng ra lên. Cây trương vừa đặt lên mà mông nàng đã đau lắm rồi, bị đánh xuống chắt nở thành 16 cánh hoa. May mắn không bị đánh mông trần.

"Hướng ái khanh thật sự muốn nhận phạt hai mươi trượng mông này?" Hoàng thượng lại hỏi khiến mọi người không sờ được ý nghĩ của người.

"Vi thần làm sai nguyện ý lĩnh phạt"

"Rất tốt" Hoàng thượng nghiêm nghị nhìn xuống Tuyết Y sâu trong ánh mắt tràn đầy tán thưởng nói tiếp "Tất cả lui xuống"

Tuyết Y bất ngờ hoàng thượng không ra lệnh đánh, nhìn mọi người từng bước ra ngoài rồi một tiếng đóng cửa ngự thư phòng, giờ đây chỉ còn nàng và hoàng thượng. Chưa có lệnh của người nên Tuyết Y vẫn còn nằm sấp trên ghế.

"Y nhi bước xuống" Hoàng thượng nhìn Tuyết Y đứng dậy đối mặt, sắc mặt tái nhợt mỉm cười hỏi "Đang sợ?"

"Dạ, rất sợ" Tuyết Y cười khổ

"Rất sợ bị ta phạt sao còn cứng miệng muốn nhận phạt"

"Vì Y nhi làm sai mà sư phụ từng dạy đã làm sai nên có can đảm nhận phạt. Và hoàng thượng là người thưởng phạt phân minh không thiên vị ai, làm tốt thì thưởng còn làm sai phải phạt răng đe."

"Haha..." Hoàng thượng cười vui vẻ híp mắt hồ ly đánh giá Tuyết Y "Nói tốt lắm, có phải đã bị đánh đòn phải không?"

"Sao hoàng thượng biết!" Tuyết Y đỏ mặt, bị đánh đã mắc cỡ lắm rồi giờ bị nói trước mặt. Ôi nàng không muốn gặp người.

"Ta nhìn là biết ngay. Chỉ vì ta biết Tuyết Liên sư tỷ vô cùng nghiêm khắc với đồ đệ mình, đêm qua Y nhi làm ra sai lầm như vậy nên đoán sư tỷ sẽ phạt ngươi một trận đòn đau. Sư tỷ còn nghiêm khắc hơn cả ta nếu đã đánh là đánh không nương tay, chắc nơi đó bị thương không nhẹ" Hoàng thượng cười nói, ánh mắt nhu hòa như một người phụ thân nhìn nữ nhi của mình.

"Dạ không đau" Tuyết Y mặt càng đỏ phủ nhận, nghe thấy làm lạ sao hoàng thượng gọi sư phụ là sư tỷ, chẳn lẽ bọn họ đồng môn.

"Chuyện đêm qua, trẫm đã cho La Phong dẫn cẩm y điều tra rồi. Nhược Lam thì không có gì đáng ngại cần điều dưỡng một thời gian. Ta đã ra ý chỉ bãi bỏ lệnh phạt cho Nhược Lam nên Y nhi cứ chuyển về Thanh Liên cung nghỉ ngơi. Còn về hai mươi trượng mông này, trẫm tạm thời giữ lại. Về suy nghĩ kĩ càng mọi chuyện. Ta cho hai nữ cẩm y vệ theo Y nhi, nếu đã suy nghĩ phải chịu hai mươi trượng mông này thì ngay tại Thanh Liên cung chịu hình. Y nhi trở về nghỉ ngơi đi ta sẽ cho nữ y đến kiểm tra vết thương."

"Tiểu thư, người trở lại"

Tuyết Y suy nghĩ mông lung về tới Thanh Liên cung bị tiếng gọi lo lắng của Xảo nhi đánh gãy. Thanh Liên cung bố trí rất thanh nhã, yên tĩnh. Tuyết Y ở lại nơi này từ khi nhập cung và được Xảo nhi hầu hạ, trong cung cũng chỉ có vài tên cung nữ và thái giám.

"Người còn đi được? Không đau sao?

Đau? Tất nhiên là đau rồi nhưng đi đường nàng vẫn chịu được nhưng nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của Xảo nhi cảm thấy không ổn nên hỏi

"Có chuyện gì?"

"Nô tỳ, nghe cung nữ tiểu hồng làm việc ở ngự thiện phòng lại nghe được một tiểu thái giám làm việc ở ngự thư phòng nói là tiểu thư bị hoàng thượng phạt đánh hai mươi trượng mông"

Trong lòng nàng kêu lộp bộp không ổn đi vào phòng ngủ, nếu đã truyền đến tận bên này chắc là toàn bộ hoàng cung đều biết nàng bị phạt trượng hình. Làm sao đây?

"Tiểu thư, có nữ y bên Hình cung đến" Xảo nhi hấp tấp chạy vào bẩm báo

"Đi xuống đi. Gọi nữ y tiến vào" Tuyết Y đứng bên cửa sổ lạnh lùng mở miệng

"Tham kiến Hướng đại nhân" thiếu nữ khoảng mười bảy mười tám tuổi khuôn mặt tròn tròn khả ái mặt đồ nữ my ngắn gọn mà xanh lá tiến vào ánh mắt nhìn Tuyết Y đầy ngưỡng mộ nhưng nhớ đến chức trách của bản thân nghiêm túc nói "Tôi tên là Vệ Ly sau này là nữ y riêng của Hướng đại nhân. Tiểu nhân được lệnh của hoàng thượng điều trị vết thương cho đại nhân, mời ngài về giường nằm sấp xuống."

Tuyết Y đánh giá thiếu nữ trước mặt, khuôn mặt tròn tròn muốn ngắt một cái, ánh mắt kiên định nghiêm túc còn lóe ra ánh sáng. Nàng thở dài, hoàng thượng muốn bản thân suy nghĩ thế nào đây. Quay lưng quay vào nội thất, nằm sấp trên giường vùi mặt vào chiếc gối quen thuộc. Dù nàng muôn lần không muốn người khác thấy nhưng mông đau kêu gào tra tấn nàng từng chút một, không trị không được.

"Hướng đại nhân đắc tội" Vệ Ly đặt hòm thuốc lên bàn gần giường, hai tay nhanh chóng hất váy rồi kéo từ từ hai chiếc quần của Tuyết Y xuống đầu gối, nhìn vết thương hiện ra trước mặt khiến Vệ Ly trừng mắt khó tin, thần tượng của nàng chính xác bị ăn roi vào mông, nhìn dấu vết lằn roi tím đen hiển nhiên do roi mây để lại, tuy không bị đánh chảy máu nhưng mông sưng căng cứng tím đen có chút nghiêm trọng, sưng nặng nhất là phần đỉnh mông mà mông dưới. Vệ Ly lấy tay hơi ấn nhẹ vết sưng ở đỉnh mông làm Tuyết Y rên rỉ, cơ thể run rẫy. Vệ Ly nhanh chóng lấy thuốc mỡ tiêu sưng thoa đều khắp mông, lấy bút viết đơn thuốc uống trị tan máu bầm.
"Hướng đại nhân, mông ngài sưng có chút nghiêm trọng cần phải ngoại bôi nội uống mới mau hết. Mấy ngày này ngài nên nằm trên giường nghỉ ngơi hạn chế đi lại và ngồi. Tiểu nhân đi sắc thuốc cho ngài."

"Ta cần 5 ngày" tiếng nói rầu rĩ phát ra từ trong gối của Tuyết Y

"Ngài cần gì?" Vệ Ly khó hiểu.

"Ta cần 5 ngày làm vết thương hết sưng"

.....

Ps:
Xảo nhi: chẳng lẽ Hướng đại nhân của chúng ta quyết định nhận hai mươi trượng mông?
Vệ Ly: thần tượng đại nhân sẽ bị đánh nát mông sao? Sao không ai yêu thương Hướng đại nhân hết?
Nhược Lam: bổn cung đến yêu thương. Tuyết tỷ lại đây, lại đây bổn cung xoa xoa mông cho.
Tuyết Y: CÚT.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net