#49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau, dù chỉ là một cái chạm mặt vô tình. Thế mới hiểu tại sao người ta lại nói hết duyên rồi cho dù có hít thở chung một bầu không khí cũng không dễ dàng gặp lại.

Thực ra, em không nghĩ vậy. Gặp gỡ hay không gặp gỡ cũng chỉ là chuyện ngẫu nhiên, nhưng duyên số là vô vàn chuyện ngẫu nhiên gộp lại. Mà theo em, không quên được cũng là một loại duyên số. Cho nên, bản thân câu chuyện giữa em và anh tự nó đã là một mối duyên phận. Không gặp mà quên là chuyện thường tình, nhưng không gặp mà không thể quên, đó mới chính là thứ duyên nợ lớn nhất trên đời...

-Tôi cũng có thứ duyên lạ như vậy. Như người ta là gặp nhau rồi yêu nhau nhưng tôi lại đem lòng yêu một người mà tôi còn chưa từng gặp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net