#50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao em không quên được hả chị?

Bởi vì trong suy nghĩ của em, vốn chưa hề có suy nghĩ là phải quên đi người đó. Em vẫn còn hy vọng, vẫn còn chờ mong.

Người ta cười với em một cái, em liền cho rằng người ta còn thương em. Nhưng em quên mất rằng, nếu đã thương em như vậy người ta sẽ chẳng bỏ đi.

Quan trọng nhất là tự tâm em hiểu rằng mọi chuyện đã kết thúc, em không hy vọng nữa, không mong đợi nữa, tự khắc sẽ quên đi mà thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net