CHƯƠNG 1: ĐỆ TỬ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 1

"Chào các bạn! Trận đấu thứ bảy của ngày hôm nay sẽ được bắt đầu ngay bây giờ!

"Tiến vào từ cổng xanh là người đã đánh bại hiệp sĩ hạng C, 'Thợ săn' Kirihira Shizuya, cũng là đại diện trường ta tại Lễ hội Thất Tinh Kiếm Vũ năm ngoái. Đó là một năm nhất hạng F 'Hiệp sĩ lưu ban', đấu thủ Kurogane Ikki! Cho đến nay, anh đã thắng toàn bộ tám trận mình đấu. Hơn nữa, ngoại trừ trận đầu tiên với đấu thủ Kirihara, anh không hề dính thêm một vết thương nào. Nhưng hôm nay, anh sẽ đối mặt với một đối thủ nặng kí như Thợ săn!

"Và đây, người xuất hiện tại cổng đỏ, một thành viên của Hội học sinh Học viện Hagun, cũng là một người tham gia Lễ hội năm ngoái, năm hai hạng C 'Kẻ cuồng tốc độ', Tomaru Renren! Kỉ lục của cô cũng giống đấu thủ Kurogane, toàn thắng tám trận!

"Nhưngggg! Đấu thủ Tomaru xếp thứ ba trong bảng xếp hạng toàn trường năm ngoái! Nói cách khác, cô là một trong ba người mạnh nhất học viện này! Hôm nay cô có cho chúng ta thấy sức mạnh tương xứng với thứ hạng của mình không? Hay Hiệp sĩ lưu ban sẽ chiến thắng bằng kiếm thuật của mình, điều đi ngược lại nhận thức chung của xã hội!? Yanagida-sensei, cô nghĩ sao?"

"Dài dòng, buồn ngủ quá."

"Cảm ơn cô rất nhiều! Vậy thì, trận chiến đẳng cấp nhất của ngày hôm nay… bắt đầu!"

Tiếng còi báo hiệu sự bắt đầu của trận đấu vang lên, và tiếng vỗ tay, reo hò vang lên một cách đầy phấn khích trên các khán đài.

Và tâm điểm của reo hò đó là hai người đang đứng trên sàn đấu. Chàng trai cầm trong tay Device dạng katana, Kurogane Ikki. Cô gái thì mang Device dạng bao tay và miếng bảo vệ đầu gối, Tomaru Renren.

Dù trận đấu đã bắt đầu, Renren vẫn nhún nhảy nhẹ nhàng giống như cô đang chơi, và mỉm cười vui vẻ với Ikki.

"Kurogane-kun. Tôi đã thấy trận chiến của cậu với 'Thợ săn'! Quả là một trận đấu tuyệt vời đó!"

Nụ cười của Tomaru cũng giống như làn da màu nâu nhạt của cô vậy, nó khiến người khác có cảm giác dễ chịu. Trước nụ cười đó của cô, Ikki cũng mỉm cười đáp lại.

"Cảm ơn cậu rất nhiều. Được người đứng thứ ba, Tomaru-san, khen ngợi khiến tôi rất vui."

"Sử dụng kính ngữ ngay cả khi chúng ta chỉ trò chuyện đơn giản thế này, cậu biết chúng ta bằng tuổi mà, phải không? Nhưng vẫn thật lạ. Tại sao khả năng chiến đấu mạnh như vậy mà cậu lại bị lưu ban chứ?"

"…Ahaha, chuyện đó…phức tạp lắm."

"Fuu~un. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng nó là sự không may. Sẽ vui hơn nếu tôi học cũng lớp với một người mạnh như Kurogane-kun~"

"Nếu nói tới người mạnh, không phải Saijou-san còn xếp thứ tư sao?"

"Gã đó không đủ. Hắn có sức mạnh vật lý khủng khiếp nhưng chỉ có vậy thì không đụng tới tôi được. Hắn chỉ có sức trâu thôi… nhưng hắn cũng giống như Kurogane-kun về mặt vật lí. Ý tôi là, dù cậu có thể đánh bại một kẻ như 'Thợ săn', cậu cũng không thể thắng được tôi."

Nụ cười nhẹ nhàng của Tomaru trở nên khiêu khích hơn.

"Tôi sẽ cho cậu thấy cách chiến đấu của người đứng thứ ba―!"

Thân hình cô đột ngột biến mất khỏi tầm nhìn của Ikki.

Một kĩ năng ẩn thân như Hunter’s Forest? Không, không phải vậy. Vẫn có âm thanh. Là tiếng gió tạo ra khi một thứ gì đó di chuyển với tốc độ không thể tin nổi. Nếu quan sát một cách cẩn thận, cậu có thể thấy được tàn ảnh.

Đúng vậy. Tomaru không hề biến mất, cô chỉ di chuyển quá nhanh tới mức như biến mất vậy. Đó là ma thuật của Tomaru Renren―

"Là Mach Grid (Lưới âm thanh)! Đấu thủ Renren đột ngột lao lên bằng ma thuật cực nhanh của mình!"

Bản chất thực sự của ma thuật này nằm ở sự tích lũy tốc độ. Bỏ qua sự hãm tốc tự nhiên của cơ thể , Tomaru có thể tự gia tốc không ngừng.

"Tôi đã nghe về nó từ trước, nhưng nhanh tới mức này thì…."

"Nhìn trong băng hình hoàn toàn khác biệt với tận mắt chứng kiến, phải không?"

"Phải, tôi không thể theo kịp… Lí do cậu nói chuyện với tôi khi trận đấu vừa bắt đầu là vì chuyện này, phải không? Cậu đã tích lũy tốc độ ban đầu bằng mấy bước nhảy khởi động đó."

"Hoàn toàn chính xác! Như cậu thấy đó, điểm yếu của ma thuật này nằm ở tốc độ ban đầu. Nhưng với bài khởi động vừa rồi, tốc độ của tôi đã lập tức lên tới năm trăm kilomet một giờ. Nhưng con số năm trăm này mới chỉ là khúc dạo đầu thôi. Sức mạnh thực sự củaMach Grid chỉ có thể thấy được khi vượt qua tốc độ âm thanh!"

Quả thật, cô đang liên tục tăng tốc bằng cách sử dụng các bức tường quanh sàn đấu. Tận dụng khả năng bỏ qua định luật vật lí rằng buộc mọi thứ trên thế giới này, cô tiếp tục gia tốc bản thân. 800, 900, 1000, 1100, 1200! Cô cuối cùng đã vượt qua vận tốc âm thanh, và bước chân vào tốc độ siêu thanh.

Tốc độ đã vượt quá mức mà mắt người có thể theo kịp.

"Cậu hiểu chưa? Ma thuật này không chỉ khiến tôi biến mất như Thợ săn, mà còn khiến đối phương không thể nào bắt được! Kurogane-kun luôn gặp rắc rối với những đối thủ dạng này nên cậu không thể thắng được tôi đâu!"

"Vậy nếu tôi bắt được Tomaru-san, cậu sẽ nhận thua chứ?"

"Haha…! Nếu cậu làm được thì cứ tự nhiên! Nhưng cậu không thể! Câu không có cách nào để làm được điều đó! Thật không may, nhưng hành trình đến với Lễ hội của cậu sẽ kết thúc tại đây! Với đòn tấn công tốc độ siêu thanh này…!"

Lúc này, Ikki không còn thấy được tàn ảnh nữa… Tomaru tin chắc vào chiến thắng của mình, cô dồn sức vào nắm tay. Tới điểm mù của Ikki, cô đánh ra một đòn toàn lực…!

"Black Bird (Hắc điểu)!"

Nắm tay Tomaru nhắm thẳng lưng Ikki, đòn tấn công siêu thanh này xé rách không khí, tạo ra tiếng nổ như tiếng bom vậy.

Tốc độ này đã vượt quá Mach 2 (Chú thích: Mach là tốc độ âm thanh, Mach 2 là tốc độ gấp 2 lần tốc độ âm thanh). Đây thực sự là một đòn tấn công trí mạng, vì mắt người không nào thấy được. Đừng nói là đỡ, cho dù muốn tránh cũng không thể, thậm chí còn không đủ thời gian để phản ứng.

Tomaru không hề nghi ngờ gì về chiến thắng của cô. Nhưng―

"Cô ta thật ngốc."

Một cô gái có mái tóc bạch kim đứng đó, nét mặt cô giống như đang trêu đùa ai đó.

Cô gái đáng yêu có ngoại hình như búp bê này là Kurogane Shizuku. Là hiệp sĩ hạng B được gọi là《Lorelie Phù thủy đại dương》[1] , vì cách đánh đặc biệt, dìm đối thủ trong nước, của mình. Cô là em gái của Kurogane Ikki.

"Lí do Onii-sama gặp khó khăn với Thợ săn không phải vì anh ấy không thể nhìn thấy hắn."

Nhưng tất nhiên, những lời đó của Shizuku không tới được tai Tomaru, vì tốc độ di chuyển của cô hiện giờ. Tuy không nghe thấy, nhưng những gì xảy ra trước mắt lại khiến cô hiểu ra ngay lập tức.

Hả?

Tomaru thấy được một thứ trong tầm mắt của mình, một thứ đáng lẽ không thể ở đó được. Một ánh mắt. Trong một khoảnh khắc cực ngắn, cô thấy một người đang nhìn mình. Đó chính là Ikki, cậu có thể bắt kịp chuyển động của cô dù đang ở tốc độ siêu thanh!

Kh-Không thể nào!? Cậu ta phản ứng kịp!?

Ngay sau đó, thân hình Ikki biến mất ngay trước khi nắm đấm của Tomaru kịp chạm vào. Cú đấm siêu thanh đó lạc vào không khí, và cô mất đà, chúi về phía trước. Đúng lúc đó, Ikki xuất hiện bên cạnh cô. Cậu nắm lấy cổ áo của cô rồi xoay một vòng―

Lợi dụng đà lao tới của cô. cậu quật Tomaru xuống nền đá của đấu trường.

"Kuh-ugh―"

Và một mũi kiếm màu đen chĩa vào Tomaru, người vẫn còn đang choáng váng vì cơn đau từ sau lưng truyền tới.

"Tôi thắng."

"…."

Tomaru, người vừa bị quật ngã, vẫn không thể hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cô không thể hiểu mình bị tóm bằng cách nào.

Nhưng cô hiểu rằng mình đã thua. Nếu Mach Grid dừng lại, tốc độ hiện tại của cô sẽ bị mất hoàn toàn. Tomaru phải lập tức di chuyển. Cô cần lấy lại tốc độ của mình. Nhưng đối thủ của cô không cho phép điều đó.

Đó là lí do…Tomaru gật nhe, và đầu hàng.

"Trận đấu kết thúcccc! Nó kết thúc quá dễ dàng! Đấu thủ Ikki dễ dàng đánh bại Kẻ cuồng tốc độ, người đứng thứ ba của Học viện Hagun! Đây là chiến thắng thứ chín của anh! Cuối cùng, thời khắc lịch sử khi một hiệp sĩ hạng F vượt qua được vòng chọn đại diện cho Lễ hội, đang tới gần!"

"Này này, là thật sao!?"

"Tomaru lại không thể chạm vào hắn…."

"Có chuyện quái gì với tên hạng F đó vậy? Tại sao một con quái vật như thế lại lưu ban một năm!?"

"Ng-ngầu quál!"

"Đúng là Ikki. Trận đấu chẳng có chút nguy hiểm nào."

Trong số những khán giả đang vỗ tay reo hò, một chàng trai cao gầy, Arisuin Nagi đứng cạnh Shizuku và vỗ tay chúc mừng Ikki đang ở dưới sân đấu.

"Câu ta còn không hề sử dụng Ittou Shura."

"Kết quả này là hiển nhiên thôi. Lí do mà Onii-sama gặp khó khăn với tên Thợ săn hoàn toàn không phải vì anh ấy không nhìn thấy hắn. Mà là do hắn có cây cung tầm xa và khả năng ẩn thân hoàn hảo. Dù có nhanh thế nào, chỉ cần tiến vào phạm vi chiến đấu sở trường của Onii-sama thì cô ta không thể nào bình an vô sự trước những kiếm kĩ độc nhất của anh ấy."

Với một người có kĩ năng chiến đấu như Ikki, trong phạm vi của thanh kiếm chính là sân nhà của cậu. Nếu có thứ gì đó tiến vào phạm vi này, một samurai với sáu giác quan nhạy bén chắc chắn sẽ phản ứng lại, dù nó vô hình hay hữu hình, nhanh hay chậm. Đánh giá sai điều này chính là nguyên nhân thất bại của Tomaru.

"Làm tốt lắm, Ikki."

Ikki vừa rời đấu trường đã lập tức thấy một cô gái với mái tóc màu lửa đứng cạnh cổng xanh, và đang chào đón cậu.

"Tay phải anh vẫn còn hơi tê dại, còn lại đều ổn cả. Stella, cố hết sức nhé."

"Em đâu cần dùng hết sức làm gì."

Sau khi trở lời một cách đầy tự tin, cô tiến vào đấu trường.

"Các bạn, để tiếp tục sự phấn khích mà trận đấu trước đem lại, chúng ta hãy bắt đầu trận đấu thứ tám của ngày hôm nay! Đang tiến vào đấu trường với mái tóc đỏ bay bay là hiệp sĩ hạng A duy nhất của Học viện Hagun! 'Xích Công chúa', đấu thủ Stella Vermillion! Cũng như bạn cùng phòng Hiệp sĩ lưu ban của mình, cô đã thắng tám trận liên tiếp! Tất cả các trận đấu đều kết thúc khi các đối thủ của cô xin rút lui! Một siêu sao chiến thắng chỉ bằng áp lực gây ra cho đối thủ, vượt qua họ mà không hề phải chiến đấu một trận nào. Nhưnggg! Hôm nay đối thủ của cô thực sự rất mạnh―!"

Tiến vào từ cổng đỏ, mà Tomaru vừa rời đi, là một người khổng lồ trọc đầu, trên bộ đồng phục có hình chiếc bánh lái.

"Đứng thứ tư của Học viện Hagun và là một thành viên của Hội học sinh, hiệp sĩ hạng C có biệt danh 'Kẻ hủy diệt', đấu thủ Saijou Ikazuchi! Với những chiến thắng thuyết phục, anh đang đứng một cách hết sức nhàn nhã trước mặt đấu thủ Vermillion! Anh đang nhìn thẳng vào đối thủ mà mình phải đánh bại! Đúng như bài phỏng vấn của câu lạc bộ báo chí, ‘Đàn ông Nhật Bản không bỏ chạy', Anh sống để chứng tỏ điều đó! Hoàn toàn sẵn sàng đối mặt với đấu thủ Vermillion! Liệu đây có phải là lúc chúng ta được chứng kiến sức mạnh thực sự của Xích Công chúa!? Bây giờ, cả hai đấu thủ đã triệu hồi Device của họ―Trận đấu, BẮT ĐẦU!"

"UWOOOOO!!"

"Whoa! Đấu thủ Saijou vừa vung Device <Trảm Mã Kiếm>Zanbatou[2] cùng lúc với tiếng còi bào hiệu! Lực vung thật khủng khiếp vì cơn gió tạo ra có thể cảm nhận được từ trên khán đài!"

"Ta muốn hỏi một chút. Cô có biết khả năng của ta là gì không?"

Saijou hỏi Stella khi đưa cao Zanbatou của cậu lên quá đầu.

"Tôi không biết. Không như Ikki, tôi không nghiên cứu trước về đối thủ của mình."

"Hmph. Quả là một hạng A. Cô không có hứng đấu với hạng C sao?"

"Không phải tôi đánh giá thấp anh. Trận đấu này, và cả những trận ở Thất Tinh Hội, tất cả đều là cơ hội để khiến chúng ta mạnh hơn và trở thành hiệp sĩ ma thuật thực thụ. Khi đối mặt với bọn khủng bố hay những loại tội phạm khác, anh không thể biết trước được khả năng của kẻ địch. Chính vì vậy, anh nên làm quen với việc chiến đấu mà không biết về khả năng của đối thủ thì hơn."

"Vì thế mà cô không nghiên cứu trước, dù chỉ là năm nhất. Thật đáng ngưỡng mộ. Nhưng lần này cô sẽ hối tiếc."

BÙMM*

Zanbatou của Saijou chém tới Stella. Lưỡi kiếm đang phát tán ma lực đó va chạm với thanh kiếm vàng của cô, Lævateinn.

Lí do là-

"Khả năng của ta là 'tích lũy sức mạnh sau mỗi nhát chém'. Ta càng ra đòn thì lưỡi kiếm càng nặng hơn. Giới hạn hiện tại là mười tấn. Lí do cô thua trận đấu này là do đã để ta tích lũy sức mạnh cực đại của mình!"

"Đó là Trọng phủ―!"

Tích lũy sức mạnh sau mỗi nhát chém. Sức mạnh hiện giờ đã đủ để đục một lỗ lớn trên sàn đấu. Nhưng―

"Dù lưỡi kiếm của anh nặng tới mức nào, nếu không trúng đích thì cũng vô dụng thôi."

Đúng vậy. Đó cũng là lí do cậu ta đánh mất vị trí thứ ba vào tay Tomaru Renren. Nếu chỉ xét về sức mạnh đơn thuần, Trọng phủ có lẽ ở cấp cao nhất. Nhưng tốc độ của Zanbatou đã nặng thêm thì chắc chắn không nhanh. Cậu ta loại đối thủ ưa thích của những người thuần tốc độ như Tomaru. Và tất nhiên, Stella cũng rất nhanh, dù không được như Tomaru. Đòn tấn công kiểu này, dù có nhắm mắt cô cũng tránh được dễ dàng.

"Nhưng, tôi sẽ đỡ nó!!"

"CÁI-CÁI GÌ!?"

KENG*

Đòn tấn công Trọng phủ bị Læveteinn của Stella cản lại. Không, không chỉ là cản, cô còn đẩy Zanbatou ngược trở lại.

"Không-Không thể nào!?"

Đòn tấn công toàn lực lại dễ dàng bị chặn đứng, Saijou chết sững.

Phải, Saijou không biết, vì lần duy nhất mà Stella đấu nghiêm túc là trận chiến với Kurogane Ikki, trận đấu mà Saijou không được chứng kiến. Cậu ta chỉ xem lại những bức ảnh và những đoạn video trên các trang web.

―Rằng Stella có thể gây ra động đất chỉ với một đường kiếm đơn giản!

"Sẽ tốt hơn nếu anh ghi nhớ điều này, Sempai."

Stella đẩy Zanbatou văng đi và đưa tay tóm lấy Saijou đang không thể tự vệ.

"Sức mạnh, tài năng, kĩ thuật, tôi sẽ đánh bại tất cả nếu chúng cản đường tôi. Tôi là một hạng A vì tôi có khả năng làm điều đó."

Ngay lập tức, ngọn lửa bùng lên từ bàn tay đang tóm lấy áo Saijou của Stella. Và thân hình cậu ta bị văng lên cao mười mét rồi rơi xuống đấu trường.

Saijou, đen thui như bồ hóng, nằm bất động. Cậu đã mất đi ý thức vì vụ nổ ở khoảng cách cực gần đó.

"Trận đấu kết thúc! Người chiến thắng, Stella Vermillon!"

Nhanh chóng nhận ra tình trạng Saijou, trọng tài lập tức kết thúc trận đấu và tuyên bố người thắng cuộc.

"Một-Một lần nữa, chiến thắng tuyệt đốiii!! Dù đấu thủ Saijou đã dũng cảm đương đầu, nhưng anh vẫn không phải là đối thủ của cô! Đây là đẳng cấp thế giớil! Là thứ hạng cao nhất! Mạnh, quá mạnh! Những tân sinh năm nay thực sự rất mạnh!! Nếu là cô ấy, nếu là họ! Họ có thể giúp học viện chúng ta đăng quang tại Lễ hội Thất Tinh Kiếm Vũ sau nhiều năm thất bại!"

Trọng khi các khán giả vẫn còn đang reo hò một cách phấn khích, Stella rời khỏi sàn đấu.

Đã một tháng kể từ khi giải đấu chọn đại diện cho Thất Tinh Hội bắt đầu, khi thời tiết giao mùa.

Hiệp sĩ lưu ban, Kurogane Ikki.

Xích Công chúa, Stella Vermillion.

Lorelei, Kurogane Shizuku.

Bằng những chiến thắng liên tiếp của mình, tên của họ đã được toàn trường biết đến.

 

Phần 2

"Onii-sama, chúc mừng anh♥."

Sau khi Ikki rời khỏi đấu trường số mười lăm, một người bất ngờ chạy tới ôm lấy cậu

Cúi xuống, cậu thấy đôi mắt ngọc bích của Shizuku đang ngước nhìn mình. Và Arisuin ở phía sau cô.

"Cảm ơn em, Shizuku. Nhưng em có thể đừng ôm anh như vậy ở nơi công cộng được không? Nó hơi xấu hổ."

"Vâng. Nhưng Onii-sama rất đáng yêu khi xấu hổ đó."

"Alice, có vẻ như lời nói của tôi không thể tác động tới em gái mình nữa. Cậu có nghĩ đây là hệ quả của việc xa cách bốn năm không?"

"Fufu, có lẽ là do nguyên nhân ấy rồi."

"Ahhh! Shizuku lại ôm Ikki nữa sao?"

Một tiếng nói giận dữ từ phía sau Ikki truyền tới. Người đó là Stella vừa rời khỏi đấu trường. Sau khi nhìn thấy cô, gương mặt đáng yêu của Shizuku khẽ giật, giống như cô vừa nuốt phải một con côn trùng vậy.

"Đồ nhiều chuyện, cậu sao vậy? Cậu đã lớn rồi đó, đừng có lúc nào cũng hét toáng lên như trẻ con thế."

"Còn không phải vì Shizuku đang làm mấy chuyện kì quái với Ikki sao!?"

"Chuyện kì quái? Tôi không hiểu ý cậu. Chúng tôi là anh em ruột mà, ôm nhau thì có gì lạ? Phải không, Onii-sama? Chẳng phải hồi nhỏ em luôn ôm anh như vậy sao?"

"Phải-Đúng vậy. Nhưng khoảng cách hơi gần quá và anh cũng rất xấu hổ. Xa một chút thì tốt hơn."

"Thấy không? Onii-sama cũng nói ‘Đúng vậy'."

Câu nói đó càng khiến Stella giận hơn.

"Đâu chỉ có vậy. Tôi không thể chấp nhận nổi cái mớ lý thuyết lần trước của cậu!"

"Tôi chẳng hiểu cậu đang nói gì cả. Đúng là tôi đang ôm Onii-sama, nhưng đâu phải là quá chặt. Dù tôi có dùng hết sức chăng nữa, anh ấy cũng có thể giật tay ra dễ dàng, vì sức mạnh vật lí của anh ấy hơn tôi rất nhiều. Nếu Onii-sama không thích, anh ấy đã làm vậy rồi. Nhưng Onii-sama sẽ không làm vậy với em gái đáng yêu của mình đâu, phải không?"

Đôi mắt ngọc bích của Shizuku hơi ươn ướt khi cô hỏi, giống như một chú cún bị bỏ rơi.

…Cậu không thể nào kháng cự nét mặt cực kì đáng yêu này.

"Ph-Phải…. Anh sẽ… không làm thế."

IKKIII~!!!

"Cậu thấy chưa? Đây là tình cảm sâu đậm của hai anh em ruột đó. Stella-san, người không liên quan như cậu thì không nên xen vào chuyện này."

"Tôi-Tôi có liên quan đó!"

"Ooh? Như thế nào vậy?"

"Đó-Đó là……"

"Cậu cũng chỉ nói mình là người hầu của anh ấy thôi, phải không? Nhưng nếu là người hầu, cậu không nên thắc mắc về hành động của tôi, em gái anh ấy, như vậy. Những thần dân trong vương quốc của cậu, họ phục tùng cha mẹ cậu, nhưng vẫn tôn kính cậu, đúng chứ? Hay Hoàng gia Vermillion không hiểu được những điều này?"

"Ugh, uuuu…."

Stella đang cố gắng phản bác lại lời nói của Shizuku mà không thể nói lên lời. Nhưng Ikki biết những gì mà cô muốn nói. Đúng vậy. Mối quan hệ của họ, đã thay đổi kể từ một tháng trước. Họ không chỉ là bạn cùng phòng, mà đã trở thành người yêu của nhau. Và dù vương quốc của cô nhỏ, nhưng Stella vẫn là một công chúa. Họ không muốn gặp rắc rối các phương tiện thông tin đại chúng nên quyết định giữ bí mật. Điều này tất nhiên Ikki hiểu.

Nhưng không người phụ nữ trên thế giới này cảm thấy thoải mái khi người yêu của mình thân thiết với những cô gái khác, dù đó có là em gái anh ta chăng nữa. Và tất nhiên, Stella không phải là ngoại lệ. Nhưng cô lại không thể nói ra. Đó là lí do cô khó chịu như vậy.

Và Shizuku liếc nhìn Stella đang giận dỗi.

"Bò sữa."

"Hả? Shizuku?"

"Không có gì đâu. Vậy, ta đi thôi chứ, Onii-sama?"

"Uh―"

Stella nhìn Shizuku một cách ghen tị, khi cô ấy đang kéo tay Ikki.

"UUU―!"

Có vẻ như cô sắp khóc.

"Grrrr!"

Cô ấy khó chịu sao!?

"N-Nè Shizuku. Anh nghĩ mình từng này tuổi rồi mà còn để em gái khoác tay kéo đi thì… xấu hổ lắm."

Cảm nhận được mối nguy hiểm đang đến gần, cậu cố gắng nói với Shizuku.

Shizuku có vẻ hơi thất vọng, nhưng cô ngay lập tức rút tay lại.

"Em hiểu rồi, Onii-sama… Dù sao, em cũng không muốn bị anh ghét."

"Làm sao anh ghét em được chứ!"

Ikki phủ định nó tức thì. Cậu không thể nào ghét em gái bé nhỏ của mình, người luôn yêu quý cậu, được. Điều đó sẽ không thay đổi, dù cho chuyện gì xảy ra chăng nữa.

Nghe nhừng lời đó, Shizuku mỉm cười.

"Cảm ơn anh. Nhưng, Onii-sama―"

Cô ngừng nói, và thì thầm vào tai Ikki bằng một giọng rất nhỏ, ngoài cậu ra không ai có thể nghe được.

"Nếu cứ thế này, mối quan hệ của anh sẽ không thể tiến xa được đâu, dù có nỗ lực thế nào đi nữa."

Có vẻ như em gái cậu đã đoán ra được điều gì đó.

…Sẽ không thể tiến xa được dù có nỗ lực thế nào, cái đó….

Những điều cô nói hoàn toàn đúng. Ikki đã trở thành người yêu của Stella được một tháng. Nhưng mối quan hệ của họ chẳng có

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net