Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả 2 cứ nhìn nó như vậy cho tới khi nó đã đứng trước mặt, nhẹ nhàng cất giọng gọi hồn 2 người này về với xác.

- Nhìn đủ chưa? - âm vực nhẹ nhàng nhưng lạnh thấu xương...không tìm được 1 chút gì gọi là ấm áp trong giọng nói đó cả. Phải chăng nó là 1 con người vô cảm? Kai và Rain giật mình...đỏ mặt...đúng là vô duyên quá khi cứ nhìn nó chằm chằm như vậy.

- Ơ...tui lên tắm cái đã. - Kai ngại ngùng tìm cách chuồn. Rain thì vẫn lúng túng không biết làm gì, đành giả vờ lảng sang xem TV tiếp. Nó cũng không để ý. Tiến lại tủ lạnh lấy nước uống rồi lại đi lên phòng. Rain thì mắt đang dán vào màn hình TV nhưng tâm trí đang suy nghĩ gì đó rất mông lung. Từ khi gặp nó...Rain thấy mình như gặp được những người bạn thật sự...cuộc sống cũng bớt giả tạo hơn khi có những người chơi với mình chỉ vì tiền và thế lực của gia đình mình. Xung quanh chỉ toàn là những người dối trá, lợi dụng, toan tính cho bản thân. Nhỏ cảm thấy rất chán nản. Còn có cả Kai...Kai là tên con trai đầu tiên dám cãi tay đôi với Rain...ơ...sao tự nhiên lại nghĩ tới cậu ta chứ. Aiiiiiiiiiiiiiiiiiii...nhỏ tự nhủ rồi lắc đầu như 1 con ngố.

- Này...em sao vậy? Nãy bị đánh trúng đầu hả? - Kun nửa đùa nửa lo lắng hỏi Rain. Giật mình...nhỏ ngô ngố nhìn anh rồi đỏ mặt.

- À..hihi...không có gì cả, mà anh đi đâu vậy? - đánh trống lảng.

- Ờ...anh đi đón chị em, Nie vẫn còn đang ở Bar. Thôi anh đi nhé. Mọi người cứ ăn trưa đi. - nói rồi Kun lao nhanh ra ngoài. Rain cười...thầm mừng cho chị gái của mình có được người yêu chị như vậy...không biết khi nào, nhỏ mới tìm được người giống như Kun. Quá khứ lại ùa về, sắc mặt nhỏ thay đổi hẳn, trầm xuống, nỗi buồn hiện rõ lên khuôn mặt xinh đẹp ấy...nhỏ lại lắc đầu xua đi cái quá khứ đó. Khóe mắt nhỏ bỗng có 1 giọt nước mắt nóng hổi lăn từ từ trên gò má trắng trẻo ấy. Không biết điều gì đã khiến 1 cô gái tinh nghịch, hiếu động và luôn luôn tươi cười với mọi người lại rơi nước mắt như vậy nhỉ? Đưa tay gạt đi giọt nước mắt...nhỏ mỉm cười thật tươi lấy lại tinh thân nhưng đâu ngờ, tất cả đã được Kai thu vào tầm mắt. Cậu thấy Rain rơi nước mắt...lòng cậu chợt thắt lại...cảm xúc trong cậu bây giờ thật hỗn tạp. Tại sao cậu phải quan tâm tới nhỏ chanh chua đáng ghét đó chứ. Cậu quay lưng đi nhanh về phòng ngăn dòng cảm xúc trong mình.

Hành lí của Rain đã được đưa về biệt thự Ice. Phòng của 6 người đều ở tần hai.Phòng 3 br nhà ta đối diện phòng của 3 ss lun nhé.

Trong phòng, nó đang đánh máy lia lịa. Dò thông tin của 1 thứ gì đó rất dài. Có lẽ...thứ đó rất quan trọng. Bằng chứng là nó đã sai người làm đem thức ăn trưa lên phòng cho nó để nó có thể ăn ngày trên phòng và rút ngắn thời gian làm việc lại bỏ mặc 2 br ăn 1 mình dưới nhà. Rain thì về phòng ngủ rồi. Mệt quá mà!

"Lý Gia..tập đoàn đứng thứ 2 trong TOP những tập đoàn lớn nhất TG hiện nay...đứng đầu là Chủ Tịch Lý Mậu Hùng...nắm trong tay rất nhiều nguồn vốn lớn, nhiều đối tác rất mong có cơ hội hợp tác với Tập đoàn này........"

Hàng loạt thông tin về Lý Gia được nó tìm hiểu kĩ càng. Hình ảnh của Lý Mậu Hùng hiện ra chính giữa màn hình. Tim nó đánh thịch 1 cái. Khuôn mặt này...thật sự rất quen, hình như nó đã từng thấy đâu đó rồi, nhưng nó không tài nhớ nỗi. Có lẽ đã quá lâu rồi nên nó không nhớ được. Nó bắt đầu hack thông tin mật của Tập Đoàn này.

"Buôn bán vũ khí trái phép sao? Buôn lậu nhiều mặt hàng khác nữa sao? Thì ra là giàu bằng cách này sao? Hừ...bẩn thiểu!"...nó nhếch mép cười khinh bỉ cái Tập Đoàn mang danh đứng sau nhà nó này. Nó nhanh chóng in ra thành tập...chứng cứ làm ăn phi pháp của Lý Gia giờ đã nằm trong tay nó. Một hacker bị cả TG truy tìm như nó thì việc đó có là gì đâu chứ!

Hài lòng với thành quả của ngày hôm nay...nó nằm phịch ra giường. Nó lại nhớ tới ba mẹ nó. Chồm tay lấy tấm ảnh đặt trên bàn làm việc. Trong đó là ảnh của 1 gia đình hoàn thiện. Người đàn ông cao to, phong độ với nụ cười hiền hậu 1 tay ôm lấy người phụ nữ quí phái kiêu sa, đẹp như 1 bà hoàng bên cạnh...1 tay thì bế đứa con gái nhỏ mới 5 tuổi của mình. Tách...tách...tách...tiếng nước mắt nó va chạm với tấm kính trên khung hình. Nó nhắm mắt, lau nhanh những giọt nước mắt chua chát đó. Đã bao lần nó tự dặn không được khóc nhưng sao con tim nó không hề nghe lời nó vậy chứ. Nó vẫn còn yếu đuối như vậy thì làm sao, thì đến bao giờ nó có thể trả thù cho ba mẹ nó đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net