Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng cái giờ phút Kai mong đợi nhất cũng tới. Đó là được chiêm ngưỡng em gái của Kun. Hào hứng thế cũng phải thôi. Từ trước tới giờ có bao giờ nghe anh nói có em gái đâu. Vả lại trong mắt Kun chưa từng tồn tại hình dáng người con gái nào trừ Nie cả. Nay lại tới ở chung nhà thì còn gì bằng nữa.

- Này...sao em mày lâu xuống quá vậy? - đợi mãi không thấy nó xuống thì Kai lên tiếng trước tiên.

- Để tao lên gọi. -anh đi ngay lên phòng nó. Gõ cửa không ai trả lời, kêu cũng không thấy nó đáp, anh vội vã mở cửa vào. Phòng trống trơn, chỉ có tiếng nước róc rách không có dấu hiệu ngừng. Anh thản nhiên mở cửa phòng tắm vào thì thấy nó đang ngất trong bồn tắm. Hoảng hốt, anh vơ lấy cái khăn bông trắng to oành phủ lên người nó rồi nhấc bổng nó lên đặt lên giường.

- Người đâu vào đây mau lên? -anh hét ầm lên làm cho 3 con người dưới nhà cũng lật đật chạy lên phòng nó. Lên tới phòng thì thấy anh đang đứng ngoài cửa đi qua đi lại với vẻ mặt lo lắng.

- Có chuyện gì vậy mày/anh? -cả 3 người đồng thanh.

- Út ngất. - nhẹ nhàng phun ra 2 từ nhưng cũng làm cho Nie cuống lên lao thẳng vào phòng nó.

- Út? Út nào vậy mày? - 2 thằng ngốc kia lại đồng thanh. Mặt anh tỏ ra chút khó chịu rồi cũng đáp.

- Em gái tao. -nhiêu đó thôi cũng giúp cho máu trong não 2 thằng lưu thông trở lại. Rồi tất cả lại im lặng cho tới khi thấy nó cùng Nie bước ra. Kun thì chộp ngay nó mà xoay vòng vòng xem xét làm nó chóng cả mặt nhưng vẫn không nói gì.

- Thôi ... anh xoay nữa út ngất tiếp đấy? - Nie thấy nó im lặng thì lên tiếng thay nó.

- Woa...em mày đây sao, xinh thật đó nghen. Vậy mà trước giờ không giới thiệu cho anh em, chơi vậy đấy. - Kai phụng phịu làm anh nó đang lo lắng lại thêm tức giận. Gì chứ...dám xem em gái anh như mấy đứa con gái khác sao?

- Mày có thôi ngay không. - lườm Kai 1 cái rồi anh đưa nó xuống nhà ăn cơm trước khi nó cho Kai ăn cháo. Nó có vẻ khó chịu với người lạ...hắn nhận ra điều đó trong ánh mắt nó.

Khi đã ổn định chỗ ngồi, anh mới hỏi.

- Sao lại ngất trong bồn tắm vậy hả?-nó nhíu mày không hiểu còn Nie thì đang nhịn cười.

- Ngất? - nó nói như tự hỏi chính mình. Nó ngất sao? Thể lực nó đâu có yếu đến vậy, huống hồ là nước ấm rất dể chịu mà, sao lại ngất được. Nhưng mặt nó vẫn không có chút biến đổi...vẫn là lạnh.

- Này...mới ngất có chút xíu mà cô đã mất trí nhớ rồi sao? - hắn lanh chanh chen mỏ vào. Nó phớt lờ hắn, nhìn anh với ánh mắt khó hiểu, chờ đợi 1 lời giả thích.

- Khi nãy anh thấy em...ngất trong bồn tắm ý. - anh nó đỏ mặt nhắc lại. Tới nước này thì Nie không nhịn được nữa mà phì cười to lên.

- Hahahaha...mọi người, mắc cười quá đi mất. Khi nãy lúc tui vô thì thấy út đã thay đồ xong xuôi, hỏi ra thì út nói đang ngủ thì tỉnh dậy khi có người chạm vào đã thấy nằm trên giường rồi. - giờ thì Kun mới nhớ ra...nó là chuyên gia ngủ trong bồn tắm. Tật xấu từ nhỏ tới giờ vẫn không bỏ.

- Ờ...ừm...ăn cơm thôi. - anh nó ngượng quá nên đành đánh trống lãng. Nó khẽ nhếch mép. Mới xa nhau có 5 năm mà anh nó đã quên mất cái tật đó của nó rồi sao? Buồn thiệt chứ!!!

Cả bữa tối hôm đó, nó và Kun thì chăm chú ăn trong khi Kai và hắn thì ngồi nhìn nó nhiều hơn là ăn. Nie thì liên tục gắp thức ăn cho nó, bỏ mặc anh Kun đập chai luôn. Nó thì không để ý gì, chỉ lo ăn thôi. (T/g: à susi chưa nói là Ice nhà ta ham ăn với ngủ nhất đấy...quậy là nhì thôi nhé Ice: ê...mún gì đâu sushi...*sắn tay áo T/g: e là susi không phải sushi nhá *chạy mất dạng)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net