Chapter 28: Balloonia Alone

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cách 1: Ngắt mọi liên lạc với kẻ khiến bạn đau buồn.
Đừng bao giờ gặp lại kẻ đó. Đó là cách tốt nhất để bạn không nhớ về những điều đau buồn mà kẻ đó gây ra nữa. Hãy xoá số điện thoại, ngừng liên lạc, chặn trên mọi mạng xã hội."

Cách này dễ thật đấy! Số điện thoại của Thiên Yết nó chẳng có nên chả phải xoá làm gì hết. Còn mạng xã hội thì chỉ có kết bạn trên Facebook. Rất đơn giản, nó chỉ cần hai lần click chuột. Một cái để chặn Facebook Yết, và một cái nữa để xác nhận điều đó.

Xong! Chẳng tốn đến hai giây. Giờ thì tài khoản của Thiên Yết chỉ có hiển thị với nó bằng dòng chữ "Người dùng Facebook" mà thôi.

Thế thôi à? Quá gây thất vọng luôn! Thật sự là chặn xong tài khoản của Yết, nó chẳng hề thấy phấn chấn hơn được chút nào. Thậm chí, bàn tay nó hoàn toàn run khi click chuột... Và biết gì không? Nó đã mở danh sách chặn những mười lần trong vòng năm phút kể từ sau giây phút block.

Nhảm nhí thật! Nó quyết định không lội từ đầu sách đến cuối sách nữa. Nó sẽ chọn số.

Số đầu tiên nó nghĩ tới là "13" - ngày sinh nhật của nó. Haizzz... Sao mà đến cả ngày sinh nhật của nó cũng gợi ra cái mặt của Thiên Yết là sao? Nó và cậu cùng ngày sinh, cùng năm sinh, chỉ có tháng sinh là khác thôi. Ngày sinh của nó là 13-8, còn Thiên Yết là 13-11. Hay là chọn số 8 để không trùng gì với Yết nhỉ? Không được! Số 8 lại là số thứ tự về chòm sao của thằng cha kia trên vòng tròn hoàng đạo. Ghét quá! Số gì mà không dính dáng đến Thiên Yết đây? 27 là ngày Yết đập tờ giấy thông báo chuyển lớp trước mặt nó, yêu cầu nó chịu trách nhiệm. 69 cũng không được, tại bạn bè nó ngoài gọi nó là "Sư Yết", "gấu Yết", "người yêu Yết", "Sư ăn kem trước cổng" thì cũng có một số đứa gọi "Sư 69" nữa! Số 5 là số mũi tên Yết bắn vào nó trong đêm đen tối mịt mù. Số 4 là số thứ tự của Yết trong danh sách đẹp trai do Bạch Dương và Cự Giải lập nên. Số 57 là số tiền nó bỏ ra mua trứng vịt lộn và trà sữa ngày muốn tán tỉnh Yết. Aaaaa, Thiên Yết chết đi! Sao trên mọi số tự nhiên lại đều có dán mặt cậu vậy?

Chốt: số 19. Hôm nay, 19-12, chính thức là ngày nó xoá Thiên Yết khỏi cuộc sống của nó. Chính vì vậy số 19 sẽ không liên quan đến Yết. Nó quyết định chọn ngày 19-12 hằng năm là một ngày kỷ niệm quan trọng, đặt tên là "Ngày đầu tiên giành độc lập khỏi ách đô hộ của Vũ Thiên Yết", hay gọi tắt là "Ngày không Yết"! Oh yeah! Quyết định sáng suốt!

Mà thế quái nào, suy nghĩ sáng suốt vừa nãy lại gợi về cái mặt đó rồi! "Ngày không Yết" nghe thật là giống "Sư không Yết". Và "Sư Yết" và "Sư không Yết" được 11 Anh A sử dụng để phân biệt nó và Mai Thị Sư Tử. Khỉ thật! Thôi kệ đi, số 19!

"Cách 19: Nếu kẻ làm bạn tổn thương thật sự quan trọng với bạn, đừng lo! Hãy mặc kệ kẻ đó đi, thay vì lúc nào cũng kêu than khổ đau, bạn hãy nhấc chân đi tìm người mới - người có thể giúp bạn quên đi kẻ đó và mang lại cho bạn hạnh phúc."

Nghĩa là bây giờ nó cần tìm ai đó thay thế Thiên Yết ư? Hừm... Suy xét kỹ càng, thì lý do nó tìm đến cậu là đẹp trai. Thế thì chẳng khó khăn gì khi tìm người thay thế hết. Cách này được đấy, lúc buồn thế này có vài miếng trai đẹp để ngắm cũng nguôi ngoai nhiều đấy.

Nó lục lại danh sách đẹp trai mà Bạch Dương và Cự Giải đã lập. Nó học thuộc danh sách các tên Facebook để tìm ảnh và tải về để ngắm mọi lúc mọi nơi, từ lúc online đến khi wifi không kết nối! Nó cần một nguồn tài nguyên trai đẹp dồi dào để lúc nào cần cũng sẵn có mà ngắm!

Não bộ nó lẩm nhẩm đọc thuộc: "Phan Khônghoàtan, Trung Dũng Sỹ, Yết, à nhầm không có thằng này. Lại nào, Phan Khônghoàtan, Trung Dũng Sỹ, Quân Yêu Mùa Xuân, Yết, Hữu Hưng. À chết, lại nhầm rồi! Lại nào... Trung Dũng Sỹ, Yết, Hữu Hưng... Lại sai rồi! Hữu Hưng, Quân Yêu Mùa Xuân, Yết,... Aaaaahhhhh!"

Hừ! Cái bọn Bạch Dương, Cự Giải này! Dám cho tên Vũ Thiên Yết vào danh sách, làm nó cứ đọc nhầm hoài nãy giờ! Cứ nhắc tới thì sao quên được đây hả? Cách ngắm trai không hiệu quả rồi! Chuyển cách khác!

Số 35! Số này không có ý nghĩa gì hết! Chỉ là nó vô tình giở vào trang này mà thôi!

"Cách 35: Tìm một nơi yên bình để suy nghĩ thấu đáo."

Nhắc tới nơi yên bình, nơi đầu tiên nó nghĩ tới là vùng nông thôn. Ở quê đúng là rất thanh bình, yên ả. Không tiếng xe cộ ồn ào, ít khí thải từ nhà máy và phương tiện giao thông nữa. Haizzz... Nó đưa tay lên day day trán, trời ơi mệt mỏi thật đấy! Giá như lúc này nó được biến thẳng về nhà bà ngoại nó, ngay gần một cánh đồng lúa bát ngát luôn. Bất giác, kỷ niệm về những ngày tháng tuổi thơ ùa về. Nhà nó khi bố mẹ chưa chia tay cũng ở vùng quê yên bình ấy. Ngày nào đi chơi, nó cũng ngồi đằng trước yên xe máy của bố. Hai bố con phóng vi vút qua những cánh đồng xanh rì bạt ngàn, rồi qua chợ ăn thạch, rồi lại đi tiếp. Nó không phải là đứa không hiểu chuyện đâu, nhưng giờ nó có một ý nghĩ có hơi chút ích kỷ. Nếu bố mẹ không chia tay thì nó vẫn sẽ còn sống ở trên quê. Và sẽ không gặp Thiên Yết...

Và tất nhiên, bây giờ nó cũng không thể về nhà bà ngoại được! Tuy vậy, nó vẫn làm theo hướng dẫn của cuốn sách. Tìm đến một nơi thật yên bình, không có một chút liên quan nào tới Thiên Yết cả! Hừm, nghĩ tới đây thôi là nó đủ biết rằng mình nên đi ra khỏi nhà một chút. Căn Hộ 15C9 này, chẳng còn ngóc ngách nào mà không có dấu chân cậu hết. Ngay cả phòng riêng của nó, nơi riêng tư nhất trong nhà, cũng gợi nhớ tới vụ bắn phi tiêu, vụ bạo lực và vụ Bad Blood nữa!

Bỗng chốc nó lại tràn đầy năng lượng. Sư hăm hở lao ra thang máy, bấm xuống tầng trệt để còn lấy xe trong garage mà phi khỏi chung cư Bồ công anh ngay. Nó phăng phăng lái xe trên đường phố chật cứng người, chẳng biết dừng chân ở chỗ nào cả, chỉ biết một điều: nó muốn tìm nơi nào không có dấu vết của Thiên Yết...

Quán đồ ăn nhanh Balloonia... Gần nay khu đô thị Nam San - nhà mẹ. Kể từ khi nó chuyển tới chung cư Bồ Công Anh, nó chỉ tới chỗ này đúng một lần đi cùng Richard. À há! Chỗ này được đấy! Tới đây, người nó nghĩ tới là Richard chứ không phải thằng cha Thiên Yết kia!

Trong quán Balloonia có một căn phòng ở trên tầng hai với một bức tường trắng, dành cho mọi người có thể viết cảm nghĩ của mình lên đó. Bức tường trắng này gần đầy hết rồi... Chắc sắp đến lúc chủ quán phải sơn lại thôi...

Hôm nay, nó chọn chỗ ngồi gần cửa sổ. Bên ngoài là một cái ao nhỏ trong veo, xung quanh là vài sợi bông lau và cây mũi mác. Trời tối dần, từ cửa sổ trên này lại càng khó hơn khi nhìn xuống mặt ao. Có một điều rất hay ở Balloonia, đó là mỗi bàn đều có một xấp giấy màu. Khi buồn, người ghé qua có thể viết suy nghĩ trong lòng mình ra và gấp thuyền thả trôi ao dưới kia. Nhớ hồi Cự Giải thất tình thằng Đại Số, một ngày Giải gấp những mười chiếc thuyền luôn...

Thực đơn các loại trà sữa, nó vẫn còn vị Hoa Cơm Cháy và Trinh Nữ Hoàng Cung chưa thử... Haizzz... Lần cuối cùng nó nghĩ tới việc thử xem hai vị này như thế nào là khi còn ở nhà mẹ. Đúng rồi, hôm đó nó gọi điện cho cả đám bạn rủ đi chơi mà đứa nào cũng bận gấu hết trơn, ngay cả chị gái cũng thế. Và chính giờ phút phẫn nộ ấy, nó đã tìm đến Thiên Yết...

Ôi cái quái gì xảy ra nữa thế này? Nó lại nghĩ về thằng Thiên Yết là thế nào? Thật điên rồ... Thậm chí nó chưa từng cùng cậu ở Balloonia, nhưng tại sao bằng một cách nào đó, mọi thứ lại đều gợi nhớ về cậu chứ? Vậy là sao đây? Do cái bản mặt cậu quá gây ấn tượng, nên xuất hiện nhan nhản mọi nơi? Hay là nó không thể ngừng nghĩ tới cậu?

Nó cầm ngay chiếc bút dạ để viết lên bức tường cảm xúc hiện tại:
"Get out of my mind!!!!!!"

Tay nó dí bút thật mạnh như thể muốn chọc thủng bức tường này ngay lập tức luôn! Khó chịu quá! Nó cứ phẩy tay viết những dấu chấm than dài ơi là dài, cho đến khi dòng đã hết chỗ mà viết thì thôi! Lúc này nó bắt gặp một dòng chữ mà không biết ai đã viết lên:
"You still think about it, then you still care."

Câu đó có thể hiểu là "còn nghĩ tới tức là còn quan tâm."

Còn quan tâm sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net