Chapter 34: Sư Tử đã thoát FA như thế nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cây làm chẳng nên non / Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.
Tuy nhiên, dù là một hay ba con rùa chụm lại thì tốc độ cũng không thể tăng thêm là bao.

Và việc hai con rùa đi cùng nhau cũng không phải ngoại lệ. Thời gian Sư Tử dành ra để tra khảo Thiên Yết, rồi ngồi nghe "All I Want For Christmas Is You", và sục sôi trong bụng, sau đó tiếp tục chuyện kem bông và vòng tay xanh đỏ, tất cả đã khiến hai đứa bỏ lỡ hoàn toàn màn trình diễn hoà nhạc trên mặt nước. Chẳng còn gì cả, ở công viên lúc này toàn là các cặp đôi đang bá vai bá cổ, chân bước theo giai điệu Jingle Bells Rock... Lạc lõng quá trời luôn...

Sư Tử sốt ruột, nó tính rủ Thiên Yết tới nhà thờ, ít nhất ở đó đúng 12 giờ đêm sẽ có màn ông già Noel phát kẹo cho trẻ em. Thế nhưng ai dè vừa quay mặt ra, chưa kịp mở lời thì mọi thứ Thiên Yết đang làm cũng đủ khiến nó ngậm miệng hẳn. Thiên Yết, Sư quen với cái kiểu cười châm chọc khả ố của cậu rồi, cái cười mỉm thân thiết này, trời ạ, nó thật sự không thấy tự nhiên chút nào. Yết chìa tay ra trước mặt nó:
- May I have this pleasure?
(Tớ có vinh dự này chứ?)

Thằng này, hôm nay lại chém tiếng Anh cơ đấy. Căng đét! Bình thường Yết tránh nói tiếng Anh nhiều nhất có thể, vậy mà hôm nay lại ra vẻ ta đây. Xét ra thì phát âm rất chuẩn, có tiến bộ lớn, cậu ta không đọc "pleasure" là "pli sua" nữa. Tuy nhiên, ngữ điệu thì vẫn đặc sệt tiếng Việt. Sư Tử nghe xong không thể nhịn được, nó đã che miệng nhưng chẳng giấu được điệu cười khoái chí.

- Seriously? (Nghiêm túc chứ?) - Nó ngẩng mặt lên vì có thế mới nhìn hết bản mặt siêu thốn của Thiên Yết lúc này.

- From the bottom of my heart, my sweetie. (Từ tận đáy lòng, em yêu ạ).

Ôi Chúa ơi, Thiên Yết học đâu ra cái cách diễn đạt siêu sến súa thế này vậy? Nghe xong câu này, da Sư nổi hết gai ốc lên. Khó lòng trách được, bởi Sư Tử cũng từng trải qua giai đoạn dùng tiếng Anh theo cách đó nên rất hiểu. Một suy nghĩ bỗng thoáng qua, rằng liệu sau này nó có phải gọi Thiên Yết là "sweetie" không? Eo ơi, ghê không tả nổi!

Tuy nhiên, Sư cũng phải cảm ơn mấy câu tiếng Anh của Thiên Yết đấy. Thứ nhất, mặt nó giờ nóng bừng rồi, đỡ đi bao nhiêu cảm giác lạnh giá dưới thời tiết 10 độ C này. Thứ hai, đây là lần đầu tiên nó được một đứa con trai mời nhảy một cách đúng nghĩa, không phải như Kim Ngưu với Nhân Mã chỉ đi cùng nó để giết thời gian. Và điều quan trọng nhất, Yết chắc hẳn đã luyện phát âm rất nhiều để nói ra những lời này. Và tất cả cũng chỉ để nói ra với nó.

À không, còn một điều quan trọng hơn! Thiên Yết lúc này chắc chắn đẹp trai hơn người yêu của Bạch Dương và Cự Giải. Hai đứa kia gặp nó lúc này thể nào cũng rú lên vì ghen tỵ mất thôi.

- Á à! - Thôi xong, vừa nghĩ đến hai con nhỏ này thì chúng nó đã xuất hiện lù lù ngay bên cạnh rồi. Giọng bốp chát của Bạch Dương đúng là không lẫn vào đâu được. Nó chỉ vào Sư rồi nói ầm ầm lên, át cả tiếng loa khiến cho bao nhiêu con mắt dồn về mình. - Hết chối nha Sư! Tao bắt quả tang rồi nhé! Mà hai đứa sống thử lâu rồi cũng nhanh công khai chính thức đi!

Cự Giải thì có ý tứ hơn một chút, nhưng rốt cuộc thì chỉ có đổ thêm dầu vào lửa. Con nhỏ này bình thường cũng không nói nhiều, thế mà chẳng hiểu sao lại mở mồm phát ngôn bừa bãi đúng lúc này vậy. Nguyên văn là Giải nói như sau:
- Oa hai người có vòng tay đôi kìa...

Nói có sai đâu, đôi khi bạn thân còn khốn nạn hơn cả kẻ thù. Sư quyết định sẽ để ngày nào đẹp trời tính sổ với hai con nhỏ lắm chuyện kia, còn hôm nay, nó đang là "sweetie" của một người, và nó vui vì điều đó. Nó bỏ ngoài tai lời xì xào của vài người xung quanh, chắc họ phản ứng khá dữ dội khi nghe hai chữ "sống thử". Kệ! Hôm nay, chuyện này chẳng đáng gì hết! Chữ duy nhất nó quan tâm là "sweetie".

- I... do...
Sư lí nhí rồi ngượng ngùng nắm lấy bàn tay Yết chìa ra. Hôm nay trí tưởng tượng của nó bay cao bay xa quá. "I do", câu này nó được nghe nhiều nhất là ở đám cưới. Rồi một ngày nào đó, nó sẽ mặc váy xoè trắng, trang điểm lộng lẫy và bước vào lễ đường. Cũng như lúc này, có một người sẽ chìa tay ra đón nó. Thay vì vòng tay đôi, đó sẽ là nhẫn đôi. Rồi nó cũng được hỏi một câu, và nó trả lời y chang lúc này, "I do". Giả sử người đó là Thiên Yết...

Thôi nào, thôi nào, Sư ơi là Sư...

Quả là một mùa Giáng sinh thật ý nghĩa. Trước đó xảy ra biết bao nhiêu chuyện, Sư chưa bao giờ nghĩ đây là cái kết. Không phải nó không mong muốn, mà là do tất cả đều quá đẹp đẽ, quá tuyệt vời để mường tượng ra. Cảm xúc lẫn lộn mấy ngày qua làm nó mệt mỏi thật đấy, nhưng kể ra thì nếu không có chúng, nó sẽ không bao giờ thú nhận với chính bản thân mình. Đằng nào thì tất cả cũng đã qua rồi! Giờ Sư đang ở đây, trong bộ trang phục đẹp nhất, kiểu tóc dễ thương nhất, đôi giày nó thích nhất, tại công viên dành cho các đôi tình nhân lý tưởng nhất, và hơn nữa, nó nở nụ cười rạng rỡ nhất. Thiên Yết cũng ở đây, với bộ vest đẹp nhất, cách phát âm tiếng Anh chuẩn nhất, cách cư xử dịu dàng nhất và sao nhỉ, vẻ mặt đẹp trai nhất. Điều gì hạnh phúc hơn khi khoảng cách giữa hai con người tuyệt vời nhất bây giờ chỉ còn là một bước chân?

Thời tiết ngoài kia lạnh lẽo biết bao
Còn ngọn lửa nơi đây lại bừng sáng rực rỡ
Vì bởi chúng ta chẳng còn nơi nào để tới,
Thôi thì tuyết cứ rơi, cứ rơi đi nhé!

Tuyết ngoài kia vẫn chẳng ngừng rơi,
Em đã mua bắp rang bơ, sẵn sàng rồi đấy
Ánh đèn đường cũng từ từ vụt tắt
Thôi thì tuyết cứ rơi, hãy cứ rơi mãi nhé!

Khi ta trao nhau nụ hôn chúc ngủ ngon,
Em ghét đi ra ngoài trong mưa bão lắm đấy
Nhưng chỉ cần anh ôm lấy em, thật chặt
Con đường về nhà sẽ được sưởi ấm trong tình yêu...

Ngọn lửa từ từ tàn dần
Và chúng mình cũng chào tạm biệt
Miễn là anh mãi yêu em như thế
Thôi thì tuyết cứ rơi, cứ rơi mãi đi!

- A, có nước ngọt rồi! - Sư Tử tuy đang chìm đắm trong thứ cảm xúc mười sáu năm chưa từng cảm nhận, nhưng thính giác vẫn rất nhạy bén. Đánh hơi mùi nước quả, nó kéo Thiên Yết lao thẳng tới quầy phục vụ. Nó vừa đi vừa hắt xì, vậy mà vẫn xăm xăm tiến gần đồ uống.

- Gió thổi hướng nào thế? - Tự dưng Thiên Yết nói một câu chẳng thấy sự liên quan gì cả.

- Sao tớ biết? - Sư Tử nhăn mặt khi bị hỏi như thế. Thằng này đúng là dở hơi cực kỳ. - Cậu hỏi làm gì?

Yết ngước mắt lên nhìn xung quanh. Ừm, Sư công nhận là gió mạnh thật đấy, và trời ạ, lạnh ơi là lạnh. Và Thiên Yết đang cố xác định hướng gió sao? Thằng này đúng là rảnh rỗi thích này trò dấm dở...

Thiên Yết lập tức đi lên trước Sư Tử, cậu quay đầu lại và dí ngón tay trỏ vào giữa trán nó, "can tội ngu":
- Ngốc thế, để chắn gió cho đỡ lạnh ấy.

Kể cũng đúng. Thiên Yết cao hơn 1m80, cứ núp sau thế này, đúng là nhiệt độ có xuống tới số âm thì Sư vẫn ấm chứ 10 độ có là gì? Hì hì... Nó liếc nhìn Thiên Yết từ đằng sau và bụm miệng cười. Có bạn nam cao to thích thật!

- Sau đây, ban Tổ chức chương trình xin trân trọng giới thiệu với quý vị, nhà tài trợ của chúng tôi - ông Vũ Minh Hoàng - tổng Giám đốc Công ty giải trí Victorious.

Sư Tử làm một ngụm nước táo đầy ụ, nó đưa mắt nhìn lên sân khấu. Tức ghê, đến đây để xem hoà nhạc trên mặt nước, cuối cùng thì chỉ nghe bài diễn thuyết dài dòng của cái ông kia!

Ơ... Gì vậy nè...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net