Chap 3: Sự Cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Felexita Eyquem de Montaigne là công chúa của đế quốc Zweig một trong những thuộc địa cũ giành độc lập năm 2019. Sức mạnh Forde của cô nàng thuộc dạng năng khiếu bẩm sinh và là một trong 0,1% tổng số các Forder có sức mạnh đặc biệt.

Louis chăm chú nghe Sawai nói sau đó thì có chút không hiểu

- Sức mạnh đặc biệt?

- Ừm! Nó cũng là một dạng của Forde nhưng khác với các dạng Forde thường. Forder thực chất đến một độ tuổi nhất định sẽ phát huy sức mạnh của mình tùy thuộc vào tâm hồn của mỗi người. Còn những người có sức mạnh đặc biệt hay còn gọi là Forder S là những người khi vừa mới sinh ra đã có trong mình sức mạnh tâm hồn cực lớn từ đó tích tụ tạo thành năng lượng Forde tinh khiết. Nhờ có Forde tinh khiết họ tạo ra những vũ khí cực mạnh và cho dù không có vũ khí thì họ cũng có thể tạo ra các năng lượng Forde dạng khác để chiến đấu. Số lượng Forder S trên thế giới hiếm đến mức chỉ đếm trên đầu ngón tay và cô công chúa lạnh lùng đó là một trong những Forder hiếm.

* You Have New Messege *

Đang huyên thuyên về lượng thông tin của mình thì Sawai nhận được một tin nhắn từ trưởng club báo chí. Cậu sực nhớ ra hôm nay có buổi họp club nên đành áy náy nhìn Louis

- Louis-kun xin lỗi cậu nhé! Tớ có chút việc bận không thể dẫn cậu về khu kiến trúc xá được

Louis xua tay tỏ vẻ không có gì rồi nói

- Không cần phải xin lỗi tớ đâu, là do tớ đề nghị trước. Nếu cậu có việc thì cứ đi trước tớ sẽ tự tìm đến kiến trúc xá cũng được.

- Vậy hẹn gặp lại cậu ngày mai nhé.

- Ừm . . .

Sawai cười vui vẻ rồi chạy vụt đi mất.

- Ơ . . .

Louis gục đầu thở dài. Quên mất việc hỏi kiến trúc xá ở hướng nào rồi. Hazz thôi kệ vậy, mò đường tí chắc cũng kiếm ra. Trong lúc đi ngang qua khu rừng hoa anh đào Louis lại thấy cô bạn Felexita đang ngồi trên đài phun nước, cậu tính đến chào hỏi nhưng chưa kịp bước ra thì đã có năm tên lạ mặt trùm đầu mang theo vũ khí hướng Felexita nói, mặt cứ lăm lăm như muốn giết người

- Công chúa! Cô mau nộp mạng đi.

Felexita sớm đã phát hiện ra bọn lạ mặt nên cây kiếm bằng vàng đã xuất hiện trên tay từ lúc nào. Cô không có vẻ gì hoang mang mà ngược lại cười cợt nhìn đám lạ mặt kia

- Giết được thì cứ giết!

Tên cầm đầu có vẻ bị lời nói khinh thường của Felexita làm cho sôi máu liền vung kiếm chém về phía cô. Nhưng thoắt một cái cô liền né được, đám còn lại thấy vậy cũng tham chiếm. Người thì dùng kiếm, người thì dùng súng liên tục tấn công cô. Nhưng Felexita không tỏ ra lo sợ cô đọc một câu thần chú, tức thì cây kiếm trên tay vụt sáng, cô được bao bọc trong ngọn lửa xanh tuyệt đẹp. Những tên gần đó không may bị lửa bén trúng liền bị thiêu rụi ngay tại chỗ. Và không ai đụng đến được một sợi tóc của cô.

Louis nhìn thấy tất cả, cậu ngạc nhiên nhìn bức tường lửa bao quanh Felexita. Ngọn lửa này làm cậu nhớ đến một người bạn lúc nhỏ, cô bé ấy cũng có ngọn lửa xanh đặc biệt như vậy. Đang lúc trong lúc ngạc nhiên thì có một mũi tên từ trong rừng cây bắn về phía Felexita.

- FELEXITA . . .

* Phập *

Felexita nghe tiếng ai đó gọi mình thì quay lại đã thấy một cảnh tượng hãi hùng. Mũi tên tuy không trúng vào người cô nhưng lại cắm vào vai Louis. Cô hoảng loạn gọi cậu

- Ê! Này! Tỉnh lại đi!

Louis nhìn thấy mọi việc trước mắt cứ mờ mờ cậu nhìn thấy Felexita không sao thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Rồi không cầm cự được nữa cậu liền lâm vào hôn mê

Sau sự việc đó Louis được đưa đến bệnh viện của trường.

Phòng bệnh số 125

Louis từ từ mở mắt, cậu nhìn xung quanh một lượt. Bức tường trắng này chắc là ở bệnh viện rồi

- Đồ ngốc!

Cứ tưởng trong phòng chỉ có mình cậu nhưng kế bên là cô bạn Felexita đang chực khóc.

Felexita tức giận vừa khóc vừa chồm tới nắm áo Louis một cách thô bạo

- CẬU ĐIÊN SAO? TÔI KHÔNG NHỜ CẬU ĐỠ DÙM TÔI MŨI TÊN ĐÓ.

Louis ngỡ ngàng nhìn biểu hiện của Felexita, đối với sự tức giận của cô cậu chỉ biết gãi đầu rồi nói

- Tớ cũng không biết nữa. Là cơ thể tớ muốn vậy, lúc tớ chợt nhận ra thì đã nằm một đống đó rồi.

Felexita thả tay ra rồi bỏ đi một mạch chỉ để lại câu nói

- Chuyện của tôi không cần cậu xen vào. Lo mà giữ cái mạng của cậu đi.

Lúc ấy Louis nhìn thấy bóng lưng của Felexita thật cô độc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net