Chương 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nghe, ngược lại gạt ông nội Lý Lan và Yến Minh Á sang một bên, ông nội Lý Lan tự nhiên không dám có ý kiến, thấy Mạnh Đình chịu cùng cháu trai nói những lời này, ông dưới đáy lòng cảm thấy cao hứng.

Lý Lan trước kia trốn học, đánh nhau, chính là một quỷ gây chuyện mười phần, nhưng sau khi biết Mạnh Đình và Yến Tuy, thay đổi của hắn có thể nói là nghiêng trời lệch đất, mới thời gian ba tháng, thành tích của hắn đã từ đội sổ trở thành trung bình, giáo viên chủ nhiệm của Lý Lan cách một đoạn thời gian đều gọi điện thoại tới khen Lý Lan một chút, phải biết cô trước kia gọi điện thoại, căn bản đầu là Lý Lan trốn học hoặc là lại gây phiền phức.

"Cháu cũng có một đoạn thời gian không tới, thân thể ông gần đây thế nào?" Yến Minh Á hỏi Lý Phú, sau đó đuổi theo cước bộ Mạnh Đình.

Nơi không xa phía sau bọn họ, còn đi theo Triệu Binh và một bảo tiêu khác, Yến Tuy không thể tự mình bồi Mạnh Đình, liền phái Triệu Binh tới.

"Ta khỏe rồi, chính là rảnh rỗi tới sợ, thỉnh thoảng tới xem nhà máy một chút cho các cháu, ta không học vấn, cũng không làm được cái khác."

Lý Phú cảm khái một câu, ông trước kia trong nhà cũng coi như giàu có, vợ ông đi sớm, ông cũng không quản giáo con tốt, càng sống càng nghèo, con dâu bỏ đi, con trai cũng bỏ đi.

Hơn nữa trong lòng ông rất rõ ràng, Yến Minh Á cho ông công việc được gọi là cố vấn này, chỉ cần là bởi vì Mạnh Đình và Yến Tuy cùng Lý Lan quen biết sâu xa, ông cũng không cách nào mở miệng cự tuyệt, chỉ hy vọng sau này cháu trai ông thật sự có thể có tiền đồ. sau đó báo đáp người ta.

"Ông đừng nói như vậy, ông chúng giúp bọn cháu rất nhiều."

Yến Minh Á tiếp tục nói chuyện cùng Lý Phú, một đường đi về, tới trong nhà Lý Lan.

Mà Mạnh Đình và Lý Lan cũng nói một đường, Mạnh Đình nói tới rất tỷ mỉ, Lý Lan hỏi gì cậu liền trả lời cái đó.

"Còn rất có ý nghĩa......" Lý Lan lần đầu tiên biết cái gì là điều hương, cảm giác cổng thế giới mới được mở ra, mắt đặc biệt sáng ngời, hắn má hơi hơi hồng hồng, "Em cũng rất thích hoa, ngửi rất dễ ngủ."

Hắn lời này chỉ nói qua với Mạnh Đình, nhưng người khác ngay cả ông nội hắn, hắn cũng không nói, luôn cảm thấy đại nam nhân thích hoa, quá kỳ quái. Nhưng Mạnh Đình cũng thích, hắn cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái gì nữa, mấy mùi hương dễ chịu này có thể kiếm tiền.

Mạnh Đình nghe vậy gật gật đầu, hơi hơi do dự, cậu mới nói, "Em trước tiên hảo hảo học tập, trở về anh cho người đưa cho em vài cuốn sách, em có thể xem một chút, không hiểu có thể hỏi anh."

Một đường này nói chuyện tới đây, Mạnh Đình liền phát hiện Lý Lan trên phương diện điều hương còn rất có thiên phú, nhưng để cho cậu mở lời này, vẫn là bởi vì câu thích cuối cùng của Lý Lan kia. Mạnh Đình vẫn luôn cảm thấy chỉ có chân chính thích, mới có thể điều ra mùi hương tốt, bằng không có thiên phú nữa cũng vô dụng.

"Thật sao ạ, cảm ơn Đại đông gia!"

Lý Lan có một điểm không tốt, lúc quá kích động, giọng liền có chút lớn, Yến Tuy vừa từ trên xe đi xuống đều nghe thấy thanh âm của hắn.

Bất quá ánh mắt anh nhìn tới đây, đầu tiên nhìn thấy vẫn là Mạnh Đình.

Như có cảm giác, Mạnh Đình nghiêng đầu nhìn sang, ánh mắt vốn luôn chỉ nhàn nhạt đột nhiên liền phát sáng lên, cảm giác cả người đề trở nên không giống với lúc trước, lúc trước cậu là một bậc thầy điều hương, nhưng hiện tại là một nam nhân nhìn thấy người trong lòng mà thôi.

"Yến Tuy!"

Mạnh Đình gọi một câu, cước bộ liền cũng tăng nhanh, Yến Tuy cũng không có nói trước với cậu, anh muốn tới, như thế liền cũng coi như kinh hỉ rồi.

Mạnh Đình trước người Yến Tuy một bước dừng bước lại, ngay sau đó lại được anh kéo tới trong ngực.

Mạnh Đình mắt chớp chớp, tay liền cũng vây quanh eo Yến Tuy, "Sao anh lại tới, hôm nay không bận sao?"

"Không bận," Yến Tuy cũng biết anh mấy ngày qua quá bận, đều không thể hảo hảo bồi Mạnh Đình một chút, anh hôm nay cố ý tới đây đón người, cũng là có nguyên nhân này. Lúc bận rộn thì bận rộn, được nghỉ ngơi, cũng nên hảo hảo bồi Mạnh Đình một chút.
QUẢNG CÁOAdskeeper

Hôi nách ám ảnh kinh niên chỉ cần hái nắm lá này. 2 phút làm theo

Nếu bạn tìm thấy u nhú như thế này, hãy cẩn thận!

Cách đơn giản để loại bỏ nấm móng tay ngay lập tức

Về phần Diêm Uẩn Sinh, hắn một bước sai, từng bước sai, Diêm thị từ Lê thành xóa bỏ tên thời gian so với mọi người dự liệu đều muốn ngắn hơn nhiều.

Mạnh Đình tự nhiên cũng cao hứng nhìn thấy Yến Tuy, nhưng cậu nhìn thấy sắc mặt anh, lại có chút đau lòng, "Vậy anh cũng nên về nhà nghỉ ngơi thật tốt, còn xa như vậy chạy tới."

"Trên xe có nghỉ ngơi, không sao cả," Yến Tuy ôm Mạnh Đình một lúc lâu, mới buông cậu ra, sau đó dắt tay cậu, hỏi một câu, "Còn chưa có tìm được sao?"

Mạnh Đình nghe vậy lắc lắc đầu, "Đã tìm được rồi, bọn em đang định tới nhà Lý Lan......"

Mạnh Đình nói đến một nửa, mới phát hiện cậu quên mất ý định ban đầu mình tới nhà Lý Lan, cậu muốn tới xem thân thể Lý Phú như thế nào, nhưng kỳ thực cậu đã nhìn thấy người, căn bản không cần thiết tới nhà ông nữa.

Mạnh Đình kịp phản ứng, thần sắc cũng có chút ngây ngẩn, cậu nghiêng đầu nhìn Lý Phú, sau đó mới nghiêm túc hỏi một câu, "Ông Lý bệnh của ông đều tốt rồi sao?"

"Tốt rồi, tốt rồi," Lý Phú vội vàng đáp, bọn họ nhìn thấy Yến Tuy tới đây đều rất thức thời không tới đây quấy rầy, Mạnh Đình hỏi, bọn họ cũng tiếp tục đi lên phía trước, "Cảm hơn Đông gia quan tâm."

Mạnh Đình nghe vậy gật đầu một cái, sau đó nhìn về phía Yến Tuy, "Đều tốt rồi, chúng ta có thể về nhà rồi."

Cậu tới xem một chút Lý Phú chính là lời này, xác định thân thể ông tốt rồi, mục đích chuyện này của cậu liền cũng đều đạt được, thời gian còn lại, cậu muốn ở chung với Yến Tuy.

Mạnh Đình nói quá thẳng thắn rồi, người ở đây đều ngẩn ra, người không hiểu cậu, đều hẳn cảm thấy cậu thăm người quá có lệ.

Yến Minh Á nhịn không được vung miệng cười cười, y nhìn về phía Mạnh Đình và Yến Tuy, "Cửu thúc mang thím nhỏ về nhà đi, cháu bên này còn có chút chuyện."

Yến Tuy gật đầu một cái, lại tiếp tục chào hỏi với hai người Lý Lan hai câu, sau đó anh liền mang theo Mạnh Đình lên xe.

Người lái xe đổi thành Triệu Binh, Mạnh Đình khá quen thuộc, liền cũng không tiếp tục mất tự nhiên nữa, cậu lúc này liền ngả tới trong ngực Yến Tuy, ôm người một lúc lâu, cậu mới mở miệng nói chuyện, "Hôm nay cũng có tin tức tốt sao?"

Yến Tuy suy nghĩ một chút, vẫn thật sự gật gật đầu đầu, "Có."

"Hôm nay kiếm được rất nhiều tiền," Yến Tuy cân nhắc câu nói một chút, nói như vậy với Mạnh Đình, nói quá phức tạp, Mạnh Đình có thể nghe hiểu cũng chính là cái phần này.

Mạnh Đình nghe vậy rất tán đồng gật đầu, "Là một tin tức tốt, em gần đây cũng kiếm được rất nhiều tiền."

Yến Tuy lúc bận rộn, Mạnh Đình cũng không thả lỏng, cậu cố gắng điều chế nước hoa, nhưng căn bản hàng vừa đến thị trường, không được nửa ngày đã toàn bộ bán hết. Yến Minh Á cũng không thoả mãn với thị trường nước hoa nước Hạ, y chạy tới nước A mấy lần, bộ tiêu thụ bên kia đã sáng lập rồi.

Lần lần lượt lượt, còn sẽ có chi nhánh ở các quốc gia khác.

Mạnh Đình đã nghĩ xong sang năm muốn tặng quà sinh nhật gì cho Yến Tuy rồi, cậu muốn đem chi phiếu tiền cậu kiếm ra được tặng cho Yến Tuy. Cậu hi vọng tới sang năm trước sinh nhật Yến Tuy, mấy con số kia có thể khả quan hơn chút, số không càng nhiều càng tốt.

Yến Tuy nhìn Mạnh Đình giống như rơi vào đống tiền vậy, say mê tới tìm không ra hướng bắc, nhịn không được nghiêng đầy ở trên trán cậu hôn xuống.

"Em hôm nay cũng mệt mỏi rồi, dựa vào anh nghỉ ngơi một lát, tới anh gọi em."

Mạnh Đình ngược lại cũng không buồn ngủ như vậy, nhưng Yến Tuy nói như thế, cậu liền cũng yên tâm thoải mái nằm trên đùi Yến Tuy.

Nghĩ tới quà sinh nhật, Mạnh Đình thuật tiện liền nhớ tới sinh nhật Ninh Châu, 20 tháng 12, kỳ thực cũng rất nhanh.

"Mẹ tháng sau sinh nhật rồi......"

Cậu nói với Yến Tuy cái này, tự nhiên không phải là do dự lựa chọn quà, "Không biết ông có thể cho phép em chỉ tới một ngày hay không."

Yến Tuy nghe thấy vấn đề lo lắng của Mạnh Đình, bất đắc dĩ cười cười, xem ra lần đó Tiêu lão gia tử là hù dọa Mạnh Đình rồi, không phải là bản thân Tiêu lão gia tử, mà là mặt quá lý tính của một người đương gia gia tộc kia.

"Anh nói em nên gọi điện thoại hỏi một chút không?"

Mạnh Đình rất muốn tới chúc mừng sinh nhật Ninh Châu, cậu đi Yến Tuy khẳng định cũng đi, Yến Tuy trở lại, cậu cũng muốn trở lại.

"Không cần hỏi, đó là cha mẹ em, ngay cả ông nội cũng không thể ngăn cản em đi thăm bọn họ."

Mạnh Đình nghe vậy gật gật đầu, "Vậy thì tốt......"

Cậu kỳ thực rất sợ gặp phải tình cảnh lúng túng như ngày đó, cậu cảm thấy không thoải mái, Ninh Châu bọn họ cũng cảm thấy tổn thương, nếu như Tiêu lão gia tử không cho phép, cậu chỉ tặng quà là được, miễn cho tới lúc đó mọi người đều mất hứng.

Yến Tuy giơ tay lên rơi vào trên tóc Mạnh Đình, nhẹ nhàng nhu nhu, anh hiểu được ý nghĩ trong lòng Mạnh Đình, nhưng cũng không cách nào tiếp tục khuyên nhủ.

Muốn Mạnh Đình thay đổi loại ý nghĩ này, không thể anh cần phải làm, mà là chuyện của người Tiêu gia. Hơn nữa Yến Tuy tự mình cũng cho rằng, lúc cha mẹ thân tình thật sự không có, không cưỡng cầu ngược lại sẽ không bị thương.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net