Sủng Mị 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tâm của bọn họ, không cần nói thì cũng biết bọn họ đã thành công rồi.

- Tiểu Tiểu mỹ nữ đâu rồi?"

Triêu Lãnh Xuyên hỏi.

Mọi người đã nói sau khi cường hóa kết thúc sẽ tiến vào cứ điểm Tịch Tĩnh Lâm, tại đó có thể tìm được manh mối hạt giống Thế Chủ Thụ.

- Hẳn đi tạm biệt Tôn Huyền sư đã.

Sở Mộ nói ra.

- Nàng thực sự gia nhập đội ngũ của chúng ta sao. Sở Mộ, ngươi nói muội muội của ta nếu biết được có nữ nhân lớn lên giống như nàng, trong nội tâm của nàng sẽ nghĩ như thế nào?

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

Sở Mộ lườm qua Diệp Hoàn Sinh, thằng này vì cái gì nói nhảm nhiều như vậy.

- Ai, các ngươi bế quan xong rồi à, chúng ta có thể xuất phát chưa?

Cũng không lâu lắm Tiểu Tiểu dường như hưng phấn khống chế Tứ Dực Phi Mã tới trước mặt bốn người.

- Ân, lên đường đi.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn chằm chằm vào phương hướng cứ điểm Tịch Tĩnh Lâm trên sơ đồ.

Thông qua hồn ước Sở Mộ có thể cảm giác được Trữ Mạn Nhi dường như đang đi tới cứ điểm Tịch Tĩnh Lâm thì phải?

 Chương 1305: Thiên giới bia.

Tịch Tĩnh Lâm nằm ở vị trí gần trung tâm Ô Bàn đại địa, cũng chính là hướng đông bắc, từ Loan Thành đến Tịch Tĩnh Lâm còn một lộ trình cực dài.

Lộ tuyến này đã được định ra, trong quá trình đi tới đó vẫn lấy lịch lãm rèn luyện làm chủ, không có thực lực cường đại thì chuyện gì cũng không làm được.

Sau khi rời khỏi Loan Thành một tháng thì Sở Mộ cố ý chọn một địa phương an tĩnh bắt đầu cường hóa Chiến Dã.

Huyền vật của Chiến Dã rất khó tìm kiếm, Sở Mộ tự nhiên phải đợi tới lúc hiệu suất lịch lãm rèn luyện của Chiến Dã đạt tới viên mãn mới cường hóa.

Lấy huyền vật ra, Sở Mộ ngồi vào trên tảng đá, chậm rãi nhắm mắt lại.

Tiếng chim hót bên tai từ từ không còn, Sở Mộ cấm đoán tất cả âm thanh, bắt đầu cường hóa.

Bốn người thấy Sở Mộ chăm chú tu luyện cũng không quấy rầy hắn, mà đang ngồi nghỉ ngơi bên bờ suối.

Thời tiết có chút nóng bức, hai nữ nhân cỡi giày ra đưa chân vào trong dòng suối mát lạnh, cũng không biết là ai hắt nước ai trước tiên, ngay sau đó Bàng Duyệt cùng Tiểu Tiểu đã bắt đầu hắt nước làm ướt thân thể của nhau, một đuổi một chạy và tiếng cười lung linh vang lên...

Náo qua náo lại thì bỗng nhiên tảng đá Sở Mộ đang ngồi vang lên âm thanh gào thét mãnh liệt, chấn đắc chim chóc ở cánh rừng chung quanh bay tán loạn.

- Hẳn là cường hóa thành công rồi.

Bàng Duyệt quay đầu nhìn qua Sở Mộ.

- Hắn cường hóa hồn sủng gì?

Tiểu Tiểu hiếu kỳ đánh giá Sở Mộ.

- Là một con Chiến Thú Mặc Dã.

Bàng Duyệt nói ra.

- Chiến Thú Mặc Dã? Đây không phải hồn sủng cấp Thống Lĩnh sao?

Tiểu Tiểu nói ra.

Hồn sủng cấp Thống Lĩnh đối với cường giả cấp Hồn Tể đã có chút thấp, hơn nữa đẳng cấp của hồn sủng cấp Thống Lĩnh là vô vọng bước vào cấp Bất Hủ. Thậm chí còn có người cường hóa hồn sủng cấp Thống Lĩnh tiến vào cấp chúa tể còn thất bại cao hơn các hồn sủng khác.

- Nó rất lợi hại đấy.

Ánh mắt Bàng Duyệt lập loè nói ra.

Làm cho Bàng Duyệt khó quên nhất chính là ở vạn vật bình nguyên, ở nơi đó Chiến Thú Mặc Dã dùng thực lực tiếp cận cấp chúa tể đánh bại Đấu Thiên Cơ Giác Ngưu Thú cùng Băng Thương Chi Vương đẳng cấp cao hơn, cuộc chiến đó Bàng Duyệt chưa bao giờ quên được, nàng không ngờ hồn sủng như vậy bộc phát hậu kỳ sẽ như thế nào.

- Vậy sao? Cho dù hắn cường hóa thành công lên chúa tể cao đẳng cũng không thể lợi hại như Phi Phi của ta a.

Tiểu Tiểu nói ra.

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết rõ.

Bàng Duyệt nói một câu.

Tiểu Tiểu vẫn còn có chút khó hiểu, không phải là vừa mới bước vào cấp chúa tể sao? hính mình Tứ Dực Phi Mã của nàng mạnh hơn chúa tể cao đẳng bình thường một cấp bậc đấy.

- Bàng Duyệt, đó là tình lữ của ngươi sao? Vì cái gì ta mới quen các ngươi thì ngày đó lại ngủ cùng một chỗ. Nhưng mà ta lại cảm giác các ngươi như bằng hữu bình thường?

Tiểu Tiểu hỏi một câu.

- Ngươi chớ nói lung tung, ngày đó hắn chỉ tĩnh tu mà thôi, hắn là một luyện công cuồng. Buổi tối không thế nào ngủ, ta cùng hắn chỉ là bằng hữu, cùng Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên cũng là thế.

Bàng Duyệt vội vàng giải thích.

- Nha. Vậy hắn là độc thân?

Tiểu Tiểu rất bát quái hỏi một câu.

Bàng Duyệt không có trực tiếp trả lời, ngược lại nhớ cái gì đó, nói một câu:

- Lại nói có người nào nói qua với ngươi chưa, ngươi lớn lên có chút giông hôn thê Diệp Khuynh Tư của hắn?

- Ta? Ta và hôn thê của hắn thế nào?

Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, cẩn thận hỏi một câu, hình như thời điểm lúc ở nơi giao dịch thằng này khó hiểu nhìn mình chằm chằm, thì ra bởi vì mình giống người nào đó.

- Đúng vậy, thời điểm nhìn thoáng qua là rất giống.

Bàng Duyệt nói ra.

- Ah, ah, trùng hợp như vậy...

Tiểu Tiểu xem ra hiểu vì sao hắn lại đi cứu mình rồi, đồng thời hảo tâm trị liệu giúp mình. Trầm mặc một lát, Tiểu Tiểu vụng trộm đưa mắt liếc nhìn qua Sở Mộ. Sâu kín nói một câu.

- Vậy hắn nhìn ta rất thương tâm nha.

- Thương tâm?

Bàng Duyệt không rõ Tiểu Tiểu đang nói cái gì.

...

Thành công cường hóa Chiến Dã thì tâm tình của Sở Mộ thoải mái vài phần.

Sức bật của Chiến Dã không cách nào đoán được, nhưng muốn chà đạp một hai con hồn sủng chúa tể đỉnh phong là không thành vấn đề.

Chiến Dã đủ sức chống lại hai chúa tể đỉnh phong đấy, mà tiểu Chập Long cũng đang trong giai đoạn ngủ say tấn cấp, thức tỉnh cũng là lúc nó tiêu hóa linh hồn tiến vào chúa tể đỉnh phong!

Chủ sủng đều có thực lực chúa tể đỉnh phong, mặt các thứ sủng cũng bước vào chúa tể cao đẳng, phần thực lực này trong cấp Hồn Tể là quá mạnh mẽ.

Sở Mộ hiện tại cũng không chờ đợi được muốn đại chiến một hồi.

- Sở Mộ, đi tới thành thị tiêp theo thì có một tòa Cương thành tương ứng của Yêu Thú Cung, chúng ta xuyên qua thành thị này sẽ tới Cương thành đó, Tiểu Tiểu nói có thể tìm hiểu một ít tin tức từ Yêu Thú Cung đấy.

Bàng Duyệt cầm địa đồ nói ra.

- Đưa địa đồ cho ta xem một chút.

Sở Mộ theo Bàng Duyệt chỗ đó tiếp nhận địa đồ quyển trục.

Quyển trục rất dài, cũng có thể kéo trên mặt đất, địa đồ này có thể khái quát cả vạn dặm, người bình thường không biết phải đi bao nhiêu thời gian mới được.

Sở Mộ nhìn qua tòa Cương thành mà Bàng Duyệt chỉ vào, muốn nhìn một chút tiến vào tòa thành này có tiện đường hay không.

- Ân, là thành thị tiện đường, cũng có thể dừng ở chỗ này vài ngày.

Sở Mộ nói ra.

Sở Mộ đang muốn thu hồi địa đồ thì chợt phát hiện tòa địa đồ đánh dấu Cương thành này xuất hiện một ký hiệu kỳ quái.

Sở Mộ chỉ vào dấu hiệu này mở miệng hỏi:

- Đây là cái gì?

Sở Mộ thường xuyên du đãng ngoài dã ngoại, đánh dấu của tất cả địa đồ đều hiểu được, hết lần này tới lần khác tòa Cương thành này lại xuất hiện dấu hiệu kỳ quái, chuyện này làm cho Sở Mộ có chút tò mò.

- Đó là Thiên Giới bia ah, là một tấm bia đá vô cùng cổ xưa, nghe nói là trấn áp lấy cái gì đó, phong ấn đồ vật rất mạnh, tóm lại đồn đãi về Thiên Giới bia cho tới bây giờ rất nhiều.

Tiểu Tiểu nói ra.

- Thiên Giới bia!

Trong nội tâm Sở Mộ khẽ động, vội vàng hỏi Tiểu Tiểu.

- Thiên Giới bia này có bộ dáng đại khái gì, màu sắc ra sao.

- Là màu xám trắng, nó đứng thẳng trong thổ địa hoang vu, phi thường hùng vĩ, có khi áp tầng mây, cảm giác giống như nó vươn lên tới bầu trời, trên Thiên Giới bia có khắc rất nhiều văn tự, đều là những văn tự chúng ta xem không hiểu, ta nghe một ít lão nhân lịch duyệt nói. Đứng trên Thiên Giới bia sẽ có ảo giác và nghe nhầm, nghe nói chỉ có hồn sủng sư đặc thù mới nhìn thấy và nghe thấy.

Tiểu Tiểu nói ra.

Thiên Giới bia, Tiểu Tiểu nói phi thường tương tự hai tòa Thiên Giới bia ở Tân Nguyệt Chi Địa a.

- Chỗ của chúng ta cũng có hai tòa Thiên Giới bia, rốt cuộc Thiên Giới bia là cái gì?

Bàng Duyệt nói ra.

- Ai biết được, ta nghe lão nhân nói trên thế giới này có vài tòa Thiên Giới bia. Mỗi một tòa Thiên Giới bia đều cất dấu một bí mật, trừ những Cương thành có một tòa Thiên Giới bia ra thì ở phía nam Ô Bàn đại địa còn có một tòa. Nghe nói tòa Thiên Giới bia này càng thần kỳ, thời điểm nhật thực nguyệt thực thì có người nơi đó sẽ xuất hiện âm thanh ma quỷ đánh nhau. Là quỷ bia nổi danh, còn có một tòa Thiên Giới bia... Ân? Ở đâu ta quên mất rồi, tóm lại trên Ô Bàn đại địa có ba tòa Thiên Giới bia đấy.

Tiểu Tiểu nói ra.

Thiên Giới bia tồn tại vẫn không có được đáp án vì sao, nhưng mà có được bia khóc nên Sở Mộ vô tình phát hiện bí mật của Tân Nguyệt Chi Địa ở dưới Thiên Giới bia, chính là cổ xưa Giao Nhân đang ngủ say.

Đó chính là tai tinh, nếu công bố ra ngoài sẽ không biết có bao nhiêu người khủng hoảng.

Sở Mộ vốn cho rằng Thiên Giới bia chỉ tồn tại ở Tân Nguyệt Chi Địa, thật không ngờ ở Ô Bàn đại địa còn có ba tòa Thiên Giới bia.

Điều này không khỏi làm Sở Mộ phỏng đoán, từng tòa Thiên Giới bia này phân bố như vậy là vì sao, chẳng lẽ thật sự phong ấn cái gì sao. Hay là trong Thiên Giới bia cất dấu bí mật gì...

- Đi, đi Lâm Thành.

Sở Mộ xác định phương hướng nói ra.

Sở Mộ quyết định đi xem tòa Thiên Giới bia này, mặc dù không có tiểu công chúa bên người thì không cách nào hiểu văn tự trên Thiên Giới bia được,nhưng Sở Mộ tin tưởng nếu như mỗi một tòa Thiên Giới bia có liên hệ đặc thù, chính mình bước vào tòa Thiên Giới bia này có thể cảm ứng được cái gì đó.

...

Lâm Thành là một tòa Cương thành. Quy mô tương đương thành Quan Hải, nhưng mà tòa thành này không có gì đặc biệt xuất chúng cả.

Tiến vào Lâm Thành thì Tiểu Tiểu trực tiếp mang bọn người Sở Mộ đến Yêu Thú Cung.

Yêu Thú Cung, Nguyên Tố Tông, Vong Linh Trủng, Thực Vật Môn đây là thế lực lớn nhất và hùng hậu nhất ở Ô Bàn đại địa cùng Tranh Minh đại địa, địa vị của họ gần bằng Thần Tông.

Yêu Thú Cung tại Lâm Thành là có một môn phái, Tiểu Tiểu với tư cách thành viên tương đối cao cấp của Yêu Thú Cung nên cũng được coi trọng. Đến môn phái Yêu Thú Cung cũng được tiếp đãi chu đáo.

Yêu Thú Cung tại Lâm Thành chiếm cứ một tòa núi lớn, to lớn đứng vững trong thành thị với nhiều cầu thang lên xuống rất hùng vĩ.

Vị trí sơn môn có mấy đệ tử Yêu Thú Cung cung kính chờ dợi, dẫn năm người đi vào môn phái phân các của Yêu Thú Cung.

- Tiểu Tiểu tiểu thư, môn chủ đang nghênh đón khách quý, ngài nên đi Tử Phong nghỉ ngơi trước, môn chủ ngày mai sẽ đích thân tiếp đãi ngài.

Đệ tử thân phận hơi cao nói ra.

- Hắn bận rồi à, dù sao ta cũng không muốn nhìn thấy hắn, ta chỉ ở lại đây vài ngày rồi đi.

Tiểu Tiểu khoát khoát tay, một bộ dáng không kiên nhẫn.

- Cái này... Cái này...

Tên đệ tử lộ ra vẻ xấu hổ, rất bất đắc dĩ lui xuống.

Trên Tử Phong có một sơn trang, tòa sơn trang này dùng để nghênh đón khách quý, quét dọn phi thường sạch sẽ, còn có nữ tỳ tùy thời hầu hạ.

- Hoàn cảnh ưu nhã, phong cảnh tú lệ, vừa có thể nhìn toàn thành, sơn trang này rất không tồi ah, lại nói Tiểu Tiểu, địa vị của ngươi ở Yêu Thú Cung hình như rất cao nha, ngay cả môn chủ cũng đích thân tới gặp ngươi.

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

- Môn chủ một phân môn mà thôi, không dậy nổi chỉ có một hồn sủng cấp Bất Hủ, Tôn thúc thúc của ta dễ dàng thu thập hắn.

Tiểu Tiểu có chút kiêu ngạo nói ra.

- Tôn thúc thúc của ngươi không phải Huyền sư sao?

Sở Mộ khó hiểu hỏi.

- Hắn là Huyền sư ah, nhưng hắn cũng là một hồn sủng sư, bàn về tạo nghệ hồn sủng sư khẳng định cao hơn huyền thuật rất nhiều đấy.

Tiểu Tiểu nói ra.

Diệp Hoàn Sinh liếc mắt nhìn qua Sở Mộ, vừa cười vừa nói:

- Sở Mộ, người ta chính là đại tiểu thư của Yêu Thú Cung đấy.

- Đừng nói như vậy, người có địa vị cao hơn ta trong Yêu Thú Cung rất nhiều đấy.

Tiểu Tiểu nói ra.

 Chương 1306: Lộ tuyến Trữ Mạn Nhi trốn chết. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Ngày hôm sau môn chủ Yêu Thú Cung phân môn này cũng tự mình tới đây.

Môn chủ này là một nam tử trung niên, ăn mặc trường bào màu nâu lớn, khi hắn tiến vào thì chuyện đầu tiên chính là thỉnh tội.

- Hôm qua xác thực là có khách quý đến, còn hy vọng Tiểu Tiểu tiểu thư thông cảm.

Môn chủ Yêu Thú Cung nói ra.

- Được rồi được rồi, ta vừa vặn có vài chuyện cần hỏi ngươi.

Tiểu Tiểu khoát khoát tay, bảo môn chủ ngồi ở bên cạnh.

- Tiểu thư cứ hỏi đi.

Lão môn chủ nói ra.

- Mấy sư huynh đệ khác của ta đang truy tra đám người phạm tội trong Tịch Tĩnh Lâm, ta nghe Tôn thúc thúc của ta nói chỗ của ngươi dường như co tin tức, cho nên cố ý hỏi ngươi một chút.

Tiểu Tiểu nói ra.

- Là ý của Tôn Huyền sư a.

Lão môn chủ vừa nghe Tiểu Tiểu đem Tôn Huyền sư đưa ra ngoài thì lập tức tựu gật gật đầu, mở miệng nói ra.

- Tin tức thì cũng không quá nhiều, nhưng mà nhiều năm trước có chuyện xảy ra ở nơi ta quản hạt.

- Ân, nói mau.

Tiểu Tiểu nói ra.

- Lúc trước đám người ở trong Tịch Tĩnh Lâm bị những kẻ phạm tội truy đuổi ra ngoài Tịch Tĩnh Lâm, mà những sinh vật trốn ra khỏi Tịch Tĩnh Lâm hình như nhiều hơn năm mươi, những sinh vật này cách vị trí Thiên Giới bia một đoạn thì bị ngăn cản, đại chiến tại vị trí Thiên Giới bia một hồi.

Lão môn chủ nói ra.

- Có việc này? Ngươi nói cụ thể xem nào.

Con mắt Tiểu Tiểu sáng ngời.

Thời điểm phong ba Tịch Tĩnh Lâm có rất nhiều sinh vật thoát ra khỏi Tịch Tĩnh Lâm, nhưng hết lần này tới lần khác hơn năm mươi sinh vật ra khỏi Tịch Tĩnh Lâm thì bị truy kích, hơn nữa còn truy đuổi từ Tịch Tĩnh Lâm xa xôi tới Lâm Thành, bởi vậy có thể thấy năm mươi sinh vật ra khỏi Tịch Tĩnh Lâm kia đã mang theo thứ vô cùng trọng yếu, nói không chừng chính là hạt giống Thế Chủ Thụ năm đó.

- Bởi vì lúc ấy có quá nhiều cao thủ, lão hủ thực lực thấp kém cho nên chỉ có thể đứng ở xa xa mà nhìn, không dám mạo hiểm tiếp cận cho nên hiểu biết rất có hạn.

Lão môn chủ nói ra.

- Ngươi sợ cái gì ah, tốt xấu gì cũng là cường giả cấp Bất Hủ nha.

Tiểu Tiểu bất mãn nói ra.

Môn chủ mặt già đỏ lên, ho khan vài tiếng. Tiếp tục nói.

- Tiểu Tiểu tiểu thư, tràng diện lúc ấy vô cùng hỗn loạn, hơn nữa cho dù là năm mươi sinh vật trong Tịch Tĩnh Lâm kia hay là kẻ xấu thì thực lực đều rất mạnh.

- Vậy ngươi nhận ra người nào hay không?

Tiểu Tiểu lập tức hỏi.

- Cái này... Lão hủ không thể nói...

Môn chủ nói ra.

- Vì cái gì không thể nói!

Tiểu Tiểu lập tức tựu gấp.

- Nếu như là Tôn Huyền sư tự mình đến hỏi thì ta có thể nói được, dù sao chuyện này quan hệ tới... Ah, đúng rồi, lần này khách quý là Hạ thượng quan của Thần Tông đấy, hắn cũng đến truy tra chuyện này, Tiểu Tiểu tiểu thư có cần lão hủ dẫn tiến hay không? 

Lão môn chủ nói ra.

- Ta không có hứng thú. Ngươi còn biết cái gì?

Tiểu Tiểu nói ra.

Thời điểm này Bàng Duyệt tiến đến bên cạnh Sở Mộ dò hỏi:

- Thượng quan là có ý gì đây?

- Thành viên trong Thần Tông làm: chủ, thượng, trung, hạ bốn cấp, thượng quan hẳn là xưng hô của cao nhất của cấp Hồn Tể.

Sở Mộ giải thích.

Sở Mộ nhớ rõ Lục Ngọc Cầm là chủ quan, trước kia Sở Mộ vẫn cho rằng Lục Ngọc Cầm có khả năng là chúa tể đỉnh phong, về sau mới biết được có được vị trí chủ quan đều là cường giả cấp Bất Hủ.

Nếu như lúc ấy Lục Ngọc Cầm dùng thái độ cường ngạnh mang u linh Cẩn Nhu đi, thật sự không ai có thể ngăn cản nàng ta cả.

Nhưng mà từ đó cũng có thể thấy được Thần Tông Lục Ngọc Cầm phẩm tính rất đoan chính. Đổi lại là cường giả cấp Bất Hủ khác sẽ không quan tâm những chuyện này.

Địa vị Thần Tông bình thường đều cao hơn các thế lực khác, tuy lão môn chủ Yêu Thú Cung là cường gỉ cấp Bất Hủ, có thể bình tọa với chủ quan của Thần Tông nhưng mà địa vị của Thần Tông đúng là rất cao, mặc dù là một thượng quan thì lão môn chủ cũng phải đích thân nghênh đón.

Tiểu Tiểu tiếp tục dò hỏi tin tức của lão môn chủ, thời điểm này Diệp Hoàn Sinh cùng Triêu Lãnh Xuyên vừa đi dạo môn phái dùng vẻ mặt tức giận đi vào.

Hai người này từ sáng sớm đi ra ngoài tìm nơi luận bàn võ nghệ, cũng không biết xảy ra chuyện gì mà mang tức giận quay về, thời điểm ở tiền viện đã nghe được âm thanh của bọn họ rồi.

- Người nào ah, thật sự là thứ gì cũng có mà. Nếu không phải nhìn thấy bên cạnh hắn có nhiều người thì ta đã đánh hắn rồi!

Diệp Hoàn Sinh mặt mũi tràn đầy tức giận, phàn nàn nói ra.

- Đúng vậy a, chúng ta đang luận bàn thì liên quan gì tới hắn, không phải là chấn vỡ kết giới làm vài nữ tử kinh hãi thôi ao, chúng ta đã xin lỗi rồi mà.

Triêu Lãnh Xuyên mặt mũi tràn ngập khó chịu.

- Ngươi nhớ kỹ tên của hắn không vậy?

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

- Không biết. Đám người chung quanh gọi hắn là Hạ cái gì đó.

Triêu Lãnh Xuyên nói ra.

Hai người nói chuyện thì đi vào chính sảnh, kết quả trong phòng lão môn chủ, Sở Mộ, Tiểu Tiểu, Bàng Duyệt đều mở to mắt nhìn chằm chằm vào hai người này.

Vẻ mặt tươi cười của lão môn chủ cứng lại, nhỏ giọng hỏi một câu:

- Các ngươi nói là vị Hạ thượng quan sao?

- Đúng đúng đúng, chính là hắn, ta nghe đám người chung quanh gọi hắn như vậy, ta nhớ tới... Lão bá, hình như ngươi cũng không vừa mắt hắn đúng không.

Diệp Hoàn Sinh làm ra bộ dáng giật mình.

Lão môn chủ mặt đen lại.

Hai người này gây ai không tốt, hết lần này tới lần khác lại đi gây Thần Tông!

- Các ngươi không có xung đột quá lớn đấy chứ?

Lão môn chủ dồn khí lên mặt, hỏi một câu.

- Cũng không có gì, chỉ mắng vài câu mà thôi.

Triêu Lãnh Xuyên nói ra.

- Vậy thì khá tốt...

Khí sắc của lão môn chủ hòa hoãn nhiều.

- Triêu thái tử, nhìn ngươi đúng là không có chút tiền đồ, bị người ta nhục nhã như thế mà chỉ mắng vài câu là xong sao, thời điểm ta nói xin lỗi đã vụng trộm vãi ra một ít độc tảo pâấn, ta đoán hắn hiện tại khẳng định đã cào nát da của hắn rồi, ha ha ha ha...

Diệp Hoàn Sinh cười đê tiện.

- Độc tảo phấn là cái gì?

Triêu Lãnh Xuyên khó hiểu hỏi.

- Một loại khói độc đặc thù, vô sắc vô vị, cho dù là dùng hồn niệm cũng không cách nào phát hiện được, là muội muội của ta chuyên điều chế những gia hỏa nam nhân buồn nôn quấn quít lấy nàng mà thôi. Đem đem loại khói độc này này rắc lên người kẻ khác, sau đó sẽ hấp dẫn rất nhiều côn trùng nhỏ bé, ngươi nghĩ đây là trên núi đấy, tiểu độc trùng có mặt khắp nơi, côn trùng nhỏ khắp núi chạy tới chỗ của hắn, cho dù không cắn chết hắn cũng làm hắn mất một lớp da!

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

Diệp Hoàn Sinh vừa nói chuyện thì tùy tiện đi tới chỗ môn chủ ngồi xuống, sau đó sinh động miêu tả hắn làm cách nào rắc khói độc lên người của Hạ thượng quan kia.

Diệp Hoàn Sinh là gia hỏa thần kinh không ổn định, hắn tới bây giờ còn không nhìn thấy sắc mặt khó coi của những người ở bên cạnh, mà bản thân của Triêu thái tử trì độn cũng ngốc núc níc gật đầu cho là phải, nói Diệp Hoàn Sinh dùng chiêu này đúng là tốt.  

Không biết vì cái gì nghe được Diệp Hoàn Sinh miêu tả độc tảo phấn thì toàn thân Sở Mộ cũng không được tự nhiên.

Độc tảo phấn, hồn niệm cũng không cảm giác được!

Khuynh Tư không việc gì luyện chế nó làm cái gì chứ?

Giờ khắc này đột nhiên Sở Mộ ý thức được nếu ngày nào đó mình chọc Khuynh Tư tức giận, rất có thể sẽ bị nụ cười đầy lãnh ý của Khuynh Tư làm thê thảm.

Bản thân Diệp Khuynh Tư là nữ nhân ẩn giấu tính tình, mình mỗi ngày ngủ cùng một chỗ với nàng, ngày nào đó nàng tâm huyết dâng trào bún một ít độc phấn...

Trong đầu Sở Mộ nghĩ ngợi ngày sau nên đối xử tốt với Diệp Khuynh Tư, nghe Diệp Hoàn Sinh miêu tả thì lão môn chủ nổi da gà ngồi không được, đứng dậy vội vã rời sơn trang.

- Hắc, lão bá này nhất định là đi nhìn thảm trạng của gia hỏa kia rồi, ha ha, đã tuổi cao như vậy còn mang thù! Đoán chừng hắn xác thực rất chán ghét tên họ Hạ kia, bằng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sung