CHAP 14 : Sao chổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2h chiều tại sân bay Seoul, WoonBin ra khỏi xe bước vào phi trường cùng mẹ mình. Từ xa, anh đã thấy thấp thoáng hình dáng quen thuộc. Mái tóc ngắn đầy cá tính, đôi mắt tinh nghịch, cái đầu lúc nào cũng ngó nghiêng kô bao h chịu đứng yên 1 chỗ. WoonBin mỉm cười, chưa cần lên tiếng gọi thì cô đã kêu lên :
- Bác Song _ Jae Kyung vội chạy về phía Mẹ Woon Bin đứng và ôm chầm lấy bà _ Con nhớ bác quá đi
- Um, cái con bé này càng lớn càng xinh ra đó _ Bà cười nhìn Jae Kyung, rồi quay sang nhìn WoonBin _ Có đúng kô con trai ?

- Dạ ?? _ WoonBin giật mình _ Con thấy vẫn vậy mà

- Này, sau 3 năm kô gặp mà thái độ của anh vẫn vậy đấy à ? _ Jae Kyung lườm WoonBin 1 cái

- 3 năm mà Jae Kyung vẫn kô thay đổi chút nào nhỉ ? _ WoonBin cười _ Cô vẫn thẳng thắn như vậy

- Tất nhiên, con người tôi là thế mà _ Jae Kyung vềnh mặt

- Hèn gì đến h cô vẫn chưa có bạn trai _ WoonBin cười khẩy

- Anh nói cái gì hả. Cái tên chết tiệt này - Jae Kyung xắn tay áo bước đến chỗ anh

- Này, cô thừa biết là tôi kô đánh con gái mà _ WoonBin phòng thủ lùi lại

- Thôi 2 đứa này, đang ở sân bay đó _ Mẹ WoonBin vội ngăn lại _ Jae Kyung, con đi cùng bác về nhà bác nhé. Tối đến ba mẹ con cũng sang mà

- Dạ vâng, nhưng mà ... _ Jae Kyung nhìn đầy ẩn ý sang phía WoonBin

- Này, tôi kô đi cùng cô đâu _ WoonBin gào lên khi đoán được ý của Jae Kyung _ Xe tôi chỉ có 2 chỗ thôi, chật lắm

- Ok, vậy con đi chung với WoonBin bác cứ về trước đi ạ _ Jae Kyung lờ lớ lơ câu nói của WoonBin đi

- Này chẳng phải tôi đã nói là kô được rồi cơ mà _ WoonBin nói

- Kệ anh _ Jae Kyung lè lưỡi trêu WoonBin

Cuối cùng WoonBin phải chấp nhận đi cùng cô, Jae Kyung kô về nhà ngay cô bắt anh phải đưa đi khắp Seoul chơi rồi mới chịu về.
Sáng hôm sau, tại quán cháo :

- Wa, cái bếp mới trông đẹp ghê, Kang Suk cậu tốn bn tiền vậy ? _ JanDi hỏi sau khi chiêm ngưỡng cái bếp mới

- 5 ... _ Kang Suk giơ 5 ngón tay ra

- 5000 Won ??? _ JanDi đoán

- Kô _ Kang Suk lắc đầu

- 500 ?? _ GaEul nói và anh cũng lắc đầu

- Chẳng lẽ là 50 ?? _ Cả hai đồng thanh đáp

- Tính tong ! Chính xác _ Kang Suk kêu lên _ Mình chỉ mất 50 Won để mua nó

- Cậu đùa hả ??? _ Làm sao có thể chứ ????? _ Cả hai ngạc nhiên

- Tất nhiên kô rồi _ Kang Suk thành thật _ Là nhờ những anh chàng ở F4 đó. Họ đã đặt mua và cho
người đến lắp, còn mình chỉ mất tiền mua những thứ linh tinh thôi.

- Là họ ?? Vì sao chứ ??? _ JanDi và GaEul nhìn nhau

- Còn hỏi sao ??? Vì 2 cậu chứ còn gì nữa _ Kang Suk nhìn

- Kô thể được - JanDi kêu lên _ Sao anh ta có thể làm thế mà kô nói trước với mình chứ ??

- Trời ơi bà cô của tôi ơi ! Nếu anh ta hỏi cậu trước thì liệu cậu có đồng ý kô ?? Vậy thì chẳng phải
bây h mình sẽ kô thể nào có được 1 căn bếp đẹp đẽ thế này. _ Kang Suk nói

- Nhưng như thế ... _ JanDi nói _ Mình thấy như mắc nợ hắn vậy. GaEul cậu thấy thế nào ??

- Hả ?? _ GaEul giật mình

- Cậu đang nghĩ gì mà thẫn thờ thế hả ?? _ JanDi lại gần

- Mình đang tự hỏi là liệu 4 chiếc xe sang trọng đỗ ngoài cửa có phải là họ kô ? _ GaEul nói rồi chỉ
tay ra ngoài.

Cánh cửa bật mở, 4 chàng trai bước vào. Theo sau họ còn có 1 cô gái nữa, điều đó khiến 2 cô gái ngạc nhiên. Jae Kyung vừa bước vào quán đã lên tiếng :

- Chà, F4 các cậu mà cũng chịu vào cái quán cháo này sao ??

- Sao vậy nếu chán thì cô mau về đi _ JunPyo cằn nhằn

- Sao lại chán chứ ? Tôi rất thích đấy, trang trí đơn giản, cách phối màu hài hòa, rất ấn tượng.

- Sao vậy ?? Sao 2 em đứng im như tượng vậy ? _ YiJung nhìn JanDi và GaEul đang đứng ngơ ngác

- Hả ?? Dạ ... _ 2 cô giật mình _ À, cho hỏi các vị dùng gì ??

- Ha haha ha sao hôm nay 2 em khách sáo vậy ?? _ WoonBin cười lớn

- 2 em có phải là GaEul và JanDi kô ? _ Jae Kyung chạy lại

- Dạ, vâng vậy chị là ?? _ JanDi hỏi

- Chị là Jae Kyung, bạn thân từ nhỏ của WoonBin và F4 _ Jae Kyung cười

- Vâng, chào chị em là JanDi _ JanDi vui vẻ chào

- Còn em là GaEul _ GaEul cũng tiếp sau đó

- Chà 2 em đáng yêu ghê cô _ Jae Kyung kêu lên _ chị mong có 2 cô em gái như bọn em quá.

- Ya, 2 em mau tránh xa cô ta ra _ WoonBin cảnh báo _ Cô ta là " Sao chổi" đấy

- Vậy ra ... _ JanDi và GaEul cùng kêu lên

- Cái tên WoonBin chết tiệt này, tôi là sao chổi hồi nào hả ?? _ Jae Kyung kêu lên

- Kô đúng sao ?? Mỗi lần đi cùng cô là y như rằng tôi cso chuyện. Ai mới sáng ra đã làm ầm lên đòi rủ F4 đi chơi kô cho tôi ngủ hả ?? Lại còn phá đám tôi với cô em mới quen nữa chứ _ WoonBin nói

- Ha ha ha, có lẽ cô ấy chỉ là " Sao chổi" của mình cậu thôi _ YiJung cười

- Mà sao kô thấy JiHoo sunbae đâu ạ ?? _ JanDi hỏi

- Này, em đang để ý đến tên ấy đấy à ?? _ JunPyo trơn mắt lên

- Anh đang ghen đấy à ?? JunPyo ?? _ JanDi hỏi

- Còn lâu anh mới ghen _ JunPyo bĩu môi

- Ha ha , JiHoo đi xem triển lãm ảnh rồi, nghe cậu ta nói thì nhiếp ảnh gia đợt này là 1 người khá nổi tiếng, ông ta 2 năm mới mở 1 cuộc triển lãm. Có khi thì mất tích 3,4 năm mới thấy xuất hiện. Tác phẩm lần này của ông ta mang tên " Dream" thì phải, khá nhiều người đến xem _ YiJung nói

- Vậy sao sunbae kô đi ?? _ GaEul hỏi

- Em kô muốn gặp anh sao ?? _ YiJung nhìn cô

- Em ... _ GaEul ấp úng

- Ha ha kô sao, anh chỉ quan tâm tới gốm thôi còn các lĩnh vực khác thì anh kô mấy hứng thú _ YiJung nói

- Vậy sao ?? Em thấy làm nhiếp ảnh gia cũng hay đấy chứ _ GaEul đăm chiêu

- Em thích sao ? _ YiJung cúi xuống

- Um, cũng tò mò thôi ạ _ GaEul cười

- Vậy anh đưa em đi xem nhé

- Dạ, thôi hôm nay em phải làm việc kô nghỉ đc đâu ạ _ GaEul cười

Jae Kyung đứng nhìn nãy h, cô giật áo WoonBin thì thầm :

- Này, kô lẽ GaEul và JanDi là ...

- Um, nhưng những gì cô đang thấy _ WoonBin gật đầu

- Vậy lần này YiJung ... hắn ta thật lòng chứ ?? _ Jae Kyung đưa ánh mắt nhìn sang phía YiJung

- ... kô biết nữa, tôi cũng đang kô hiểu hắn đang nghĩ gì đây _ WoonBin nhún vai.

Tối hôm đó, YiJung vừa hoàn thành 1 tác phẩm mới thì nhận được điện thoại của JiHoo

- Có việc gì vậy ?? _ YiJung nhấc mấy

- Cậu vẫn chưa ngủ à ? _ JiHoo hỏi

- Chưa. Cậu chắc kô vì chuyện này mà gọi cho mình đấy chứ ?

- Kô, Mình vừa đi triển lãm về ... Mà thôi, mai cậu đọc báo thì sẽ biết thôi _ JiHoo cười _ Nhớ bảo vệ kĩ công chúa của cậu nha. Cô bé có vẻ kô thích phiền phức đâu.

- Hả cậu nói gì ?? _ YiJung chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì JiHoo đã tắt máy _ Cái thằng này , chả bao h chịu nói rõ cả.

JiHoo cười đặt điện thoại xuống bàn, anh bắt đầu dạo 1 bản nhạc. 1 bản nhạc mang tên " The Time "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net