CHAP 17 : Games Over

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, GaEul thức dậy với nụ cười tươi trên môi. Khi cô nghe thấy tiếng mẹ cô và Soo Yeon đang bên ngoài. Cô nghe thấy tiếng mẹ cô khẽ kêu lên, GaEul khẽ bật cười chắc chị cô đã nói với mẹ chuyện đó rồi. GaEul vui vẻ đến quán cháo hôm đó với cô là 1 ngày thật đẹp và hạnh phúc. Cả ngày hôm đó trên môi GaEul lúc nào cũng nở nụ cười. Đến gần trưa thì F4 và Jae Kyung đến, vừa bước vào quán YiJung đã vội đưa mắt tìm kiếm GaEul. Nhưng kô thấy bóng dáng cô đâu cả. JiHoo liếc nhìn YiJung rồi mỉm cười :

- JanDi, sao kô thấy GaEul đâu thế ?? Em mau gọi cô ấy ra đi chứ nếu kô thì có người sẽ ăn kô ngon đâu

- À, GaEul cậu ấy chạy đi mua gà rán rồi ạ _ JanDi tươi cười nói _ Cậu ấy nói sẽ khao bọn em 1 bữa

- Gì chứ, chỉ có gà rán thôi sao ?? _ JunPyo nhăn nhó

- Có ai bảo anh ăn đâu _ JanDi quay sang

- Em ...

- Mình về rồi đây _ GaEul đẩy cửa chạy vào, cô bất cẩn vấp vào thành cửa. YiJung vội chạy tới đỡ cô

- Em đúng là chúa hậu đậu _ YiJung mỉm cười nhìn cô

- YiJung sunbae _ GaEul ngạc nhiên

- Bọn anh đến ăn khao của em đây Gaeul _ WoonBin lên tiếng

- Có chuyện gì mà GaEul lại khao mọi người thế ?? _ Jae Kyung lên tiếng

- Vì GaEul đã tìm thấy chị của mình _ JanDi nói _ Cô ấy bây h có khi còn vui hơn tìm thấy bạn trai nữa.

- JanDi, mình trừ phần của cậu bây h đấy _ GaEul lườm JanDi 1 cái

- Ya, thôi cãi nhau có được kô ?? Mình đói lắm rồi _ Kang Suk kêu lên

Và thế là mọi người ngòi lại cùng ăn với nhau, nói chuyện 1 cách vui vẻ. Đến chiều, JunPyo đã lôi JanDi về trước, JiHoo cũng về sớm , WoonBin thì bị Jae Kyung bắt đi shoping . YiJung đưa GaEul về nhà, ngồi trên xe cô cứ ngập ngừng mãi kô thốt nên lời. YiJung đành lên tiếng mở lời :

- Em muốn nói gì sao GaEul ???

- Em ... em muốn cảm ơn sunbae ... vì đã đưa chị Soo Yeon về _ GaEul ngập ngừng nói

- Vậy lần này GaEul định đền anh món quà gì vậy ? _ YiJung cười nhìn cô

- Quà ?? _ GaEul giật mình nhớ đến lần trước, cô vội phòng thủ _ Ya, sunbae kô được làm lại lần nữa đâu đấy. Em kô chịu đâu

- GaEul, em đang nói gì thế _ YiJung bật cười

- Em ... kô có _ GaEul đỏ bừng mặt _ Vậy ... vậy sunbae muốn quà gì chứ ??

- Cái này _ YiJung cười và giơ chiếc vòng tay lên

- ??? _ GaEul ngơ ngác

- Lúc nãy đỡ GaEul, nó bị bung ra vậy em đan lại giúp anh nhé _ YiJung nháy mắt _ Chẳng phải GaEul rất giỏi việc đan tay này sao ??

- Làm sao sunbae biết chứ ? _ GaEulngạc nhiên

- Bí mật _ Anh nháy mắt nhìn cô rồi mỉm cười

- Ya, sunbae mau nói đi chứ _ GaEul phụng phịu

YiJung kô nói gì chỉ cười nhìn cô. Đến nhà, GaEul tạm biệt YiJung và lên nhà. Tối hôm đấy cô ngồi đan xong chiếc vòng, cô ngồi ngắm nghía nó mãi. Soo Yeon rón rén lại gần , cô giật lấy chiếc vòng trên tay GaEul :

- Gì đây ?? của anh chàng nổi tiếng So YiJung đó hả ??

- Unni, mau trả cho em _ GaEul vội đứng lên đòi lại

- Sao vậy em đan vòng tặng người ta à ?

- Kô có, là sunbae nhờ em sửa lai thôi _ GaEul giải thích _ Kô hiểu làm thế nào mà sunbae biết em biết đan vòng

- Chà, cậu ta còn nhớ sao ?? _ Soo Yeon ngạc nhiên

- Là Unni nói sao ?? _ GaEul nhìn Soo Yeon

- Kô, chỉ là lúc ở trên xe bất chợt chị thấy chiếc vòng của cậu ta nên buột miệng nói ra _ Soo Yeon cười ¬_ Mà sao chiếc vòng nầy giống cái chị nhìn thấy trên đảo JeJu thế ??

- Vâng, nó được mua trên đó _ GaEul kể _ Tại YiJung sunbae cứ bắt em đeo _ Cô giờ chiếc vòng ra cho Soo Yeon

- Vậy mà em cứ chối là kô có gì với cậu ta _ Soo Yeon cười gian

- Kô có thật mà _ GaEul cãi

- Vậy em có biết ngoài ý nghĩa la sự trói buộc nó còn có ý nghĩa gì kô ?? _ Soo Yeon nhìn GaEul

- Hình như là " Sự thật" thì phải _ GaEul ngẫm nghĩ

- Um, nhưng khi chiếc vòng của người nam bị tuột và người nữ đan lại và trao cho anh ta tức là chấp nhận sự trói buộc của anh ta hoặc nói cách khác là chấp nhận lời yêu _ Soo Yeon nói _ Chị ở lại đó khá lâu nên biết được điều này. Còn nữa khi chiếc vòng bị tuột ra có nghĩa là 1 sự thật đang bắt đầu đc hé lộ. Biết đâu anh ta định tỏ tình với em

- Chấp nhận lời yêu ??? _ GaEul ngạc nhiên _ Tỏ tình ???

- GaEul, em kô biết sao ??

- Kô, lúc em hỏi bác bán hàng chỉ nói về câu chuyện của chiếc vòng thôi _ GaEul nói

- Vậy giờ Pé Eul định làm gì ?? _ Soo Yeon nhìn GaEul thăm dò

- Em ... cùng lắm là em kô đưa cho YiJung sunbae là được rồi _ GaEul trả lời

- Kô được nếu em giữ lại có nghĩa là muốn nắm giữ trái tim của cậu ta đó cũng là 1 cách thể hiện rằng em thích cậu ta _ Soo Yeon nói

- Ya, em kô biết em buồn ngủ rồi _ GaEul kêu lên rồi nằm xuống giườngnhắm mắt lại

- Ya pé Eul đang ngượng sao ?? _ Soo Yeon trêu chọc

- Unni mau nghỉ đi kô em mách mẹ là Unni kô chịu giữ gìn sức khỏe đó _ GaEul dọa

- Được rồi , chị biết rồi em ngủ đi _ Soo Yeon cười rồi ra ngoài

2 ngày hôm sau, GaEul cữ thẫn thờ cô cứ suy nghĩ mãi về chiếc vòng. Dạo này F4 cũng kô thấy đến, GaEul cảm thấy lạ trong lòng. Cô cảm thấy khó chịu và có phần giận dỗi. GaEul kô thể nào giải thích nổi đó là thứ cảm giác gì. Thấy GaEul cứ suốt ngày bồn chồn kô yên Soo Yeon dường như đoán được phần nào nguyên do. Cô nhẹ nhàng đến bên GaEul :

- Pé Eul, em đã đưa YiJung chiếc vòng chưa

- Chưa, 2 ngày nay anh ta đâu có tới _ GaEul dận giỗi nói

- Em giận sao ? _ Soo Yeon cười

- Kô tại sao em phải giận chứ ?? _ GaEul chối _ Anh ta muốn đến thì đến lúc nào chả được

- Pé Eul à, em đang nhớ cậu ta phải kô ? _ Soo Yeon cười

- Sao Unni lại nói thế ?? _ GaEul giãy nảy lên

- Pé Eul, biết khi yêu con người sẽ thế nào kô ?? _ Soo Yeon cười _ Họ sẽ trở nên khác lạ. Khi gặp người mình yêu họ cảm thấy vui và hạnh phúc. Khi kô gặp người đó nữa họ sẽ cảm thấy nhớ, cảm thấy giận hờn khi người đó kô đến, có 1 số người trốn tránh cảm xúc đó nhưng họ sẽ kô thể lừa được trái tim của mình. Pé Eul đang là 1 trong số họ đó

- Unni đùa sao ?? _ GaEul cười _ Em ... em kô có ... Làm sao em ...

- Đừng hỏi chị, em hãy hỏi chính mình ý _ , có 1 số người trốn tránh cảm xúc đó nhưng họ sẽ kô thể lừa được trái tim của mình _ Soo Yeon mỉm cười _ Chị nghĩ đã đến lúc em phải đối mặt với những cảm xúc ở trong lòng mình rồi. Em đã sẵn sàng để đón nhận tình yêu chưa ???

- Em ... _ GaEul im lặng 1 lúc rồi cô nói _ Em đi có chút việc

Soo Yeon nhìn theo GaEul và mỉm cười, cô biết nơi GaEul định đến. GaEul chạy thẳng xuống nhà, cô chạy sang nhà YiJung. Quản gia Pack vừa thấy cô thì nói :

- Cô Chu _ Ông cúi đầu chào

- Chào bác _ GaEul lễ phép chào lại _ YiJung sunbae có nhà kô ạ ??

- À, cậu ý và F3 đang ở trên lầu _ Ông Pack trả lời _ Để tôi lên báo

- Kô cần đâu ạ _ GaEul can _ Để cháu tự lên cũng được ạ

GaEul cười rồi cúi đầu chào ông và bước lên trên lầu. 10 phút trước tại phòng YiJung,

- Các cậu có chuyện gì mà lại đến tìm mình vậy ?? _ YiJung lên tiếng khi vừa thấy F3

- Bọn mình chỉ tò mò về căn nhà mới của cậu thôi _ WoonBin nói

- Tại lâu rồi chúng ta kô tụ tập, nếu về nhà JunPyo thì kô được mẹ ma nữ của cậu ta về rồi _ JiHoo nói

- Vậy sao kô đến quán cháo đi sao phải đến đây ?? _ JunPyo cằn nhằn

- Bộ cậu tưởng nơi đó mửa cửa 24/24 cho cậu chắc ?? _ WoonBin nói _ Nếu muốn gặp JanDi thì đến gặp cô ấy đi.

- Kô được , dạo này mẹ ma nữ giám sát mình kĩ lắm _ JunPyo nhăn nhó _ Nếu phát hiện ra JanDi thì cô ấy khó yên lắm.

- Vậy thì cậu ngoan ngoãn ở nhà đi _ YiJung nói _ Cho đến khi mẹ ma nữ của cậu đi chuyến công tác tiếp

- Kô được _ JunPyo quát _ Ai mà biết bao giờ bà ta đi chứ ?? Mình kô đợi được đâu

- YiJung cậu cũng 2 ngày kô gặp GaEul rồi còn gì _ WoonBin quay sang hỏi _ Kô kô định đi gặp cô bé à ?

- Mình đang đợi _ YiJung cười

- Đợi gì ?? _ WoonBin hỏi

- Câu trả lời và cũng là món quà của cô ấy _ YiJung nhìn sang bên cửa sổ đối diện

- Vậy cậu định tiếp tục trò chơi đến khi nào ?? _ JiHoo hỏi.

Tiếng bước chân bên ngoài cửa phòng bỗng dừng lại

- Đúng vậy, dù thế nào thì GaEul cũng là cô gái tốt và hơn nữa cô ý là bạn của JanDi _ JunPyo nói _ Cậu tốt nhất đừng làm tổn thương cô ấy.

- Um, hay chúng ta hủy trò chơi. Còn bộ đồ nhà Minh mình có thể tặng cậu _ WoonBin nói

- Kô, các cậu biết mình ghét nhất là bỏ cuộc giữa chừng mà _ YiJung lên tiếng, ánh mắt anh nhìn ra xa

Tách, 1 giọt nước rơi, nỗi đau xâm chiếm.Khi sự thật được hé lộ .

GaEul dường như kô thể tin nổi vào tai mình nữa, cô cảm thấy thời gian như đang ngừng quay. Tất cả từng câu từng chữ YiJung nói cô đều nghe rõ, GaEul run run lông chiếc vòng vào tay nắm cửa. Cô bỏ chạy thật nhanh ra khỏi nhà YiJung. Nghe có tiếng động bên ngoài, kô hiểu sao trong lòng YiJung bỗng cảm thấy giật thót. Anh vội chạy ra mở cửa, giống như 1 tên trộm đang lén lút. Kô có ai, tiếng thở phào chưa kịp thốt ra thì chiếc chiếc vòng đập vào mắt. YiJung vội chạy xuống nàh anh hỏi ông Pack :

- Ông Pack, vừa nãy có ai lên phòng của tôi kô ??

- Cô GaEul vừa đến, cậu kô gặp cô ấy ư ?? _ Ông Pack ngạc nhiên

YiJung vội chạy ra ngoài, anh gõ cửa nhà GaEul. Soo Yeon ra mở cửa :

- GaEul, cô ấy có trong đó chứ ?? _ YiJung vội hỏi

- À ... con bé đã ngủ rồi _ Soo Yeon trả lời

- Cô ấy về lâu chưa ?? _ YiJung hỏi

- À ... um ... lâu rồi con bé bảo thấy cậu bận nên chỉ để chiếc vòng ngoài cửa thôi _ Soo Yeon ấp úng _ YiJung cậu cũng mau về đi đã muộn rồi.

YiJung bước đi, anh cảm thấy có gì đó sắp xảy. Buổi tối hôm nay sẽ là sự mở đầu hay dấu chấm hết cho 1 câu chuyện ??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net