CHAP 21 : Thầm yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm ấy, Jae Kyung bắt WoonBin đưa cô đi chợ đêm. Khi vừa đến nơi mặc kệ Woon Bin có cằn nhằn hay tức giận thì cô vẫn tung tăng chạy khắp các cửa hàng khiến cho anh lẽo đẽo chạy theo sau. 1 tiếng sau, khi thấy Jae Kyung kô có vẻ gì là muốn dừng lại, WoonBin liền mệt mỏi lên tiếng :​

- Ya, cô là gì vậy hả ?? Cô kô thấy mệt à ??​

- Sao lại mệt được chứ _ Jae Kyung quay sang _ Kô bao h tôi cảm thấy mệt khi đi chơi hết ​

- Cô ... Cô kô mệt thì tôi mệt _ WoonBin gào lên​

- Vậy thì anh tìm chỗ nào đó mà ngồi _ Jae Kyung liếc mắt sang phía ghế đá bên đường​

- Được thôi _ WoonBin tức giận quay đi. Rồi anh khựng lại nhăn nhó _ ... Ya, kô thể chịu được ​

- Hả ?? _ Jae Kyung giật mình khi bỗng nhiên bị WoonBIn kéo lôi đi ​

- Cô ngồi im đây _ WoonBin đẩy cô xuống nghế _ Đừng có chạy lung tung cho đến khi tôi quay lại. Nhớ đấy​

- Anh ... anh đi đâu vậy ?? _ Jae Kyung gọi vơi stheo ​

- Mua nước _ WoonBin đáp lại
Jae Kyung nhẹ mỉm cười, 1 chút quan tâm thôi cũng đủ khiến cô hạnh phúc rồi. Cô duỗi thẳng chân ra cho đỡ mỏi thì bất ngờ 1 nhòm người đi qua, 1 tên trong đó bị vấp ngã. Hắn ta tức giận kêu lên ​

- Ai đấy, kô có mắt à ??​

- Này, bảo ai kô có mắt đấy hả ?? _ Jae Kyung bật dậy trợn mắt nhìn hắn ​

- À, ra là 1 con bé _ Hắn ta nhếc mép cười, rồi đưa tay nâng cằm Jae Kyung lên _ Cô em trông khá xin xắn đấy nhỉ. Thôi được rồi, anh có thể bỏ qua cho em về chuyện này nhưng đổi lại em phải đi chới với anh. OK !​

- Bỏ ra _ Jae Kyung hất mạnh tay hắn ra​

- Ya ya, con bé này nhẹ nhàng kô muốn lại thik nặng hả _ Hắn trợn mắt lên với cô ​

- Khôn hồn thì cút đi nếu kô tao kô để yên đâu _ Jae Kyung dọa​

- Con bé này, kô biết tao là ai sao ?? _ Hắn ta nhìn cười khẩy với lũ đi cùng, rồi quay sang giơ nắm đấm lên _ Phải cho cô em 1 bài học thôi
Vừa dứt lời thằng đó nhận ngay 1 cú đám vào mặt, Jae Kyung nhanh chóng hạ đo ván tên đó. Sau cú đanh đau điếng, hắn bò dậy rồi quát lớn :​

- Bắt nó !​

Cả bọn xông vào phía Jae Kyung, là 1 người từng có đai đen Karate. Jae Kyung dễ dàng hạ ngục từng tên, cô dường như nắm chắc phần thắng trong tay. Bất ngờ có 1 tên cầm đầu dùng gậy đánh lén cô từ phía sau. Jae Kyung vội quay lại đưa tay ra đỡ. Bị trúng 1 đòn mạnh, cô gã khụy xuống, tay cô bị thương và chân bị trắc. Lúc này tên cầm đầu từ đâu xuất hiện hắn ta quát lên với giộng điệu chắc thắng :​

- Con ranh để xem mày còn dám hỗn với tao như thế kô ?? _ Hắn giờ nắm đấm lên hướng thẳng về phía cô​

Jae Kyung sợ hãi, cô nhắm chặt mắt lại giờ tay lên phòng thủ. 1s, 2s ... kô thấy gì, Jae Kyung mở hờ mắt ra. Cô ngạc nhiên khi thấy tên kia mặt mày nhăn nhó, tay của hắn bị WoonBin nắm chặt. Khuôn mặt anh lạnh lùng đầy tức giận. Bọn đàn em của tên kia hoảng hốt :​

- Đó ... đó là Song Woon Bin của F4. Ông chủ của thế giới ngầm. Người nổi tiếng là dùng những nắm đám để giải quyết mọi việc. ​

- Nếu đã biết rõ tao như vậy thì tốt hơn hết là bọn mày nên tránh xa cô gái bên cạnh tao ra. _ Woon Bin nắm chặt lấy tay tên kia và nói với giọng tức giận​

- Dạ ... dạ _ Tên kia mặt nhăn nhó thều thào từng tiếng một ​

- Cô kô sao chứ Jae Kyung _ Woon Bin quay sang phía Jae Kyung​

- ... kô sao _ Jae Kyung cố dấu nỗi đau _ Tôi kô yếu đuối như cậu tưởng đâu​

- ... _ Woon Bin liếc sang thấy cánh tay Jae Kyung run lên và chảy máu. Woon Bin mặt hầm hầm quay về phía tên kia _ Bên nào ??​

- Dạ ?? _ Tên kia sợ hãi ​

- Tao hỏi mày đã dùng tay bên nào đánh cô ấy bị thương _ Anh trợn mắt lên nhìn hắn, Nắm đám lúc này cũng sẵn sàng _ Tao sẽ đạp nát cánh tay đó của mày​

- Đại ca _ Tên đó vội quỳ xuống van xin _ Xin anh tha cho, tại ... tại em kô biết​

- Woon Bin tôi kô sao đâu _ Jae Kyung cố nói​

- Tao hỏi tay bên nào _ Anh tức giận quát lên​

- Ya _ Jae Kyung quát to _ Tôi đã bảo là kô sao mà, cậu đừng như vậy nữa​

- Cô nói gì _ Woon Bin tiến về phía Jae Kyung _ Thế này mà còn bảo là kô sao à ???​

- Á đau _ Jae Kyung kêu lên khi bị Woon Bin nắm lấy tay giật mạnh​

- Vậy mà nói là kô đau _ Woon Bin nói​

- Kệ tôi _ Jae Kyung xót xa nhìn cánh tay đang chảy máu​

- Kô được nhất định phải cho bọn đó 1 trận _ Woon Bin tức giận đứng lên. Nhưng quay lại thì bọn đó đã chạy mất từ lúc nào _ Chết tiệt​

- Ha ha Bọn đó cũng nhanh chân thật _ Jae Kyung bật cười​

- Thế mà còn cười được à ?? _ WoonBin tức giận nhìn cô​

- Thì sao ??? Chẳng lẽ tôi phải khóc chắc ?? _ Jae Kyung bướng bỉnh nói​

- Mà sao tự dưng bọn nó lại đánh cô thế ?? _ Woon Bin hỏi​

- Ờ... thì tôi vô tình làm 1 tên trong bọn chúng vấp ngã ... _ Jae Kyung kể​

- Vậy là cô cũng nhảy vào đánh với bọn chúng ?? _ Woon Bin nói​

- Đúng thế chẳng lẽ để bọn nó đánh tôi kô được đánh lại chắc _ Jae Kyung nói​

- Sao cô kô đợi tôi về ?? Sao kô hét lên _Woo Bin to tiếng _ Cô nghĩ 1 mình cô có thể đánh thắng bọn chúng chắc

- Sao lại kô ?? _ Jae Kyung cãi _ Dù sao tôi cũng từng đạt đai đen Karate mà​

- Dù vậy ... _ Woon Bin tức giận nói _ Cô vẫn là con gái mà ​

- ... _ Jae Kyung im lặng, trong lòng cô bỗng cảm thấy vui vui​

- Nào đứng dậy đi _ Woon Bin kéo Jae Kyung đứng lên ​

- Á, đau _ Jae Kyung khẽ kêu lên rồi cô ngồi thụp xuống​

- Sao thế ? _ Woon Bin lo lắng hỏi​

- Có lẽ ... tôi bị trật chân rồi _ Jae Kyung cười trừ​

- Cô _ Woon Bin tức giận _ Được rồi tôi cõng cô ra xe​

- Kô tôi muốn anh cõng tôi về nhà _ Jae Kyung nói​

- Đi bộ sao ?? _ Woon Bin ngạc nhiên​

- Đúng vậy _ Jae Kyung vui vẻ nói​

- Kô, cô nặng lắm _ Woon Bin từ chối​

- Thế thì tôi sẽ ngồi đây mãi _ Jae Kyung kiên quyết​

- ... Được rồi _ Woon Bin bực bội nhận lời​

Anh cõng Jae Kyung trên xuốt đoạn đường vừa đi vừa cằn nhằn. Còn Jae Kyung cô mỉm cười cả đoạn đường, cô nhẹ tựa đầu vài vai anh. Bờ vai này đã to hơn và mạnh mẽ hơn ngày trước. Khi đi gần đến nhà, Jae Kyung lên tiếng : ​

- Woon Bin anh có mệt kô ?? ​

- Cô tưởng tôi là gì mà kô biết mệt hả ?? _ Woon Bin thở gấp kêu lên​

- Ha ha Anh cũng khỏe lắm nhỉ _ Jae Kyung bật cười​

- Lần sau, thì cô đừng có mà tự tiện hành động như thế nữa đấy _ Woon Bin nói​

- Anh đang lo cho tôi đấy à ?? _ Jae Kyung hỏi​

- Vâng, tôi đang lo cho cô đây tiểu thư. Nếu cô mà có mệnh hệ gì thì liệu mệ cô, mẹ tôi có để tôi
yên kô ?? _ Woon Bin chán nản nói​

- Ha hahaha vậy anh là về sĩ của tôi đai _ Jae Kyung cười​

- Cô thật là ... _ Woon Bin bật cười _ Nếu cô hiền dịu như GaEul thì tốt rồi​

- Hả ... _ Jae Kyung bỗng dừng cười, trái tim cô khẽ nhói lên​

- Như vậy thì tôi sẽ kô phải lo lắng nhiều nữa, cũng đỡ phiền _ Woon Bin nói​

- Dừng lại _ Jae Kyung ra lệnh​

- Gì ?? Đã đến nhà cô đâu _ Woon Bin ngạc nhiên​

- Tôi tự đi được _ Jae Kyung nói​

- Này, cô đang bị thương đấy _ Woon Bin khó chịu nói​

- Tôi muốn xuống _ Jae Kyung giãy nảy​

- Rồi _ Woon Bin thả cô xuống.​

- ... _ Jae Kyung kô nói gì, cô copó lết chân đi ​

- Này, Jae Kyung ... cô làm sao thế _ Woon Bin gọi với theo​

- ... _ Jae Kyung đứng khựng lại, cô từ từ quay lại _ Tôi kô phải GaEul​

- Gì ?? _ Woon Bin ngạc nhiên​

- Đừng so sánh tôi với ai cả _ Jae Kyung hét lên _ Tôi là tôi vậy thôi ​

- Cô làm sao thế Jae Kyung ?? _ Woon Bin hét lên​

- ... Kô có gì _ Jae Kyung bình tĩnh lại _ Cậu mau về đi. Chúc hạnh phúc​

Cô cười rồi vẫy tay chào, từng bước khập khiễng Jae Kyung bước xa dần. Woon Bin đứng sững lại đó. Kô hiểu sao anh lại thấy khó chịu trong người, 1 cảm giác bất an , bực bội. Jae Kyung về tới nhà, mọi người hoảng hốt khi thấy cô bị thương. Nhưng cô nhất định kô chịu để ai băng bó. Cô bước thẳng lên phòng đóng chặt cửa lại, Jae Kyung ngồi xụp xuống đất, cô thu gọn người lại. Hôm nay cô đã rất vui, hành động của Woon Bin khiến cô cảm thấy hạnh phúc. Nhưng cô biết với anh cô chỉ là 1 người bạn. Và Jae Kyung quyết định sẽ giữ mối quan hệ đó cho đến khi cô về Mĩ. Jae Kyungcầm bức ảnh chụp 1 bé gái ôm khư khư trái bóng và khóc, còn đằng sau là 1 thằng nhóc bảnh bao nhưng khuôn mặt thì khó chịu. Cô bật cười rồi từ từ nhắm mắt lại, cô có 1 giấc mơ. Đó là 1 hồi ức từ bé, khi cô lần đầu gặp Woon Bin​

-------------

Bố mẹ Woon Bin và Jae Kyung vốn là bạn thân của nhau, năm cả 2 lên 10. 2 già đình cho 2 người học chung trường Shinwa với mục đích mong muốn Woon Bin và Jae Kyung sớm thân với nhau. Nhưng mọi chuyện lại kô diễn ra đúng ý họ. Từ bé Woon Bin nổi tiếng là hào hoa lại thân thiết với F4 nên rất nhiều bạn nữ xung quanh cậu ta. Còn Jae Kyung với tính cách mạnh mẽ và bướng bỉnh luôn bảo vệ con gái và coi thường những tên con trai. Tính cách của cả 2 hoàn toàn trái ngược nhau nên ngay từ lần đầu gặp mặt cả hai đã kô hề quan tâm đến nhau. Jae Kyung rất ghét tính Galăng của Woon Bin nên cô luôn tránh xa cậu ta. 1 lần Jae Kyung gây sự với 1 đám con trai lớp trên, vì yếu thế hơn nên Jae Kyung bị đứa lớn nhất đánh cho 1 cái. Đúng lúc ấy thì Woon Bin xuất hiện, trong nháy mắt cậu đã cho tất cả đo ván. Rồi Woon Bin bước tới chỗ Jae Kyung đưa tay ra trước mặt cô :​

- Bạn có sao kô ??​

- Kô _ Jae Kyung đạp mạnh vào tay Woon Bin và tặng kèm là 1 cái lườm khinh khủng​

- Jae Kyung thật là 1 cô gái mạnh mẽ đấy _ Woon Bin cười

- ... Thì sao ?? _ Jae Kyung hơi lúng túng khi thấy nụ cười của Woon Bin​

- Nhưng dù gì Jae Kyung vẫn là con gái mà ?? _ Woon Bin cười và đưa tay ra trước mặt cô 1 lần nữa _ Và con gái luôn cần con trai giúp đỡ. Phải kô ?? ​

- Kô phải luôn cần mà chỉ thỉnh thoảng thôi _ Jae Kyung cãi ​

- Vậy bây h là đúng lúc rồi phải kô ?? _ Woon Bin nói​

- ... Um _ Jae Kyung đỏ mặt nắm lấy tay Woon Bin​

--------------------------------​

Có lẽ bắt đầu từ cái nắm tay đầu tiên đó và câu nói đó mà Jae Kyung đã có cái nhìn khác về Woon Bin. Có lẽ cũng bắt đầu từ lúc đó mà cô đã yêu Woon Bin. Jae Kyung nhẹ mỉm cười, 1 giọt nước mắt khẽ lăn trên má. Cô im lặng nhìn vào bức ảnh, mặc kệ những giọt nước mắt rơi ngày càng nhanh. "Đau thật đấy nhưng chỉ 1 lúc thôi. Rồi chúng ta vẫn là bạn phải kô Woon Bin ??" Jae Kyung khẽ thì thầm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net