CHAP 28 : Sweet Love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3 hôm sau, mọi hoạt động trong trường bắt đầu trở lại đúng quỹ đạo của nó. Nhưng đối với những anh chàng F4 thì mọi việc mới chỉ bắt đầu. Buổi trưa của 1 ngày kô nắng kô mưa, F4 cùng Jae Kyung cùng đi xuống căn tin. Bỗng Jae Kyung kêu lên :

- JanDi !

- Jae Kyung Unni ?? _ JanDi đang chạy thì dừng lại ngạc nhiên

- Em cũng xuống căn tin phải koo ?? Lại đây đi cùng đi _ Jae Kyung vẫy JanDi lại

- Ơ ... dạ thôi em cũng phải đợi GaEul nữa _ JanDi ngập ngừng nói nhưng koo quên liếc nhanh JunPyo 1 cái

- GaEul kô đi cùng em sao ?? _ Jae Kyung hỏi

- GaEul đang ở đâu ?? _ YiJung lập tức hỏi

- À ... cô ấy ..._ JanDi ngập ngừng _ Lúc tan học Dong Wook đến và kéo GaEul đi, em kô kịp giữ lại. Bây h em đang đi tìm cậu ấy.

- Dong Wook ?? _ YiJung ngạc nhiên

- Um ... Chị nghĩ em nên đi cùng bọn chị _ Jae Kyung nắm lấy tay JanDi _ YiJung sẽ đi tìm GaEul

- Ơ ... Nhưng _ JanDi chưa kịp trả lời thì JiHoo ngắt

- Em có từ chối thì cũng kô kịp ròi, cậu ta đã chạy đi từ nãy rồi _ JiHoo bình thản đáp

Cùng lúc đó, tại sân sau của trường GaEul bị Dong Wook lôi đi bất chợt

- Có chuyện gì vậy ?? _ GaEul lo lắng hỏi

- Có thật cậu và YiJung sunbae đang quen nhau kô _ Dong Woo thở hổn hển hỏi

- Kô có, tôi còn chưa nhận lời mà _ GaEul vội giải thích

- Vậy là tôi còn cơ hội _ Vẻ mặt của Dong Wook bỗng vui vẻ hẳn lên

- Hả ?? Kô ý tôi không phải vậy _ GaEul lúng túng

- Tôi nhất định sẽ không bỏ cuộc đâu _ Dong Wook bỗng nắm lấy tay GaEul

- Hả ...Ý của tôi không phải vậy _ GaEul cố rút tay lại nhưng koo thể. Chợt có tiếng nói vang lên từ phía sau

- GaEul !

- YiJung sunbae _ GaEul quay lại

- Thì ra em ở đây _ YiJung bước đến, anh giạt mạnh tay GaEul ra khỏi Dong Wook _ Chúng ta đi thôi

- Khoan đã sunbae _ Dong Wook gọi to _ Tôi sẽ theo đuổi GaEul, tôi sẽ không thua đâu

- ... _ YiJung kô nói gì, anh kéo GaEul đi khỏi đó thật nhanh

GaEul bị lôi đi, cô cố gọi YiJung dừng lại, bàn tay anh nắm chặt tay cô khiến cô cảm thấy đau. Dường như YiJung đang rất tức giận, đây là lần đầu cô thấy anh như vậy. YiJung kéo GaEul đến phòng F4, anh tức giận hỏi :

- Em là đồ ngốc hả ??? Sao lại đi theo cậu ta ??

- Em không có, là Dong Wook kéo em đi _ GaEul cãi

- Đồ ngốc, em không từ chối cậu ta sao ?? _ YiJung bực bội hỏi

- Em đâu có kịp nói gì _ GaEul nói.

- Bắt đầu từ bây h anh sẽ đưa em về, đi ăn trưa em và JanDi sẽ đi cùng bọn anh _ YiJung quyết định

- Nhưng em kô muốn, tại sao lại phải làm vậy chứ ?? _ GaEul nói

- Vì nếu kô làm như vậy cậu ta sẽ lại kéo em đi 1 lần nữa thì sao ?? _ YiJung tức giận buột miệng

- Sunbae ... sunbae đang ghen à ?? _ GaEul nhìn thẳng vào YiJung

- Ai bảo vậy chứ ?? _ YiJung bối rối quay mặt đi chỗ khác

- Ý, mặt sunbae đỏ lên rồi kìa _ GaEul thích thú nhìn gần mặt YiJung hơn

- Không có _ YiJung một mực chối cãi

- Đáng yêu quá _ GaEul bật cười ròi cô nhướn người lên ôm lấy anh _ Sunbae yên tâm, em sẽ kô thích Dong Wook đâu

- Nhưng anh ghét cậu ta chạm vào em _ YiJung phụng phịu nói y như 1 đứa trẻ

- Em sẽ kô để cậu ta làm vậy nữa _ GaEul bật cười

- Thật không _ YiJung nghi ngờ

- Thật, em hứa đấy _ GaEul cười và trong vô thức cô hôn nhẹ lên má anh

YiJung nhẹ cầm lấy tay GaEul, anh hôn nhẹ lên đó. Đúng lúc đó thì F3 cùng với JanDi và Jae Kyung đi vào

- GaEul, cậu đây rồi _ Vừa thấy GaEul, JanDi vội chạy lại _ Cái tên Dong Wook có làm gì cậu kô ???

- Koo, mình kô sao cả _ GaEul cười nói ơi JanDi

- Vậy cậu đã ăn gì chư ?? _ JanDi hỏi _ Mình đưa cậu đi nhé

- Để anh _ YiJung chen vào, anh cũng chưa ăn gì, anh sẽ đưa GaEul đi

- Vậy ... JanDi cậu về lớp trước đợi mình nhé _ GaEul nói với vẻ áy náy

- Rồi, cậu đi ăn cho no đi _ JanDi trêu chọc rồi cô quay lại phía Jae Kyung _ Unni, em về lớp trước đây

- Um _ Jae Kyung cười

- Chà, kô biết cái tên YiJung đó làm cách nào mà GaEul tha thứ cho hắn nhanh thế chứ _ JunPyo càu nhàu

- Cậu muốn biêt sao JunPyo ?? _ WoonBin nói

- Cậu biết hả ? _ JunPyo quay sang

- Mưa, đó là cách của cậu ta _ JiHoo lên tiếng

- Mưa hả _ JunPyo đứng nghĩ 1 lúc rồi lập tức chạy ra ngoài

Trong phòng chỉ còn lại WoonBin, Jae Kyung và JiHoo. JiHoo cầm quyển sách định đọc thì Woon Bin nói

- Hey, cậu lại đây chơi bài cùng mình đi

- Tôi cũng chơi nữa _ Jae Kyung hào hứng

- Vậy là rắc rối vẫn còn _ JiHoo khẽ thì thầm

- Hả ? _ Woon Bin hỏi

- Không, à mà Jae Kyung em có biết là WoonBin năm nay rất bận không ? _ JiHoo mỉm cười quay sang Jae Kyung

- Bận ?? Anh ta thì có gì mà bận chứ ?? _ Jae Kyung ngạc nhiên

- À, là hội nữ ... _ JiHoo chư kịp nói hết thì WoonBin vội bịt miệng

- Không, chẳng vì gì cả _ Woon Bin vội nói

- Hội gì ?? _ Jae Kyung đứng bật dậy tiến đến chỗ Woon Bin _ Hội nữ sinh phải không ??

- Không phải đâu _ WoonBin nhăn nhó giải thích _ Anh dẫn em đi thăm quan trường nhé. Cũng lâu rồi em chưa thăm thầy hiệu trưởng còn gì

Nói rồi WoonBin vội dẫn Jae Kyung đi khỏi, JiHoo thoải mái ngồi xuống ghế nhấp 1 ngụm trà. Anh nhìn đồng hồ và mỉm cười :

- Mình có 1 tiếng để tận hưởng

Anh nói rồi lấy quyển sách ra và chầm chậm thưởng thức nó mà không nhận ra rằng, có 1 cô gái đứng bên ngoài và vô tình chứng kiến tất cả. Cô chỉ khẽ bĩu môi rồi quay đi thì thầm :

- Thì ra đôi lúc thiên thần cũng là ác quỷ _ Cô khẽ mỉm cười hài lòng với lời nhận xét đó của mình rồi bước thật nhanh qua khu phòng học đó.

Chiều hôm đó, vừa tan học thì GaEul đã bị YiJung dẫn di. JanDi đành đi 1 mình ra bến xe. Đang đi bỗng cô thấy có 1 hạt mưa rơi xuống rồi nhanh dần, 1 cơn mưa rào bất chợt đổ xuống. JanDi vội chạy đi tìm chỗ chú. Đang loay hoay không biết phải làm sao thì bỗng JunPyo xuất iện ngay cạnh cô và đưa ra trước mặt cô 1 chiếc ô. JanDi ngạc nhiên

- JunPyo ?? Sao anh lại ở đây ??

- Chuyện đó kô quan trọng, em mau cầm lấy ô đi, anh đưa em ra bến xe _ JunPyo nói và đưa chiếc ô cho JanDi

JanDi nhận lấy chiếc ô, trong phút chốc cô thấy JunPyo thật đáng yêu. Nhưng đó chỉ là 3 phút trước, còn bây h cô thấy anh ta thật sự đáng ghét. JunPyo đưa ô cho JanDi và để cô cầm ô. Vì sự chênh lệch chiều cao nên JanDi gặp khó khăn trong việc cầm ô che cho cả 2. Cô phải kiễng chân lên mới có thể che co cả JunPyo. Đi được 1 lúc cô cảm thấy khó chịu và bắt đầu nhận ra. JanDi dừng lại cô quay sang đưa cho JunPyo chiếc ô

- Gì vậy ?? _ JunPyo ngạc nhiên

- Anh cầm lấy đi _ JanDi nói

- Tại sao anh phải cầm chứ ?? _ JunPyo kiêu ngạo nói

- Vì anh cao hơn tôi, anh là con trai mà saoo lại để tôi cầm ô ?? _ JanDi bực bội nói

- Cầm ô cũng phân biệt man nữ sao ? _ JunPyo cãi _ Anh kô cầm

- Anh ... Được thôi _ JanDi gật đầu rồi cô cầm ô bước đi thẳng 1 mạch

- JanDi ... em đang làm cái gì vậy _ JunPyo giật mình vội lấy tay che đầu

- Anh ko cầm thì tôi sẽ che 1 mình _ JanDi quay đầu lại nói _ JunPyo đại nhân, cảm ơn anh vì đã cho mượn ô.

- Em ... _ JunPyo tức giận, anh luống cuống 1 lúc rồi chạy lại chỗ JanDi bất chợt bế cô lên

- Anh làm cái gì thế ?? _ JanDi giật mình

- Đây là ô của anh, em bảo anh chịu ướt à _ JunPyo tủm tỉm _ Thế này cũng hay còn gì. Em cứ ở tư thế này mà che ô cho anh đi

- Anh ... đồ ngang ngược anh mau bỏ tôi xuống _ JanDi vùng vẫy

- Em ngoan ngoãn 1 chút đi _ JunPyo tức giận _ Em muốn gây sự chú ý à ??

- Anh ... Goo JunPyo tôi ghét anh _ JanDi quát _ Anh còn định gay cho tôi bao nhiêu phiền phức nữa hả ?? Anh có biết hơn phân nửa người trong trường nhìn tôi bằng con mắt ghanh ghét koo ???

- Anh sẽ bảo vệ em _ JunPyo nói

- Hả ?? _ JanDi ngạc nhiên

- Anh nhất định sẽ bảo vệ em, anh sẽ không để bất cứ ai làm hại em _ JunPyo nói _ Hãy tin anh

- Anh nói thế là xòng à _ JanDi nói với 1 chút giận dỗi

- Anh xin lỗi _ JunPyo dịu giọng

- ... _ JanDi ngạc nhiên, lần đầu tiên cô thấy JunPyo mở miệng xin lỗi. Cô chợt nhớ đến lời GaEul nói : " Nếu không nói ra thì JunPyo sunbae làm sao mà biết được cậu đang nghĩ gì ?" cô khẽ mím môi rồi quàng tay qua cổ JunPyo và hôn nhẹ lên má anh 1 cái _ Em tha lỗi cho anh

- ... _ Mặt JunPyo bỗng đỏ rựng lên kèm theo đó là 1 nụ cười không thể tắt.
JanDi cúi mặt xuống, cô khẽ mỉm cười 2 má cô đỏ ửng lên và trái tim cô đập rộn rã. Có lẽ vì quá vui như vậy mà JanDi kô để ý rằng cơn mưa kì lạ chỉ rơi trên con đường mà cô và JunPyo đang đi. Và cặp đôi ngốc nghếch chìm đắm trong niềm hạnh phúc của họ dưới cơn mưa tự tạo và nụ cười mãi trên môi 2 người. Nút thắt đã được tháo ra và mọi cảm xúc được giải phóng trên con đường mưa.

Tối hôm ấy tại nhà GaEul, GaEul đang nằm đọc truyện thì nhận được tin nhắn : " Anh đợi em dưới nhà " GaEul vội chạy xuống. YiJung đang đứng đợi cô bên chiếc xe của mình. GaEul chưa kịp hỏi gì thì anh đến và kéo cô lên xe. GaEul chưa hết ngạc nhiên thì YiJung lên tiếng :

- Anh sẽ đưa em đến 1 nơi để thực hiện phép màu của anh

GaEul tò mò định hỏi nhưng YiJung chỉ cười không nói gì thêm. Đến nơi, khi bước xuống xe co cảm thấy thoải mái với mùi gió biển mằn mặn. Cô đang ở biển, khắp 1 dọc bãi cát lung linh những ánh nến, tiếng song biển rì rào. GaEul vô cùng ngạc nhiên, cô thích thú chạy trên bãi cát. YiJung đến bên cô và nắm lấy tay cô

- Em thích chứ ??

- Um _ GaEul cười và gật đầu _ Vậy phép màu của sunbae là đây sao ???

- Không _ YiJung cười _ Em sẽ biết nhanh thôi

GaEUl bỗng nhìn thấy 1 túi pháo bông, cô chạy lại và kêu lên :

- Sunbae, chúng ta đốt pháo bông nhé

YiJung không nói, anh mỉm cười nhìn cô tung tăng với cây pháo bông trên tay. Ánh lửa tóe lên lung linh giữa bầu trời đêm. Tiếng cười đùa hòa với tiếng song biển rì rào, nụ cười của cô giữa muôn vàn ánh nến. YiJung đứng nhìn cô và cười, GaEul chạy về phía YiJung. Cô đưa anh 1 cây :

- Sunbae đốt cùng em nhé

- GaEul _ YiJung mỉm cười cầm lấy và nói _ em có biết truyền thuyết về góc biển kia không ??

- Dạ ?? _ GaEul ngơ ngác nhìn theo hướng YiJung chỉ

- Góc biển đó có tảng đá hình trái tim, chỉ cần đôi nào ở đó nắm tay nhau và kiss nhau thì đôi đó sẽ mãi bên nhau.

- Lãng mạn quá _ GaEul thốt lên

- Vậy mai chúng ta đi nhé _ YiJung cười nhìn GaEul

- Chúng ta đâu đã thành 1 đôi _ GaEul đôi co

- Không sao sắp là vậy rồi _ YiJung cười và châm lửa vào cây pháo

- Sẽ không đâu _ GaEul phụng phịu nói

- Lại nói kô ư ?? _ YiJung nhíu mày

- Sẽ không mà _ GaEul lè lưỡi nói

- Vậy anh sẽ làm phép cho GaEul nhé _ YiJung nhìn GaEul _ cây pháo bông này khi cháy hết, nếu pháo bông rớt xuống thì GaEul nói yêu anh nhé.

- ... _ GaEul nhìn YiJung, câu pháo bông bắt đầu cháy. Tiếng nổ ngày càng rõ và trái tim cô cũng đập nhanh theo đó

- Em đã yêu anh chưa ?? _ YiJug nhẹ nhàng hỏi

- Không có đâu _ mặt GaEul đỏ ửng. Cây pháo cháy ngày 1 nhanh, chúng như đang thôi thúc tâm trạng cô

- Đã yêu anh chưa ?? _ YiJung lập lại câu hỏi

- ... còn chưa _ GaEul hồi hộp trả lời. Cây pháo chỉ còn 1 đoạn ngắn, ánh lửa dần tắt

- Bây h em đã yêu anh rồi chứ ?? _ YiJung mỉm cười rồi tiến sát đến chỗ cô

- ... Yêu _ GaEul khẽ nói và nhẹ nhàng đón nhận nụ hôn của YiJung

- Ha ha GaEul, em hôn tệ thật đấy _ YiJung bật cười

- Cái gì chứ, em đâu có giống sunbae có nhiều kinh nghiệm như thế _ GaEul tức giận

- Haha ha ừ _ YiJung cười rồi anh hôn nhẹ GaEul 1 cái nưa _ Vậy em hãy học hỏi kinh nghiệm của anh đi

- Đồ gian xảo _ GaEul đỏ ửng mặt nói

Tiếng sóng biển rì rào, ánh nến lung linh, có lẽ phép màu đã ứng nghiệm. Nên màm đếm mới trở nên rực rỡ 1 cách kì lạ. Thêm 1 chút phép màu khiến tình yêu ngọt ngào đến kì lạ, nụ hôn cũng trở thành 1 thứ rượu có thể khiến người ta say. Có lẽ tình yêu này sẽ bền vững, có lẽ họ sẽ đi trên con đường hạnh phúc bằng phẳng hoặc có thể không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net