CHAP 4 : Định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, 2 cô gái nhanh chóng có mặt tại cửa tiệm cháo. Vừa gặp ông chủ Lee GaEul chạy đến ôm chầm lấy anh :

- Chà lâu kô gặp mình nhớ cậu quá béo à

- Này, trông cậu cũng xinh ra đấy nhỉ _ Cậu ta nhìn GaEul cười _ Mà này mau bỏ mình ra kô thì các cô gái sẽ hiểu nhầm và kô dám đến gần mình mất

- Này, cậu tưởng cậu đắt giá lắm à mà kêu _ JanDi trêu chọc

- Này nhìn kĩ thì mình cũng đẹp trai lắm chứ bộ _ Kang Suk vuốt ngược mái tóc của mình rồi vênh mặt lên

JanDi và GaEul bật cười trước sự tự tin quá lố của Kang Suk.Họ nhanh chóng bắt tay vào công việc, vì hôm nay là ngày khai trương nên quán khá đông khách và bận rộn. Sau buổi làm việc đầu tiên tuy mệt nhưng GaEul và JanDi thấy rất vui. Họ rủ nhau 3 người đi ăn chúc mừng cho cửa hàng ngày đầu khai trương :

- Nào chúc mừng cho ngày khai trương của cửa hàng cháo của cậu béo _ JanDi hô to

- Này, mình có béo nữa đâu. Cậu kô thấy dạo này trông mình thon thả hơn à _ Kang Suk cãi

- Um, trông cậu gầy đi nhiều nhỉ _ GaEul nhìn và gật đầu

- Gầy đi thôi, sao có thể gọi là thon thả được _ JanDi vẫn kô chịu thua

- Vậy thì cũng đừng gọi là béo chứ gọi là mũm mĩm đi ghe có vẻ dễ thương hơn _ Kang Suk nói rồi cười tít cả mắt

- Rồi rồi vậy thì chúc mừng cho ông chủ mũm mỉm đáng yêu của chúng ta có 1 ngày khai trương thành công _ JanDi cười và chịu thua

- Chúc mừng _ 3 người đồng thanh hô và cụm cốc.

Mãi đến khuya mới tan tiệc, JanDi đưa GaEul về nhà rồi cô cũng trở về nhà. Hôm nay cả JanDi uống khá nhiều nên cô say nhất trong 3 người. Cô loạng choạng bước đi thật may vì nhà JanDi và GaEul khá gần nhau. Về đến nhà JanDi lăn ra ngủ 1 giấc đến sáng hôm sau. JanDi uể oải ngồi dậy nhìn đồng hồ :

- 9h !!! _ JanDi thất thanh kêu lên _ Trễ mất rồi !!!

Cô luống cuống thay quần áo và chạy ra khỏi cổng, cô lao như bay ra bến xe bus chẳng may có 1 bóng người từ trong ngõ lao ra và " Rầm" họ đụng nhau. JanDi ngã lăn ra đất, đầu cô đau như búa bổ. Cô nhăn nhó nhìn người đã đụng phải mình :

- Là anh à _ JanDi chỉ thẳng vào mặt người đụng phải mình _ Anh là ... JunKyo ?? Đúng kô nhỉ ??

- Cô, cái con bé quê mùa đáng ghét _ JunPyo bực bội đứng dậy _ JunPyo!! Nhớ chưa đồ quê mùa

- Anh thật bất lịnh sự đồ công tử bột _ JanDi cãi

- Công tử bột ?? Cái con bé này muốn chết hả ?? _ Anh ta nhìn JanDi thách thức _ Bổn thiếu gia đây mà cô dám hỗ láo thế à

- Assss _ JanDi nguýt dài 1 tiếng _ Cái tên này thật phiền phức

- Cô nói gì hả _ JunPyo la lớn

- Tôi nói anh phiên phức, đồ thô lỗ bất lịch sự _ JanDi nói rồi cô bỗng nhìn đồng hồ và hoảng hốt _Á trễ mất rồi

- Này cô định bỏ chạy à kô dễ thế đâu _ JunPyo chặn đường khi JanDi định chạy đi

- Tránh ra cái tên này, tôi đang vội _ JanDi cố đẩy hắn ra

- Ha ha đồ nấm lùn cô làm sao có thể thắng tôi chứ _ JunPyo mỉa mai

- Anh ... _ JanDi lừ mắt nhìn rồi cô giẫm lên chân JunPyo 1 cái thật mạnh

- Á!!!!!!!!!!! _ JunPyo kêu lên rồi ôm lấy cái chân đau của mình _ Cái con bé kia, cô ... đứng lại ... cô còn để tôi gặp lại nữa thì chết với tôi

JanDi chạy thật nhanh đến quán cháo, vào tới nơi cô thở hổn hển :

- Cậu kô sao chứ JanDi ?? _ GaEul bước lại gần hỏi

- Nước ... cho mình nước ... _ JanDi thèu thào nói

- Đây _ Kang Suk đi ra và đưa cho JanDi cốc nước _ Cậu đến trễ 1 tiếng 30' Mình sẽ trừ tiền lương của cậu

- Kô phải chứ _ JanDi vừa uống xong cốc nước kêu lên _ Kang Suk à, chúng mình là bạn mà. Cậu bỏ qua cho mình lần này đi. Tại hôm qua mình uông say quá

- Kô, mình là 1 ông chủ nghiêm khắc _ Kang Suk nghiêm mặt

- Thôi mà _ JanDi vội chạy lại bóp vai nịnh Kang Suk _ Ông chủ đáng yêu đẹp trai tha cho mình lần này đi mà

- Um , Thấy cậu cũng có vẻ hối hận ... mình tha cho cậu lần này nhưng kô có lần sau đâu đấy _ Kang Suk vừa nghe thấy chữ " Đẹp trai đáng yêu" là siêu lòng ngay

- Cảm ơn ông chủ _ JanDi vui vẻ nói

- Này, sao cậu đến muộn vậy. Mình gọi cho mẹ cậu thì bác bảo cậu đi lâu rồi mà _ GaEul hỏi

- Thôi đừng nhắc nữa, trên đường tới đây mình đụng phải 1 tên đầu bư đáng ghét _ JanDi tức giận nói

- Sao thế ai lại có gan khiến JanDi của mình tức giận vậy _ GaEul tò mò hỏi

- Là cái tên Jun ... Jun cái gì đấy của F4 đấy

- JunPyo ! _ Kang Suk kêu _ Kô phải là cậu chủ của tập đoàn nổi tiếng ShihnWa đấy chứ

- Đúng đúng _ JanDi gật đầu _ Mình đụng độ hắn 2 lần rồi, chẳng lần nào dễ chịu cả. Cái tên đầu xoăn đáng ghét đó. Nổi tiếng cái gì chứ, cái tên đó chỉ biết ăn kô ngồi rồi thôi _ JanDi tức tối nói

- Ha ha ha cuối cùng cậu cũng gặp đối thủ _ GaEul phá lên cười

- Này cậu cười trên sự đau khổ của người khác thế à _ JanDi tức giận

- Chà chà _ Kang suk nhẩm tính điều gì đó rồi kêu lên _ JanDi này, cậu và cái gã JunPyo đó sẽ phải gặp nhau nhiều đấy. Sau này cậu và hắn mà có gì thì đừng quên Kang Suk mình nhé.

- Cái gì ? _ JanDi hét lớn

- Cậu thấy được cái gì à ? _ GaEul nhanh nhẩu hỏi

- Ùm, mình thấy số phận của JanDi đã được gắn chặt với con người này rồi _ Kang Suk ra vẻ nói

- Koooooooooo _ JanDi kêu lên _ Kô thể đâu

- Thôi đừng phủ nhận nữa _ GaEul cười nhìn JanDi _ Có khi điều đó đúng đấy

- Cậu có thôi đi kô hả _ JanDi nói

- Mình chắc chắn đấy _ Kang Suk nói chắc như đinh đóng cột

- 2 người ... _ JanDi sắn tay áo lên _ Hôm nay mình sẽ kô tha cho 1 ai hếttttt
Cả quán cháo loạn lên vì tiếng la lối cười đùa của 3 người.

Cùng lúc đó tại nhà JunPyo,

- Này chân cậu sao thế ? _ JiHoo lên tiếng khi thấy JunPyo cứ ngồi xoa chân và lẩm bẩm

- Bị 1 con bé quê mùa dẫm _ JunPyo bực tức nói

- Cái gì ??? Cậu mà cũng bị 1 cô gái dẫm vào chân sao ?? _ WoonBin ngạc nhiên hỏi

- Cái con nhỏ đó thật ngang ngược đáng ghét _ JunPyo kêu lên _ Đã vậy lại còn kô đọc nổi tên của bổn thiếu gia

- Mình kô tin, trên đời này còn có người ngang ngược hơn JunPyo sao ?? _ YiJung cười

- Mà kô đâu cậu đến chỗ đấy làm gì ?? _ JiHoo hói

- Gì chứ, nếu kô phải YiJung muốn mua căn nhà trong đó thì JunPyo đại nhân này cần gì phải đến cái nơi đáng ghét ấy _ JunPyo càu nhàu

- Cậu muốn mua nhà trong đấy sao ? _ JiHoo hỏi

- Ùm _ YiJung mỉm cười gật đầu

- Mà sao lại nhất định phải là cái nhà ấy chứ ? Làm mình phát phiền với tên chủ nhà chết tiệt đó. Đã vậy ra ngoài còn đụng con nhỏ dữ dằn kia

- Ha ha JunPyo mà cũng chịu thua 1 cô gái à ?? _ WoonBin kinh ngạc nói

- Gì chứ cô ta đúng là ghê ngớm mà, 2 lần dẫm lên chân mình mà còn cãi

- 2 lần hả ? Lại còn đọc sai tên cậu _ WoonBin nói _ Thật đáng ngạc nhiên, đại thiếu gia JunPyo cuối cùng cũng đã gặp đối thủ hahaha

- Này, cái tên này muốn chết hả _ JunPyo dọa

- Thôi ngồi yên 1 chỗ đi, cậu đâu thể làm gì mình với cái chân đâu chứ hahahaha _ WoonBin tiếp tục trêu

- Cái tên này, ya cậu chết với tớ _ JunPyo đứng dậy khập khiễng đến chỗ WoonBin

- Ha ha ah ha _ JiHoo và YiJung cùng cười phá lên.

3 ngày sau, tại quán cháo

- Ya, chán quá đi sao kô có khách nào thế này ?? _ GaEul chán nản kêu lên

- Thôi đi cậu đừng kêu nữa cậu làm mình nản theo đó _ JanDi lên tiếng

- Này 2 cô lười kia mau làm việc đi chứ _ Kang Suk nói

- Cậu nhìn xem cả quán cháo chỉ có 3 chúng ta, cậu bảo bọn mình phải làm gì đây ? _ JanDi nói

- Này cậu ... - Kang Suk cãi

- Thôi mình đi mua chút nước đây _ GaEul đứng dậy nói và bỏ lại JanDi và Kang Suk cãi nhau.

Bây giờ là tháng 8, tháng nóng nhất trong năm, có nhiệt độ trung bình từ 22 °C đến 30 °C Nhưng trước khi cái nóng như thiêu đốt ấy tràn đến, phải trải qua một mùa mưa kéo dài hàng tháng bắt đầu vào khoảng giữa tháng Sáu. Sau những trận mưa bầu trời trở nên trong lành hơn, những ánh nắng trở nên dịu dàng và trong sáng hơn. Có vẻ cái nóng đến muộn hơn so với mọi khi. Từng tia nắng khẽ xuyên qua từng kẽ lá, những cơn gió thổi nhẹ mang theo mùi hương hoa hồng thoang thoảng. GaEul nhẹ mỉm cười, cô thích gió. Gió kô thuộc về bất cứ 1 mùa nào, có mùa mưa mùa nắng nhưng nhưng với gió thì cứ tự do bay lượn. Gió nhẹ nhàng và mang đến cho cô 1 cảm giác dễ chịu. 1 cơn gió nhẹ thoảng qua luồn mái tóc của GaEul. Nhẹ nhàng và thoải mái, GaEul bước đi trên phố tận hưởng cơn gió đầu hè mát rượi.

1 chiếc Lotus Exige S240 màu vàng cam đang đỗ cách đó kô xa. Trên xe có 1 ánh mắt dõi theo GaEul từ rất lâu. YiJung bất chợt nhìn thấy GaEul khi cô đang đi bộ trên đường, anh thấy vẻ mặt vui vẻ của cô và những lọn tóc hơi xoăn nô đùa trong gió. Trông cô có 1 cái gì đó cuốn hút, YiJung nhẹ mỉm cười " Chu GaEul em bị anh bắt rồi " . YiJung bước ra khỏi xe và tiến gần đến chỗ GaEul. GaEul vẫn đang hồn nhiên tận hưởng chiếc kem hương socola của mình. Bỗng 1 giọng nói cất lên từ phía sau :

- Chào em GaEul

- Hả _ GaEul giật mình quay lại nhanh quá khiến chiếc kem 2 tầng của cô bị rơi mất 1 tầng _ Ối !!!

- Gặp anh đâu cần mừng đến vậy _ YiJung bật cười trước sự lúng túng của cô

- Ôi Sunbae làm em giật cả mình _ GaEul trách _ Sunbae làm em rơi mất cái kem rồi

- Được rồi , anh đền cho được chưa _ YiJung chịu thua khi nhìn thấy cái bộ mặt phụng phịu của cô

- Thật nha _ GaEul kêu lên

- Ôi, có thật em là 1 cô sinh viên năm 1 kô vậy _ YiJung cười nhíu mày

- Tại sao sunbae hỏi vậy ?? Sunbae nghi ngờ gì à _ GaEul liếc nhìn YiJung

- Ha haha kô _ YiJung bật cười

Sau khi mua kem xong GaEul tiếp tục tận hưởng niềm vui nhỏ của cô. YiJung cũng bị ép mua kem nên anh cũng ngồi ăn kem cùng cô

- Ý, sao sunbae có việc gì gần đây à ?? _ GaEul tò mò hỏi khi thấy YiJung xuất hiện ở đây

- Vì anh đi tìm GaEul đó _ YiJung trêu

- Tìm em ???? Để làm gì chứ ?? _ GaEul nghi ngờ

- Vì nhớ em _ YiJung tiếp tục nhìn cô mỉm cười và chờ đợi phản ứng của GaEul

- Nhớ ??? kô phải chứ chúng ta chỉ mới quen nhau có 3 ngày thôi mà ... á, kô phải sunbae còn tính chuyện em bắt sunbae lau nhà đấy chứ _ GaEul giật mình

- Kô _ YiJung bật cười _ Anh chỉ tiện đường đi ngang qua đây thôi

- Vậy sao ??? _ GaEul nói _ Em nghi ngờ điều đó đấy

- Tại sao ?? _ YiJung hỏi

- Vì sunbae là người nổi tiếng mà kô thể nào có chuyện đi ngang qua thôi, kô thể nào _ GaEul ra vẻ am hiểu _ Nhất định là có âm mưu

- Em đa nghi quá đấy GaEul _ YiJung ấn nhẹ vào đầu cô 1 cái _ Thôi anh phải đi đây em có cần anh đưa em về kô ??

- Kô cần đâu. Em phải đi làm thêm _ GaEul cười nói

- Làm thêm ?? Vậy em làm ở đâu để anh đưa em đế _ YiJung tò mò hỏi

- Bí mật. Kô thể tiết lộ _ GaEul đưa tay lên môi ám chỉ im lặng và nháy mắt nhìn YiJung _ Thôi em về đây tạm biệt sunbae

Bóng GaEul đi khuất rồi, YiJung vẫn mỉm cười nhìn theo hình bóng đó. Kô hiểu sao cô lại khiến anh cười nhiều đến vậy. Mỗi lần gặp cô anh đều thấy 1 điều mới lạ ở cô, 1 cảm giác dễ chịu. Hành động của cô đáng yêu đến kì lạ, Cô chỉ là 1 người con gái bình thường mà sao lại có sức hút mạnh đến vậy ??? YiJung bật cười rồi lắc đầu. Anh nhanh chóng phóng xe đến chỗ hẹn với F4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net