CHAP 6 : Trò chơi tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, GaEul đang lau bàn trong quán cháo. Ông chủ thì ngủ gật còn JanDi thì đi giao hàng. Bõng có tiếng chuông cửa, GaEul vội quay lại cúi chào:

- Xin chào quý ... _ Cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy YiJung _ YiJung sunbae ????

- Chào em, GaEul _ Anh nở nụ cười chào cô

- Chà đúng thật _ GaEul tự nhủ

- Đúng gì cơ ?? _ YiJung nghe được liền hỏi

- Sunbae có 1 thứ vũ khí thật lợi hại _ GaEul ra vẻ khâm phục _ Nụ cười của sunbae đúng là nguy hiểm

- Vũ khí ? _ YiJung bật cười _ Em gọi đó là vũ khí sao

- Đúng vậy, thật nguy hiểm _ GaEul tỏ vẻ đề phòng _ Cũng may mà em miễn dịch

- Sao em chắc chắn vậy _ YiJung tò mò hỏi. Câu nói của cô giống với JiHoo khiến anh tò mò

- Vì em đặc biệt mà _ GaEul cười tươi nói _ Hì hì cũng may là em đọc nhiều truyện tranh nên cũng khá quen rồi

- Truyện tranh sao ?? _ YiJung càng cảm thấy thú vị với cô bé này

- Vâng, vậy sunbae hôm nay đến đây có việc gì ?? _ GaEul hỏi

- À, ... anh đến để theo đuổi 1 cô gái _ YiJung mỉm cười nhìn GaEul

- Theo đuổi ??? Ai vậy ??? _ GaEul bỗng hoảng hốt _ Kô lẽ ... kô lẽ là JanDi sao ??

- Kô _ YiJung cố nén cười _ GaEul em có điện thoại chứ ??

- Dạ có _ GaEul rút điện thoại ra. YiJung cầm lấy và bấm bấm cái gì đấy rồi đưa lại cho cô

- Từ giờ trở đi em sẽ là đối tượng theo đuổi của anh _ YiJung cười và đưa cô điện thoại

- Dạ ??? _ GaEul vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện

- Thôi chào em _ YiJung cười rồi bước ra ngoài cổng

GaEul vẫn ngơ ngác 1 lúc, bỗng ông chủ Lee từ đâu xuất hiện sau lưng cô

- GaEul, cô bị Play Boy F4 chú ý rồi

- Á _ GaEul giật mình kêu lên _ Cậu làm tớ giật cả mình

- Chà đưa điện thoại đây để xem anh ta làm gì nào _ Kang Suk vội giật điện thoại của GaEul _ Chà " YiJung sunbae " GaEul cô may mắn thật. So YiJung của F4 theo đuổi cô cơ à ??

- Cái gì cơ _ GaEul vội giật lấy điện thoại, cô thấy có số máy của YiJung _ Sunbae làm cái gì vậy chứ ??
Rồi GaEul xóa đi và nghi lại " kẻ rỗi hơi" _ Sunbae là thế này mới đúng

Ngồi trên xe, YiJung nhìn chằm chằm vào điện thoại cười. Anh lưu số của GaEul vào với cái tên " Bé ngốc ". Anh kô hiểu nổi hành động của chính mình, đây là lần đầu tiên trong anh có cảm giác thú vị với 1 người con gái. Các cô gái đều chủ động lưu số máy của anh nhưng lần này anh lại là người chủ động. Thật khó có thể hiểu được con tim của chính mình.

Một hôm, JanDi đang trên đường về quán cháo, cô bỗng thấy JunPyo xuất hiện bên trong. Sẵn cái nóng ngoài trời công thêm nóng giận bên trong, JanDi lao nhanh vào bên trong :

- Ya, cái tên đầu xoăn chết tiệt kia - JanDi kêu lên

- A, cô ... _ Chưa kịp dứt lời JunPyo đã lãnh trọn 1 cú đá xoay người của JanDi
GaEul, Kang Suk và F3 bàng hoàng đến nói kô nên lời

- Này cái đồ đầu xoăn đáng ghét tôi nói cho mà biết nhé _ JanDi đứng oai trước mặt JunPyo _ Đừng tưởng chúng tôi dễ bị bắt nạt, nếu anh còn động đến bạn tôi thì sẽ kô yên với tôi đâu đấy

- Cô ... _ JunPyo quệt máu mũi trên mặt tức giận nói _ Cô dám à

- Sao nào _ JanDi hùng hổ

- Jan ... JanDi cậu nhịn 1 chút đi _ GaEul vội chạy vào ngăn

- JunPyo chúng ta đi thôi _ JiHoo lên tiếng

- Kô, mình chưa đi được mình phải tính sổ với con nhóc này _ JunPyo vẫn hung hăng lao vào

- Đi thôi _ YiJung và WoonBin xáh 2 tay lôi JunPyo ra ngoài
Họ ra ngoài và vào trong xe rồi mà vẫn nghe thấy tiếng JunPyo gáo thét. F4 đi rồi GaEul và Kang Suk bật cười :

- JanDi cậu giỏi thật _ Kang Suk vỗ vai JanDi

- Cậu thật là ... nóng nảy quá _ GaEul tủm tỉm nói

- Tại mình ghét hắn quá, cái đầu xoăn đáng ghét lại còn dám đánh Kang Suk nữa chứ - JanDi càu nhàu

- Mình bị đánh ??? Bao h ??? _ Kang Suk hỏi

- Hả kô phải hôm trước hắn đánh cậu bầm 1 bên mắt sao?? _ JanDi nói

- À, hôm ấy là do mình vấp ngã đập vào chân bàn đấy _ Kang Suk cười xuề _ Kô lẽ ... Cậu hiểu nhầm là JunPyo đánh mình sao ?????

- ... _ JanDi kô nói chỉ cười nhìn GaEul và Kang Suk

- AAAAAAA, Cậu mau đi xin lỗi đi _ GaEul kêu lên

- Sao phải xin lỗi chứ chẳng phải hôm nay hắn cũng định đến làm loạn à _ JanDi phân bua

- Kô Phải cậu ta đến ăn cháo _ Kang Suk giải thích

- Hả _ JanDi nhăn mặt _ Nếu ... nếu vậy ... kô xin lỗi có được kô ???

- Kô được _ GaEul và Kang Suk đồng thanh nói

Trên xe F4, xe vừa chuyển bánh WoonBin, YiJung và JiHoo phì cười :

- Này, các cậu cười cái gì hả ?? _ JunPyo tức tối nói

- Cậu ... hahahaha Đại thiếu gia đã bị 1 cô gái đá cho 1 cái _ WoonBin cười nói _ Guem JanDi cô ấy thật quá sức tưởng tượng của mình

- Cô ấy đúng là đáng nể _ YiJung hùa theo

- Này, các cậu là bạn ai đấy hả ??? _ JunPyo tức giận nói

- Cậu đúng là, sao cứ phải chọc cô ấy chứ ?? Muốn cô ấy chú ý sao ?? _ WoonBin nói

- Chú ý ?? Đúng rồi _ JunPyo reo lên _ Mình biết rồi. Vì cô ta thích mình nên mới đánh mình là để gây chú ý với mình, lần trước cho mình ăn ớt cũng vì chuyện này hahaha tất cả chỉ để JunPyo đại nhân chú ý đến cô ấy hahaha

- Thằng ngốc _ JiHoo phì cười

- Này, cậu đừng có ghen với mình đấy _ JunPyo cười khoái trí

- Thôi cậu cứ tận hưởng nó đi _ YiJung cười nói tiếp

- Guem JanDi cô cứ đợi đấy _ JunPyo cười thầm

Tối hôm ấy, GaEul đang đọc truyện tranh 1 cách say mê thì bỗng có tin nhắn. Là của " kẻ rỗi hơi "

- "GaEul đã ăn cơm chưa ??

- Em ăn rồi, vậy sunbae thì sao ?? _ GaEul nhắn lại theo phép lịch sự

- Anh ăn rồi. Vậy em có nhớ anh kô ??"

- Nhớ _ GaEul kêu lên _ Mắc mớ gì em phải nhớ anh chứ lạ lùng " Kô "

- Ha ha _ YiJung bật cười khi đọc tin nhắn của cô " Vậy sao ?? em đang đọc truyện tranh đấy à ?? Con gái mà nằm thế à ??

- Hả ?? sao anh ta biết chứ _ GaEul vội bật dậy ngó nghiêng

- "Kô cần phải tìm đâu, em kô thể thấy anh đâu"

- Bộ anh ta có mắt thần chắc ??? _ GaEul gãi đầu

- " Em quay lại đi sẽ thấy anh đó "

- Hả _ GaEul quay mặt lại, cô giật mình khi thấy ở cửa sổ đối diện là YiJung đang vẫy tay chào cô mỉm cười.

- Chào buổi tối _ Anh cười và nói vọng sang

- Chào ... chào sunbae _ GaEul gật đầu chào ngượng

- Ha ha ha em biết ngượng sao ??? _ YiJung cười nhìn cô

- Ai mà chả biết, sunbae nghĩ em khác người chắc _ GaEul cãi

- Thì chẳng phải GaEul nói em là người đặc biệt sao ? _ YiJung trêu cô

- Á ... việc ấy ... _ GaEul ấp úng

- GaEul, chúng ta gặp nhau 1 chút nhé _ YiJung chỉ xuống dưới công viên gần nhà

5 phút sau, 2 người gặp nhau ở công viên. GaEul chạy lại gần 1 chiếc xích đu, cô ngồi lên rồi gọi YiJung :

- Sunbae, mau đẩy cho em đi mau lên

- Ya, em có phải trẻ con đâu _ YiJung nhăn nhó chạy lại đẩy cho cô

- Thích quá, từ nhỏ em rất thích chơi trò này _ GaEul cười vui sướng

- Thật là trẻ con _ YiJung lắc đầu

- Sunbae em nghe thấy rồi đấy _ GaEul ngoái lại lườm anh

- Anh biết rồi _ YiJung làm vẻ mặt tội lỗi

- Um ... vậy tại sao sunbae lại muốn theo đuổi em ?? _ GaEul ngập ngừng hỏi

- Vì em đáng yêu _ YiJung cười đáp

- Có thể kô theo đuổi nữa kô ?? _ GaEul gợi ý

- Tại sao ?? _ YiJung hỏi

- Vì em sẽ kô yêu đâu _ GaEul nói chắc nịch

- Vì sao ???

- Vì khi yêu rồi sẽ rất đau khổ, tình yêu chỉ là 1 ảo giác đôi khi nó còn là trò chơi _ GaEul nói, ánh mắt cô nhìn vào xa xăm

- Tình yêu đúng là trò chơi nó đem lại cho người ta hạnh phúc _ YiJung đáp _ Chẳng nhẽ GaEul kô muốn có được hạnh phúc ư ??

- Tất nhiên là muốn _ GaEul trả lời nhanh _ Nhưng kô phải thứ hạnh phúc mờ ảo. Em muốn 1 hạnh phúc mãi mãi.

- Vậy sao em kô thử yêu _ YiJung hỏi

- Kô, vì em còn 1 lí do để kô yêu _ GaEul nói

- Lí do gì ?? _ YiJung tò mò

- Vì em rất sợ đau _ GaEul cười nhạt _ Cho nên em sợ khi yêu rồi em sẽ phải nhận 1 nỗi đau lớn kô thể nào chữa nổi. Em kô có can đảm để nhận nó đâu

- ... _ Điều cô nói khiến YiJung phải suy nghĩ

- Thôi muộn rồi, em phải về đây tạm biệt hàng xóm _ GaEul cười chào anh

GaEul bước đi và trong lòng cô có biết bao suy nghĩ, cô bỗng nhớ lại về chị cô. Chu Soo Yeon chính là tên chị cô, bây h chị đã lấy chồng nhưng GaEul biết chị cô đâu có được hạnh phúc. Cô còn nhớ rất rõ cái ngày chị cô đi lấy chồng, chị đã nói với cô :

- GaEul à, sau này lớn lên em đừng yêu ai nhé. Sẽ chỉ đau khổ giống như chị thôi _ Chị cô đã khóc thật nhiều và ôm cô vào lòng _ GaEul bé nhỏ của chị đừng xa vào cạm bẫy của tình yêu nhé sẽ chỉ đau khổ mà thôi

Cô đã luôn ghi nhớ câu nói đấy bao năm nay và thực hiện nó như 1 nhiệm vụ.

YiJung bước vào phòng, anh ngồi xuống bàn làm gốm của mình. Nhìn miếng đất xét trên khay đã được anh nặn thành hình 1 chiếc bình mang hình dáng kì lạ. YiJung chợt nhớ đến câu nói cảu GaEul : "Cho nên em sợ khi yêu rồi em sẽ phải nhận 1 nỗi đau lớn kô thể nào chữa nổi. Em kô có can đảm để nhận nó đâu". Anh cảm thấy cô giống như gốm vậy, cô mỏng manh dễ vỡ, khi chưa được đưa vào lò nung thì thật dễ để lại trên mình 1 lỗ thủng lớn. Cho dù có nối lại thì cũng kô thể che đi dấu vết. YiJung mỉm cười, từ bao h anh lại để ý đến lời nói của 1 cô gái nhỉ. Với anh gốm là niềm đam mê là thứ quan trọng nhất ngoài F4. Đàn bà chỉ là 1 cách xả hơi khi anh buồn chán. Với anh họ chẳng khác gì trò chơi cả, có lẽ GaEul nói đúng tình yêu chỉ là 1 trò chơi. " Dù là trò chơi thì anh cũng sẽ chơi với em cho đến khi nó kết thúc. GaEul à, em muốn trốn cũng kô trốn được " YiJung cười và nhìn sang cửa sổ phòng GaEul.

Cotinue.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net