Chương 25: Gió xuân phảng phất đâu đây (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đồng loạt vang lên, mấy bàn khách gần đó tò mò nhìn qua thì thầm to nhỏ

Ôn Dĩ Ninh cố gắng giữ bình tĩnh, đầu ngón tay siết chặt chiếc đũa tới nỗi trắng xanh . Cao Minh Lãng cười, đứng thẳng người, trước khi đi còn nói với Giang Liên Tuyết,"Chị gái, chị sinh được đứa con gái tốt thật đấy, đàn ông đều quỵ ngã trước con chị, thật đấy. Có khi phải được một bộ sưu tập rồi ấy chứ, tuyệt quá nhỉ" Truyện được edit bởi SẮC team: Táo Mèo. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương.


Tung ra vài lời làm dao động lòng người xong, cả đám người rầm rộ bước về phía phòng riêng của mình

Sự yên tĩnh kéo dài khá lâu, ánh mắt hóng chuyện của khách xung quanh dần rút về. Ôn Dĩ Ninh trầm mặc, rồi cầm đũa lên."Mẹ ăn đi"

Giang Liên Tuyết không động đậy, không nhịn được mà hỏi chuyện,"Tên vừa rồi là ai thế? Quần áo có vẻ xịn"

"Lãnh đạo cũ của con"

"Ồ, đó là người hay gây khó dễ cho con, Cao tổng phải không?"

Ôn Dĩ Ninh cúi đầu tập trung ăn uống nhai nuốt, không hé miệng nửa lời

"Hắn vừa nãy nói cái quái gì thế?" Giang Liên Tuyết không nghĩ quá nhiều, tâm trạng bà vẫn như thường

"Không có gì, ông tổng một công ty giải trí từng theo đuổi con, ông ta có vợ con rồi nhưng vẫn cố tình dây dưa. Con từ chối, Cao tổng và ông ta có quan hệ khá tốt nên thay bạn trút giận ấy mà" Ôn Dĩ Ninh múc một bát canh cho Giang Liên Tuyết,"Đừng nhắc nữa, ăn cơm đi"

Giang Liên Tuyết gác chéo chân, tựa lưng vào ghế, rồi đột nhiên đứng dậy

"Mẹ làm gì đấy?" Ôn Dĩ Ninh ngẩng đầu

Giang Liên Tuyết đã bước xa được nửa mét,"Đi thải ra"

Giang Liên Tuyết bước về phía trước, rẽ vào góc, đúng lúc đụng phải một nhân viên phục vụ bèn hỏi,"Nhà bếp ở đâu?"

"Bên kia ạ" Người phục vụ chỉ về phía bên trái, thái độ thân thiện,"Có gì cần giúp không ạ?"

"Không cần" Giang Liên Tuyết nói

Bà đi vào trong nhà bếp, rồi lại từ đó bước ra, tay trái buông thõng, đang nắm chặt thứ gì đó. Phòng riêng của Cao Minh Lãng cách bàn của hai mẹ con không xa

Giang Liên Tuyết đặt tay lên chốt cửa, khẽ mở ra. Cùng lúc đó, có người đột nhiên hét lớn,"Á!! Có dao!! Trên tay bà ta cầm dao!!"

Giang Liên Tuyết đẩy cửa ra bước vào phòng, khách khứa bên trong khá đông, cả bàn toàn món ngon rượu lạ, tiếng trò chuyện cười nói của đám đàn ông không ngừng vang lên, nhưng giọng nói của Cao Minh Lãng vẫn là lớn nhất,"Mẹ kiếp, còn giả vờ thanh cao, không biết nó đã ngủ với bao nhiêu thằng sếp rồi"

Vừa quay đầu thì hắn trông thấy khách không mời mà tới, Cao Minh Lãng bất mãn nói,"Ai cho bà vào, nhầm địa chỉ rồi!"

Giang Liên Tuyết cười gằn, giơ tay dữ dằn bổ con dao về phía mặt bàn, tiếng lưỡi dao bập xuống tạo thành một âm thanh sắc bén. Bà túm tóc Cao Minh Lãng, dúi mạnh xuống mép bàn. Truyện được edit bởi SẮC team: Táo Mèo. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương.


"Thằng súc sinh! Ghê chết bà rồi!"

Đầu Cao Minh Lãng bị đập tới choáng váng, suýt chút nữa thì hộc máu. Đợi có người phản ứng kịp thì cục diện này đã không thu dọn nổi nữa. Khi Ôn Dĩ Ninh nghe tiếng chạy qua thì trông thấy có người đang kìm chặt Giang Liên Tuyết vào tường định đánh bà. Thật ra, bàn tay của bọn họ nào chạm được vào mặt bà, bà cứ như người điên vừa cắn vừa đạp, vừa kéo vừa xé.

"Đừng đánh, đừng đánh bà ấy!" Ôn Dĩ Ninh xông lên

Cao Minh Lãng nổi cơn tam bành, chỉ thẳng vào cô,"Không đánh được bà mẹ thì đè con nhỏ này lại đánh chết cho tao"

Ôn Dĩ Ninh xông tới cố gắng che chở trước người Giang Liên Tuyết, bả vai cô đau nhức chịu đựng thêm hai cú nữa, suýt nữa thị quỵ xuống. Tình hình đang hỗn loạn thì có người bước tới, giọng nam rõ ràng vang lên,"Dừng tay"

m thanh vang vọng, một tên đứng gần nhất quay đầu lại nhìn, chợt sững người,"...Đường tổng"

Tiếng động ầm ĩ tạm dừng trong giây lát

Ôn Dĩ Ninh cố chịu đựng cơn đau để nhìn về phía người đàn ông đang nói chuyện, người ấy khoảng chừng 30 tuổi, mặc một chiếc áo khoác trend coat màu be mỏng, trông rất Anh quốc. Nét mặt anh bình thản, không chút kinh ngạc trước cục diện hỗn loạn này. Truyện được edit bởi SẮC team: Táo Mèo. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương.


"Cao tổng, nghe danh đã lâu. Nếu có hiểu lầm thì nên động khẩu chứ đừng động thủ. Ở đây nhiều người, anh kiếm chuyện với phụ nữ như thế không hay lắm đâu" Người nọ vừa nói vừa cười, ngữ điệu khách khí ôn hòa không hề bộc lộ một sự châm chích nào cả

Có người thở gấp thì thầm bên tai Cao Minh Lãng vài câu. Cao Minh Lãng biến sắc, lập tức bày ra bộ dạng khách sáo chu đáo bước qua, bắt tay người nọ

"Khách sáo rồi" Người nọ trả lời. Sau đó bước tới bên cạnh Ôn Dĩ Ninh, ngồi xổm xuống hỏi,"Bị thương à?"

Ôn Dĩ Ninh hoài nghi, tựa hồ chưa nhận ra ai

Giọng nói của người đàn ông này vô cùng dễ chịu và bình yên,"Cô là nhân viên của tập đoàn Á Hối, tôi từng xem cuộc họp báo đó rồi" Người này vươn tay đỡ cô dậy, giọng nói rót vào tai cô,"Chào cô, tôi là Đường Diệu, em trai của Đường Kỳ Sâm" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net