tặc đảm 152-168

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
là may mắn." Xuyên qua khu vực sa mạc mạn xà đang hoạt động, Tiêu Ngự phát hiện ra một con sa mạc mạn xà đầu lĩnh, cứ việc cách điều chế phương thuốc hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt vẫn còn thông dụng, thì cái này vẫn còn giá cả khá tốt, mặc dù giá cả của nó hiện tại cũng đã có chút giảm nhưng vẫn chắc hơn 10 kim tệ.

Tiêu Ngự hướng tới sa mạc mạn xà đầu lĩnh, liếc mắt vào cái sườn dốc bên cạnh một cái, có bốn người chơi đang đứng ở trên sườn dốc thương lượng một vấn đề gì đó, còn có một đạo tặc đang đi theo sau sa mạc mạn xà đầu lĩnh.

" Đã có người canh me còn mạn xà kia rồi?" Tiêu Ngự nhíu lông mày, điều tra đạo tặc kia một chút.

Ảnh Tử: Nghề Nghiệp đạo tặc, đẳng cấp, lv3.

Vừa nhìn lại cấp bậc mấy người chơi kia một chút, đều mới lv3 cả, phỏng chừng những người này mới vào trò chơi không lâu.

Tiêu Ngự cảm thấy khó khăn, chuyện đoạt quái này là rất đắc tội với người khác, người ta thật vất vả mãi mới canh me được một con quái vật, bị mình giết chết rồi đoạt bảo vật đi, khẳng định đối phương sẽ rất bất bình, thù địch với rất nhiều người chơi là tối kị, nhưng mà rời đi thì lại không cam lòng, năm người kia cấp bậc đều thấp, chưa chắc đã là đối thủ của sa mạc mạn xà đầu lĩnh.

Tiêu Ngự trực tiếp hướng đến mấy người chơi này đi tới.

Đạo tặc kia nhìn thấy Tiêu Ngự đi tới, lộ ra thần sắc cảnh giác, bốn người chơi khác đều như ong vỡ tổ vậy, năm người, trận thế thật dọa người, bất quá năm người chơi lv 3, thật không đủ nhét kẽ răng Tiêu Ngự.

- Ta làm nhiệm vụ đi ngang qua nơi này, phát hiện ra con rắn này, là các ngươi đã nhìn thấy trước, các ngươi muốn động thủ hay không, nếu không ta sẽ sử nó! - Tiêu Ngự nói như vậy là rất khách khí rồi, nếu đổi lại là người có đẳng cấp cao khác đi qua nơi này, khẳng định sẽ đoạt quái rồi nghênh ngang rời đi.

Đạo tặc Ảnh Tử kia chần chừ một chút, bọn họ đang thương lượng cái gì đó.

Sau một lúc lâu, đạo tặc Ảnh Tử nói:

- Chúng ta chưa chắc đã thắng được con rắn kia, nhưng nếu buông tha cho nó lại không cam lòng, như vậy đi, chúng ta làm cái giao dịch, ngươi giết chết con mạn xà kia, chúng ta dùng 80 kim tệ mua cách điều chế hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, thế nào?

Chữ ký của Lăng Độ Vũ

Kênh 108 - Trang xem phim online

Chương 154

Tài thần

Người dịch: Tặc thiên

Nguồn: 4vn

Thu gọn nội dung

Đem cách điều chế dược hoàn hồi phục trong nháy mắt bán trong thành cũng không kém cái giá này là bao nhiêu, Tiêu Ngự gật đầu đáp:

-OK!

Tiêu Ngự tới gần con sa mạc mạn xà đầu lĩnh, con rắn lè lưỡi ra nhìn chằm chằm vào Tiêu Ngự.

Lúc cấp bậc thấp gặp phải con sa mạc mạn xà này Tiêu Ngự còn có chút sợ hãi, nhưng hiện tại, hơn nó tới hơn mười cấp, cơ bản có thể coi thường nó được rồi.

Xông lên dùng Tạc Kích kích ngất con sa mạc mạn xà đầu lĩnh, dùng Thánh Ngôn chủy thủ công kích bình thường vài cái, đã đánh rơi hơn phân nửa hp của con mạn xà, Dịch Cốt trực tiếp đánh chết nó, trước sau chỉ mất có vài giây đồng hồ.

Nhặt được trên mặt đất hai kiện đồ vật, một là cách điều chế hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, một cái khác là một bì giáp lam trang cấp năm của đạo tặc.

Nhìn thấy Tiêu Ngự cả tiềm hành cũng không sử dụng, mà thẳng tắp vọt tới, năm người chơi hai mắt nhìn nhau, cả đám choáng váng, không đợi bọn họ kịp tỉnh táo trở lại, Tiêu Ngự đã quay trở lại, thì ra người này cấp bậc rất cao, chống lại sa mạc mạn xà đầu lĩnh không cần dùng tiềm hành, ngoại trừ cấp bậc ra thì thực lực của người này cũng cao tới mức biến thái.

- Cách điều chế hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, 80 kim tệ. - Tiêu Ngự hướng tới đạo tặc kia kết thúc giao dịch nói.

Đạo tặc Ảnh Tử đưa ra 80 kim tệ, giao dịch hoàn thành.

Đầu năm nay, đám người chơi cấp thấp không ngờ lại có nhiều tiền như vậy, 80 kim tệ trong nháy mắt đã bỏ ra không chút do dự, Tiêu Ngự nhớ tới lúc mình ba cấp, thật là một người nghèo a, trên người ngay cả hai kim tệ cũng không dám xuất ra.

- Còn một kiện trang bị, vừa mới rơi ra, bì giáp lam trang của đạo tặc, các ngươi muốn mua hay không? - Tiêu ngự nói qua thuộc tính của kiện trang bị lam trang kia, hỏi. Cái bì giáp lam trang cấp 5 này so với nhiều cái khác thì tốt hơn một chút, trên thị trường phỏng chừng cũng không mua được món đồ tốt như vậy, Tiêu Ngự nhân cơ hội này đẩy món đồ này đi, dù sao đám người này hình như cũng là đại gia.

Xà bì giáp: phẩm cấp, lam trang. Phòng ngự 15-22, lực lượng +10, nhanh nhẹn +10, thể lực +5, né tránh +2%, yêu cầu lv 5.

Nhìn thấy thuộc tính của nó, con mắt Ảnh Tử phát ra u quang hỏi:

- Bao nhiêu tiền?

Tiêu Ngự đánh giá cái bì giáp này có thể ban được 15 kim tệ đã là tốt rồi, nói:

- 20 kim tệ thế nào, mặc dù là trang bị cấp 5 nhưng né tránh +2%, thuộc tính rất tốt, trên thị trường cũng không có trang bị như thế này.

- Tốt, chấp nhận giá này! - Đạo tặc Ảnh Tử đáp ứng.

Tiêu Ngự không ngờ Ảnh Tử lại sảng khoái như vậy, trong lòng nói thầm biết thế mình ra giá cao một chút.

- Ta đi đánh quái không có mang nhiều tiền như vậy...! - Ảnh Tử đột nhiên nghĩ ra, nói.

Giá cả đã bàn định xong, người này lại nói không có tiền, chẳng lẽ ghi sổ sao? Hình như tiểu tử này định đùa giỡn mình sao ấy. Tiêu Ngự thu hồi trang bị, chuẩn bị rời đi.

- Từ từ ngươi nghe ta nói hết đã, chờ ta một chút, ta thoát ra lên sàn giao dịch mua kim tệ một chút rồi trở lại! - Đạo tặc Ảnh Tử nói.

Thì ra bọn họ đều là mua sắm kim tệ trên sàn giao dịch, không trách được mới cấp 3 lại có nhiều tiền như vậy. Tiêu Ngự suy nghĩ một chút nói:

- Như vậy đi, các người chuyển tiền vào tài khoản của ta, ta đưa vật cho các ngươi, như vậy cũng bớt đi được thuế giao dịch cùng chi phí khi giao dịch trên sàn giao dịch cho các ngươi.

Đạo tặc Ảnh Tử lộ ra vẻ mặt kinh bỉ, mặc dù hắn có tiền, nhưng tiền cũng không phải là giấy, nếu hắn chuyển tiền, Tiêu Ngự không đưa trang bị, tiền kia chẳng phải mất trắng sao.

Tiêu Ngự cười một chút nói:

- Cùng lắm thì chúng ta viết khế ước đi, ta là game thủ chuyên nghiệp, các ngươi hiện tại có thể coi là một khách hàng của ta, ta không cần phải lừa các ngươi.

Tuyệt đại đã số game thủ chuyên nghiệp đều có danh dự của mình, bởi vì chữ tín có liên quan tới sinh kế của họ, chỉ có một số ít kẻ lừa đảo mới dùng danh phận game thủ chuyên nghiệp đi lừa tiền mà thôi.

- Game thủ chuyên nghiệp? - Đạo tặc Ảnh Tử hồ nghi nhìn lướt qua người Tiêu Ngự đánh giá, trang bị trên người Tiêu Ngự không có thu hút lớn lắm, tất cả đều là lục trang, nhưng bỗng dưng, đạo tặc Ảnh Tử phát hiện ra mình đã sai lầm rồi. Hơn nữa là rất sai lầm. Trên người Tiêu Ngự có sáu kiện lục trang tuân theo một phong cách sắp xếp khá đặc biết, không giống như những người chơi khác trang bị trên người rất hỗn độn, nhìn những trang bị này cực kì phối hợp với nhau. Đạo tặc Ảnh Tử trong lòng cả kinh, sáu kiện trang bị này là một bộ sáo trang lục sắc à! Ảnh Tử đã nhìn thấy trang bị lam trang, tử trang rất nhiều, nhưng hắn chưa từng thấy lục sắc sáo trang, mà ngay cả trên sàn giao dịch cũng không có!

Ánh mắt Ảnh Tử chuyển tới chủy thủ trong tay Tiêu Ngự, nhất thời thừ người ra, thanh chủy thủ này của Tiêu Ngự thoạt nhìn không có gì nhưng mơ hồ tỏa ra quang mang kim sắc, không phải lam trang, cũng không phải tử trang.

- Cái này ... cái thanh chủy thủ này....! - Ảnh Tử run rẩy nói, chỉ vào chủy thủ trong tay Tiêu Ngự, vẻ mặt kinh hãi.

Bốn người chơi khác thấy vẻ mặt kì quái của Ảnh Tử, nghe thấy Ảnh Tử nói, ánh mắt tất cả đều tập trung vào chủy thủ trên tay Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự đầu ngón tay nhíu lại, chủy thủ trên đầu ngón tay Tiêu Ngự bay một đường cong hoàn mỹ, tựa như tinh linh đang nhảy múa vậy, hắn hờ hững nói:

- Làm cấp truyền thuyết.

Đối với thanh chủy thủ này, Tiêu Ngự rất tự hào, trong game này có thể sử dụng được trang bị truyền thuyết hiện tại không nhiều, trên sàn giao dịch trên mạng cũng rất ít, chỉ có duy nhất một kiện trang bị truyền thuyết chính là thanh pháp trượng kia thôi.

- Ừng ực... - Ảnh Tử nuốt nước miếng một cái nói:

- Không cần ngươi viết khế ước, ta gửi tiền cho ngươi liền.

- Ngươi không sợ ta lừa ngươi? - Tiêu Ngự hỏi.

Ảnh Tử bất đắc dĩ nói:

- Một người cầm trong tay chủy thủ cấp truyền thuyết, có lý do để lừa gạt mấy trăm đồng của ta sao? Dù có bị lừa ta cũng không quan tâm, nhưng đối với ngươi mà nói, danh dự bị mất, tổn hại của ngươi còn lớn hơn nữa.

Ảnh Tử gửi tiền vô tài khoản của Tiêu Ngự, mỗi kim tệ giá là 23 đồng, tổng lại là 460 đồng, Ảnh Tử trực tiếp chuyển cho Tiêu Ngự 500 đồng, nguyên nhân 460 là con số khó nghe, nên hắn chỉnh lại.

Người có tiền đúng là sảng khoái, Tiêu Ngự cảm khái một chút, đưa trang bị của Ảnh Tử.

Giao dịch hoàn thành, Tiêu Ngự chuẩn bị rời đi.

- Ngươi chờ đã, ngươi nói ngươi là một game thủ chuyên nghiệp? - Đạo tặc Ảnh Tử hỏi.

- Đúng vậy! - Tiêu Ngự đáp, hắn đột nhiên hỏi vấn đề này làm gì?

- Vậy bộ sáo trang cùng chủy thủ trong tay ngươi có bán hay không? - Đạo tặc Ảnh Tử trong mắt lóe ra quang mang nồng nhiệt nói.

- Chờ ta kiếm được trang bị thích hợp, ngươi ra giá hợp lý, ta sẽ cân nhắc. - Tiêu Ngự nói, người này đúng thật điên cuồng, chẳng lẽ hắn muốn lột sạch trang bị trên người mình sao?

- Nếu như hiện tại ta muốn thì sao? Lục sắc sáo trang 20 vạn, chủy thủ cấp truyền thuyết 50 vạn, thế nào? - Đạo tặc Ảnh Tử nhìn Tiêu Ngự nói.

Tiêu Ngự thiếu chút nữa ngã ầm xuống đất, người này không ngờ muốn dùng 70 vạn để mua trang bị trên người mình, trang bị bộ sáo trang này lúc này thật là đứng đầu, nhưng không bao lâu nữa những trang bị này rất nhanh sẽ biến thành trung lưu, 70 vạn quả thật là cao quá, quá cao, người này thật không phải đại gia bình thường.

" 70 vạn." nói thật Tiêu Ngự cũng có chút động tâm, hắn cho tới bây giờ không nghĩ có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, thậm chí đủ cho hắn cùng Tiêu Vũ mua một căn phòng để ở rồi, nhưng là Tiêu Ngự tính toán một hồi, trong khoảng thời gian ngắn mình đã kiếm được 5 vạn rồi, sau này khẳng định còn kiếm được nhiều tiền hơn, nếu như bán những trang bị này đi, không khác gì giết gà lấy trứng, cái được không bù đắp nổi cái mất.

Tiêu Ngự lắc đầu, có chút tiếc nuối nói:

- Chủy thủ cấp truyền thuyết trong tay ta thuộc tính không phải tốt lắm, đơn độc nói về trang bị, bán được cái giá này cũng thật phi thường, nhưng là 70 vạn không mua được tương lai.

- Tương lai? - Đạo tặc Ảnh Tử sửng sốt một chút, hiểu được ý tứ của Tiêu Ngự, hồi lâu nói:

- Được rồi, nếu như ngươi thay thế bộ sáo trang trên người, ngươi có thể liên lạc với ta, ta có thể đưa ra giá cao hơn trên sàn giao dịch trên mạng, bất quá đến lúc đó trang bị này sẽ không có cái giá như bây giờ.

Tiêu Ngự cười cười nói:

- Ta hiểu, hy vọng sau này chúng ta giao dịch vui vẻ.

Tiêu Ngự đưa Ảnh Tử vào danh sách hảo hữu, loại người có tiền như thế này, quen càng nhiều càng tốt.

- Ngươi có thể liên lạc với số tài khoản của ta trên sàn giao dịch. Số tài khoản của ta trên đó là 230590 là một tài khoản Bạch kim. Trước kia chơi rất nhiều game rồi, là một người có thâm niên, trước đây công việc bề bộn, làm cả ngày cả đêm, tới bây giờ mới vào game này được. - Đạo tặc Ảnh Tử thở dài một tiếng nói.

Không trách được những người này cấp bậc lại thấp như vậy, số tài khoản của người này không ngờ lại là sáu số, vậy thời gian đăng kí là tương đối sớm , số tài khoản của Tiêu Ngự là 15 số lận. Không những thế trên sàn giao dịch tài khoản của người kia là tài khoản Bạch Kim, nếu như người này chỉ dùng nhân dân tệ vào chơi game thì trên tất cả các game số tiền hắn bỏ ra đã hơn 1000 vạn rồi.

Thật may mắn đã gặp được tài thần, không trách được tên kia mua trang bị đạo tặc thậm chí còn không cần trả giá.

- Nếu có trang bị tốt, ngươi có thể gửi thuộc tính của nó cho ta, nếu chúng ta muốn trang bị, ta sẽ dùng giá cao hơn giá trên sàn giao dịch mua! - Đạo tặc Ảnh Tử nói.

- ok! - Tiêu Ngự muốn như vậy còn không được, hắn có thể kiếm được nhiều tiền hơn một chút, nhìn thoáng qua mấy bằng hữu của đạo tặc Ảnh Tử, bọn họ cả đám da thịt mịn màng, một bộ dạng giàu có, Tiêu Ngự thiếu chút nữa quên mất, Ảnh Tử có tiền như vậy thì bằng hữu của hắn tự nhiên cũng không quá kém, phỏng chừng đều cùng cấp bậc với Ảnh Tử, tất cả đều là mỏ vàng à.

Tiêu Ngự nói phương thức liên lạc với mình cho Ảnh Tử.

- Được rồi, ngươi mới vừa rồi chơi đùa với chủy thủ hay thật, dạy cho ta đi 5 vạn thế nào? - Đạo tặc Ảnh Tử con mắt tỏa sáng nói, nghe thấy Ảnh Tử nói, mấy bằng hữu bên cạnh hắn cũng sáng mắt lên, bọn họ đối với việc này cũng cảm thấy hứng thú.

Tiêu Ngự cười khổ không thôi, người này còn nói dùng 5 vạn học cách chơi đùa với chủy thủ, đúng là có tiền không có chỗ tiêu, Tiêu Ngự nói:

- Nếu như ngươi muốn học, ba năm là đủ.

- Ồ vậy thôi quên đi! - Ảnh Tử khoát tay thất vọng nói, bỏ ba năm học xoay chuyển chủy thủ như thế, hắn không có công phu như vậy, tá gái mặc dù trọng yếu, nhưng mất ba năm chuẩn bị là việc không đáng giá chút nào.

Chữ ký của Lăng Độ Vũ

Kênh 108 - Trang xem phim online

Chương 155

Giáo quan sáo trang

Người dịch: Tặc thiên

Nguồn: 4vn

Thu gọn nội dung

Tạm biệt đám người Ảnh Tử. Tiêu Ngự chạy gấp trên đường. Tật Phong Bộ cứ cooldown xong lại sử dụng tiếp, tận lực tiết kiệm thời gian tiêu hao trên đường, nửa giờ sau đã về tới Minh Dạ thành.

Ngày mai hắn phải giúp Triệu Lam Hinh là nhiệm vụ phụ bản cấp 20. Triệu Lam Hinh nhắc qua, bản đồ nhiệm vụ phụ bản cấp hai mươi này là một bản đồ nhỏ, độ khó không cao. Nhưng việc chuẩn bị thì vẫn phải làm thôi.

Lợi nhuận thu được trong phụ bản nhiệm vụ so với bình thường là cao hơn không ít. Hơn nữa trong bản đồ phụ bản xác xuất rời ra đồ là cực cao, đây cũng là nguyên nhân vì sao các người chơi đổ xô vào tìm kiếm bản đồ phụ bản nhiệm vụ.

" Buổi tối phải chuẩn bị một ít chất độc xà hạt thảo, hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, dược hoàn phong tốc, còn có chất độc ***** linh thảo nữa." Mấy thứ này đều là cực phẩm tiêu hao. ***** linh thảo, xà hạt thảo, còn đã một chút, huyết lâm thảo thì trên thị trường căn bản không mua được. Dù có mua được giá cả cũng rất cao, làm người khác không thể chấp nhận được. Tiêu Ngự bất đắc dĩ chỉ có thể đi tìm một chuyến. Tìm khoảng hai giờ, đến một khu vực quái cấp 20 là Phỉ Đặc sơn cốc, tìm 5 cây huyết lâm thảo trở về.

Chuẩn bị tốt những dược thảo này. Tiêu NGự đem toàn bộ trang bị mình thu hoạch được trong thời gian vừa rồi ném hết vào phòng đấu giá. Sau đó tới đạo sư thăng cấp kĩ năng một chút. Ngoại trừ Tiềm Hành vừa mới lên cấp 6 ra, các kĩ năng khác độ thuần thục sớm đã đầy rồi, kĩ năng thời kì đầu lên cấp bậc tương đối dễ dàng, nhưng tiêu hao tiền tài lại không nhỏ. Chỉ một lượt như vậy Tiêu Ngự đã bỏ ra 550 kim tệ, nếu không phải ban đầu giữ lại một ít tiền. Trang bị bán đi cũng hơn 500 kim tệ thì đúng là một món tiền mà Tiêu Ngự không đỡ nổi. Nhìn vào hành trang một chút, vẫn còn lại hơn 300 kim tệ. Trong thời gian ngắn hẳn là vẫn đủ. Nếu như xuất hiện vấn đề tài chính. Thì ra chiến trường kiếm chác một chút rồi trở về.

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua cấp bậc của mình một chút, mấy ngày nay mới thăng được một cấp. Trên bảng cấp bậc người cao nhất đã tới lv 18, phỏng chừng còn cách lv 19 không xa nữa. Qua đoạn thời gian này nên nhanh chóng tăng lên cấp bậc một chút nếu không bị bỏ lại rất xa.

Tiêu Ngự hướng tới Dong Binh Công hội đi đến.

- Nam tước đại nhân. Xin hỏi ngài cần phục vụ gì? - Một tiểu cô nương NPC có hình dáng rất động lòng người đi tới bên cạnh Tiêu Ngự cẩn thận dò hỏi, thanh âm ngọt ngào dịu dàng, tựa như hoàng anh xuất cốc, hết sức dễ nghe.

Một tiểu cô nương động lòng người xuất hiện trước mắt khiêm cung lễ độ hỏi : ngài muốn phục vụ gì. Tiêu Ngự không khỏi sinh ra một chút ý nghĩ xấu xa, không khỏi đỏ mặt lên.

Tiêu Ngự khó hiểu, trên mặt hắn không viết hai chữ nam tước, trên người cũng không có vật phẩm xác nhận, tiểu cô nương này sao nhận ra mình là nam tước được?

- Trên người ngài có linh hồ ấn kí vẫn còn rất rõ ràng. Ngài vừa mới tấn chức nam tước sao? - Tiểu cô nương NPC hỏi.

- Đúng vậy! - Tiêu Ngự bỗng chợt hiểu, phỏng chừng linh hồn ấn kí này là kiểu đánh dấu nào đó, có thể làm cho nàng liếc mắt một cái đã nhận ra mình vừa tấn chức nam tước.

- Xin hỏi ngài định đăng kí ở Dong binh công hội sao?

- Không phải.

- Mời ngài đi theo ta.

Nhất thời người chơi tất cả đều hướng tới Tiêu Ngự nhìn chăm chú. Vẻ mặt mờ mịt khó hiểu, bọn họ không tưởng tượng được, NPC của Dong binh công hội vốn rất lãnh đạm lại có thể khiêm cung lễ độ với một người chơi như vậy.

May mà bọn họ không nghe thấy Tiêu Ngự cùng tiểu cô nương NPC nói chuyện. Nếu nghe được hai chữ Nam Tước, phỏng chừng bọn họ càng thêm kinh ngạc rồi, một tước vị nam tước so với quân hàm bách phu trưởng còn khó đạt được hơn. Không ngừng giết chết người chơi địch thủ. Lúc tới bách phu trưởng cũng chưa chắc đã được tấn chức nam tước. Đạt được tước vị có điều kiện phi thường hà khắc. Tiêu Ngự cũng chỉ trong lúc vô ý hoàn thành nhiệm vụ quốc gia, mới may mắn đạt được tước vị Nam tước.

- Ta muốn mua sắm trang bị vinh dự, xin hỏi mua được ở đâu? - Tiêu Ngự hỏi.

- Ta sẽ dẫn người tới! - tiểu cô nương dẫn Tiêu Ngự vào trong, vừa đi vừa nói:

- Sau này ngài đăng kí ở đây, làm nam tước, mỗi ngày ngài có thể tới chỗ chúng ta lĩnh lương bổng 50 kim tệ, ngoài ra còn có thể đạt được huân chương của Dong Binh công hôi, tại bất kì cửa hàng nào khi mua sắm vật phẩm sẽ được chiết khấu 9%.

Tiêu Ngự nghe tiểu cô nương nói, có chút bất ngờ, không ngờ đạt được tước vị Nam Tước lại tốt như vậy. 50 kim tệ mặc dù không nhiều lắm, nhưng muỗi nhỏ cũng là thit, dù sao là lấy không, về phần cái huân chương gì gì, tựa hồ không có tác dụng quá lớn, dù sao việc Tiêu Ngự tới cửa hàng NPC mua sắm cũng không nhiều.

Nhìn Tiêu Ngự đi theo tiểu cô nương NPC vào trong nội sảnh, biến mất tại phía cuối hành lang, chúng người chơi giật mình, không biết để vào nội sảnh phải có điều kiện gì, dù sao bọn họ cũng không thấy có người đi vào.

Tiểu cô nương dẫn Tiêu Ngự đi đăng kí, sau đó đưa cho Tiêu Ngự một huân

chương màu trắng, nói:

- Đây là huân chương nam tước, mời ngài giữ lấy.

- Cám ơn! - Tiêu Ngự nhận huân chương từ trên tay tiểu cô nương.

Huân chương nam tước: chứng nhận tước vị, có thể mua mua sắm ở tất cả các cửa hàng NPC được giảm giá 9% vật phẩm, huyết lượng +50.

Đeo huân chương nam tước ở trước ngực, cái huân chương này tạo hình rất cổ xưa, đặt trước ngực thật không có cảm giác đường hoàng chút nào, gia tăng 50 hp xem ra không tồi, dù sao cũng là phụ gia thêm vào, Tiêu Ngự nhìn qua huyết lượng toàn thân, tổng giá trị đã lên tới hơn 400 hp rồi.

Tiểu cô nương NPC kia dẫn Tiêu Ngự tới một lão đầu mặc bì giáp màu xám trông rất lôi thôi nói:

- Vị này là đạo tặc Phí Tác Lợi Á Tư tiên sinh, ngài muốn mua sắm gì có thể mua tại ông ấy.

- Được! - Tiêu Ngự đáp.

- Chúc ngài vui vẻ! - Tiểu cô nương NPC ngọt ngào cười, chào tạm biệt Tiêu Ngự sau đó chuyển đi nơi khác.

- Xin hỏi ngài muốn mua những gì? Nơi này có tất cả những vật phẩm của đạo tặc!

- Phí Tác Lợi Á Tư nói.

Tiêu Ngự nhìn lại trang bị được bán.

Âm Ảnh Cước Bộ [ giày] : Phẩm cấp, Á thần khí. Tất cả kĩ năng +3 cấp, thu được giá trị kinh nghiệm +100%. Tốc độ di chuyển +30. Tốc độ công kích +20. Nhạy cảm +3. Yêu cầu cấp bậc: không?. Thợ rèn vong linh đại tông sư Đức Tát Lạp sáng chế.

Điều kiện mua sắm : quân hàm đại nguyên soái, tước vị công tước, giá cả: 50000 kim tệ.

Vừa mới mở ra trang này thấy được đôi giày như vậy, trong mắt Tiêu Ngự toát ra hai đạo tinh quang, cái giày này rất dị thường, nhìn thấy điều kiện mua sắm, Tiêu Ngự rất thời giật mình, thì ra là

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dâm #tác