17. Junghee xác định mối quan hệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm qua hai người rảnh rỗi liền hứng lên ra ngoài ăn uống, sẽ không có gì đặc biệt nếu mẹ Taehyung không gọi tới.

Junghee cũng không để ý lắm, vừa cười vừa ăn nghe Taehyung nói chuyện. Cho tới khi Taehyung đột nhiên nói: "Con không cần đi xem mắt"

Cô nhướn mày nhìn hắn, cố gắng lắng tai nghe xem còn nói gì nữa.

"Con có bạn gái rồi, mẹ đừng lo" Taehyung mỉm cười xoa đầu cô, tỏ vẻ đợi chút, anh sắp xong rồi.

"Được, con sẽ dẫn em ấy về nhà mình"

Rốt cuộc Taehyung cũng điện thoại xong, bật cười nhìn phản ứng của Junghee.

"Em cuống cái gì, sợ anh đi xem mắt thật hả" Hắn không ngại trêu ngươi đâu nha.

Junghee bị nói trúng tim đen, có hơi xấu hổ nhưng vẫn phải phủ nhận: "Ai bảo? Anh đi xem mắt liên quan gì tới em chứ?"

"Không thể nha, anh mà đi bạn gái anh sẽ giận mất" Taehyung vẫn tiếp tục trêu, cực kì thích thú vân vê tay cô.

"Hửm, bạn gái nào nha?" Anh thử nói không phải tui đi!

"Ai nhờ? Đột nhiên lại quên mất tên" Hắn cực kì mặt dày, cười đểu tỏ vẻ không nhớ, không biết gì cả.

Junghee nhéo tay hắn, đe dọa: "Anh nói lại xem?"

Taehyung càng bị đe dọa lại càng vui vẻ, hun cái chụt vào mặt cô, thỏa hiệp: "Bạn gái anh tất nhiên là Junghee rồi"

Junghee thỏa mãn cười, trong lòng đặc biệt hạnh phúc.

Cô và hắn căn bản chưa từng chính thức tỏ tình hay gì cả, cũng chưa từng thề thốt cái gì. Chính là đôi bên tự hiểu, tự cảm nhận, tự biết được mối quan hệ này là gì.

Nói xem, trai đơn gái chiếc ở chung một nhà, có quỷ mới tin là trong sáng. Hơn nữa cô và hắn cũng không có chỗ nào gọi là trong sáng, thuần khiết ở đây cả.

Cho dù khi nãy Taehyung có nhắc tới việc xem mắt, cô cũng tin tưởng tuyệt đối có xem mắt cũng chính là xem cô, không việc gì phải nghĩ đông nghĩ tây cả. Dù gì ở với nhau cũng gần một năm rồi, lời yêu thương nhau cũng từng nói ra rồi, tính ra thì êm đẹp phết, chưa thấy sóng gió gì cả.

"Anh nói xem, không khí bây giờ có phải chúng ta nên vào nhà nghỉ không?" Junghee cũng lấn tới trêu một câu.

"Được, chúng ta liền đi" Taehyung biết là cô chỉ dọa thôi, phối hợp đồng ý theo, xem xem cô xử lí thế nào.

"Anh tưởng em không dám à?" Junghee trừng mắt, hậm hực vì bị trêu ngược lại.

"Dám nha, anh tin em" Taehyung haha cười.

"Chúng ta về nhà"

Junghee không đón ý hùa nữa, cô còn nhớ lần trước đi nhà nghỉ vì hoạt động mạnh quá mà chị tiếp tân còn hỏi thăm, làm cô cực kì xấu hổ. Không muốn lặp lại đâu nha, nhà là nhất.

"Được, nghe em" Taehyung gọi người tới thanh toán, rồi xuống hầm lấy xe về nhà.

Không biết là do không khí khi nãy hay không mà cả hai đều nóng vội, vừa vào nhà đã ôm lấy nhau mà hôn nồng nhiệt.

Taehyung tham lam hôn lên cần cổ trắng ngần của Junghee, hít sâu mùi hương thơm nhẹ trên người cô cũng đủ khiến anh thỏa mãn.

Junghee rùng mình, tay chân cứ nhũn cả ra, tay choàng lên cổ hắn cố gắng rút ngắn khoảng cách.

Taehyung nhẹ nhàng cởi từng lớp áo trên người cô ra, thưởng thức cơ thể trần trụi trước mặt.

Nước da trắng hồng vì bị tình dục bửa vây mà đỏ lên, chân dài eo nhỏ đặc biệt cân đối. Ngực không to cũng không nhỏ quá, no đủ vừa mắt, khiến Taehyung có muốn cũng không rời mắt nổi. Bao nhiêu lần nhìn qua cũng mê đắm như lần đầu.

Taehyung hôn từng chút lên mỗi tấc da thịt trắng mịn của cô, trân quý từng tí một.

Junghee kiều suyễn dựa vào tường, phối hợp rướn người lên để Taehyung dễ hành động hơn, bản thân thì đùa nghịch với cậu ấm sau lớp quần tây đang nhô lên.

Nhiệt độ trong phòng nóng hầm hập giống như sự nồng nhiệt trong lòng cả hai vậy.

Taehyung cảm thấy dạo đầu như vậy là đủ rồi, kéo khóa quần xuống giải phóng cậu nhỏ nhẫn nhịn nãy giờ ra, đập trúng bụng nhỏ Junghee.

Cô ưm một tiếng, thèm khát nhìn côn thịt phía dưới, hai chân không ngừng cọ với nhau, ngứa ngáy khiến dịch chảy từng đợt một.

"Taehyung a, cho em"

Junghee nhịn không nổi, chủ động sáp vào côn thịt, đưa đẩy qua lại.

Taehyung cũng vội không kém, nhanh chóng vạch mở âm hộ, nới nhẹ ra, rồi cẩn thật thâm nhập.

Cả hai đều sướng đến run người, đầu óc lúc này toàn bộ đều là tình dục.

Khi Taehyung thúc tới, cơ thể hai người đều dính chặt vào nhau không một kẽ hở. Nhìn cô sướng đến thần hồn điên đảo như vậy, hắn cũng càng thêm có động lực mà nhấp.

Taehyung cúi xuống cấu xé lấy môi cô, môi mỏng vì không chịu nổi mà sưng lên, càng tăng vẻ quyến rũ.

"Hư . . thêm nữa Taehyung . . anh là đỉnh nhất aa"

Junghee bị thúc đến mức giọng lạc đi, thỉnh thoảng còn nghe tiếng nức nở, cảm giác như chơi tàu lượn siêu tốc vậy, lên lên xuống xuống khiến cơ thể trở nên vô thực.

Taehyung bế bổng Junghee lên theo kiểu bế em bé. Cả cơ thể đột nhiên mất trọng lượng khiến cô hơi hốt hoảng, lỗ nhỏ phía dưới nhờ vậy mà càng chặt thêm một lần, làm Taehyung hít phải ngụm khí lạnh.

"Ngoan, thả lỏng, anh bế em vào phòng"

Taehyung lấy tay mơn trớn chỗ hai người giao hợp để cô bớt lạ lẫm. Cảm nhận được khoái cảm, Junghee run rẩy dựa vào hắn, choàng tay qua cổ Taehyung rồi cọ cọ như làm nũng khiến tim Taehyung mềm nhũn.

Vừa đi vừa thâm nhập như vậy không thể tránh khỏi việc lực đạo có chút mạnh cùng đột ngột.

Junghee cắn môi, rên rỉ, dâm dịch chảy càng nhiều hơn, vương vãi từng chút trên đường đi.

Rốt cuộc cũng vào được phòng, Taehyung không rút ra để đổi kiểu dáng mà trực tiếp đổi luôn. Côn thịt cọ qua cọ lại ở vách âm hộ làm Junghee ngứa ngáy đến khó chịu, nức nở xin dduj.

Taehyung nắm lấy eo Junghee nhấn xuống, âm thanh "ba" rõ mồn một phát lên. Sau đó cứ liên tục như vậy, Taehyung chậm chạp thúc vào với lực đạo rất mạnh, khiến Junghee cảm giác não muốn văng luôn rồi, mạnh bạo như vậy a.

Cô rên đến khàn cả rộng, không biết bản thân đã ra bao nhiêu lần rồi mà vẫn thấy Taehyung hăng say cầy cấy như thế.

Cuối cùng, cô thiếp đi.

Đến lúc tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, Junghee nằm gọn trong tay Taehyung. Vừa sáng sớm đã được ngắm chiếc nhan sắc này, Junghee cảm thấy rất mĩ mãn nha.

"Dậy rồi à?" Taehyung nhẹ nhàng mở mắt ra, hôn lấy trán cô.

"Ừm"

"Vậy nằm thêm một chút nữa đi, anh đi làm đồ ăn"

Junghee gật đầu, cười vô cùng ngọt ngào nhìn Taehyung ra phòng bếp.

Cuộc sống như này, cô cảm thấy vậy là đủ rồi.

***
Chòi oi chap này gần như là chap dài nhất cả bộ lày lun á 🤣
Mọi người đọc vui vẻ nhớ

#RanYeong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net