Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoàn người của Lee thị thấy vẻ mặt như sắp ăn tươi nuốt sống người khác của Young Hee, tất cả đều cảm thấy bất an. Họ là những người ưu tú đã làm việc khá lâu năm ở Lee thị, bỗng dưng đầu dưới trướng của Young Hee tính tình vừa thất thường vừa ngang ngược. Lời của Ji Ah như phao cứu sinh, tất cả nhanh chóng đi về phòng

Mọi người đã tản ra hết, Jungkook mới nhàn nhã đứng dậy chuẩn bị đi , Young Hee đưa mắt nhìn Eun Ji cô trợ lý của mình gắt gỏng

"Cô còn không mau mang đồ đạc của tôi lên phòng" 

Nói xong cô ta quay sang Jungkook đang rời đi, nở nụ cười thật tươi

"Jeon tổng anh có thể dẫn đường giúp tôi không?" Young Hee õng ẹo đi tới, đưa tay níu cánh tay Jungkook

"Xin lỗi giám đốc Lee tôi không rảnh" Jungkook đưa tay cầm chiếc ba lô nặng trịch của Young Seo khoác lên vai rồi ung dung rời đi

Young Seo nhìn bàn tay trống không của mình cười khổ trong lòng, anh ta lại đem cô ra làm lá chắn để trêu chọc người khác rồi. Mà thôi kệ, làm cho Young Hee tức giận cũng khá thú vị

Young Seo thản nhiên quay người cầm chiếc chìa khóa Ji Ah đưa cho mình tiến lại thang máy chuẩn bị về phòng

"Chị đứng lại cho tôi!" Young Hee quát lớn chạy tới giang hai tay chắn trước mặt Young Seo

Young Seo nhìn vẻ tức giận của cô ta, không nói lời nào, hai tay khoanh trước ngực nhìn thẳng vào Young Hee

"Nói cho tôi biết quan hệ giữa chị và Jeon tổng là như thế nào? Tại sao anh ấy lại cầm hành lý giúp chị?" Young Hee vặn vẹo

"Quan hệ của tôi và Jeon tổng như thế nào sao tôi phải nói với cô?" Young Seo bình tĩnh đáp

"Chị là gái đã có chồng, đừng có giở thói quyến rũ đàn ông ra, chị định làm Lee gia mất mặt thêm tới bao giờ?" Young Hee lúc này mặt đã đỏ như con gà chọi

"Cảm ơn cô đã nhắc nhở tôi về việc tôi là phu nhân Kim thị , việc tôi quan hệ với ai không liên quan gì tới cô. Nếu tôi nhớ không nhầm thì chính cô đã nói giữa tôi là Lee gia không còn quan hệ gì? Cô còn lo gì tôi làm mất mặt Lee gia" Young Seo gạt cánh tay của Young Hee ra, tiến tới trước cửa thang máy

"Tôi nhắc nhở chị, tốt nhất là nên tránh xa Jungkook ra, đừng để tôi nói chuyện này với nhà chồng chị" Young Hee nói với theo sau Young Seo

"Ting!" Tiếng thang máy mở ra

"Muốn nói gì với chồng tôi, mời cô cứ tự nhiên!" Young Seo không quay đầu lại, một mạch đi vào thang máy

Young Hee tức giận không nguôi , chị ta là vì cái gì mà hết lần này tới lần khác cản đường cô ta. Đã thế lại còn cùng chị ta hợp tác dự án chết tiệt này , cả tên Jungkook kia nữa, tại sao năm lần bảy lượt đều giúp Young Seo. Không được, cô ta phải tiến hành kế hoạch của mình nhanh lên mới được

Young Hee tiến về phía quầy lễ tân, nhân viên lễ tân của khách sạn đang sắp xếp lại bàn của mình. Mùa này không phải mùa du lịch nên khách sạn có hơi vắng khách , lác đác chỉ có một ít số phòng, cũng may có đoàn khách này bao trọn hẳn một tầng của khách sạn

Đặc biệt là vị sếp lớn đẹp trai như ngôi sao Hàn Quốc kia nữa. Mấy người phục vụ bọn họ vừa nhìn thấy Jungkook đã dán mắt vào anh , người gì đâu mà như người mẫu, từ gương mặt tới vóc dáng đều không thể chê vào đâu được

"Xin lỗi, cô cho tôi hỏi, lúc nãy sếp tôi có đánh rơi thẻ phòng ở chỗ này không?" Young Hee lúi húi ra vẻ tìm kiếm

"Xin lỗi quý khách, sếp của cô là ai ạ?" Người lễ tân đoán ra Young Hee đi cùng đoàn với Jungkook, người sếp mà cô ta nói ở đây rất có thể là nam thần mà cô đang ngưỡng mộ nên thái độ cũng có phần mềm mỏng

"Sếp Jeon đó, anh ấy muốn thay đồ mà ko tìm được thẻ vào phòng, bảo tôi xuống đây tìm thử"

"À sếp Jeon ở phòng tổng thống 808 hả? Để anh ấy không phải chờ, tôi đưa có thẻ phụ của phòng, khi nào tìm thấy thẻ chính thì cô báo anh ấy trả lại thẻ cho tôi cũng được"

Nhân viên lễ tân sốt sắng nói ra cả số phòng còn đưa cả thẻ phụ cho Young Hee

"Vậy tốt quá, cảm ơn cô" Young Hee cầm chắc chiếc thẻ trong tay quay người rời đi

Young Seo nhìn số phòng khi trên thẻ của mình cô ở phòng 806, vừa bước tới cửa phòng đã thấy Jungkook đợi sẵn, trên tay là chiếc ba lô của của cô

"Ba lô của cô đây, đựng gì mà nặng vậy?" Jungkook dựa người vào cạnh cửa nở nụ cười tà mị

"Đựng gì thì liên quan gì tới anh. Anh cũng thôi lôi tôi ra làm bình phong đi" Young Seo không khách khí giật chiếc ba lô khỏi tay Jungkook

"Tôi có lòng mang giúp ba lô cho cô, cô phải cảm ơn tôi mới phải phép chứ" Jungkook vẫn giữ nụ cười nửa miệng trên môi

"Xin lỗi, tôi chỉ cảm ơn khi tôi nhờ người khác giúp. Tôi có nhờ anh sao?" Young Seo không khách khi đáp lại anh ta

Cô quẹt thẻ mở cửa, không thể đứng đây đôi co với anh ta thêm được, dù sao cô và anh ta cũng như nước với lửa, Young Seo chỉ muốn tiếp xúc với anh ta trên phương diện công việc, còn ngoài thì xin miễn

Tuy là cấp dưới của anh ta, nhưng đây là công ty tư bản, cô có khả năng, anh ta có tiền, là quan hệ mua bán sòng phẳng giữa người lao động và người sử dụng lao động vì thế cô cũng không việc gì phải qua quy lụy hay sợ hãi anh ta cả , chỉ có những người không đi lên bằng thực lực mới cần phải có thêm những hành động thừa thãi khác

Cánh cửa bật mở, Young Seo lách người vào thì bị một bàn tay lo lớn chặn lại

"Sao đi vội thế, vẫn không cảm ơn tôi?" Jungkook ghé sát mặt mình vào mặt Young Seo, gần tới nỗi anh có thể ngửi thấy mùi thơm thanh mát của dầu gội đầu của cô

"Anh tránh ra!" Young Seo gạt tay Jungkook rồi đóng sầm cửa lại

Jungkook bị bỏ lại bên ngoài cánh cửa, cười khổ lẩm bẩm "Tóc cô ấy thật thơm"

Cả một màn này, công với nụ cười có phần ngớ ngẩn của Jungkook lọt vào mắt Young Hee. Cô ta vốn định đi thám thính vị trí phòng của Jungkook ai ngờ vô tình chứng kiến một màn này

Bàn tay Young Hee siết chặt chiếc thẻ phụ phòng của Jungkook. Trực giác phụ nữa mách bảo cô ta, Jungkook nhất định có ý đồ với Young Seo

Chỉ là cô ta không hiểu nổi, Young Seo có gì hơn cô ta, xét về ngoại hình hai người giống nhau, xét về độ nữ tỉnh Young Hee tự tin mình hơn đứt Young Seo khô khan kia , chị ta thì có cái gì

Young Hee hậm hực bước về phòng mình, trong lòng không thôi tính kế

Bữa trưa tại phòng ăn khách sạn khá thịnh soạn, ngoài các món ăn theo order của bên hậu cần, để chào mừng bọn họ khách sạn MET còn tặng kèm đồ uống đặc sắc nổi tiếng của khách sạn đó chính là sinh tố xương rồng. Young Seo rất thích loại nước này trước đây mỗi lần cùng ông nội tới đây, ông luôn tìm mua loại nước này cho cô

Jungkook, Young Seo, Ji Ah và Young Hee cùng với hai vị lãnh đạo của Lee thị ngồi chung một bàn ăn. Young Hee chen vào ngồi cạnh Jungkook nở nụ cười ngọt ngào

"Jeon tổng tôi ngồi đây được chứ?"

Jungkook nhún vai thay cho câu trả lời, Young Seo ngồi xuống cạnh Ji Ah, đối với cô mà nói càng cách xa Jungkook bao nhiều càng tốt bấy nhiêu

Thức ăn rất phong phú, món ăn cũng bày biện rất tinh xảo đa số là các món ăn không cay, phù hợp với thời tiết nóng bức

Young Seo đói tới hoa cả mắt. Mọi người bắt đầu dùng bữa, Young Seo cũng tập trung vào việc ăn uống của mình, cô luôn có thói quen trong lúc ăn cơm sẽ không nói chuyện. Đang loay hoay với miếng cá đầy xương thì thấy một chiếc bát khác được đặt trước mặt cô, cá đã được gỡ sạch sẽ

Young Seo ngước lên nhìn thấy Jungkook tính hờ rút tay về Young Seo ngạc nhiên trong lòng, nhưng cũng không tiện từ chối giữa đông người sẽ làm cho mọi người càng khó xử, cô nhận chiếc bát lí nhí cảm ơn rồi chăm chú vào việc ăn uống của mình

Thôi vậy, nếu Jungkook đã cố tình đem cô ra làm bình phong để trêu chọc Young Hee thì cô cũng đành miễn cưỡng vậy. Có lẽ anh ta vốn cũng không biết cô vốn thích ăn cá, nhưng cô rất hay bị hóc xương cá, cô luôn nghĩ mình có vấn đề với những chiếc xương cá, không sao tìm ra chúng mà gỡ hết khỏi miếng thịt cá được

Chẳng qua là hành động gỡ xương cá cho cô nhìn thế nào cũng sẽ cho người khác cảm giác mối quan hệ giữa hai người rất mờ ám mà thôi

"Jeon tổng , tôi cũng muốn ăn cá, anh gỡ xương giúp tôi được không?" Young Hee ngồi bên cạnh Jungkook ,cố nén giận vào trong nũng nịu chìa bát của mình ra trước mặt Jungkook

"Giám đốc Lee để tôi" Ji Ah nhanh chóng đỡ lấy chiếc bát của Young Hee, đặt vào bát cô ta một miếng lườn cá đã rút hết xương

Vẻ mặt của Young Hee như chiếc bánh bao tấm nước

"Ngại quả, làm phiền trợ lí Stephen "  Young Hee bầm gan tím ruột, gượng cười cầm lại chiếc bát của mình còn không quên gọi họ của Ji Ah. Ji Ah vốn là con lại tên đầy đủ của cô là Ji Ah Stephen , nhưng tất cả mọi người vẫn quen gọi có duy nhất là Ji Ah, đó là yêu cầu của cô. Cô không thích mọi người gọi họ Stephen của mình lên, nguyên nhân là gì thì không ai biết. Young Hee cũng biết việc Ji Ah không thích, nhưng cô ta vẫn cố tình chọc giận Ji Ah

"Không có gì, giám đốc Lee từ từ thưởng thức" Ji Ah đưa tay làm bộ mời Young Hee sau đó tiếp tục ăn 

Young Seo nhớ lại lần cô ăn cơm cùng Taehyung, hôm đó đầu bếp Kim gia nấu rất nhiều các món ăn từ cá, khiến cô không ngớt lời khen ngợi, nhưng vì thế mà cô bị hóc xương cá khiến Taehyung cuống cuồng. Sau đó mỗi lần ăn cả anh đều đích thân gỡ xương cho cô thật cẩn thận. Tự nhiên đang ăn lại nhớ tới anh, trải tim của Young Seo bỗng dưng đập loạn

"Ăn đi, sao ngồi ngẩn ra thế?" Jungkook bỏ vào bát cô thêm một miếng cả nữa lên tiếng nhắc nhở

"Cảm ơn Jeon tổng , tôi có thể tự lấy đồ ăn, không cần phiền anh" Young Seo hoàn hồn, trong lòng bỗng dựng nhớ Taehyung

Young Hee nhìn một màn này trong lòng khó chịu không thôi. Cô ta vốn không thích ăn cá, giờ đây vì muốn Jungkook gỡ cá cho mình mà phải ngồi đánh vật với miếng cá trong bát , ánh mắt căm hận nhìn về phía Young Seo đang ăn uống rất ngon lành. Được để xem sau đêm nay mọi việc sẽ thay đổi như thế nào

Bữa ăn vừa kết thúc, Young Seo vào nhà vệ sinh, cô cầm theo điện thoại nhắn tin cho Taehyung

"Em tới Nam Thành rồi, ở khách sạn MET, vừa ăn cơm xong"

"Uhm, hôm nay em ăn món gì?"

Tin nhắn của Taehyung trả lời ngay lập tức

"Em ăn cá, cá ở đây rất ngon, còn có cả sinh tố xương rồng nữa. Khi về sẽ làm cho anh uống" Young Seo mỉm cười

"Có ai gỡ cả cho em không? Cẩn thận hóc xương"

"Em không bị hóc. Em cúp đây" Young Seo không trả lời vào câu hỏi của anh, chẳng lẽ cô lại nói sếp mình gỡ cá cho mình, chắc chắn anh sẽ hiểu lầm. Thêm một chuyện chi bằng bớt đi một chuyện

"Uhm"

Taehyung trả lời cụt lủn, Young Seo cũng không bận tâm tới thái độ thay đổi của anh. Anh vốn vẫn thất thường như vậy

Ở bên kia, Taehyung nhìn màn hình điện thoại. Cô nhóc này cũng láu cá, không lừa anh nhưng cũng không nói sự thật với anh

Young Seo vừa nhìn điện thoại vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh thì và phải một người đang đi vào

"Chị làm cái gì vậy? định gây sự với tôi chắc?" Giọng nói của Young Hee the thé

"Xin lỗi, tôi không cố ý, cô không sao chứ?" Young Seo ngẩng mặt lên thấy Young Hee đang tức giận nhìn mình

Trong lòng cô tự nhủ, thôi rồi không dừng lại cho cô ta cơ hội để xả giận

"Tôi mà làm sao thì chắc chị vui lắm nhỉ?" Young Hee vểnh mặt, chắn ngang lối đi

"Phiền cô tránh đường!" Young Seo quả thật không muốn dây dưa tranh cãi gì với Young Hee. Cô chỉ muốn về phòng nghỉ ngơi một chút để dành năng lượng cho buổi chiều đầy vất vả trên sa mạc mà thôi

"Tôi không tránh, chị nói rõ cho tôi. Chị và Jeon tổng rốt cuộc có chuyện gì?"

"Chuyện gì là chuyện gì? Cô muốn hỏi cái gì thì nói thẳng ra?" Young Seo cũng không cần khách khí với Young Hee

"Được! chị muốn nói thì tôi nói cho chị rõ. Chị hãy tránh xa Jeon tổng ra, tôi đã để ý tới anh ấy rồi, nhất định tôi sẽ có anh ấy cho bằng được. Chị dù gì cũng là vợ của Taehyung rồi, đừng có ăn trong bát lại nhòm trong nồi như vậy?"

"Cô dựa vào cái gì mà nghĩ, cô thích ai thì người đó sẽ phải thích cô? Thôi ngay ý nghĩ cổ hủ ấy đi!" Young Seo nhếch mép, nhìn một lượt từ đầu tới chân Young Hee

"Dựa vào đầu là việc của tôi. Còn hơn chị, vợ một tên què còn ra vẻ thanh cao. Loại người như chị cũng chỉ xứng đang làm vợ một tên phế vật như Taehyung mà thôi" Young Hee đốt chát lại

Bốp!!

Tiếng bạt tai vang lên, Young Seo thẳng tay cho tát một cái như trời giáng vào má Young Hee

"Tôi cấm cô xúc phạm chồng tôi, tốt nhất nên cẩn thận lời nói của cô trước khi tôi cho cô ăn đòn tiếp" Young Seo đẩy Young Hee sang một bên rồi đi thẳng

Cô có thể nhẫn nhịn nếu Young Hee sỉ nhục mình, nhưng cô ta hạ thấp Taehyung thì lại là chuyện khác, đó là giới hạn của Young Seo

Young Hee đứng như trời trồng tay xoa má đang bỏng rát. Young Seo này thật to gan, ỷ vào cái gì mà dám ra tay đánh cô

Được! chị cứ đợi đấy, tôi chiếm được Jungkook thì đừng nói chị, cả gã chồng phế vật của chị tôi cũng sẽ cho các người biết thế nào là nhục nhã


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net