Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ông Lee ngồi lặng người trước bàn làm việc, nhìn trân trân tập hồ sơ trước mặt không chớp mắt. Giờ cơm trưa đã qua từ rất lâu, nhưng ông ta cũng không còn tâm trạng nào để nghĩ tới chuyện ăn uống nữa.

Trước mắt ông ta là tập hồ sơ điều tra nhanh của thư ký Yoo. Từ cuộc điện thoại của Ông Lee lúc sáng sớm mà Trợ lý Yoo đã dốc toàn lực, điều tra hành tung và những khoản chi tiêu của Young Hee thời gian gần đây.

Không hổ danh là thư ký đắc lực của một trong tứ đại danh gia Seoul .

Chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn Trợ lý Yoo đã tìm được rất nhiều thông tin liên quan tới Young Hee .

Trong đó có cả những thông tin mà Ông Lee tin rằng khi Bà Lee nhìn thấy cũng phải thất kinh, không biết với thần kinh của bà ta có thể chịu nổi không.

Từ trước tới nay trong mắt Ông Lee và Bà Lee , Young Hee luôn là cô con gái nhỏ yếu ớt, ngây thơ, thánh thiện. Vì thế ông bà luôn khuyến khích cô ta ra ngoài chơi với bạn bè một phần để mở rộng quan hệ, nhưng chủ yếu là để Young Hee quen với việc giao tiếp và bớt phần yếu đuối nhút nhát.

Cũng vì vậy chưa bao giờ Ông Lee nghi ngờ hay điều tra gì về các hành động của Young Hee .Cho tới hôm nay khi ông ta cầm trên tay tập hồ sơ điều tra vội vàng. Những gì thu thập được đã ngoài sức tưởng tượng của ông ta.

Đầu tiên là sếp ảnh Young Hee xuất hiện tại một số quán bar dành cho người lớn ở Seoul - nơi chỉ dành cho giới ăn chơi trụy lạc. Khác hẳn với những bộ đồ cô ta thường mặc mỗi khi ra khỏi nhà, trang phục tại đây của Young Hee toàn là những thứ đồ mà bất kỳ ai nhìn vào cũng phải đỏ mặt. Thêm vào đó là cách trang điểm cũng khiến ông ta không thể nhận ra cô con gái đoan trang của ông ta.

Trong ảnh cả những cảnh cô ta hôn hít, ôm ấp với rất nhiều người đàn ông khác nhau, đúng hình ảnh của một cuộc sống ăn chơi phóng túng, khiến ông ta nóng mắt. Không chỉ có Young Hee mà cả ba cô bạn thân của cô ta, bao lâu nay trước mắt Ông Lee và Bà Lee bọn họ vẫn là những cô gái trẻ ngây thơ, ngoan ngoãn con nhà gia giáo, hóa ra cũng là cùng hội cùng thuyền, đóng kịch trước mặt người lớn còn sau lưng thì ăn cho trác táng.

Tiếp theo là danh sách chi tiêu gần đây của Young Hee , có điểm rất bất thường, ngay trong ngày cô ta bắt đầu tới sa mạc Nam Thành công tác, điện thoại của cô ta liên hệ với vài số máy lạ khá nhiều lần, có biên độ nhất định. Đặc biệt Young Hee đã chi rút một số tiền lớn hơn mười triệu.

Cô ta tới Nam Thành là sa mạc khỉ ho cò gáy không có dịch vụ ăn chơi sa hoa, không có các cửa hàng trang sức hay thời trang hàng hiệu thì rút tới mười triệu tiền mặt để làm gì? Đối với người bình thường mà nói mười triệu là số tiền đủ để họ đổi đời, vì lý do gì mà Young Hee rút tận mười triệu?

Điện thoại cô ta trong những ngày đó vẫn giữ liên lạc với số điện thoại lạ kia. Không những thế những lần liên lạc gần như trùng khớp với những khoảng thời gian nhất định xảy ra sự việc của Young Seo .

Ông Lee đã mất cả buổi trưa, xấu chuỗi các mốc thời gian lại với nhau, ông ta phát hiện ra một điều theo trình tự logic ông ta có thể khẳng định chắc chắn Young Hee chính là kẻ đứng sau vụ bắt và hãm hại Young Seo .

Chỉ có một điều khiến đôi mày ông ta nhíu chặt không thôi là tại sao cô ta lại làm như vậy? Nếu nói là thù hận? Thì từ nhỏ tới lớn Young Seo cũng không gây thù chuốc oán gì với Young Hee , ngoại trừ tính cách hai người quá trái ngược nhau, một người thích những hoạt động sôi nổi một người thích yên tĩnh.

Nếu nói vì đe dọa tới tài sản? Young Seo đã tuyên bố cắt đứt mọi quan hệ với nhà họ Lee vì thế không có lý do gì để Young Hee phải lo sợ. Chỉ có thể vì tình cảm? Nhưng Young Hee là người đã khẳng khăng không chịu lấy Kim Taehyung đẩy Young Seo vào nơi ngõ cụt, nếu người muốn oán hận thì phải là Young Seo oán hận Young Hee mới đúng.

Hay là vì Jeon Jungkook? Nhưng so sánh thế nào cũng thấy nếu là đàn ông sẽ chọn Young Hee vì cô ta còn độc thân lại xinh đẹp rực rỡ chứ không thể nào chọn một Young Seo đã có gia đình?

Ông Lee ôm đầu, ông ta thực sự chưa tìm thấy động cơ nào đủ thuyết phục để Young Hee có thể ra tay tàn nhẫn tới nỗi muốn lấy mạng của Young Seo như vậy. Việc này cần phải gặp được Young Hee ngay để hỏi cho ra nhẽ, trước khi Kim gia tìm ra manh mối.

Dù biết được mặt trái cuộc sống của Young Hee , nhưng trong lòng Ông Lee vẫn cố chấp nghĩ rằng đó chỉ là sự nông nổi của đứa trẻ bị chiều hư, và dù thế ông ta sẽ vẫn lựa chọn bao che cho Young Hee , cô ta thế nào cũng là con gái ông.

Có xử lý cô ta như thế nào thì ông ta cũng muốn ém nhẹm những chuyện này để nội bộ Lee gia xử lý. Một khi sự thật bại lộ trước Kim gia thì không chỉ Young Hee gặp nguy mà ngay cả Lee thị cũng sẽ khốn đốn.

Ông Lee bấm số điện thoại nội bộ gọi Trợ lý Yoo .

Phòng làm việc của Trợ lý Yoo nằm ngay sát phòng làm việc của Ông Lee , một mặt phòng được trang bị kính trong suốt có thể nhìn thấy mọi động tĩnh trước cửa phòng Ông Lee vì thế anh ta xuất hiện rất nhanh.

"Những hồ sơ này ngoài tôi và anh ra còn ai có thể thấy nữa không?" Ông Lee lên tiếng, giọng ông ta sắc lạnh, ẩn chứa sự nguy hiểm.

"Tài liệu này đều do đích thân tôi đi điều tra, hiện ngoài tôi không có người nào nắm được chi tiết cả. Sau khi trích xuất camera để lấy hình ảnh tôi cũng đã trả tiền rất hậu hĩnh để quán bar hủy những bản ghi có hình ảnh của tiểu thư" Trợ lý Yoo thừa hiểu được mức độ nghiêm trọng của vấn đề nếu như những hình ảnh này rò rỉ ra bên ngoài.

"Vậy thì tốt. Tốt nhất là xóa sạch như chúng chưa hề tồn tại trên đời , anh xóa hết dấu vết về các cuộc điện thoại của Young Hee , cả sao kê tài khoản cũng tìm cách hợp thức hóa số tiền mười triệu Young Hee đã rút, có thể dùng tên nó làm một hóa đơn mua bán vật gì với số tiền mặt đó" Ông Lee tiếp tục sắp xếp.

"Vậy tôi có thể lấy tên tiểu thư đặt cọc một khu đất được không?" Trong lúc này, Trợ lý Yoo nghĩ cách đó là hợp lý nhất để hợp thức số tiền lớn đó. Ông ta có một khu đất ở phía Tây thành phố, ông ta có thể làm giấy tờ coi như Young Hee đã đặt cọc để chuẩn bị mua lại khu đất đó của ông ta.

"Được! làm ngay đi. Tôi sẽ không để cho anh thiệt. Việc cuối cùng là tìm nó về đây càng nhanh càng tốt cho tôi!" gương mặt Ông Lee để lộ vẻ vừa giận dữ vừa lo lắng vừa nóng lòng. Vẻ mặt này trước đây Trợ lý Yoo chưa từng thấy.

Mặc dù chưa biết thực sự xảy ra chuyện gì, tại sao bỗng dưng ông chủ lại lệnh cho anh ta đi điều tra về Young Hee con gái cưng của ông ta, nhưng qua thái độ của Ông Lee , Trợ lý Yoo có thể khẳng định mọi việc không hề đơn giản chút nào.

Trời vừa sáng, ánh nắng gay gắt chiếu qua cửa sổ khách sạn, không khí oi nồng của vùng nhiệt đới Với những cơn mưa bất chợt khiến Sang Hoon cảm thấy nhớp nháp. Chiếc điều hòa chạy rì rì không đủ làm mát cả căn phòng khách sạn cũ kỹ nơi bọn chúng đang nghỉ chân.

Đêm hôm qua ba người bọn hắn đã tới thị trấn X, gọi là thị trấn nhưng thực ra dân cư cũng không quá đông đúc sầm uất Sang Hoon nhìn ra ngoài mặt trời đã bắt đầu lên cao, cái nóng như hun khiến hắn vừa tắm xong lại thấy khó chịu.

Mặt Choắt đã đi mua chút đồ ăn, còn Đầu Trọc đang chuẩn bị một số thứ. Đêm qua tuy bọn hắn cùng nhau tới đây nhưng đề phòng bị phát hiện, Sang Hoon đã để cho Mặt Choắt và Đầu Trọc tới trước, hai tên đó thuê một phòng riêng biệt, sau đó mấy tiếng sau Sang Hoon mới vào thị trấn, hắn làm như vô tình thuê đúng phong cạnh phòng của Mặt Choắt và Đầu Trọc.

Mặt Choắt đã trở về trên tay hắn là túi lớn túi nhỏ các loại đồ ăn, đồ uống. Mấy ngày hôm nay bọn hắn chưa được ngày nào yên ổn ngon lành. Đợi hốt nốt vố này bọn chúng có thể biến đi thật xa làm lại từ đầu.

"Đại ca, em về rồi đây. Cái thị trấn chết tiệt này không có gì ngon cả. Đại ca ăn tạm" Mặt Choắt đưa cho Sang Hoon hai cái bánh bao còn nóng hổi kèm theo đó là ly sữa đậu nành mát lạnh. Cũng còn tạm. Ở nơi khỉ khô này có cái ăn là tốt rồi.

"Đầu Trọc đầu rồi hả đại ca?" Mặt Choắt ngó nghiêng, từ lúc vào phòng hắn vẫn chưa nhìn thấy Đầu Trọc.

"Nó đi làm một số việc, chắc cũng sắp về, mày ăn nhanh rồi nghe tao dặn đây"

Sang Hoon và Mặt Choắt đang ăn thì Đầu Trục từ ngoài đi vào, người hắn nhễ nhại mồ hôi, trên tay cầm thêm một chiếc túi màu đen có vẻ nặng.

"Đã đủ những thứ tao dặn chưa?" Sang Hoon hỏi?

"Đủ rồi đại ca, em thuê xe máy đi một vòng quanh thị trấn, khảo sát chỗ xưởng in bao bì bỏ hoang mà đại ca nói, địa hình em đã nắm được kha khá. Người của ta cũng đã tập trung ngoài thị trấn. Tới giờ sẽ tiến vào chỗ ẩn nấp" Đầu Trọc. vừa gặm chiếc bánh bao Mặt Choắt đưa vừa báo cáo tình hình.

"Ăn nhanh nghe tao dặn đây" Sang Hoon lấy từ trong chiếc túi của mình ra ba chiếc điện thoại đen sì, nhỏ xíu, loại điện thoại đen trắng có pin rất bền không có chức năng gì ngoài nghe gọi.

"Điện thoại này tao đã lắp sim và lưu số khẩn cấp. Mỗi người chúng ta sẽ cầm một cái , chúng mày chú ý dấu thật kỹ để con nhỏ kia không phát hiện được. Điện thoại này chỉ dùng phòng khi có trường hợp bất trắc xảy ra. Chúng mày hiểu ý tạo chứ?"

"Đại ca, một mình con nhỏ đó tuổi gì mà đấu lại chúng ta. Tại sao đại ca lại chuẩn bị nhiều thứ thế?" Mặt Choắt nói ra thắc mắc trong lòng hắn từ sáng tới giờ. Hắn biết Sang Hoon là một tên xảo quyệt, hành động việc gì cũng kín kẽ nhưng lần này hình như đại ca hắn đề phòng hơi quá. Chỉ là đối phó với một con nhóc nhà giàu lắm tiền mà thôi.

"Tao nghĩ, lần này nó gặp chúng ta không đơn giản vậy đâu. Rất có thể nó sẽ lôi Hyun Ki vào vụ này. Tao không rõ quan hệ giữa con nhỏ đó và Hyun Ki là loại quan hệ gì, nhưng nó tìm tới tao cũng là qua Hyun Ki giới thiệu. Nếu thực sự Hyun Ki ra tay giúp nó thì chúng ta phải hết sức cẩn thận"

Nghe thấy cái tên Hyun Ki cả Đầu Trọc và Mặt Choắt đều yên lặng nhìn nhau, lũ xã hội đen Seoul từ trên xuống dưới ai mà không biết tới Hyun Ki, dưới tay hắn có rất nhiều đàn em, hắn làm ăn cả trong tối và ngoài sáng.

Ngoài ra Hyun Ki cũng nổi tiếng là Chạn Vương dựa bóng thế lực nhà vợ để hoạt động. Nghe thấy thế Đầu Trọc và Mặt Choắt lặng lẽ gật đầu, bọn chúng tập trung hơn hẳn vào lắng nghe những tính toán của Sang Hoon , không còn vẻ cà lơ phất phơ những lúc trước nữa.

"Young Hee đã biết ba chúng ta đi cùng nhau, vì thế nếu bây giờ vắng mặt một trong ba chúng ta khi gặp cô ta thì cũng sẽ làm cho cô ta sinh nghi. Vì thế tao mới bảo mày gọi người "Sang Hoon quay sang Đầu Trọc giải thích cho Đầu Trọc hiểu, sau đó hắn xé một miếng giấy trong đống giấy bọc đồ ăn vừa mang về trải lên bàn.

Sang Hoon lấy chiếc bút chì trong túi đen ra vạch lên đó bản sơ đồ địa hình xung quanh xưởng in bao bì bỏ hoang bắt đầu giải thích cho Đầu Trọc và Mặt Choắt kế hoạch tác chiến.

Xưởng này chỉ có một cửa vào duy nhất là đây, phía sau có một cửa thoát hiểm ra cánh đồng hoang cửa này chỉ mở được ở bên trong. Bên trong chỗ cửa này, bao bì chưa in che mất. Nếu nhìn từ bên ngoài thì rất khó có thể phát hiện được ở đây có một cánh cửa.

Người dự bị của bọn Sang Hoon sẽ nấp ở cánh đồng hoang phía sau. Nếu có bất trắc gì bọn chúng sẽ vào bằng cửa hậu để giải cứu bọn Sang Hoon . Giải thích một hồi, Sang Hoon đưa ra kết luận"Dù sao thì tao cũng muốn mọi việc suôn sẻ, sau quả này chúng ta sẽ lặn một thời gian"

"Chúng mày đi chuẩn bị người đi, ba giờ nữa là tới giờ hẹn rồi." Sang Hoon nói xong, lấy chiếc điện thoại mình vẫn hay dùng ra sau đó soạn một tin nhắn gửi tới Young Hee .

"Đúng 11 giờ trưa nay tại xưởng in bao bì bỏ hoang phía đông thị trấn, đi một mình"

Rất nhanh sau đó tiếng báo tin nhắn hồi đáp, Sang Hoon nhìn màn hình vẻn vẹn một chữ "Được!" Hắn đút điện thoại vào túi, bắt đầu chuẩn bị mọi thứ.

Young Hee và Hyun Ki ngồi trong quán cà phê duy nhất của thị trấn, cô ta đưa điện thoại có tin nhắn của Sang Hoon cho Hyun Ki xem.

"Không ngoài dự đoán của ta, cho chúng nó thành chuột thui một lượt" Hyun Ki vừa hớp một ngụm cà phê đá vừa liếc mắt vào màn hình điện thoại sau đó nhếch mép cười khẩy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net